古诗词

赠五台妙空师

许景衡

山僧栖在山之巅,胡为振锡来市廛。shān sēng qī zài shān zhī diān,hú wèi zhèn xī lái shì chán。
且言自得相形术,愿与多士谈媸妍。qiě yán zì dé xiāng xíng shù,yuàn yǔ duō shì tán chī yán。
津涂穷通可逆数,名分巨细潜开先。jīn tú qióng tōng kě nì shù,míng fēn jù xì qián kāi xiān。
庞眉合享寿考福,鼎角堪持丞弼权。páng méi hé xiǎng shòu kǎo fú,dǐng jiǎo kān chí chéng bì quán。
人生肖貌虽若尔,天理应效非皆然。rén shēng xiào mào suī ruò ěr,tiān lǐ yīng xiào fēi jiē rán。
条侯饿死始难必,裴度果相终何缘。tiáo hóu è sǐ shǐ nán bì,péi dù guǒ xiāng zhōng hé yuán。
亨衢第以直道致,吉祉多为阴功延。hēng qú dì yǐ zhí dào zhì,jí zhǐ duō wèi yīn gōng yán。
操修向善或向恶,感召凶吉如蹄筌。cāo xiū xiàng shàn huò xiàng è,gǎn zhào xiōng jí rú tí quán。
予观传记考物理,谓师语议非无传。yǔ guān chuán jì kǎo wù lǐ,wèi shī yǔ yì fēi wú chuán。
出言少偷信不免,受玉苟堕知难全。chū yán shǎo tōu xìn bù miǎn,shòu yù gǒu duò zhī nán quán。
况乎素行未中积,敢以虚表要诸天。kuàng hū sù xíng wèi zhōng jī,gǎn yǐ xū biǎo yào zhū tiān。
富哉荀卿骋雄辩,推本心术深磨研。fù zāi xún qīng chěng xióng biàn,tuī běn xīn shù shēn mó yán。
九州功崇夏禹跳,三面德至成汤偏。jiǔ zhōu gōng chóng xià yǔ tiào,sān miàn dé zhì chéng tāng piān。
仲尼何长子弓短,古今无害为圣贤。zhòng ní hé zhǎng zi gōng duǎn,gǔ jīn wú hài wèi shèng xián。
林宗知人出明性,清澈鉴裁犹澄渊。lín zōng zhī rén chū míng xìng,qīng chè jiàn cái yóu chéng yuān。
大端亦贵器与识,规矩安可私方圆。dà duān yì guì qì yǔ shí,guī jǔ ān kě sī fāng yuán。
君平卜筮达至理,探索造化穷推迁。jūn píng bo shì dá zhì lǐ,tàn suǒ zào huà qióng tuī qiān。
与臣言忠子言孝,利害之际尤拳拳。yǔ chén yán zhōng zi yán xiào,lì hài zhī jì yóu quán quán。
古人术学务原本,宁将浮说相拘挛。gǔ rén shù xué wù yuán běn,níng jiāng fú shuō xiāng jū luán。
羡师通论近名教,为师条列终吾篇。xiàn shī tōng lùn jìn míng jiào,wèi shī tiáo liè zhōng wú piān。
许景衡

许景衡

宋温州瑞安人,字少伊,世称横塘先生。从程颐学。哲宗绍圣元年进士。徽宗宣和六年,召授监察御史,迁殿中侍御史。请削三公权,忤时相王黼;又论童贯不可用;言和买、和籴、盐法害民;奏免江浙茶盐比较之法。旋遭斥逐。钦宗即位,以左正言召,进中书舍人,旋因言落职。高宗建炎元年,除御史中丞,为权相黄潜善等谮罢,以资政殿学士提举洞霄宫,至京口卒。谥忠简。有《横塘集》。 许景衡的作品>>

猜您喜欢

墨牛图

许景衡

出处由来只一涂,区区分别欲何如。chū chù yóu lái zhǐ yī tú,qū qū fēn bié yù hé rú。
试看信手作毛角,绝胜当年陶隐居。shì kàn xìn shǒu zuò máo jiǎo,jué shèng dāng nián táo yǐn jū。

横塘

许景衡

春日横塘绿渺漫,扁舟欲去重盘桓。chūn rì héng táng lǜ miǎo màn,biǎn zhōu yù qù zhòng pán huán。
谁教向晚廉纤雨,又作残春料峭寒。shuí jiào xiàng wǎn lián xiān yǔ,yòu zuò cán chūn liào qiào hán。

次韵戴人达游灵隐

许景衡

春来几度过灵山,不觉穿林锦箨斑。chūn lái jǐ dù guò líng shān,bù jué chuān lín jǐn tuò bān。
可是人间未炎热,冷泉终日自潺潺。kě shì rén jiān wèi yán rè,lěng quán zhōng rì zì chán chán。

左经臣观潮阁见招有只把清风占得公之句

许景衡

周遮岂得吾徒事,省净还为世俗嫌。zhōu zhē qǐ dé wú tú shì,shěng jìng hái wèi shì sú xián。
若把清风召人客,已应赛过水晶盐。ruò bǎ qīng fēng zhào rén kè,yǐ yīng sài guò shuǐ jīng yán。

次韵江左司

许景衡

长空翳翳木落处,流水浑浑沙尽头。zhǎng kōng yì yì mù luò chù,liú shuǐ hún hún shā jǐn tóu。
安得此身生羽翼,眼中长见钓台秋。ān dé cǐ shēn shēng yǔ yì,yǎn zhōng zhǎng jiàn diào tái qiū。

次江文韵

许景衡

钓濑沉沉月一钩,鱼龙夜夜尽回头。diào lài chén chén yuè yī gōu,yú lóng yè yè jǐn huí tóu。
狂奴活计非公意,乞与江湖万里秋。kuáng nú huó jì fēi gōng yì,qǐ yǔ jiāng hú wàn lǐ qiū。

次江文韵

许景衡

学道谁言百不忧,栏干尽日倚楼头。xué dào shuí yán bǎi bù yōu,lán gàn jǐn rì yǐ lóu tóu。
须知横雨千山暮,不比西风一叶秋。xū zhī héng yǔ qiān shān mù,bù bǐ xī fēng yī yè qiū。

次江文韵

许景衡

扰扰争棋局与筹,也知一著在前头。rǎo rǎo zhēng qí jú yǔ chóu,yě zhī yī zhù zài qián tóu。
终朝下手浑无处,为底无人问奕秋。zhōng cháo xià shǒu hún wú chù,wèi dǐ wú rén wèn yì qiū。

次江文韵

许景衡

请公早早泛虚舟,多少行人在渡头。qǐng gōng zǎo zǎo fàn xū zhōu,duō shǎo xíng rén zài dù tóu。
看取清风起蘋末,片帆歘过五湖秋。kàn qǔ qīng fēng qǐ píng mò,piàn fān chuā guò wǔ hú qiū。

次江文韵

许景衡

平生有志慕前修,叹息因循渐白头。píng shēng yǒu zhì mù qián xiū,tàn xī yīn xún jiàn bái tóu。
端向岁寒看松柏,始知凡木不禁秋。duān xiàng suì hán kàn sōng bǎi,shǐ zhī fán mù bù jìn qiū。

温岭界上

许景衡

岭北无端去抱关,岭旁便是旧家山。lǐng běi wú duān qù bào guān,lǐng páng biàn shì jiù jiā shān。
回头试觅归时路,只在行人顷步间。huí tóu shì mì guī shí lù,zhǐ zài xíng rén qǐng bù jiān。

剡溪桥

许景衡

去去来来今几秋,霜毛渐渐满人头。qù qù lái lái jīn jǐ qiū,shuāng máo jiàn jiàn mǎn rén tóu。
束书匣剑平生事,斜日江山独倚楼。shù shū xiá jiàn píng shēng shì,xié rì jiāng shān dú yǐ lóu。

归自滨州

许景衡

扶疏弱柳绿初匀,哑咤黄鹂语未真。fú shū ruò liǔ lǜ chū yún,yǎ zhà huáng lí yǔ wèi zhēn。
行路逢春浑不觉,却须说似探花人。xíng lù féng chūn hún bù jué,què xū shuō shì tàn huā rén。

马首石诗

许景衡

世俗亦知千里远,却将凡马被雕鞍。shì sú yì zhī qiān lǐ yuǎn,què jiāng fán mǎ bèi diāo ān。
何人欲识真龙种,好向岩头子细看。hé rén yù shí zhēn lóng zhǒng,hǎo xiàng yán tóu zi xì kàn。

和朱深明

许景衡

曾陪杖屦古荆州,十载光阴一转头。céng péi zhàng jù gǔ jīng zhōu,shí zài guāng yīn yī zhuǎn tóu。
扰扰红尘长满眼,峨峨三岘独横秋。rǎo rǎo hóng chén zhǎng mǎn yǎn,é é sān xiàn dú héng qiū。