古诗词

读雪窦禅师祖英集

张伯端

曹溪一水分千派,照古澄今无滞碍。cáo xī yī shuǐ fēn qiān pài,zhào gǔ chéng jīn wú zhì ài。
近来学者不穷源,妄指蹄洼为大海。jìn lái xué zhě bù qióng yuán,wàng zhǐ tí wā wèi dà hǎi。
雪窦老师达真趣,大震雷音椎法鼓。xuě dòu lǎo shī dá zhēn qù,dà zhèn léi yīn chuí fǎ gǔ。
狮王哮吼出窟来,百兽千邪皆恐惧。shī wáng xiāo hǒu chū kū lái,bǎi shòu qiān xié jiē kǒng jù。
或歌诗,或语句,丁宁指引迷人路。huò gē shī,huò yǔ jù,dīng níng zhǐ yǐn mí rén lù。
言辞磊落义高深,击玉敲金响千古。yán cí lěi luò yì gāo shēn,jī yù qiāo jīn xiǎng qiān gǔ。
争奈迷人逐境留,却将言相寻名数。zhēng nài mí rén zhú jìng liú,què jiāng yán xiāng xún míng shù。
真如实相本无言,无下无高无有边。zhēn rú shí xiāng běn wú yán,wú xià wú gāo wú yǒu biān。
非色非空非二体,十方尘刹一轮圆。fēi sè fēi kōng fēi èr tǐ,shí fāng chén shā yī lún yuán。
正定何曾分语默,取不得兮舍不得。zhèng dìng hé céng fēn yǔ mò,qǔ bù dé xī shě bù dé。
但于诸相不留心,即是如来真轨则。dàn yú zhū xiāng bù liú xīn,jí shì rú lái zhēn guǐ zé。
为除妄相将真对,妄若不生真亦晦。wèi chú wàng xiāng jiāng zhēn duì,wàng ruò bù shēng zhēn yì huì。
能知真妄两俱非,方得真心无挂碍。néng zhī zhēn wàng liǎng jù fēi,fāng dé zhēn xīn wú guà ài。
无挂碍兮能自在,一悟顿消穷劫罪。wú guà ài xī néng zì zài,yī wù dùn xiāo qióng jié zuì。
不施功力证菩提,从此永离生死海。bù shī gōng lì zhèng pú tí,cóng cǐ yǒng lí shēng sǐ hǎi。
吾师近而言语畅,留在世间为榜样。wú shī jìn ér yán yǔ chàng,liú zài shì jiān wèi bǎng yàng。
昨宵被我唤将来,把鼻孔穿放杖上。zuó xiāo bèi wǒ huàn jiāng lái,bǎ bí kǒng chuān fàng zhàng shàng。
问他第一义如何,却道有言皆是谤。wèn tā dì yī yì rú hé,què dào yǒu yán jiē shì bàng。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

绝句六十四首

张伯端

华池饮罢月凝辉,跨个金龙访紫微。huá chí yǐn bà yuè níng huī,kuà gè jīn lóng fǎng zǐ wēi。
从此众仙相识后,海潮陵谷任迁移。cóng cǐ zhòng xiān xiāng shí hòu,hǎi cháo líng gǔ rèn qiān yí。

绝句六十四首

张伯端

要知金液还丹法,须向家园下种栽。yào zhī jīn yè hái dān fǎ,xū xiàng jiā yuán xià zhǒng zāi。
不假吹嘘并着力,自然丹熟脱真胎。bù jiǎ chuī xū bìng zhe lì,zì rán dān shú tuō zhēn tāi。

绝句六十四首

张伯端

徒施巧伪为功力,认取他家不死方。tú shī qiǎo wěi wèi gōng lì,rèn qǔ tā jiā bù sǐ fāng。
壶内旋添留命酒,鼎中收取返魂浆。hú nèi xuán tiān liú mìng jiǔ,dǐng zhōng shōu qǔ fǎn hún jiāng。

绝句六十四首

张伯端

雪山一味好醍醐,倾入东阳造化炉。xuě shān yī wèi hǎo tí hú,qīng rù dōng yáng zào huà lú。
若过昆仑西北去,张骞方得见麻姑。ruò guò kūn lún xī běi qù,zhāng qiān fāng dé jiàn má gū。

绝句六十四首

张伯端

不识阳精及主宾,知他那个是疏亲。bù shí yáng jīng jí zhǔ bīn,zhī tā nà gè shì shū qīn。
房中空闭尾闾穴,误杀阎浮多少人。fáng zhōng kōng bì wěi lǘ xué,wù shā yán fú duō shǎo rén。

绝句六十四首

张伯端

万物芸芸各返根,返根复命即长存。wàn wù yún yún gè fǎn gēn,fǎn gēn fù mìng jí zhǎng cún。
知常返本人难会,妄作招凶众所闻。zhī cháng fǎn běn rén nán huì,wàng zuò zhāo xiōng zhòng suǒ wén。

绝句六十四首

张伯端

欧冶亲传铸剑方,莫耶金水配柔刚。ōu yě qīn chuán zhù jiàn fāng,mò yé jīn shuǐ pèi róu gāng。
鍊成便会知人意,万里诛妖一电光。liàn chéng biàn huì zhī rén yì,wàn lǐ zhū yāo yī diàn guāng。

绝句六十四首

张伯端

敲竹唤龟吞玉芝,鼓琴招凤饮刀圭。qiāo zhú huàn guī tūn yù zhī,gǔ qín zhāo fèng yǐn dāo guī。
近来透体金光现,不与常人话此规。jìn lái tòu tǐ jīn guāng xiàn,bù yǔ cháng rén huà cǐ guī。

绝句六十四首

张伯端

药逢气类方成象,道合希夷即自然。yào féng qì lèi fāng chéng xiàng,dào hé xī yí jí zì rán。
一粒金丹吞入腹,始知我命不由天。yī lì jīn dān tūn rù fù,shǐ zhī wǒ mìng bù yóu tiān。

绝句六十四首

张伯端

赫赤金丹一日成,古仙垂语实堪听。hè chì jīn dān yī rì chéng,gǔ xiān chuí yǔ shí kān tīng。
若言九载三年者,尽是推延款日程。ruò yán jiǔ zài sān nián zhě,jǐn shì tuī yán kuǎn rì chéng。

绝句六十四首

张伯端

大药修之有易难,也知由我亦由天。dà yào xiū zhī yǒu yì nán,yě zhī yóu wǒ yì yóu tiān。
若非积行施功德,动有群魔作障缘。ruò fēi jī xíng shī gōng dé,dòng yǒu qún mó zuò zhàng yuán。

绝句六十四首

张伯端

三才相盗食其时,此是神仙道德机。sān cái xiāng dào shí qí shí,cǐ shì shén xiān dào dé jī。
万化既安诸虑息,百骸俱理证无为。wàn huà jì ān zhū lǜ xī,bǎi hái jù lǐ zhèng wú wèi。

绝句六十四首

张伯端

阴符宝字逾三百,道德灵文止五千。yīn fú bǎo zì yú sān bǎi,dào dé líng wén zhǐ wǔ qiān。
今古上仙无限数,尽于此处达真诠。jīn gǔ shàng xiān wú xiàn shù,jǐn yú cǐ chù dá zhēn quán。

绝句六十四首

张伯端

饶君聪慧过颜闵,不遇师传莫强猜。ráo jūn cōng huì guò yán mǐn,bù yù shī chuán mò qiáng cāi。
只为丹经无口诀,教君何处结灵胎。zhǐ wèi dān jīng wú kǒu jué,jiào jūn hé chù jié líng tāi。

绝句六十四首

张伯端

了了心猿方寸机,三千功行与天齐。le le xīn yuán fāng cùn jī,sān qiān gōng xíng yǔ tiān qí。
自然有鼎烹龙虎,何必担家恋子妻。zì rán yǒu dǐng pēng lóng hǔ,hé bì dān jiā liàn zi qī。
138«45678910