古诗词

张仲共许惠吕研因成长句

许景衡

英雄旧割据,鼎业逐流水。yīng xióng jiù gē jù,dǐng yè zhú liú shuǐ。
高台亦已倾,况及分香婢。gāo tái yì yǐ qīng,kuàng jí fēn xiāng bì。
鳞鳞屋上瓦,弃掷满邻里。lín lín wū shàng wǎ,qì zhì mǎn lín lǐ。
镌洼漫儿戏,后世始称美。juān wā màn ér xì,hòu shì shǐ chēng měi。
世人攻翰墨,好古惟两耳。shì rén gōng hàn mò,hǎo gǔ wéi liǎng ěr。
何曾问珉玉,枉却千金市。hé céng wèn mín yù,wǎng què qiān jīn shì。
岂知叠口翁,十指老泥滓。qǐ zhī dié kǒu wēng,shí zhǐ lǎo ní zǐ。
追踪千载后,未易较彼此。zhuī zōng qiān zài hòu,wèi yì jiào bǐ cǐ。
其质坚而刚,其肤腻而理。qí zhì jiān ér gāng,qí fū nì ér lǐ。
澄泓秋水净,惨淡暮山紫。chéng hóng qiū shuǐ jìng,cǎn dàn mù shān zǐ。
要当奴凤咮,何止友龙尾。yào dāng nú fèng zhòu,hé zhǐ yǒu lóng wěi。
神工付黄壤,人间能有几。shén gōng fù huáng rǎng,rén jiān néng yǒu jǐ。
张侯金闺彦,不特河朔伟。zhāng hóu jīn guī yàn,bù tè hé shuò wěi。
十年走泽潞,百物尽糠秕。shí nián zǒu zé lù,bǎi wù jǐn kāng bǐ。
惟有箧中珍,左右配书史。wéi yǒu qiè zhōng zhēn,zuǒ yòu pèi shū shǐ。
明光惟起草,此独尘埃里。míng guāng wéi qǐ cǎo,cǐ dú chén āi lǐ。
嗟我方著书,瓦砾著獭髓。jiē wǒ fāng zhù shū,wǎ lì zhù tǎ suǐ。
殷勤桂籍旧,许辍陶泓子。yīn qín guì jí jiù,xǔ chuò táo hóng zi。
学问已遗俗,取舍期不诡。xué wèn yǐ yí sú,qǔ shě qī bù guǐ。
及物何可望,奸谀诛既死。jí wù hé kě wàng,jiān yú zhū jì sǐ。
许景衡

许景衡

宋温州瑞安人,字少伊,世称横塘先生。从程颐学。哲宗绍圣元年进士。徽宗宣和六年,召授监察御史,迁殿中侍御史。请削三公权,忤时相王黼;又论童贯不可用;言和买、和籴、盐法害民;奏免江浙茶盐比较之法。旋遭斥逐。钦宗即位,以左正言召,进中书舍人,旋因言落职。高宗建炎元年,除御史中丞,为权相黄潜善等谮罢,以资政殿学士提举洞霄宫,至京口卒。谥忠简。有《横塘集》。 许景衡的作品>>

猜您喜欢

赠五台妙空师

许景衡

山僧栖在山之巅,胡为振锡来市廛。shān sēng qī zài shān zhī diān,hú wèi zhèn xī lái shì chán。
且言自得相形术,愿与多士谈媸妍。qiě yán zì dé xiāng xíng shù,yuàn yǔ duō shì tán chī yán。
津涂穷通可逆数,名分巨细潜开先。jīn tú qióng tōng kě nì shù,míng fēn jù xì qián kāi xiān。
庞眉合享寿考福,鼎角堪持丞弼权。páng méi hé xiǎng shòu kǎo fú,dǐng jiǎo kān chí chéng bì quán。
人生肖貌虽若尔,天理应效非皆然。rén shēng xiào mào suī ruò ěr,tiān lǐ yīng xiào fēi jiē rán。
条侯饿死始难必,裴度果相终何缘。tiáo hóu è sǐ shǐ nán bì,péi dù guǒ xiāng zhōng hé yuán。
亨衢第以直道致,吉祉多为阴功延。hēng qú dì yǐ zhí dào zhì,jí zhǐ duō wèi yīn gōng yán。
操修向善或向恶,感召凶吉如蹄筌。cāo xiū xiàng shàn huò xiàng è,gǎn zhào xiōng jí rú tí quán。
予观传记考物理,谓师语议非无传。yǔ guān chuán jì kǎo wù lǐ,wèi shī yǔ yì fēi wú chuán。
出言少偷信不免,受玉苟堕知难全。chū yán shǎo tōu xìn bù miǎn,shòu yù gǒu duò zhī nán quán。
况乎素行未中积,敢以虚表要诸天。kuàng hū sù xíng wèi zhōng jī,gǎn yǐ xū biǎo yào zhū tiān。
富哉荀卿骋雄辩,推本心术深磨研。fù zāi xún qīng chěng xióng biàn,tuī běn xīn shù shēn mó yán。
九州功崇夏禹跳,三面德至成汤偏。jiǔ zhōu gōng chóng xià yǔ tiào,sān miàn dé zhì chéng tāng piān。
仲尼何长子弓短,古今无害为圣贤。zhòng ní hé zhǎng zi gōng duǎn,gǔ jīn wú hài wèi shèng xián。
林宗知人出明性,清澈鉴裁犹澄渊。lín zōng zhī rén chū míng xìng,qīng chè jiàn cái yóu chéng yuān。
大端亦贵器与识,规矩安可私方圆。dà duān yì guì qì yǔ shí,guī jǔ ān kě sī fāng yuán。
君平卜筮达至理,探索造化穷推迁。jūn píng bo shì dá zhì lǐ,tàn suǒ zào huà qióng tuī qiān。
与臣言忠子言孝,利害之际尤拳拳。yǔ chén yán zhōng zi yán xiào,lì hài zhī jì yóu quán quán。
古人术学务原本,宁将浮说相拘挛。gǔ rén shù xué wù yuán běn,níng jiāng fú shuō xiāng jū luán。
羡师通论近名教,为师条列终吾篇。xiàn shī tōng lùn jìn míng jiào,wèi shī tiáo liè zhōng wú piān。

康师赠臣阇黎次韵

许景衡

乐天西湖夸竹阁,寂寞百年风陨箨。lè tiān xī hú kuā zhú gé,jì mò bǎi nián fēng yǔn tuò。
师今燕坐最胜处,翛然日诵山中乐。shī jīn yàn zuò zuì shèng chù,xiāo rán rì sòng shān zhōng lè。
富贵易致闲难得,造物畀渠良不薄。fù guì yì zhì xián nán dé,zào wù bì qú liáng bù báo。
老康游戏作偈言,使我怊怅心茫然。lǎo kāng yóu xì zuò jì yán,shǐ wǒ chāo chàng xīn máng rán。

赵持志出先公文炳所藏芦雁

许景衡

当年公子身通侯,锦衣玉食天上游。dāng nián gōng zi shēn tōng hóu,jǐn yī yù shí tiān shàng yóu。
骑龙日日朝北斗,岂识万里江湖秋。qí lóng rì rì cháo běi dòu,qǐ shí wàn lǐ jiāng hú qiū。
但闻人说芦苇傍,枯荷翻倒风飕飕。dàn wén rén shuō lú wěi bàng,kū hé fān dào fēng sōu sōu。
四天墨黑雪欲落,群雁上下声咿呦。sì tiān mò hēi xuě yù luò,qún yàn shàng xià shēng yī yōu。
坐嗟上界足官府,十年高阁空双眸。zuò jiē shàng jiè zú guān fǔ,shí nián gāo gé kōng shuāng móu。
岂无诗句强模写,晓梦不到寒江头。qǐ wú shī jù qiáng mó xiě,xiǎo mèng bù dào hán jiāng tóu。
何人笔墨得能巧,活脱所见来神州。hé rén bǐ mò dé néng qiǎo,huó tuō suǒ jiàn lái shén zhōu。
高堂素壁试披拂,已觉身在芦花洲。gāo táng sù bì shì pī fú,yǐ jué shēn zài lú huā zhōu。
嗟嗟江海人,兀兀一叶舟。jiē jiē jiāng hǎi rén,wù wù yī yè zhōu。
烟蓑雨笠不自好,风雪横来翻百忧。yān suō yǔ lì bù zì hǎo,fēng xuě héng lái fān bǎi yōu。
岂知公子曾未见,缣素仿佛千金酬。qǐ zhī gōng zi céng wèi jiàn,jiān sù fǎng fú qiān jīn chóu。
人生万事适意耳,过眼起灭皆浮沤。rén shēng wàn shì shì yì ěr,guò yǎn qǐ miè jiē fú ōu。
玉函置璧夸谨密,流落道路知谁收。yù hán zhì bì kuā jǐn mì,liú luò dào lù zhī shuí shōu。
公子好画岂云尔,要使万物供冥搜。gōng zi hǎo huà qǐ yún ěr,yào shǐ wàn wù gōng míng sōu。
至今好句在人口,泰华突兀黄河流。zhì jīn hǎo jù zài rén kǒu,tài huá tū wù huáng hé liú。
嗟我后来亦作诗,辞悭意鄙劳雕锼。jiē wǒ hòu lái yì zuò shī,cí qiān yì bǐ láo diāo sōu。
愿起公子已死中,论诗观画一洗千古愁。yuàn qǐ gōng zi yǐ sǐ zhōng,lùn shī guān huà yī xǐ qiān gǔ chóu。

梨花

许景衡

飞琼端是张公女,独对东风无一语。fēi qióng duān shì zhāng gōng nǚ,dú duì dōng fēng wú yī yǔ。
粉泪盈盈春欲暮,看尽夭桃作红雨。fěn lèi yíng yíng chūn yù mù,kàn jǐn yāo táo zuò hóng yǔ。

铭刘安节墓

许景衡

温温刘子其美璞,斯文有传与敦琢。wēn wēn liú zi qí měi pú,sī wén yǒu chuán yǔ dūn zuó。
始乎致知物斯格,沈涵充积卒自得。shǐ hū zhì zhī wù sī gé,shěn hán chōng jī zú zì dé。
众人巧智独敦朴,众人迫隘独恢廓。zhòng rén qiǎo zhì dú dūn pǔ,zhòng rén pò ài dú huī kuò。
众人利欲独淡泊,洞然无碍油然乐。zhòng rén lì yù dú dàn pō,dòng rán wú ài yóu rán lè。

论学

许景衡

咨尔学者,学古之道。zī ěr xué zhě,xué gǔ zhī dào。
惟古善教,有伦有要。wéi gǔ shàn jiào,yǒu lún yǒu yào。
其学维何,致知格物。qí xué wéi hé,zhì zhī gé wù。
对身而诚,物我为一。duì shēn ér chéng,wù wǒ wèi yī。
匪曰我私,推之斯行。fěi yuē wǒ sī,tuī zhī sī xíng。
亲亲长长,而天下平。qīn qīn zhǎng zhǎng,ér tiān xià píng。