古诗词

绝句六十四首

张伯端

祸福由来互倚伏,还如影响相随逐。huò fú yóu lái hù yǐ fú,hái rú yǐng xiǎng xiāng suí zhú。
若能转此生杀机,返掌之间灾变福。ruò néng zhuǎn cǐ shēng shā jī,fǎn zhǎng zhī jiān zāi biàn fú。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

绝句六十四首

张伯端

未鍊还丹须急鍊,鍊了还须知止足。wèi liàn hái dān xū jí liàn,liàn le hái xū zhī zhǐ zú。
若也持盈未已心,不免一朝遭殆辱。ruò yě chí yíng wèi yǐ xīn,bù miǎn yī cháo zāo dài rǔ。

绝句六十四首

张伯端

须将死户为生户,莫执生门号死门。xū jiāng sǐ hù wèi shēng hù,mò zhí shēng mén hào sǐ mén。
若会杀机明返覆,始知害里却生恩。ruò huì shā jī míng fǎn fù,shǐ zhī hài lǐ què shēng ēn。

绝句六十四首

张伯端

修行混俗且和光,圆即圆兮方即方。xiū xíng hùn sú qiě hé guāng,yuán jí yuán xī fāng jí fāng。
显晦逆从人莫测,教人争得见行藏。xiǎn huì nì cóng rén mò cè,jiào rén zhēng dé jiàn xíng cáng。

五言

张伯端

女子著青衣,郎君披素练。nǚ zi zhù qīng yī,láng jūn pī sù liàn。
见之不可用,用之不可见。jiàn zhī bù kě yòng,yòng zhī bù kě jiàn。
恍惚里相逢,杳冥中有变。huǎng hū lǐ xiāng féng,yǎo míng zhōng yǒu biàn。
一霎火焰飞,真人自出现。yī shà huǒ yàn fēi,zhēn rén zì chū xiàn。

见物便见心

张伯端

见物便见心,无物心不现。jiàn wù biàn jiàn xīn,wú wù xīn bù xiàn。
十方通塞中,真心无不遍。shí fāng tōng sāi zhōng,zhēn xīn wú bù biàn。
若生知识解,却成颠倒见。ruò shēng zhī shí jiě,què chéng diān dào jiàn。
睹境能无心,始见菩提面。dǔ jìng néng wú xīn,shǐ jiàn pú tí miàn。

宝月

张伯端

一轮明月当虚空,万国清光无障碍。yī lún míng yuè dāng xū kōng,wàn guó qīng guāng wú zhàng ài。
收之不聚拨不开,前之不进后不退。shōu zhī bù jù bō bù kāi,qián zhī bù jìn hòu bù tuì。
彼非远兮此非近,表非外兮里非内。bǐ fēi yuǎn xī cǐ fēi jìn,biǎo fēi wài xī lǐ fēi nèi。
同中有异异中同,问你傀儡会不会。tóng zhōng yǒu yì yì zhōng tóng,wèn nǐ guī lěi huì bù huì。

读雪窦禅师祖英集

张伯端

曹溪一水分千派,照古澄今无滞碍。cáo xī yī shuǐ fēn qiān pài,zhào gǔ chéng jīn wú zhì ài。
近来学者不穷源,妄指蹄洼为大海。jìn lái xué zhě bù qióng yuán,wàng zhǐ tí wā wèi dà hǎi。
雪窦老师达真趣,大震雷音椎法鼓。xuě dòu lǎo shī dá zhēn qù,dà zhèn léi yīn chuí fǎ gǔ。
狮王哮吼出窟来,百兽千邪皆恐惧。shī wáng xiāo hǒu chū kū lái,bǎi shòu qiān xié jiē kǒng jù。
或歌诗,或语句,丁宁指引迷人路。huò gē shī,huò yǔ jù,dīng níng zhǐ yǐn mí rén lù。
言辞磊落义高深,击玉敲金响千古。yán cí lěi luò yì gāo shēn,jī yù qiāo jīn xiǎng qiān gǔ。
争奈迷人逐境留,却将言相寻名数。zhēng nài mí rén zhú jìng liú,què jiāng yán xiāng xún míng shù。
真如实相本无言,无下无高无有边。zhēn rú shí xiāng běn wú yán,wú xià wú gāo wú yǒu biān。
非色非空非二体,十方尘刹一轮圆。fēi sè fēi kōng fēi èr tǐ,shí fāng chén shā yī lún yuán。
正定何曾分语默,取不得兮舍不得。zhèng dìng hé céng fēn yǔ mò,qǔ bù dé xī shě bù dé。
但于诸相不留心,即是如来真轨则。dàn yú zhū xiāng bù liú xīn,jí shì rú lái zhēn guǐ zé。
为除妄相将真对,妄若不生真亦晦。wèi chú wàng xiāng jiāng zhēn duì,wàng ruò bù shēng zhēn yì huì。
能知真妄两俱非,方得真心无挂碍。néng zhī zhēn wàng liǎng jù fēi,fāng dé zhēn xīn wú guà ài。
无挂碍兮能自在,一悟顿消穷劫罪。wú guà ài xī néng zì zài,yī wù dùn xiāo qióng jié zuì。
不施功力证菩提,从此永离生死海。bù shī gōng lì zhèng pú tí,cóng cǐ yǒng lí shēng sǐ hǎi。
吾师近而言语畅,留在世间为榜样。wú shī jìn ér yán yǔ chàng,liú zài shì jiān wèi bǎng yàng。
昨宵被我唤将来,把鼻孔穿放杖上。zuó xiāo bèi wǒ huàn jiāng lái,bǎ bí kǒng chuān fàng zhàng shàng。
问他第一义如何,却道有言皆是谤。wèn tā dì yī yì rú hé,què dào yǒu yán jiē shì bàng。

即心是佛颂

张伯端

佛即心兮心即佛,心佛从来皆妄物。fú jí xīn xī xīn jí fú,xīn fú cóng lái jiē wàng wù。
若知无佛复无心,始是真如法身佛。ruò zhī wú fú fù wú xīn,shǐ shì zhēn rú fǎ shēn fú。
法身佛,没模样,一颗圆光含万象。fǎ shēn fú,méi mó yàng,yī kē yuán guāng hán wàn xiàng。
无体之体即真体,无相之相即实相。wú tǐ zhī tǐ jí zhēn tǐ,wú xiāng zhī xiāng jí shí xiāng。
非色非空非不空,不动不静不来往。fēi sè fēi kōng fēi bù kōng,bù dòng bù jìng bù lái wǎng。
无异无同无有无,难取难舍难听望。wú yì wú tóng wú yǒu wú,nán qǔ nán shě nán tīng wàng。
内外圆通到处通,一佛国在一沙中。nèi wài yuán tōng dào chù tōng,yī fú guó zài yī shā zhōng。
一粒沙含大千界,一个身心万个同。yī lì shā hán dà qiān jiè,yī gè shēn xīn wàn gè tóng。
知之须会无心法,不染不滞为净业。zhī zhī xū huì wú xīn fǎ,bù rǎn bù zhì wèi jìng yè。
善恶千端无所为,便是南无及迦叶。shàn è qiān duān wú suǒ wèi,biàn shì nán wú jí jiā yè。

采珠歌

张伯端

贫儿衣中珠,本自圆明好。pín ér yī zhōng zhū,běn zì yuán míng hǎo。
不会自寻求,却数他人宝。bù huì zì xún qiú,què shù tā rén bǎo。
数他宝,终无益,只是教君空费力。shù tā bǎo,zhōng wú yì,zhǐ shì jiào jūn kōng fèi lì。
争如认取自家珍,价值黄金千万亿。zhēng rú rèn qǔ zì jiā zhēn,jià zhí huáng jīn qiān wàn yì。
此宝珠,光最大,遍照三千大千界。cǐ bǎo zhū,guāng zuì dà,biàn zhào sān qiān dà qiān jiè。
从来不解少分毫,刚被浮云为障碍。cóng lái bù jiě shǎo fēn háo,gāng bèi fú yún wèi zhàng ài。
自从认得此摩尼,泡体空花谁更爱。zì cóng rèn dé cǐ mó ní,pào tǐ kōng huā shuí gèng ài。
佛珠还与我珠同,我性即归佛性海。fú zhū hái yǔ wǒ zhū tóng,wǒ xìng jí guī fú xìng hǎi。
珠非珠,海非海,坦然心量包法界。zhū fēi zhū,hǎi fēi hǎi,tǎn rán xīn liàng bāo fǎ jiè。
任你尘嚣满眼前,定慧圆明常自在。rèn nǐ chén xiāo mǎn yǎn qián,dìng huì yuán míng cháng zì zài。
不是空,不是色,内外皎然无壅塞。bù shì kōng,bù shì sè,nèi wài jiǎo rán wú yōng sāi。
六通神慧妙无穷,自利利他宁解极。liù tōng shén huì miào wú qióng,zì lì lì tā níng jiě jí。
见即了,万事毕,绝学无为度终日。jiàn jí le,wàn shì bì,jué xué wú wèi dù zhōng rì。
怕兮如未兆婴儿,动止随缘无固必。pà xī rú wèi zhào yīng ér,dòng zhǐ suí yuán wú gù bì。
不断妄,不修真,真妄之心总属尘。bù duàn wàng,bù xiū zhēn,zhēn wàng zhī xīn zǒng shǔ chén。
从来万法皆无相,无相之中有法身。cóng lái wàn fǎ jiē wú xiāng,wú xiāng zhī zhōng yǒu fǎ shēn。
法身即是天真佛,亦非人兮亦非物。fǎ shēn jí shì tiān zhēn fú,yì fēi rén xī yì fēi wù。
浩然充塞天地间,只是希夷并恍惚。hào rán chōng sāi tiān dì jiān,zhǐ shì xī yí bìng huǎng hū。
垢不染,光自明,无法不从心里生。gòu bù rǎn,guāng zì míng,wú fǎ bù cóng xīn lǐ shēng。
心若不生法自灭,即知罪福本无形。xīn ruò bù shēng fǎ zì miè,jí zhī zuì fú běn wú xíng。
无佛修,无法说,丈夫智见自然别。wú fú xiū,wú fǎ shuō,zhàng fū zhì jiàn zì rán bié。
出言便作狮子鸣,不似野牛论生灭。chū yán biàn zuò shī zi míng,bù shì yě niú lùn shēng miè。

赠白龙洞刘道人歌

张伯端

玉走金飞两曜忙,始闻花发又秋霜。yù zǒu jīn fēi liǎng yào máng,shǐ wén huā fā yòu qiū shuāng。
徒夸篯寿千来岁,也似云中一电光。tú kuā jiān shòu qiān lái suì,yě shì yún zhōng yī diàn guāng。
一电光,何太速,百年都来三万日。yī diàn guāng,hé tài sù,bǎi nián dōu lái sān wàn rì。
其间寒暑互煎熬,不觉童颜暗中失。qí jiān hán shǔ hù jiān áo,bù jué tóng yán àn zhōng shī。
纵有儿孙满眼前,却成恩爱转牵缠。zòng yǒu ér sūn mǎn yǎn qián,què chéng ēn ài zhuǎn qiān chán。
及乎精竭身枯朽,谁解教君暂驻延。jí hū jīng jié shēn kū xiǔ,shuí jiě jiào jūn zàn zhù yán。
暂驻延,既无计,不免将身归水逝。zàn zhù yán,jì wú jì,bù miǎn jiāng shēn guī shuǐ shì。
但看古往圣贤人,几个解留身在世。dàn kàn gǔ wǎng shèng xián rén,jǐ gè jiě liú shēn zài shì。
身在世,也有方,只为时人没度量。shēn zài shì,yě yǒu fāng,zhǐ wèi shí rén méi dù liàng。
竞向山中寻草木,伏铅制汞点丹阳。jìng xiàng shān zhōng xún cǎo mù,fú qiān zhì gǒng diǎn dān yáng。
点丹阳,事迥别,须向坎中求赤血。diǎn dān yáng,shì jiǒng bié,xū xiàng kǎn zhōng qiú chì xuè。
捉来离位制阴精,配合调和有时节。zhuō lái lí wèi zhì yīn jīng,pèi hé diào hé yǒu shí jié。
时节正,用媒人,金公姹女结亲姻。shí jié zhèng,yòng méi rén,jīn gōng chà nǚ jié qīn yīn。
金公偏好骑白虎,姹女常驾赤龙身。jīn gōng piān hǎo qí bái hǔ,chà nǚ cháng jià chì lóng shēn。
虎来静坐秋山里,龙向碧潭奋身起。hǔ lái jìng zuò qiū shān lǐ,lóng xiàng bì tán fèn shēn qǐ。
两兽相逢战一场,波浪奔腾如鼎沸。liǎng shòu xiāng féng zhàn yī chǎng,bō làng bēn téng rú dǐng fèi。
黄婆丁老助威灵,撼动乾坤走神鬼。huáng pó dīng lǎo zhù wēi líng,hàn dòng qián kūn zǒu shén guǐ。
须臾战罢云雨收,种个玄珠在泥底。xū yú zhàn bà yún yǔ shōu,zhǒng gè xuán zhū zài ní dǐ。
从此根芽渐长成,随时灌溉抱真精。cóng cǐ gēn yá jiàn zhǎng chéng,suí shí guàn gài bào zhēn jīng。
十月脱胎吞入口,不觉凡身已有灵。shí yuè tuō tāi tūn rù kǒu,bù jué fán shēn yǐ yǒu líng。
此个事,世间稀,不是等闲人得知。cǐ gè shì,shì jiān xī,bù shì děng xián rén dé zhī。
夙世若无仙骨分,容易如何得遇之。sù shì ruò wú xiān gǔ fēn,róng yì rú hé dé yù zhī。
得遇之,宜便炼,都缘光景急如箭。dé yù zhī,yí biàn liàn,dōu yuán guāng jǐng jí rú jiàn。
要取鱼时须结罾,莫待临渊空叹羡。yào qǔ yú shí xū jié zēng,mò dài lín yuān kōng tàn xiàn。
闻君知药已多年,何不收心炼汞铅。wén jūn zhī yào yǐ duō nián,hé bù shōu xīn liàn gǒng qiān。
休教烛被风吹灭,六道轮回莫怨天。xiū jiào zhú bèi fēng chuī miè,liù dào lún huí mò yuàn tiān。
近来世上人多诈,尽著布衣称道者。jìn lái shì shàng rén duō zhà,jǐn zhù bù yī chēng dào zhě。
问他金木是何般,噤口无言如害哑。wèn tā jīn mù shì hé bān,jìn kǒu wú yán rú hài yǎ。
却去伏气与休粮,别有门庭道路长。què qù fú qì yǔ xiū liáng,bié yǒu mén tíng dào lù zhǎng。
君不见破迷歌里说,太乙含真法最良。jūn bù jiàn pò mí gē lǐ shuō,tài yǐ hán zhēn fǎ zuì liáng。
莫怪言辞多狂劣,只教时人难鉴别。mò guài yán cí duō kuáng liè,zhǐ jiào shí rén nán jiàn bié。
惟君心与我心同,方敢倾怀向君说。wéi jūn xīn yǔ wǒ xīn tóng,fāng gǎn qīng huái xiàng jūn shuō。

石桥歌

张伯端

吾家本住石桥北,山镇水关森古木。wú jiā běn zhù shí qiáo běi,shān zhèn shuǐ guān sēn gǔ mù。
桥下涧水彻昆仑,山下有泉香馥郁。qiáo xià jiàn shuǐ chè kūn lún,shān xià yǒu quán xiāng fù yù。
吾居山内实堪夸,遍地均栽不谢花。wú jū shān nèi shí kān kuā,biàn dì jūn zāi bù xiè huā。
山北穴中藏猛虎,出窟哮吼生风霞。shān běi xué zhōng cáng měng hǔ,chū kū xiāo hǒu shēng fēng xiá。
山南潭底隐蛟龙,腾云降雨山蒙蒙。shān nán tán dǐ yǐn jiāo lóng,téng yún jiàng yǔ shān méng méng。
二兽相逢斗一场,玄味隐伏皆真祥。èr shòu xiāng féng dòu yī chǎng,xuán wèi yǐn fú jiē zhēn xiáng。
景堪美,吾暗喜,自斟自酌醺醺醉。jǐng kān měi,wú àn xǐ,zì zhēn zì zhuó xūn xūn zuì。
醉弹一曲无弦琴,琴里声声教仔细。zuì dàn yī qū wú xián qín,qín lǐ shēng shēng jiào zǎi xì。
可煞醉后没人知,昏昏默默恰如痴。kě shā zuì hòu méi rén zhī,hūn hūn mò mò qià rú chī。
仰观造化工夫妙,日还西出月东归。yǎng guān zào huà gōng fū miào,rì hái xī chū yuè dōng guī。
天是地,地是天,反覆阴阳合自然。tiān shì dì,dì shì tiān,fǎn fù yīn yáng hé zì rán。
识得五行颠倒处,指日升霞归洞天。shí dé wǔ xíng diān dào chù,zhǐ rì shēng xiá guī dòng tiān。
黄金屋,白玉椽,玉女金童日侍前。huáng jīn wū,bái yù chuán,yù nǚ jīn tóng rì shì qián。
南辰北斗分明布,森罗万象现无边。nán chén běi dòu fēn míng bù,sēn luó wàn xiàng xiàn wú biān。
无昼夜,要绵绵,聚散周天火候全。wú zhòu yè,yào mián mián,jù sàn zhōu tiān huǒ hòu quán。
若问金丹端的处,寻师指破水中铅。ruò wèn jīn dān duān de chù,xún shī zhǐ pò shuǐ zhōng qiān。
木生火,金生水,水火须分前后队。mù shēng huǒ,jīn shēng shuǐ,shuǐ huǒ xū fēn qián hòu duì。
要辨浮沉识主宾,铅银砂汞方交会。yào biàn fú chén shí zhǔ bīn,qiān yín shā gǒng fāng jiāo huì。
有刚柔,莫逸意,知足常足归本位。yǒu gāng róu,mò yì yì,zhī zú cháng zú guī běn wèi。
万神齐贺太平年,恁时国富民欢喜。wàn shén qí hè tài píng nián,nèn shí guó fù mín huān xǐ。
此个事,好推理,同道之人知此义。cǐ gè shì,hǎo tuī lǐ,tóng dào zhī rén zhī cǐ yì。
后来一辈学修真,只说存养并行气。hòu lái yī bèi xué xiū zhēn,zhǐ shuō cún yǎng bìng xíng qì。
在眼前,甚容易,得服之人妙难比。zài yǎn qián,shén róng yì,dé fú zhī rén miào nán bǐ。
先且去病更延年,用火烹煎变阳体。xiān qiě qù bìng gèng yán nián,yòng huǒ pēng jiān biàn yáng tǐ。
学道人,去思已,休问旁门小法制。xué dào rén,qù sī yǐ,xiū wèn páng mén xiǎo fǎ zhì。
只知目下哄得人,不觉自身暗憔悴。zhǐ zhī mù xià hǒng dé rén,bù jué zì shēn àn qiáo cuì。
劝后学,须猛絷,莫徒抛家住他地。quàn hòu xué,xū měng zhí,mò tú pāo jiā zhù tā dì。
妙道不离自家身,岂在千山并万水。miào dào bù lí zì jiā shēn,qǐ zài qiān shān bìng wàn shuǐ。
莫因循,自贪鄙,火急寻师觅玄旨。mò yīn xún,zì tān bǐ,huǒ jí xún shī mì xuán zhǐ。
在生若不学修行,未必来生甚胎里。zài shēng ruò bù xué xiū xíng,wèi bì lái shēng shén tāi lǐ。
既有心,要终始,人生大事惟生死。jì yǒu xīn,yào zhōng shǐ,rén shēng dà shì wéi shēng sǐ。
皇天若负道心人,令我三涂为下鬼。huáng tiān ruò fù dào xīn rén,lìng wǒ sān tú wèi xià guǐ。

人我

张伯端

我不异人,人心自异。wǒ bù yì rén,rén xīn zì yì。
人有亲疏,我无彼此。rén yǒu qīn shū,wǒ wú bǐ cǐ。
水陆飞行,等观一体。shuǐ lù fēi xíng,děng guān yī tǐ。
贵贱尊卑,首足同己。guì jiàn zūn bēi,shǒu zú tóng jǐ。
我尚非我,何尝有你。wǒ shàng fēi wǒ,hé cháng yǒu nǐ。
彼此俱无,众泡归水。bǐ cǐ jù wú,zhòng pào guī shuǐ。

无心颂

张伯端

堪笑我心,如顽如鄙。kān xiào wǒ xīn,rú wán rú bǐ。
兀兀腾腾,任物安委。wù wù téng téng,rèn wù ān wěi。
不解修行,亦不造罪。bù jiě xiū xíng,yì bù zào zuì。
不曾利人,亦不私己。bù céng lì rén,yì bù sī jǐ。
不持戒律,不徇忌讳。bù chí jiè lǜ,bù xùn jì huì。
不知礼乐,不行仁义。bù zhī lǐ lè,bù xíng rén yì。
人间所能,百无一会。rén jiān suǒ néng,bǎi wú yī huì。
饥来吃饭,渴来饮水。jī lái chī fàn,kě lái yǐn shuǐ。
困则打睡,觉则行履。kùn zé dǎ shuì,jué zé xíng lǚ。
热则单衣,寒则盖被。rè zé dān yī,hán zé gài bèi。
无思无量,何忧何喜。wú sī wú liàng,hé yōu hé xǐ。
不悔不谋,无念无意。bù huǐ bù móu,wú niàn wú yì。
凡生荣辱,逆旅而已。fán shēng róng rǔ,nì lǚ ér yǐ。
林木栖鸟,亦可为比。lín mù qī niǎo,yì kě wèi bǐ。
来且不禁,去亦不止。lái qiě bù jìn,qù yì bù zhǐ。
不避不来,无赞无毁。bù bì bù lái,wú zàn wú huǐ。
不厌丑恶,不羡善美。bù yàn chǒu è,bù xiàn shàn měi。
不趣静室,不远闹市。bù qù jìng shì,bù yuǎn nào shì。
不说人非,不夸己是。bù shuō rén fēi,bù kuā jǐ shì。
不厚尊崇,不薄贱稚。bù hòu zūn chóng,bù báo jiàn zhì。
亲爱冤仇,大小内外。qīn ài yuān chóu,dà xiǎo nèi wài。
哀乐得丧,钦侮险易。āi lè dé sàng,qīn wǔ xiǎn yì。
心无两睹,坦然一揆。xīn wú liǎng dǔ,tǎn rán yī kuí。
不为福先,不为祸始。bù wèi fú xiān,bù wèi huò shǐ。
感而后应,迫而后起。gǎn ér hòu yīng,pò ér hòu qǐ。
不畏锋刀,焉怕虎兕。bù wèi fēng dāo,yān pà hǔ sì。
随物称呼,岂拘名字。suí wù chēng hū,qǐ jū míng zì。
眼不就色,声不来耳。yǎn bù jiù sè,shēng bù lái ěr。
凡所有相,皆属妄伪。fán suǒ yǒu xiāng,jiē shǔ wàng wěi。
男女形声,悉非定体。nán nǚ xíng shēng,xī fēi dìng tǐ。
体相无心,不染不碍。tǐ xiāng wú xīn,bù rǎn bù ài。
自在逍遥,物莫能累。zì zài xiāo yáo,wù mò néng lèi。
妙觉光圆,映彻表里。miào jué guāng yuán,yìng chè biǎo lǐ。
包裹六极,无有遐迩。bāo guǒ liù jí,wú yǒu xiá ěr。
光兮非光,如月在水。guāng xī fēi guāng,rú yuè zài shuǐ。
取舍既难,复何比拟。qǔ shě jì nán,fù hé bǐ nǐ。
了兹妙用,迥然超彼。le zī miào yòng,jiǒng rán chāo bǐ。
或问所宗,此而已矣。huò wèn suǒ zōng,cǐ ér yǐ yǐ。

性地颂其六

张伯端

求生本自无生,畏灭何曾暂灭。qiú shēng běn zì wú shēng,wèi miè hé céng zàn miè。
眼见不如耳见,口说争如鼻说。yǎn jiàn bù rú ěr jiàn,kǒu shuō zhēng rú bí shuō。

无罪福

张伯端

终日行不曾行,终日坐何曾坐。zhōng rì xíng bù céng xíng,zhōng rì zuò hé céng zuò。
修善不成功德,造恶元无罪过。xiū shàn bù chéng gōng dé,zào è yuán wú zuì guò。
时人若未明心,莫执此言乱做。shí rén ruò wèi míng xīn,mò zhí cǐ yán luàn zuò。
死后须见阎王,难免镬汤碓磨。sǐ hòu xū jiàn yán wáng,nán miǎn huò tāng duì mó。
138«45678910