古诗词

玩鸥亭

曾几

乃翁独步辞云间,五花判罢游金銮。nǎi wēng dú bù cí yún jiān,wǔ huā pàn bà yóu jīn luán。
甘泉颇劳侍从事,夜直必梦江湖宽。gān quán pǒ láo shì cóng shì,yè zhí bì mèng jiāng hú kuān。
晚遭忌刻泛湘水,众为不乐公欣欢。wǎn zāo jì kè fàn xiāng shuǐ,zhòng wèi bù lè gōng xīn huān。
白鸥无数没浩荡,相亲相近俄相安。bái ōu wú shù méi hào dàng,xiāng qīn xiāng jìn é xiāng ān。
何曾一旦舞不下,始信前事盟未寒。hé céng yī dàn wǔ bù xià,shǐ xìn qián shì méng wèi hán。
文章炳蔚冠当代,衣被诸子犹班班。wén zhāng bǐng wèi guān dāng dài,yī bèi zhū zi yóu bān bān。
携持扁榜向阳羡,往日风味追令还。xié chí biǎn bǎng xiàng yáng xiàn,wǎng rì fēng wèi zhuī lìng hái。
乃翁闲散莫浪许,乃翁青紫当拾取。nǎi wēng xián sàn mò làng xǔ,nǎi wēng qīng zǐ dāng shí qǔ。
回施佳名与老夫,长共群鸥卧烟雨。huí shī jiā míng yǔ lǎo fū,zhǎng gòng qún ōu wò yān yǔ。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

禽声四首

曾几

劝我行沽聒昼眠,看人烂醉买江天。quàn wǒ xíng gū guā zhòu mián,kàn rén làn zuì mǎi jiāng tiān。
兴来亦欲提壶去,未有苏公乞酒钱。xīng lái yì yù tí hú qù,wèi yǒu sū gōng qǐ jiǔ qián。

禽声四首

曾几

幽禽竟日引圆吭,脱裤催人有底忙。yōu qín jìng rì yǐn yuán kēng,tuō kù cuī rén yǒu dǐ máng。
不但春天无衣著,凄风冷雨绝须防。bù dàn chūn tiān wú yī zhù,qī fēng lěng yǔ jué xū fáng。

禽声四首

曾几

春泥滑滑强知时,野日荒荒已露机。chūn ní huá huá qiáng zhī shí,yě rì huāng huāng yǐ lù jī。
政与鹁鸠同一律,朝来唤得阿姑归。zhèng yǔ bó jiū tóng yī lǜ,cháo lái huàn dé ā gū guī。

禽声四首

曾几

有酒如淮肉如坻,何如麦饭滑流匙。yǒu jiǔ rú huái ròu rú chí,hé rú mài fàn huá liú shi。
但看此物丰登日,即是侬家快活时。dàn kàn cǐ wù fēng dēng rì,jí shì nóng jiā kuài huó shí。

三衢道中

曾几

梅子黄时日日晴,小溪泛尽却山行。méi zi huáng shí rì rì qíng,xiǎo xī fàn jǐn què shān xíng。
绿阴不减来时路,添得黄鹂四五声。lǜ yīn bù jiǎn lái shí lù,tiān dé huáng lí sì wǔ shēng。

途中二首

曾几

鹁鸠晴雨报人知,更问农家底事宜。bó jiū qíng yǔ bào rén zhī,gèng wèn nóng jiā dǐ shì yí。
村落泥乾收麦地,稻田水满插秧时。cūn luò ní qián shōu mài dì,dào tián shuǐ mǎn chā yāng shí。

途中二首

曾几

小麦青青大麦黄,新蚕满箔稻移秧。xiǎo mài qīng qīng dà mài huáng,xīn cán mǎn bó dào yí yāng。
绿阴马倦休亭午,芳草牛闲卧夕阳。lǜ yīn mǎ juàn xiū tíng wǔ,fāng cǎo niú xián wò xī yáng。

痁病

曾几

谁言似病元非病,一日之间行四时。shuí yán shì bìng yuán fēi bìng,yī rì zhī jiān xíng sì shí。
不用文殊来问疾,个中实怕有人知。bù yòng wén shū lái wèn jí,gè zhōng shí pà yǒu rén zhī。

痁病

曾几

老身危似草头露,疾势来如江上潮。lǎo shēn wēi shì cǎo tóu lù,jí shì lái rú jiāng shàng cháo。
寒热自无安著处,不然何以脱今朝。hán rè zì wú ān zhù chù,bù rán hé yǐ tuō jīn cháo。

诗催

曾几

练裙染翰初不惜,布袋写真殊未来。liàn qún rǎn hàn chū bù xī,bù dài xiě zhēn shū wèi lái。
并作山房一奇事,临岐更着小诗催。bìng zuò shān fáng yī qí shì,lín qí gèng zhe xiǎo shī cuī。

道逢王左丞不及避谢之二首

曾几

西风黄叶北门街,有句无人为剪裁。xī fēng huáng yè běi mén jiē,yǒu jù wú rén wèi jiǎn cái。
冲突前驱公会否,要求一语定敲推。chōng tū qián qū gōng huì fǒu,yào qiú yī yǔ dìng qiāo tuī。

道逢王左丞不及避谢之二首

曾几

黄童白叟趁虚回,左辖车前拨不开。huáng tóng bái sǒu chèn xū huí,zuǒ xiá chē qián bō bù kāi。
记得绿槐阴御路,万人辟易绣鞍来。jì dé lǜ huái yīn yù lù,wàn rén pì yì xiù ān lái。

独步小园四首

曾几

江梅落尽红梅在,百叶缃梅剩欲开。jiāng méi luò jǐn hóng méi zài,bǎi yè xiāng méi shèng yù kāi。
园里无人园外静,暗香引得数蜂来。yuán lǐ wú rén yuán wài jìng,àn xiāng yǐn dé shù fēng lái。

独步小园四首

曾几

只道江梅发不迟,最先零落使人悲。zhǐ dào jiāng méi fā bù chí,zuì xiān líng luò shǐ rén bēi。
从今秾李花千树,未抵前村雪一枝。cóng jīn nóng lǐ huā qiān shù,wèi dǐ qián cūn xuě yī zhī。

独步小园四首

曾几

谁将山杏胭脂色,来作江梅玉颊红。shuí jiāng shān xìng yān zhī sè,lái zuò jiāng méi yù jiá hóng。
但得暗香疏影在,不妨妆面对春风。dàn dé àn xiāng shū yǐng zài,bù fáng zhuāng miàn duì chūn fēng。