古诗词

赠阎德夫参议

曾几

阎公才气人无敌,列星官曹声藉藉。yán gōng cái qì rén wú dí,liè xīng guān cáo shēng jí jí。
青云垂上却回头,笑说乡邦富泉石。qīng yún chuí shàng què huí tóu,xiào shuō xiāng bāng fù quán shí。
问君功业男儿事,禹重寸阴轻尺璧。wèn jūn gōng yè nán ér shì,yǔ zhòng cùn yīn qīng chǐ bì。
及身强健不勉旃,汲汲东皋恐非策。jí shēn qiáng jiàn bù miǎn zhān,jí jí dōng gāo kǒng fēi cè。
答云种木须十年,种得成阴已头白。dá yún zhǒng mù xū shí nián,zhǒng dé chéng yīn yǐ tóu bái。
是以江滨五亩园,拄杖芒鞋日经画。shì yǐ jiāng bīn wǔ mǔ yuán,zhǔ zhàng máng xié rì jīng huà。
即今台榭数十处,花竹谁能计千百。jí jīn tái xiè shù shí chù,huā zhú shuí néng jì qiān bǎi。
是中便足了一生,颇觉轩裳总无益。shì zhōng biàn zú le yī shēng,pǒ jué xuān shang zǒng wú yì。
我闻此语为惊叹,耆境之间真迫窄。wǒ wén cǐ yǔ wèi jīng tàn,qí jìng zhī jiān zhēn pò zhǎi。
元无三径可就荒,乃知贫过陶彭泽。yuán wú sān jìng kě jiù huāng,nǎi zhī pín guò táo péng zé。
想君舒啸东皋上,不但渊明心莫逆。xiǎng jūn shū xiào dōng gāo shàng,bù dàn yuān míng xīn mò nì。
神交又得王无功,一饭何尝留俗客。shén jiāo yòu dé wáng wú gōng,yī fàn hé cháng liú sú kè。
未妨献纳云台表,著绣昼行寻履迹。wèi fáng xiàn nà yún tái biǎo,zhù xiù zhòu xíng xún lǚ jì。
会当称是好林塘,门对诸峰一区宅。huì dāng chēng shì hǎo lín táng,mén duì zhū fēng yī qū zhái。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

夏夜闻雨

曾几

凉风急雨夜萧萧,便恐江南草木雕。liáng fēng jí yǔ yè xiāo xiāo,biàn kǒng jiāng nán cǎo mù diāo。
自为丰年喜无寐,不关窗外有芭蕉。zì wèi fēng nián xǐ wú mèi,bù guān chuāng wài yǒu bā jiāo。

久雨

曾几

小雨飞空十日馀,苔钱称意上阶除。xiǎo yǔ fēi kōng shí rì yú,tái qián chēng yì shàng jiē chú。
芒鞋不踏门前路,坐听呕哑过竹舆。máng xié bù tà mén qián lù,zuò tīng ǒu yǎ guò zhú yú。

道中遇雨

曾几

客子祈晴意未公,林间布谷劝春农。kè zi qí qíng yì wèi gōng,lín jiān bù gǔ quàn chūn nóng。
雨师若有分风手,留取车轮一道通。yǔ shī ruò yǒu fēn fēng shǒu,liú qǔ chē lún yī dào tōng。

郑顾道冲雨见过

曾几

荷橐临门门未开,多泥穷巷遍苍苔。hé tuó lín mén mén wèi kāi,duō ní qióng xiàng biàn cāng tái。
始知犹胜杜陵老,旧雨客来今亦来。shǐ zhī yóu shèng dù líng lǎo,jiù yǔ kè lái jīn yì lái。

九日二首

曾几

尊前韵度落乌纱,却是西风识孟嘉。zūn qián yùn dù luò wū shā,què shì xī fēng shí mèng jiā。
当日龙山无数客,问谁整整复斜斜。dāng rì lóng shān wú shù kè,wèn shuí zhěng zhěng fù xié xié。

九日二首

曾几

儋耳重阳菊满头,恰如佳月即中秋。dān ěr zhòng yáng jú mǎn tóu,qià rú jiā yuè jí zhōng qiū。
归来唱著中原句,却道黄花蝶也愁。guī lái chàng zhù zhōng yuán jù,què dào huáng huā dié yě chóu。

雪晴

曾几

未快溪桥踏雪心,朝阳已复上遥岑。wèi kuài xī qiáo tà xuě xīn,cháo yáng yǐ fù shàng yáo cén。
可怜昨夜琼瑶迹,化作春泥尺许深。kě lián zuó yè qióng yáo jì,huà zuò chūn ní chǐ xǔ shēn。

凤凰台

曾几

箫声无复到层台,画栋空馀燕雀来。xiāo shēng wú fù dào céng tái,huà dòng kōng yú yàn què lái。
我是凤凰池上客,等闲汀鹭莫相猜。wǒ shì fèng huáng chí shàng kè,děng xián tīng lù mò xiāng cāi。

疏山一览亭

曾几

青云梯尽得朱栏,不但令人六月寒。qīng yún tī jǐn dé zhū lán,bù dàn lìng rén liù yuè hán。
无限江南好山水,庵摩勒果掌中看。wú xiàn jiāng nán hǎo shān shuǐ,ān mó lēi guǒ zhǎng zhōng kàn。

鸣水驿

曾几

一道溪流百转深,挼蓝如色佩如音。yī dào xī liú bǎi zhuǎn shēn,ruá lán rú sè pèi rú yīn。
青蔬几叶来何处,知有幽人底事寻。qīng shū jǐ yè lái hé chù,zhī yǒu yōu rén dǐ shì xún。

次奄中二陆韵

曾几

问石寻泉到竹斋,木犀花尽菊花开。wèn shí xún quán dào zhú zhāi,mù xī huā jǐn jú huā kāi。
老僧有约君知否,乘兴前村雪里来。lǎo sēng yǒu yuē jūn zhī fǒu,chéng xīng qián cūn xuě lǐ lái。

游张公善权二洞四首

曾几

此邦胜处名天下,今日争来入眼中。cǐ bāng shèng chù míng tiān xià,jīn rì zhēng lái rù yǎn zhōng。
筇杖一枝舟一叶,山行冲雨水冲风。qióng zhàng yī zhī zhōu yī yè,shān xíng chōng yǔ shuǐ chōng fēng。

游张公善权二洞四首

曾几

缦缨乳盖张公洞,风驭云軿定不无。màn yīng rǔ gài zhāng gōng dòng,fēng yù yún píng dìng bù wú。
勿以衰翁作生客,旧时相识选仙图。wù yǐ shuāi wēng zuò shēng kè,jiù shí xiāng shí xuǎn xiān tú。

游张公善权二洞四首

曾几

自疑身是洞中仙,才出张公又善权。zì yí shēn shì dòng zhōng xiān,cái chū zhāng gōng yòu shàn quán。
只道石田无用处,种成玉粒至今传。zhǐ dào shí tián wú yòng chù,zhǒng chéng yù lì zhì jīn chuán。

游张公善权二洞四首

曾几

善权石状说不尽,怪怪奇奇惊倒人。shàn quán shí zhuàng shuō bù jǐn,guài guài qí qí jīng dào rén。
大屋修廊岩下路,凄风冷雨洞中春。dà wū xiū láng yán xià lù,qī fēng lěng yǔ dòng zhōng chūn。