古诗词

禅定指迷歌

张伯端

如来禅性如水,体静风波自止。rú lái chán xìng rú shuǐ,tǐ jìng fēng bō zì zhǐ。
兴居湛湛常清,不独坐时方是。xīng jū zhàn zhàn cháng qīng,bù dú zuò shí fāng shì。
今人静坐取证,不道全在见性。jīn rén jìng zuò qǔ zhèng,bù dào quán zài jiàn xìng。
性于见里若明,见向性中自定。xìng yú jiàn lǐ ruò míng,jiàn xiàng xìng zhōng zì dìng。
定成慧用无穷,是名诸佛神通。dìng chéng huì yòng wú qióng,shì míng zhū fú shén tōng。
几欲究其体用,但见十方虚空。jǐ yù jiū qí tǐ yòng,dàn jiàn shí fāng xū kōng。
空中杳无一物,亦无希夷恍惚。kōng zhōng yǎo wú yī wù,yì wú xī yí huǎng hū。
希恍既不可寻,寻之却成乖失。xī huǎng jì bù kě xún,xún zhī què chéng guāi shī。
只此乖失两字,不可执为凭据。zhǐ cǐ guāi shī liǎng zì,bù kě zhí wèi píng jù。
本心尚乃如空,岂有得失能所。běn xīn shàng nǎi rú kōng,qǐ yǒu dé shī néng suǒ。
但将万法遣除,遣令净尽无馀。dàn jiāng wàn fǎ qiǎn chú,qiǎn lìng jìng jǐn wú yú。
豁然圆明自现,便与诸佛无殊。huō rán yuán míng zì xiàn,biàn yǔ zhū fú wú shū。
色身为我桎梏,且恁和光混俗。sè shēn wèi wǒ zhì gù,qiě nèn hé guāng hùn sú。
举动一切无心,争甚是非荣辱。jǔ dòng yī qiè wú xīn,zhēng shén shì fēi róng rǔ。
生身只是寄居,逆旅主号毗卢。shēng shēn zhǐ shì jì jū,nì lǚ zhǔ hào pí lú。
毗卢不来不去,乃知生灭无馀。pí lú bù lái bù qù,nǎi zhī shēng miè wú yú。
或问毗卢何似,只为有相不是。huò wèn pí lú hé shì,zhǐ wèi yǒu xiāng bù shì。
眼前叶叶尘尘,尘叶非同非异。yǎn qián yè yè chén chén,chén yè fēi tóng fēi yì。
况此尘尘叶叶,个个释迦迦叶。kuàng cǐ chén chén yè yè,gè gè shì jiā jiā yè。
异则万籁皆鸣,同则一风都摄。yì zé wàn lài jiē míng,tóng zé yī fēng dōu shè。
若要认得摩尼,莫道得法方知。ruò yào rèn dé mó ní,mò dào dé fǎ fāng zhī。
有病用他药疗,病差药更何施。yǒu bìng yòng tā yào liáo,bìng chà yào gèng hé shī。
心迷须假法照,心悟法更不要。xīn mí xū jiǎ fǎ zhào,xīn wù fǎ gèng bù yào。
又如昏镜得磨,痕垢自然灭了。yòu rú hūn jìng dé mó,hén gòu zì rán miè le。
本为心法皆妄,故令难尽诸相。běn wèi xīn fǎ jiē wàng,gù lìng nán jǐn zhū xiāng。
诸相离了何如,是名至真无上。zhū xiāng lí le hé rú,shì míng zhì zhēn wú shàng。
若欲庄严佛土,平等行慈救苦。ruò yù zhuāng yán fú tǔ,píng děng xíng cí jiù kǔ。
菩提本愿虽深,切莫相中有取。pú tí běn yuàn suī shēn,qiè mò xiāng zhōng yǒu qǔ。
此为福慧双圆,当来授记居先。cǐ wèi fú huì shuāng yuán,dāng lái shòu jì jū xiān。
断常纤尘有染,却于诸佛无缘。duàn cháng xiān chén yǒu rǎn,què yú zhū fú wú yuán。
翻念凡夫迷执,尽被情爱染习。fān niàn fán fū mí zhí,jǐn bèi qíng ài rǎn xí。
只为贪著情多,常生胎卵化湿。zhǐ wèi tān zhù qíng duō,cháng shēng tāi luǎn huà shī。
学道须教猛烈,无情心刚似铁。xué dào xū jiào měng liè,wú qíng xīn gāng shì tiě。
直饶父母妻儿,又与他人何别。zhí ráo fù mǔ qī ér,yòu yǔ tā rén hé bié。
常守一颗圆光,不见可欲思量。cháng shǒu yī kē yuán guāng,bù jiàn kě yù sī liàng。
万法一时无著,说甚地狱天堂。wàn fǎ yī shí wú zhù,shuō shén dì yù tiān táng。
然后我命在我,空中无升无堕。rán hòu wǒ mìng zài wǒ,kōng zhōng wú shēng wú duò。
出没诸佛土中,不离菩提本坐。chū méi zhū fú tǔ zhōng,bù lí pú tí běn zuò。
观音三十二应,我当亦从中证。guān yīn sān shí èr yīng,wǒ dāng yì cóng zhōng zhèng。
化现不可思议,尽出逍遥之性。huà xiàn bù kě sī yì,jǐn chū xiāo yáo zhī xìng。
我是无心禅客,凡事不会拣择。wǒ shì wú xīn chán kè,fán shì bù huì jiǎn zé。
昔时一个黑牛,今日浑身总白。xī shí yī gè hēi niú,jīn rì hún shēn zǒng bái。
有时自歌自笑,傍人道我神少。yǒu shí zì gē zì xiào,bàng rén dào wǒ shén shǎo。
争知被褐之形,内怀无价之宝。zhēng zhī bèi hè zhī xíng,nèi huái wú jià zhī bǎo。
更若见我谈空,恰似囫囵吞枣。gèng ruò jiàn wǒ tán kōng,qià shì hú lún tūn zǎo。
此法唯佛能知,凡愚岂解相表。cǐ fǎ wéi fú néng zhī,fán yú qǐ jiě xiāng biǎo。
兼有修禅上人,只学斗口合唇。jiān yǒu xiū chán shàng rén,zhǐ xué dòu kǒu hé chún。
夸我问答敏急,却元不识主人。kuā wǒ wèn dá mǐn jí,què yuán bù shí zhǔ rén。
盖是寻枝摘叶,不解穷究本根。gài shì xún zhī zhāi yè,bù jiě qióng jiū běn gēn。
得根枝叶自茂,无根枝叶难存。dé gēn zhī yè zì mào,wú gēn zhī yè nán cún。
便逞已握灵珠,转于人我难除。biàn chěng yǐ wò líng zhū,zhuǎn yú rén wǒ nán chú。
与我灵源妙觉,远隔千里之殊。yǔ wǒ líng yuán miào jué,yuǎn gé qiān lǐ zhī shū。
此辈可伤可笑,空说积年学道。cǐ bèi kě shāng kě xiào,kōng shuō jī nián xué dào。
心高不肯问人,枉使一生虚老。xīn gāo bù kěn wèn rén,wǎng shǐ yī shēng xū lǎo。
乃是愚迷钝根,邪见业重为因。nǎi shì yú mí dùn gēn,xié jiàn yè zhòng wèi yīn。
若向此生不悟,后世争免沉沦。ruò xiàng cǐ shēng bù wù,hòu shì zhēng miǎn chén lún。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

七言四韵十六首

张伯端

不求大道出迷涂,纵负贤才岂丈夫。bù qiú dà dào chū mí tú,zòng fù xián cái qǐ zhàng fū。
百岁光阴石火烁,一生身世水泡浮。bǎi suì guāng yīn shí huǒ shuò,yī shēng shēn shì shuǐ pào fú。
只贪利禄求荣显,不顾形容暗悴枯。zhǐ tān lì lù qiú róng xiǎn,bù gù xíng róng àn cuì kū。
试问堆金等山岳,无常买得不来无。shì wèn duī jīn děng shān yuè,wú cháng mǎi dé bù lái wú。

七言四韵十六首

张伯端

人生虽有百年期,寿夭穷通莫预知。rén shēng suī yǒu bǎi nián qī,shòu yāo qióng tōng mò yù zhī。
昨日街头犹走马,今朝棺内已眠尸。zuó rì jiē tóu yóu zǒu mǎ,jīn cháo guān nèi yǐ mián shī。
妻财遗下非君有,罪业将行难自欺。qī cái yí xià fēi jūn yǒu,zuì yè jiāng xíng nán zì qī。
大药不求争得遇,遇之不鍊是愚痴。dà yào bù qiú zhēng dé yù,yù zhī bù liàn shì yú chī。

七言四韵十六首

张伯端

学仙须是学天仙,惟有金丹最的端。xué xiān xū shì xué tiān xiān,wéi yǒu jīn dān zuì de duān。
二物会时情性合,五行全处虎龙蟠。èr wù huì shí qíng xìng hé,wǔ xíng quán chù hǔ lóng pán。
本因戊己为媒聘,遂使夫妻镇合欢。běn yīn wù jǐ wèi méi pìn,suì shǐ fū qī zhèn hé huān。
只候功成朝北阙,九霞光里驾祥鸾。zhǐ hòu gōng chéng cháo běi quē,jiǔ xiá guāng lǐ jià xiáng luán。

七言四韵十六首

张伯端

此法真中妙更真,都缘我独异于人。cǐ fǎ zhēn zhōng miào gèng zhēn,dōu yuán wǒ dú yì yú rén。
自知颠倒由离坎,谁识浮沉定主宾。zì zhī diān dào yóu lí kǎn,shuí shí fú chén dìng zhǔ bīn。
金鼎欲留朱里汞,玉池先下水中银。jīn dǐng yù liú zhū lǐ gǒng,yù chí xiān xià shuǐ zhōng yín。
神功运火非终夕,现出深潭日一轮。shén gōng yùn huǒ fēi zhōng xī,xiàn chū shēn tán rì yī lún。

七言四韵十六首

张伯端

虎跃龙腾风浪粗,中央正位产玄珠。hǔ yuè lóng téng fēng làng cū,zhōng yāng zhèng wèi chǎn xuán zhū。
果生枝上终期熟,子在胞中岂有殊。guǒ shēng zhī shàng zhōng qī shú,zi zài bāo zhōng qǐ yǒu shū。
南北宗源翻卦象,晨昏火候合天枢。nán běi zōng yuán fān guà xiàng,chén hūn huǒ hòu hé tiān shū。
须知大隐居廛市,何必深山守静孤。xū zhī dà yǐn jū chán shì,hé bì shēn shān shǒu jìng gū。

七言四韵十六首

张伯端

人人尽有长生药,自是愚迷枉摆抛。rén rén jǐn yǒu zhǎng shēng yào,zì shì yú mí wǎng bǎi pāo。
甘露降时天地合,黄芽生处坎离交。gān lù jiàng shí tiān dì hé,huáng yá shēng chù kǎn lí jiāo。
井蛙应谓无龙窟,篱鶠争知有凤巢。jǐng wā yīng wèi wú lóng kū,lí yǎn zhēng zhī yǒu fèng cháo。
丹熟自然金满屋,何须寻草学烧茅。dān shú zì rán jīn mǎn wū,hé xū xún cǎo xué shāo máo。

七言四韵十六首

张伯端

要知产药川源处,只在西南是本乡。yào zhī chǎn yào chuān yuán chù,zhǐ zài xī nán shì běn xiāng。
铅遇癸生须急采,金逢望远不堪尝。qiān yù guǐ shēng xū jí cǎi,jīn féng wàng yuǎn bù kān cháng。
送归土釜牢封闭,次入流珠厮配当。sòng guī tǔ fǔ láo fēng bì,cì rù liú zhū sī pèi dāng。
药重一斤须二八,调停火候托阴阳。yào zhòng yī jīn xū èr bā,diào tíng huǒ hòu tuō yīn yáng。

七言四韵十六首

张伯端

休鍊三黄及四神,若寻众药便非真。xiū liàn sān huáng jí sì shén,ruò xún zhòng yào biàn fēi zhēn。
阴阳得类归交感,二八相当自合亲。yīn yáng dé lèi guī jiāo gǎn,èr bā xiāng dāng zì hé qīn。
潭底日红阴怪灭,山头月白药苗新。tán dǐ rì hóng yīn guài miè,shān tóu yuè bái yào miáo xīn。
时人要识真铅汞,不是凡砂及水银。shí rén yào shí zhēn qiān gǒng,bù shì fán shā jí shuǐ yín。

七言四韵十六首

张伯端

莫把孤阴为有阳,独修一物转羸尪。mò bǎ gū yīn wèi yǒu yáng,dú xiū yī wù zhuǎn léi wāng。
劳形按引皆非道,鍊气餐霞总是狂。láo xíng àn yǐn jiē fēi dào,liàn qì cān xiá zǒng shì kuáng。
毕世谩求铅汞伏,何时得见虎龙降。bì shì mán qiú qiān gǒng fú,hé shí dé jiàn hǔ lóng jiàng。
劝君穷取生身处,返本还元是药王。quàn jūn qióng qǔ shēng shēn chù,fǎn běn hái yuán shì yào wáng。

七言四韵十六首

张伯端

好把真铅着意寻,莫教容易度光阴。hǎo bǎ zhēn qiān zhe yì xún,mò jiào róng yì dù guāng yīn。
但将地魄擒朱汞,自有天魂制水金。dàn jiāng dì pò qín zhū gǒng,zì yǒu tiān hún zhì shuǐ jīn。
可谓道高龙虎伏,堪言德重鬼神钦。kě wèi dào gāo lóng hǔ fú,kān yán dé zhòng guǐ shén qīn。
已知永寿齐天地,烦恼无由更上心。yǐ zhī yǒng shòu qí tiān dì,fán nǎo wú yóu gèng shàng xīn。

七言四韵十六首

张伯端

黄芽白雪不难寻,达者须凭德行深。huáng yá bái xuě bù nán xún,dá zhě xū píng dé xíng shēn。
四象五行全藉土,三元八卦岂离壬。sì xiàng wǔ xíng quán jí tǔ,sān yuán bā guà qǐ lí rén。
鍊成灵质人难识,消尽阴魔鬼莫侵。liàn chéng líng zhì rén nán shí,xiāo jǐn yīn mó guǐ mò qīn。
欲向人间留秘诀,未闻一个是知音。yù xiàng rén jiān liú mì jué,wèi wén yī gè shì zhī yīn。

七言四韵十六首

张伯端

草木阴阳亦两齐,若还缺一不芳菲。cǎo mù yīn yáng yì liǎng qí,ruò hái quē yī bù fāng fēi。
初开绿叶阳先唱,次发红花阴后随。chū kāi lǜ yè yáng xiān chàng,cì fā hóng huā yīn hòu suí。
常道只斯为日用,真源返覆有谁知。cháng dào zhǐ sī wèi rì yòng,zhēn yuán fǎn fù yǒu shuí zhī。
报言学道诸君子,不识阴阳莫强嗤。bào yán xué dào zhū jūn zi,bù shí yīn yáng mò qiáng chī。

七言四韵十六首

张伯端

不识玄中颠倒颠,争知火里好栽莲。bù shí xuán zhōng diān dào diān,zhēng zhī huǒ lǐ hǎo zāi lián。
牵将白虎归家养,产个明珠似月圆。qiān jiāng bái hǔ guī jiā yǎng,chǎn gè míng zhū shì yuè yuán。
谩守药炉看火候,但看神息任天然。mán shǒu yào lú kàn huǒ hòu,dàn kàn shén xī rèn tiān rán。
群阴剥尽丹成熟,跳出凡笼寿万年。qún yīn bō jǐn dān chéng shú,tiào chū fán lóng shòu wàn nián。

七言四韵十六首

张伯端

三五一都三个字,古今明者实然稀。sān wǔ yī dōu sān gè zì,gǔ jīn míng zhě shí rán xī。
东三南二同成五,北一西方四共之。dōng sān nán èr tóng chéng wǔ,běi yī xī fāng sì gòng zhī。
戊己自居生数五,三家相见结婴儿。wù jǐ zì jū shēng shù wǔ,sān jiā xiāng jiàn jié yīng ér。
婴儿是一含真气,十月胎圆入圣基。yīng ér shì yī hán zhēn qì,shí yuè tāi yuán rù shèng jī。

七言四韵十六首

张伯端

不识真铅正祖宗,万般作用枉施功。bù shí zhēn qiān zhèng zǔ zōng,wàn bān zuò yòng wǎng shī gōng。
休妻谩遣阴阳隔,绝粒徒教肠胃空。xiū qī mán qiǎn yīn yáng gé,jué lì tú jiào cháng wèi kōng。
草木金银皆滓质,云霞日月属朦胧。cǎo mù jīn yín jiē zǐ zhì,yún xiá rì yuè shǔ méng lóng。
更饶吐纳并存想,总与金丹事不同。gèng ráo tǔ nà bìng cún xiǎng,zǒng yǔ jīn dān shì bù tóng。
1381234567»