古诗词

有怀寄二林

舒岳祥

去矣两黄鹄,归与一老翁。qù yǐ liǎng huáng gǔ,guī yǔ yī lǎo wēng。
秋虫阴雨里,夕鸟水云中。qiū chóng yīn yǔ lǐ,xī niǎo shuǐ yún zhōng。
今古唯愁在,乾坤总幻空。jīn gǔ wéi chóu zài,qián kūn zǒng huàn kōng。
诗成无寄处,沙上伫来鸿。shī chéng wú jì chù,shā shàng zhù lái hóng。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

庵中有红山茶一株自腊月开至二月半为蕊尚无数也盖十霜十雪矣

舒岳祥

山茶一株红胜烛,旋落旋开相陆续。shān chá yī zhū hóng shèng zhú,xuán luò xuán kāi xiāng lù xù。
朱霞散射晓霏晴,熠熠林光映幽谷。zhū xiá sàn shè xiǎo fēi qíng,yì yì lín guāng yìng yōu gǔ。
雪中见此朱砂杯,道人无情还悦目。xuě zhōng jiàn cǐ zhū shā bēi,dào rén wú qíng hái yuè mù。
端正浓妆不逞妖,处女頩然在幽独。duān zhèng nóng zhuāng bù chěng yāo,chù nǚ pīng rán zài yōu dú。
有时脱蒂响苍苔,不作他花飞片逐。yǒu shí tuō dì xiǎng cāng tái,bù zuò tā huā fēi piàn zhú。
剑南樵叟设色时,就掌调丹贵匀熟。jiàn nán qiáo sǒu shè sè shí,jiù zhǎng diào dān guì yún shú。
花容肉色两相宜,肌理细腻端不俗。huā róng ròu sè liǎng xiāng yí,jī lǐ xì nì duān bù sú。
画犹如此况天生,谓花无韵评未足。huà yóu rú cǐ kuàng tiān shēng,wèi huā wú yùn píng wèi zú。
白茶虽白太清癯,何惜深红著深绿。bái chá suī bái tài qīng qú,hé xī shēn hóng zhù shēn lǜ。

忆筇竹杖词

舒岳祥

筇竹杖,筇竹杖,敬斋惠我侔璆荡。qióng zhú zhàng,qióng zhú zhàng,jìng zhāi huì wǒ móu qiú dàng。
万里岷江下峡船,大竹一筒中贮两。wàn lǐ mín jiāng xià xiá chuán,dà zhú yī tǒng zhōng zhù liǎng。
四明直在海东头,我得一条长在掌。sì míng zhí zài hǎi dōng tóu,wǒ dé yī tiáo zhǎng zài zhǎng。
蛟龙已蜕脊骨全,色如黄玉中心坚。jiāo lóng yǐ tuì jí gǔ quán,sè rú huáng yù zhōng xīn jiān。
节围五寸茎似笔,重如铁石声铿然。jié wéi wǔ cùn jīng shì bǐ,zhòng rú tiě shí shēng kēng rán。
杖兮杖兮吾与尔,曾入千岩万壑里。zhàng xī zhàng xī wú yǔ ěr,céng rù qiān yán wàn hè lǐ。
虎豹远遁兮魑魅不逢,走及狙公兮追及鹿子。hǔ bào yuǎn dùn xī chī mèi bù féng,zǒu jí jū gōng xī zhuī jí lù zi。
忽不见兮谁从,宁入水兮为龙。hū bù jiàn xī shuí cóng,níng rù shuǐ xī wèi lóng。
或以挝马兮其毁,不逢日暮兮山空,篁竹鬼啸兮雾雨其蒙。huò yǐ wō mǎ xī qí huǐ,bù féng rì mù xī shān kōng,huáng zhú guǐ xiào xī wù yǔ qí méng。

饯岁行

舒岳祥

岁来沙上草头迎,岁去梅边雪中送。suì lái shā shàng cǎo tóu yíng,suì qù méi biān xuě zhōng sòng。
岁去年来不自由,我亦送迎何所用。suì qù nián lái bù zì yóu,wǒ yì sòng yíng hé suǒ yòng。
人情厌旧只欢新,不道新来老却人。rén qíng yàn jiù zhǐ huān xīn,bù dào xīn lái lǎo què rén。
喜为儿孙添一岁,可怜光景转成尘。xǐ wèi ér sūn tiān yī suì,kě lián guāng jǐng zhuǎn chéng chén。
送君此去信悠哉,不知明日肯重来。sòng jūn cǐ qù xìn yōu zāi,bù zhī míng rì kěn zhòng lái。
宇宙无穷迷道路,追随不见上层台。yǔ zhòu wú qióng mí dào lù,zhuī suí bù jiàn shàng céng tái。
萧萧便恐逐风散,茫茫尚想随潮回。xiāo xiāo biàn kǒng zhú fēng sàn,máng máng shàng xiǎng suí cháo huí。
岁去匆匆不复顾,我犹留此君何处。suì qù cōng cōng bù fù gù,wǒ yóu liú cǐ jūn hé chù。
非缘故岁去无情,自是新年促君去。fēi yuán gù suì qù wú qíng,zì shì xīn nián cù jūn qù。
送故迎新一百年,不迎不送无新故。sòng gù yíng xīn yī bǎi nián,bù yíng bù sòng wú xīn gù。

守岁行

舒岳祥

一年辛苦岁终成,夜杵相闻晓甑香。yī nián xīn kǔ suì zhōng chéng,yè chǔ xiāng wén xiǎo zèng xiāng。
缸面浮蛆初滃滃,小槽压作春檐鸣。gāng miàn fú qū chū wēng wēng,xiǎo cáo yā zuò chūn yán míng。
东邻麦磨连日响,饼料已具蒌牙长。dōng lín mài mó lián rì xiǎng,bǐng liào yǐ jù lóu yá zhǎng。
磨刀霍霍割红鲜,银鬣翻光趁湖上。mó dāo huò huò gē hóng xiān,yín liè fān guāng chèn hú shàng。
岁阑无事且招邀,邻曲披榛共来往。suì lán wú shì qiě zhāo yāo,lín qū pī zhēn gòng lái wǎng。
为言今岁胜去年,来岁应须更胜前。wèi yán jīn suì shèng qù nián,lái suì yīng xū gèng shèng qián。
去年除夜各走险,荒村千里无人烟。qù nián chú yè gè zǒu xiǎn,huāng cūn qiān lǐ wú rén yān。
今年山舍一炉火,妻子甥孙相对坐。jīn nián shān shě yī lú huǒ,qī zi shēng sūn xiāng duì zuò。
巷翁里媪在眼前,共酌瓦盆行果蓏。xiàng wēng lǐ ǎo zài yǎn qián,gòng zhuó wǎ pén xíng guǒ luǒ。
只怜旧岁去无还,惜此须臾未去间。zhǐ lián jiù suì qù wú hái,xī cǐ xū yú wèi qù jiān。
多情一宿尚难别,况是相同一岁阑。duō qíng yī sù shàng nán bié,kuàng shì xiāng tóng yī suì lán。
固知无计得留驻,只怕眠中不知去。gù zhī wú jì dé liú zhù,zhǐ pà mián zhōng bù zhī qù。
添灯续火甚殷勤,起写桃符觅诗句。tiān dēng xù huǒ shén yīn qín,qǐ xiě táo fú mì shī jù。

浣纱妇

舒岳祥

修竹柴门向山路,晴日满溪春欲莫。xiū zhú chái mén xiàng shān lù,qíng rì mǎn xī chūn yù mò。
浣纱少妇不知寒,两脚如霜下滩去,少年闲倚青梅树。huàn shā shǎo fù bù zhī hán,liǎng jiǎo rú shuāng xià tān qù,shǎo nián xián yǐ qīng méi shù。

一蓑

舒岳祥

蓬窗漏晚风,蓑衣盖秋雨。péng chuāng lòu wǎn fēng,suō yī gài qiū yǔ。
蒲白早潮来,小儿事扶橹。pú bái zǎo cháo lái,xiǎo ér shì fú lǔ。
三尺鲤鱼飞上天,渔翁醉卧不能举。sān chǐ lǐ yú fēi shàng tiān,yú wēng zuì wò bù néng jǔ。

六月十四夜久雨新霁见月极佳坐观万堂中收拾尘霓湛然不作久不见此趣因书之以寄正仲

舒岳祥

久雨新霁如发蒙,嫩月出海来屋东。jiǔ yǔ xīn jì rú fā méng,nèn yuè chū hǎi lái wū dōng。
开轩静听百虫语,清光入沼翻帘栊。kāi xuān jìng tīng bǎi chóng yǔ,qīng guāng rù zhǎo fān lián lóng。
白日劳劳生万事,不如淡月含冥蒙。bái rì láo láo shēng wàn shì,bù rú dàn yuè hán míng méng。
收心展体且高枕,合眼不管东方红。shōu xīn zhǎn tǐ qiě gāo zhěn,hé yǎn bù guǎn dōng fāng hóng。
我缘居贫得清省,晏起一粥黄昏钟。wǒ yuán jū pín dé qīng shěng,yàn qǐ yī zhōu huáng hūn zhōng。
更深一顿白汤饼,坐送落月沉西峰。gèng shēn yī dùn bái tāng bǐng,zuò sòng luò yuè chén xī fēng。
眼昏灯下不看字,与书相忘如不逢。yǎn hūn dēng xià bù kàn zì,yǔ shū xiāng wàng rú bù féng。
渐收少年辟谷效,养取眼力成方瞳。jiàn shōu shǎo nián pì gǔ xiào,yǎng qǔ yǎn lì chéng fāng tóng。
自行此法颇简易,有能修之神气充。zì xíng cǐ fǎ pǒ jiǎn yì,yǒu néng xiū zhī shén qì chōng。
临役多忧刘正仲,少忍一月毋匆匆。lín yì duō yōu liú zhèng zhòng,shǎo rěn yī yuè wú cōng cōng。

正仲次韵谢证明亦翁之作此意佳甚不次韵为报

舒岳祥

人言乍见易得好,以我观君久更佳。rén yán zhà jiàn yì dé hǎo,yǐ wǒ guān jūn jiǔ gèng jiā。
古来善友晏平仲,顾沮孔子胡为哉。gǔ lái shàn yǒu yàn píng zhòng,gù jǔ kǒng zi hú wèi zāi。
不如寒拾两相遇,抚掌吃吃笑口开。bù rú hán shí liǎng xiāng yù,fǔ zhǎng chī chī xiào kǒu kāi。
虽然是中有机事,笑人恶念自堕邪。suī rán shì zhōng yǒu jī shì,xiào rén è niàn zì duò xié。
不如见恶亦弗笑,恻然悯悟自叹嗟。bù rú jiàn è yì fú xiào,cè rán mǐn wù zì tàn jiē。
醉翁四十早自号,君年五十衔始题。zuì wēng sì shí zǎo zì hào,jūn nián wǔ shí xián shǐ tí。
好翁地位君须到,除拜甚称何歉怀。hǎo wēng dì wèi jūn xū dào,chú bài shén chēng hé qiàn huái。
他衔叙爵此叙齿,称位不以官高低。tā xián xù jué cǐ xù chǐ,chēng wèi bù yǐ guān gāo dī。
他年同入隐逸传,何须羊马卧青苔。tā nián tóng rù yǐn yì chuán,hé xū yáng mǎ wò qīng tái。

题余文叔山间四时之楼

舒岳祥

轻财好事余文叔,磊落襟期端不俗。qīng cái hǎo shì yú wén shū,lěi luò jīn qī duān bù sú。
外方避地客来多,我亦从君借书屋。wài fāng bì dì kè lái duō,wǒ yì cóng jūn jiè shū wū。
屋前曲径绕沦漪,池上高楼新结束。wū qián qū jìng rào lún yī,chí shàng gāo lóu xīn jié shù。
一条碧涧贯虹飞,几片青霞排闼宿。yī tiáo bì jiàn guàn hóng fēi,jǐ piàn qīng xiá pái tà sù。
四时自换景自留,是中云月无春秋。sì shí zì huàn jǐng zì liú,shì zhōng yún yuè wú chūn qiū。
家家见山长在眼,处处有山堪起楼。jiā jiā jiàn shān zhǎng zài yǎn,chù chù yǒu shān kān qǐ lóu。
不如此楼能著我,磨墨题诗楼上头。bù rú cǐ lóu néng zhù wǒ,mó mò tí shī lóu shàng tóu。
主人之贤乐复乐,青山曾见此客不。zhǔ rén zhī xián lè fù lè,qīng shān céng jiàn cǐ kè bù。

骑牛歌题厉归真骑牛图

舒岳祥

人骑马,我骑牛。rén qí mǎ,wǒ qí niú。
骑马行大道,青丝为辔金络头。qí mǎ xíng dà dào,qīng sī wèi pèi jīn luò tóu。
胡衣北笠见者走,扬鞭指顾矜朋俦。hú yī běi lì jiàn zhě zǒu,yáng biān zhǐ gù jīn péng chóu。
骑牛入山谷,不羁不勒无拘束。qí niú rù shān gǔ,bù jī bù lēi wú jū shù。
我只骑牛犊自随,母子相呼烟草绿。wǒ zhǐ qí niú dú zì suí,mǔ zi xiāng hū yān cǎo lǜ。
骑马不若骑牛安,牛自肥刍马伤谷。qí mǎ bù ruò qí niú ān,niú zì féi chú mǎ shāng gǔ。
我见骑马郎,白金入手遭鞭朴。wǒ jiàn qí mǎ láng,bái jīn rù shǒu zāo biān pǔ。
何如骑牛儿,树下高眠无宠辱。hé rú qí niú ér,shù xià gāo mián wú chǒng rǔ。

乌盐角行

舒岳祥

山中一种乌盐树,剥皮为角开春路。shān zhōng yī zhǒng wū yán shù,bō pí wèi jiǎo kāi chūn lù。
牧童把去上牛吹,烟草茫茫没远陂。mù tóng bǎ qù shàng niú chuī,yān cǎo máng máng méi yuǎn bēi。
一声两声兮桑青柘绿,三声四声兮麦绽秧肥。yī shēng liǎng shēng xī sāng qīng zhè lǜ,sān shēng sì shēng xī mài zhàn yāng féi。
山花如火遮眉目,吹此田家太平曲。shān huā rú huǒ zhē méi mù,chuī cǐ tián jiā tài píng qū。
三年不听此曲声,卷却地皮人痛哭。sān nián bù tīng cǐ qū shēng,juǎn què dì pí rén tòng kū。

碧桃

舒岳祥

碧桃本是仙人花,仙人花里饭胡麻。bì táo běn shì xiān rén huā,xiān rén huā lǐ fàn hú má。
初来此树向谁得,翠眉婵娟萼绿华。chū lái cǐ shù xiàng shuí dé,cuì méi chán juān è lǜ huá。
世间俗桃千百数,溪谷往往蒸成霞。shì jiān sú táo qiān bǎi shù,xī gǔ wǎng wǎng zhēng chéng xiá。
纷纷见此欲羞死,乱红吹落污窗纱。fēn fēn jiàn cǐ yù xiū sǐ,luàn hóng chuī luò wū chuāng shā。
陈宫露唾天水碧,粉黛欲学争咨嗟。chén gōng lù tuò tiān shuǐ bì,fěn dài yù xué zhēng zī jiē。
岂知仙妃作狡狯,挼花染汁便尔嘉。qǐ zhī xiān fēi zuò jiǎo kuài,ruá huā rǎn zhī biàn ěr jiā。
瑶池蟠桃即此种,花飞不肯污泥沙。yáo chí pán táo jí cǐ zhǒng,huā fēi bù kěn wū ní shā。
实成唯许方朔吃,时时还戏王母家。shí chéng wéi xǔ fāng shuò chī,shí shí hái xì wáng mǔ jiā。

山甫画松

舒岳祥

山甫作古松,意造无定本。shān fǔ zuò gǔ sōng,yì zào wú dìng běn。
枝枝藏太阴,笔笔涵混沌。zhī zhī cáng tài yīn,bǐ bǐ hán hùn dùn。
气吞千尺崖,犹作飞瀑滚。qì tūn qiān chǐ yá,yóu zuò fēi pù gǔn。
肺肝生洞壑,槎枒出隐嶙。fèi gān shēng dòng hè,chá yā chū yǐn lín。
奋臂盘礴馀,墨渍笔不吮。fèn bì pán bó yú,mò zì bǐ bù shǔn。
若人盖天机,岂为寻丈窘。ruò rén gài tiān jī,qǐ wèi xún zhàng jiǒng。
胸中有磥砢,欲出不可忍。xiōng zhōng yǒu lěi kē,yù chū bù kě rěn。
恐是城南树,写形难自隐。kǒng shì chéng nán shù,xiě xíng nán zì yǐn。
呜呼夹山自有真松图,朝夕左右陈座隅。wū hū jiā shān zì yǒu zhēn sōng tú,cháo xī zuǒ yòu chén zuò yú。
伐薪架屋听笙竽,好翁之计诚非疏。fá xīn jià wū tīng shēng yú,hǎo wēng zhī jì chéng fēi shū。

晓霜成花日色凄淡炙背南檐记所闻见

舒岳祥

十月二十有二日,霜凇成花泥淈淈。shí yuè èr shí yǒu èr rì,shuāng sōng chéng huā ní gǔ gǔ。
黑旗一点飞过村,居民缩头那敢出。hēi qí yī diǎn fēi guò cūn,jū mín suō tóu nà gǎn chū。
又闻鄞骑入连山,搜捕乡兵火庐室。yòu wén yín qí rù lián shān,sōu bǔ xiāng bīng huǒ lú shì。
台明隔岭易张皇,纷纷徙家藏谷实。tái míng gé lǐng yì zhāng huáng,fēn fēn xǐ jiā cáng gǔ shí。
须臾又报兵首擒,向来安民今未毕。xū yú yòu bào bīng shǒu qín,xiàng lái ān mín jīn wèi bì。
老夫开户望前山,且炙南檐半窗日。lǎo fū kāi hù wàng qián shān,qiě zhì nán yán bàn chuāng rì。

出入二岭行

舒岳祥

出童公,入童公,一岭二水分西东。chū tóng gōng,rù tóng gōng,yī lǐng èr shuǐ fēn xī dōng。
前山万竹入新路,新路苍海通方蓬。qián shān wàn zhú rù xīn lù,xīn lù cāng hǎi tōng fāng péng。
入黄甘,出黄甘,一山二水分北南。rù huáng gān,chū huáng gān,yī shān èr shuǐ fēn běi nán。
北南百谷会江海,镇亭下注南山潭。běi nán bǎi gǔ huì jiāng hǎi,zhèn tíng xià zhù nán shān tán。
问君何事经二岭,辟寇辟兵探绝境。wèn jūn hé shì jīng èr lǐng,pì kòu pì bīng tàn jué jìng。
青山两路双阙开,桑柘人烟在深井。qīng shān liǎng lù shuāng quē kāi,sāng zhè rén yān zài shēn jǐng。
迢迢横过澄溪头,水风激激流人影。tiáo tiáo héng guò chéng xī tóu,shuǐ fēng jī jī liú rén yǐng。
篮舆落日黄泥坂,短策东风日将晚。lán yú luò rì huáng ní bǎn,duǎn cè dōng fēng rì jiāng wǎn。
深竹人家少邻并,麦苗翠被铺平田。shēn zhú rén jiā shǎo lín bìng,mài miáo cuì bèi pù píng tián。
忍饥犹自念民饥,饼饵风来一饱宽。rěn jī yóu zì niàn mín jī,bǐng ěr fēng lái yī bǎo kuān。
况今圣算穷幽遐,检括丁口究阡陌。kuàng jīn shèng suàn qióng yōu xiá,jiǎn kuò dīng kǒu jiū qiān mò。
或说更戍起南氓,或议关防驱北客。huò shuō gèng shù qǐ nán máng,huò yì guān fáng qū běi kè。
中原陇土少人耕,何惜就宽因去窄。zhōng yuán lǒng tǔ shǎo rén gēng,hé xī jiù kuān yīn qù zhǎi。
自古先王订版图,兵农合一如常式。zì gǔ xiān wáng dìng bǎn tú,bīng nóng hé yī rú cháng shì。
呜呼先王为民定军例,后王为军定民籍。wū hū xiān wáng wèi mín dìng jūn lì,hòu wáng wèi jūn dìng mín jí。
呜呼老儒临风三叹息,为国何如惜民力。wū hū lǎo rú lín fēng sān tàn xī,wèi guó hé rú xī mín lì。