古诗词

石桥歌

张伯端

吾家本住石桥北,山镇水关森古木。wú jiā běn zhù shí qiáo běi,shān zhèn shuǐ guān sēn gǔ mù。
桥下涧水彻昆仑,山下有泉香馥郁。qiáo xià jiàn shuǐ chè kūn lún,shān xià yǒu quán xiāng fù yù。
吾居山内实堪夸,遍地均栽不谢花。wú jū shān nèi shí kān kuā,biàn dì jūn zāi bù xiè huā。
山北穴中藏猛虎,出窟哮吼生风霞。shān běi xué zhōng cáng měng hǔ,chū kū xiāo hǒu shēng fēng xiá。
山南潭底隐蛟龙,腾云降雨山蒙蒙。shān nán tán dǐ yǐn jiāo lóng,téng yún jiàng yǔ shān méng méng。
二兽相逢斗一场,玄味隐伏皆真祥。èr shòu xiāng féng dòu yī chǎng,xuán wèi yǐn fú jiē zhēn xiáng。
景堪美,吾暗喜,自斟自酌醺醺醉。jǐng kān měi,wú àn xǐ,zì zhēn zì zhuó xūn xūn zuì。
醉弹一曲无弦琴,琴里声声教仔细。zuì dàn yī qū wú xián qín,qín lǐ shēng shēng jiào zǎi xì。
可煞醉后没人知,昏昏默默恰如痴。kě shā zuì hòu méi rén zhī,hūn hūn mò mò qià rú chī。
仰观造化工夫妙,日还西出月东归。yǎng guān zào huà gōng fū miào,rì hái xī chū yuè dōng guī。
天是地,地是天,反覆阴阳合自然。tiān shì dì,dì shì tiān,fǎn fù yīn yáng hé zì rán。
识得五行颠倒处,指日升霞归洞天。shí dé wǔ xíng diān dào chù,zhǐ rì shēng xiá guī dòng tiān。
黄金屋,白玉椽,玉女金童日侍前。huáng jīn wū,bái yù chuán,yù nǚ jīn tóng rì shì qián。
南辰北斗分明布,森罗万象现无边。nán chén běi dòu fēn míng bù,sēn luó wàn xiàng xiàn wú biān。
无昼夜,要绵绵,聚散周天火候全。wú zhòu yè,yào mián mián,jù sàn zhōu tiān huǒ hòu quán。
若问金丹端的处,寻师指破水中铅。ruò wèn jīn dān duān de chù,xún shī zhǐ pò shuǐ zhōng qiān。
木生火,金生水,水火须分前后队。mù shēng huǒ,jīn shēng shuǐ,shuǐ huǒ xū fēn qián hòu duì。
要辨浮沉识主宾,铅银砂汞方交会。yào biàn fú chén shí zhǔ bīn,qiān yín shā gǒng fāng jiāo huì。
有刚柔,莫逸意,知足常足归本位。yǒu gāng róu,mò yì yì,zhī zú cháng zú guī běn wèi。
万神齐贺太平年,恁时国富民欢喜。wàn shén qí hè tài píng nián,nèn shí guó fù mín huān xǐ。
此个事,好推理,同道之人知此义。cǐ gè shì,hǎo tuī lǐ,tóng dào zhī rén zhī cǐ yì。
后来一辈学修真,只说存养并行气。hòu lái yī bèi xué xiū zhēn,zhǐ shuō cún yǎng bìng xíng qì。
在眼前,甚容易,得服之人妙难比。zài yǎn qián,shén róng yì,dé fú zhī rén miào nán bǐ。
先且去病更延年,用火烹煎变阳体。xiān qiě qù bìng gèng yán nián,yòng huǒ pēng jiān biàn yáng tǐ。
学道人,去思已,休问旁门小法制。xué dào rén,qù sī yǐ,xiū wèn páng mén xiǎo fǎ zhì。
只知目下哄得人,不觉自身暗憔悴。zhǐ zhī mù xià hǒng dé rén,bù jué zì shēn àn qiáo cuì。
劝后学,须猛絷,莫徒抛家住他地。quàn hòu xué,xū měng zhí,mò tú pāo jiā zhù tā dì。
妙道不离自家身,岂在千山并万水。miào dào bù lí zì jiā shēn,qǐ zài qiān shān bìng wàn shuǐ。
莫因循,自贪鄙,火急寻师觅玄旨。mò yīn xún,zì tān bǐ,huǒ jí xún shī mì xuán zhǐ。
在生若不学修行,未必来生甚胎里。zài shēng ruò bù xué xiū xíng,wèi bì lái shēng shén tāi lǐ。
既有心,要终始,人生大事惟生死。jì yǒu xīn,yào zhōng shǐ,rén shēng dà shì wéi shēng sǐ。
皇天若负道心人,令我三涂为下鬼。huáng tiān ruò fù dào xīn rén,lìng wǒ sān tú wèi xià guǐ。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

绝句六十四首

张伯端

取将坎位中心实,点化离宫腹里阴。qǔ jiāng kǎn wèi zhōng xīn shí,diǎn huà lí gōng fù lǐ yīn。
从此变成乾健体,潜藏飞跃尽由心。cóng cǐ biàn chéng qián jiàn tǐ,qián cáng fēi yuè jǐn yóu xīn。

绝句六十四首

张伯端

震龙汞自出离乡,兑虎铅生在坎方。zhèn lóng gǒng zì chū lí xiāng,duì hǔ qiān shēng zài kǎn fāng。
二物总因儿产母,五行全要入中央。èr wù zǒng yīn ér chǎn mǔ,wǔ xíng quán yào rù zhōng yāng。

绝句六十四首

张伯端

赤龙黑虎各西东,四象交加戊己中。chì lóng hēi hǔ gè xī dōng,sì xiàng jiāo jiā wù jǐ zhōng。
复姤自兹能运用,金丹谁道不成功。fù gòu zì zī néng yùn yòng,jīn dān shuí dào bù chéng gōng。

绝句六十四首

张伯端

西山白虎正猖狂,东海青龙不可当。xī shān bái hǔ zhèng chāng kuáng,dōng hǎi qīng lóng bù kě dāng。
两兽捉来令死斗,鍊成一块紫金霜。liǎng shòu zhuō lái lìng sǐ dòu,liàn chéng yī kuài zǐ jīn shuāng。

绝句六十四首

张伯端

华岳山头雄虎啸,扶桑海底牝龙吟。huá yuè shān tóu xióng hǔ xiào,fú sāng hǎi dǐ pìn lóng yín。
黄婆自解相媒合,遣作夫妻共一心。huáng pó zì jiě xiāng méi hé,qiǎn zuò fū qī gòng yī xīn。

绝句六十四首

张伯端

月才天际半轮明,早有龙吟虎啸声。yuè cái tiān jì bàn lún míng,zǎo yǒu lóng yín hǔ xiào shēng。
便好用心修二八,一时辰内管丹成。biàn hǎo yòng xīn xiū èr bā,yī shí chén nèi guǎn dān chéng。

绝句六十四首

张伯端

先且观天明五贼,次须察地以安民。xiān qiě guān tiān míng wǔ zéi,cì xū chá dì yǐ ān mín。
民安国富方求战,战罢方能见圣君。mín ān guó fù fāng qiú zhàn,zhàn bà fāng néng jiàn shèng jūn。

绝句六十四首

张伯端

用将须分左右军,饶他为主我为宾。yòng jiāng xū fēn zuǒ yòu jūn,ráo tā wèi zhǔ wǒ wèi bīn。
大凡临阵休轻敌,恐丧吾家无价珍。dà fán lín zhèn xiū qīng dí,kǒng sàng wú jiā wú jià zhēn。

绝句六十四首

张伯端

火生于木本藏锋,不会钻研莫强攻。huǒ shēng yú mù běn cáng fēng,bù huì zuān yán mò qiáng gōng。
祸发只因斯害己,要须制伏觅金翁。huò fā zhǐ yīn sī hài jǐ,yào xū zhì fú mì jīn wēng。

绝句六十四首

张伯端

金翁本是东家子,送向西邻寄体生。jīn wēng běn shì dōng jiā zi,sòng xiàng xī lín jì tǐ shēng。
认得唤来归舍养,配将姹女作亲情。rèn dé huàn lái guī shě yǎng,pèi jiāng chà nǚ zuò qīn qíng。

绝句六十四首

张伯端

姹女游从自有方,前行须短退须长。chà nǚ yóu cóng zì yǒu fāng,qián xíng xū duǎn tuì xū zhǎng。
归来却入黄婆舍,嫁个金翁作老郎。guī lái què rù huáng pó shě,jià gè jīn wēng zuò lǎo láng。

绝句六十四首

张伯端

纵识朱砂及黑铅,不知火候也如闲。zòng shí zhū shā jí hēi qiān,bù zhī huǒ hòu yě rú xián。
大都全藉维持力,毫发差殊不作丹。dà dōu quán jí wéi chí lì,háo fā chà shū bù zuò dān。

绝句六十四首

张伯端

契论经歌讲至真,不将火候著于文。qì lùn jīng gē jiǎng zhì zhēn,bù jiāng huǒ hòu zhù yú wén。
要知口诀通玄处,须共神仙子细论。yào zhī kǒu jué tōng xuán chù,xū gòng shén xiān zi xì lùn。

绝句六十四首

张伯端

八月十五玩蟾辉,正是金精壮盛时。bā yuè shí wǔ wán chán huī,zhèng shì jīn jīng zhuàng shèng shí。
若到一阳来起复,便堪进火莫延迟。ruò dào yī yáng lái qǐ fù,biàn kān jìn huǒ mò yán chí。

绝句六十四首

张伯端

一阳才动作丹时,铅鼎温温照幌帷。yī yáng cái dòng zuò dān shí,qiān dǐng wēn wēn zhào huǎng wéi。
受气之初容易识,抽添运用且防危。shòu qì zhī chū róng yì shí,chōu tiān yùn yòng qiě fáng wēi。