古诗词

退之谓以鸟鸣春往往鸟以夏鸣耳古人麦黄韵鹂庚之句乃真知时山斋静听嘲哳群萃有麦熟之鸣戏集鸟名而赋之

舒岳祥

麦熟即快活,汝不食麦空饶舌。mài shú jí kuài huó,rǔ bù shí mài kōng ráo shé。
前时斗粟银百星,老农无银色菜青。qián shí dòu sù yín bǎi xīng,lǎo nóng wú yín sè cài qīng。
此鸟年年啄草子,今年草根救人死。cǐ niǎo nián nián zhuó cǎo zi,jīn nián cǎo gēn jiù rén sǐ。
鸟无所食饥奈何,见人食麦喜且歌。niǎo wú suǒ shí jī nài hé,jiàn rén shí mài xǐ qiě gē。
催人锻磨尤殷勤,前身恐是老农身。cuī rén duàn mó yóu yīn qín,qián shēn kǒng shì lǎo nóng shēn。
大麦炊糍先祭祖,小麦作饼赛田神。dà mài chuī cí xiān jì zǔ,xiǎo mài zuò bǐng sài tián shén。
姊捉麦,姊捉麦,姊娣相随筐有获。zǐ zhuō mài,zǐ zhuō mài,zǐ dì xiāng suí kuāng yǒu huò。
田间滞穟纵复横,伛偻东阡与西陌。tián jiān zhì suì zòng fù héng,yǔ lóu dōng qiān yǔ xī mò。
婆饼焦,断消息。pó bǐng jiāo,duàn xiāo xī。
而今麦熟婆当还,莫忧饼焦儿不食。ér jīn mài shú pó dāng hái,mò yōu bǐng jiāo ér bù shí。
脱布裤,村村雨满田无路。tuō bù kù,cūn cūn yǔ mǎn tián wú lù。
平生不惯著新衣,两腿泥深逐牛步。píng shēng bù guàn zhù xīn yī,liǎng tuǐ ní shēn zhú niú bù。
脱破袍,与郎裁衫两髀高。tuō pò páo,yǔ láng cái shān liǎng bì gāo。
田头赫日晒额焦,脱衣挂树踏桔槔。tián tóu hè rì shài é jiāo,tuō yī guà shù tà jú gāo。
画眉叫,画眉叫,抹截梳装趁炊早。huà méi jiào,huà méi jiào,mǒ jié shū zhuāng chèn chuī zǎo。
夫妇如宾有古风,乌头白颊宜相好。fū fù rú bīn yǒu gǔ fēng,wū tóu bái jiá yí xiāng hǎo。
上堂问讯白头翁,蚤晚寒温候不同。shàng táng wèn xùn bái tóu wēng,zǎo wǎn hán wēn hòu bù tóng。
善事阿姑姑不恶,粗茶淡饭是家风。shàn shì ā gū gū bù è,cū chá dàn fàn shì jiā fēng。
提葫芦,沽美酒,布帘书字邻家有。tí hú lú,gū měi jiǔ,bù lián shū zì lín jiā yǒu。
沽来行馌望田头,先酌瓷瓯奉姑舅。gū lái xíng yè wàng tián tóu,xiān zhuó cí ōu fèng gū jiù。
不学前村百舌儿,说非说是摇花柳。bù xué qián cūn bǎi shé ér,shuō fēi shuō shì yáo huā liǔ。
不学桑间鸠妇相勃溪,天阴逐去晴归来。bù xué sāng jiān jiū fù xiāng bó xī,tiān yīn zhú qù qíng guī lái。
大妇偷,我弗偷,辨说曲直令侬羞。dà fù tōu,wǒ fú tōu,biàn shuō qū zhí lìng nóng xiū。
浅铺薄遍煮苋汁,二升麦饼鹘突流。qiǎn pù báo biàn zhǔ xiàn zhī,èr shēng mài bǐng gǔ tū liú。
爷饭饭,奉亲约己渠非讪。yé fàn fàn,fèng qīn yuē jǐ qú fēi shàn。
谁倚阑干十二红,鲜鲜翠碧乱芳丛。shuí yǐ lán gàn shí èr hóng,xiān xiān cuì bì luàn fāng cóng。
烛烧花蜡夜嫌短,词斫锦囊尊不空。zhú shāo huā là yè xián duǎn,cí zhuó jǐn náng zūn bù kōng。
此事有分求不得,不知归去从耕农。cǐ shì yǒu fēn qiú bù dé,bù zhī guī qù cóng gēng nóng。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

远浦归潮

舒岳祥

远眺沧洲十里强,早潮举网夜鸣榔。yuǎn tiào cāng zhōu shí lǐ qiáng,zǎo cháo jǔ wǎng yè míng láng。
倦游不作吴松客,白发归来乐故乡。juàn yóu bù zuò wú sōng kè,bái fā guī lái lè gù xiāng。

枫树

舒岳祥

屈原庙外千株碧,高帝祠前万叶红。qū yuán miào wài qiān zhū bì,gāo dì cí qián wàn yè hóng。
楚尾吴头风景在,片帆不复更西东。chǔ wěi wú tóu fēng jǐng zài,piàn fān bù fù gèng xī dōng。

十三日夜山斋玩月

舒岳祥

月傍细细水波云,绣撚金描孔翠纹。yuè bàng xì xì shuǐ bō yún,xiù niǎn jīn miáo kǒng cuì wén。
夜半冰轮悬净碧,太空不动扫魔群。yè bàn bīng lún xuán jìng bì,tài kōng bù dòng sǎo mó qún。

十四日夜月色颇佳山寒不出门窗间拥絮坐玩殊胜昨夜之微茫也

舒岳祥

山居寒重户先扃,自向疏窗爱月明。shān jū hán zhòng hù xiān jiōng,zì xiàng shū chuāng ài yuè míng。
欲唤花光来貌取,入檐微见一枝横。yù huàn huā guāng lái mào qǔ,rù yán wēi jiàn yī zhī héng。

十六日夜月色可爱病体怯风攲枕看窗影殊佳

舒岳祥

此夜月明胜月半,可怜衰病自攲眠。cǐ yè yuè míng shèng yuè bàn,kě lián shuāi bìng zì qī mián。
窗前树子如人影,渺渺羁雌叫渚田。chuāng qián shù zi rú rén yǐng,miǎo miǎo jī cí jiào zhǔ tián。

樟树

舒岳祥

樛枝平地虬龙走,高干半空风雨寒。jiū zhī píng dì qiú lóng zǒu,gāo gàn bàn kōng fēng yǔ hán。
春来片片流红叶,谁与题诗放下滩。chūn lái piàn piàn liú hóng yè,shuí yǔ tí shī fàng xià tān。

遣兴三绝

舒岳祥

小小茅斋傍茂林,朝朝暮暮有鸣禽。xiǎo xiǎo máo zhāi bàng mào lín,cháo cháo mù mù yǒu míng qín。
道人心事无憎爱,终夜闻枭也好音。dào rén xīn shì wú zēng ài,zhōng yè wén xiāo yě hǎo yīn。

遣兴三绝

舒岳祥

读书未尽老骎骎,更把残编往复寻。dú shū wèi jǐn lǎo qīn qīn,gèng bǎ cán biān wǎng fù xún。
六籍精微心已耗,只将韩杜了光阴。liù jí jīng wēi xīn yǐ hào,zhǐ jiāng hán dù le guāng yīn。

遣兴三绝

舒岳祥

老怀忽忽如中酒,短发萧萧不受簪。lǎo huái hū hū rú zhōng jiǔ,duǎn fā xiāo xiāo bù shòu zān。
四壁应闻长叹息,何人知我此时心。sì bì yīng wén zhǎng tàn xī,hé rén zhī wǒ cǐ shí xīn。

晚出

舒岳祥

数树远烟藏枣栗,半村疏雨下牛羊。shù shù yuǎn yān cáng zǎo lì,bàn cūn shū yǔ xià niú yáng。
诗人过眼助成句,吟罢不知归路长。shī rén guò yǎn zhù chéng jù,yín bà bù zhī guī lù zhǎng。

老儒不用忧歌

舒岳祥

衡石程书括户口,头会箕敛生干戈。héng shí chéng shū kuò hù kǒu,tóu huì jī liǎn shēng gàn gē。
老儒不用忧此事,苋羹麦饭醉且歌。lǎo rú bù yòng yōu cǐ shì,xiàn gēng mài fàn zuì qiě gē。

和用之题剡雪

舒岳祥

鲈鱼未上夜潮回,吹笛蓬窗古岸隈。lú yú wèi shàng yè cháo huí,chuī dí péng chuāng gǔ àn wēi。
谁遣戴公山上住,两回牵帅子猷来。shuí qiǎn dài gōng shān shàng zhù,liǎng huí qiān shuài zi yóu lái。

和用之题剡雪

舒岳祥

两岸青山一水流,蓑衣不著雪为裘。liǎng àn qīng shān yī shuǐ liú,suō yī bù zhù xuě wèi qiú。
安道只应深树里,青山不见便回舟。ān dào zhǐ yīng shēn shù lǐ,qīng shān bù jiàn biàn huí zhōu。

梦觉见雪

舒岳祥

青山白发最宜看,点缀斓斑着意难。qīng shān bái fā zuì yí kàn,diǎn zhuì lán bān zhe yì nán。
巧付小园浑未了,东风急处又吹残。qiǎo fù xiǎo yuán hún wèi le,dōng fēng jí chù yòu chuī cán。

晨起嚼雪老齿生冰亦一快事

舒岳祥

布衾温燠似春晴,睡足窗前一鸟鸣。bù qīn wēn yù shì chūn qíng,shuì zú chuāng qián yī niǎo míng。
起挽梅梢拈雪嚼,五行谁带许多清。qǐ wǎn méi shāo niān xuě jué,wǔ xíng shuí dài xǔ duō qīng。