古诗词

退之谓以鸟鸣春往往鸟以夏鸣耳古人麦黄韵鹂庚之句乃真知时山斋静听嘲哳群萃有麦熟之鸣戏集鸟名而赋之

舒岳祥

麦熟即快活,汝不食麦空饶舌。mài shú jí kuài huó,rǔ bù shí mài kōng ráo shé。
前时斗粟银百星,老农无银色菜青。qián shí dòu sù yín bǎi xīng,lǎo nóng wú yín sè cài qīng。
此鸟年年啄草子,今年草根救人死。cǐ niǎo nián nián zhuó cǎo zi,jīn nián cǎo gēn jiù rén sǐ。
鸟无所食饥奈何,见人食麦喜且歌。niǎo wú suǒ shí jī nài hé,jiàn rén shí mài xǐ qiě gē。
催人锻磨尤殷勤,前身恐是老农身。cuī rén duàn mó yóu yīn qín,qián shēn kǒng shì lǎo nóng shēn。
大麦炊糍先祭祖,小麦作饼赛田神。dà mài chuī cí xiān jì zǔ,xiǎo mài zuò bǐng sài tián shén。
姊捉麦,姊捉麦,姊娣相随筐有获。zǐ zhuō mài,zǐ zhuō mài,zǐ dì xiāng suí kuāng yǒu huò。
田间滞穟纵复横,伛偻东阡与西陌。tián jiān zhì suì zòng fù héng,yǔ lóu dōng qiān yǔ xī mò。
婆饼焦,断消息。pó bǐng jiāo,duàn xiāo xī。
而今麦熟婆当还,莫忧饼焦儿不食。ér jīn mài shú pó dāng hái,mò yōu bǐng jiāo ér bù shí。
脱布裤,村村雨满田无路。tuō bù kù,cūn cūn yǔ mǎn tián wú lù。
平生不惯著新衣,两腿泥深逐牛步。píng shēng bù guàn zhù xīn yī,liǎng tuǐ ní shēn zhú niú bù。
脱破袍,与郎裁衫两髀高。tuō pò páo,yǔ láng cái shān liǎng bì gāo。
田头赫日晒额焦,脱衣挂树踏桔槔。tián tóu hè rì shài é jiāo,tuō yī guà shù tà jú gāo。
画眉叫,画眉叫,抹截梳装趁炊早。huà méi jiào,huà méi jiào,mǒ jié shū zhuāng chèn chuī zǎo。
夫妇如宾有古风,乌头白颊宜相好。fū fù rú bīn yǒu gǔ fēng,wū tóu bái jiá yí xiāng hǎo。
上堂问讯白头翁,蚤晚寒温候不同。shàng táng wèn xùn bái tóu wēng,zǎo wǎn hán wēn hòu bù tóng。
善事阿姑姑不恶,粗茶淡饭是家风。shàn shì ā gū gū bù è,cū chá dàn fàn shì jiā fēng。
提葫芦,沽美酒,布帘书字邻家有。tí hú lú,gū měi jiǔ,bù lián shū zì lín jiā yǒu。
沽来行馌望田头,先酌瓷瓯奉姑舅。gū lái xíng yè wàng tián tóu,xiān zhuó cí ōu fèng gū jiù。
不学前村百舌儿,说非说是摇花柳。bù xué qián cūn bǎi shé ér,shuō fēi shuō shì yáo huā liǔ。
不学桑间鸠妇相勃溪,天阴逐去晴归来。bù xué sāng jiān jiū fù xiāng bó xī,tiān yīn zhú qù qíng guī lái。
大妇偷,我弗偷,辨说曲直令侬羞。dà fù tōu,wǒ fú tōu,biàn shuō qū zhí lìng nóng xiū。
浅铺薄遍煮苋汁,二升麦饼鹘突流。qiǎn pù báo biàn zhǔ xiàn zhī,èr shēng mài bǐng gǔ tū liú。
爷饭饭,奉亲约己渠非讪。yé fàn fàn,fèng qīn yuē jǐ qú fēi shàn。
谁倚阑干十二红,鲜鲜翠碧乱芳丛。shuí yǐ lán gàn shí èr hóng,xiān xiān cuì bì luàn fāng cóng。
烛烧花蜡夜嫌短,词斫锦囊尊不空。zhú shāo huā là yè xián duǎn,cí zhuó jǐn náng zūn bù kōng。
此事有分求不得,不知归去从耕农。cǐ shì yǒu fēn qiú bù dé,bù zhī guī qù cóng gēng nóng。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

田舍偶忆菖蒲

舒岳祥

山窗偶闲静,无事忆菖蒲。shān chuāng ǒu xián jìng,wú shì yì chāng pú。
怪石磨剑脊,西风拂虎须。guài shí mó jiàn jí,xī fēng fú hǔ xū。
性贞偏爱洁,节劲固应癯。xìng zhēn piān ài jié,jié jìn gù yīng qú。
何日新书室,清泉手自?。hé rì xīn shū shì,qīng quán shǒu zì。

渚宫秋思

舒岳祥

石树表独立,瓦蛩相与言。shí shù biǎo dú lì,wǎ qióng xiāng yǔ yán。
双鸥定渔社,一犬护柴门。shuāng ōu dìng yú shè,yī quǎn hù chái mén。
抱瓮非吾土,浮家何处村。bào wèng fēi wú tǔ,fú jiā hé chù cūn。
枕边黄黍饭,用此了乾坤。zhěn biān huáng shǔ fàn,yòng cǐ le qián kūn。

舒岳祥

太虚无朕兆,因物见形声。tài xū wú zhèn zhào,yīn wù jiàn xíng shēng。
入竹须抢地,驱潮欲打城。rù zhú xū qiǎng dì,qū cháo yù dǎ chéng。
八方随气转,万里扫尘清。bā fāng suí qì zhuǎn,wàn lǐ sǎo chén qīng。
谁道鹏抟壮,反从虎啸生。shuí dào péng tuán zhuàng,fǎn cóng hǔ xiào shēng。

中秋与山甫登楼小酌

舒岳祥

莫笑斯楼小,因高势自尊。mò xiào sī lóu xiǎo,yīn gāo shì zì zūn。
江山图万井,烟树点千村。jiāng shān tú wàn jǐng,yān shù diǎn qiān cūn。
斫却月中桂,烹他海上鲲。zhuó què yuè zhōng guì,pēng tā hǎi shàng kūn。
乘槎八月半,与子探河源。chéng chá bā yuè bàn,yǔ zi tàn hé yuán。

观窗前月过有感

舒岳祥

檐影倒垂地,月高窗更阴。yán yǐng dào chuí dì,yuè gāo chuāng gèng yīn。
残蛩沉积叶,悲鸟发遥岑。cán qióng chén jī yè,bēi niǎo fā yáo cén。
易下伤时泪,难平读史心。yì xià shāng shí lèi,nán píng dú shǐ xīn。
胸中犹若此,酒盏可辞深。xiōng zhōng yóu ruò cǐ,jiǔ zhǎn kě cí shēn。

闻有海船入鄞作诗附寄正仲

舒岳祥

华馆多髯客,深山短发翁。huá guǎn duō rán kè,shēn shān duǎn fā wēng。
钟声更点外,萤焰烧痕中。zhōng shēng gèng diǎn wài,yíng yàn shāo hén zhōng。
春日同倾酒,寒溪数过鸿。chūn rì tóng qīng jiǔ,hán xī shù guò hóng。
天门通海路,诗寄鄮城东。tiān mén tōng hǎi lù,shī jì mào chéng dōng。

山甫还峡石有怀书寄

舒岳祥

静者一为别,谁将幽抱同。jìng zhě yī wèi bié,shuí jiāng yōu bào tóng。
行诗求谷友,买纸嘱溪翁。xíng shī qiú gǔ yǒu,mǎi zhǐ zhǔ xī wēng。
数点淡云树,一行遥海鸿。shù diǎn dàn yún shù,yī xíng yáo hǎi hóng。
莫因寻薯蓣,深入万山丛。mò yīn xún shǔ yù,shēn rù wàn shān cóng。

坐对兰菊有樵人献石轮囷如云亦铁中铮铮也喜而成咏

舒岳祥

老入远公社,闲披贝叶文。lǎo rù yuǎn gōng shè,xián pī bèi yè wén。
移梅兼得月,买石看生云。yí méi jiān dé yuè,mǎi shí kàn shēng yún。
潭净知鱼数,烟青别鹭群。tán jìng zhī yú shù,yān qīng bié lù qún。
平生有香癖,兰菊胜炉薰。píng shēng yǒu xiāng pǐ,lán jú shèng lú xūn。

春深赠山甫

舒岳祥

石枕空蝴蝶,山窗足杜鹃。shí zhěn kōng hú dié,shān chuāng zú dù juān。
春深方沃若,人意自翛然。chūn shēn fāng wò ruò,rén yì zì xiāo rán。
衰老难为别,留连未肯眠。shuāi lǎo nán wèi bié,liú lián wèi kěn mián。
灯花知我意,今夜大如钱。dēng huā zhī wǒ yì,jīn yè dà rú qián。

赠周此山

舒岳祥

梅花台越路,来往此番新。méi huā tái yuè lù,lái wǎng cǐ fān xīn。
风月三间屋,乾坤六尺身。fēng yuè sān jiān wū,qián kūn liù chǐ shēn。
枕中铅汞术,笔下蕙兰春。zhěn zhōng qiān gǒng shù,bǐ xià huì lán chūn。
听说西江事,庐山面目真。tīng shuō xī jiāng shì,lú shān miàn mù zhēn。

春晚闻霰客思凄然两日不见达善季辩书怀奉寄

舒岳祥

夜阑风薄树,雨急水坍沙。yè lán fēng báo shù,yǔ jí shuǐ tān shā。
书在吾何恨,春深自忆家。shū zài wú hé hèn,chūn shēn zì yì jiā。
高花犹著雪,浅草早鸣蛙。gāo huā yóu zhù xuě,qiǎn cǎo zǎo míng wā。
同是离居客,相逢吊岁华。tóng shì lí jū kè,xiāng féng diào suì huá。

趋俗

舒岳祥

残雪高峰外,孤猿细雨中。cán xuě gāo fēng wài,gū yuán xì yǔ zhōng。
看花心未老,问事耳须聋。kàn huā xīn wèi lǎo,wèn shì ěr xū lóng。
时俗同伧父,归休学塞翁。shí sú tóng cāng fù,guī xiū xué sāi wēng。
相随携酒去,猎较祭田公。xiāng suí xié jiǔ qù,liè jiào jì tián gōng。

葬沈氏墓

舒岳祥

连夜频梦见,那知是与非。lián yè pín mèng jiàn,nà zhī shì yǔ fēi。
天高难告诉,佛近且皈依。tiān gāo nán gào sù,fú jìn qiě guī yī。
修竹坟三尺,寒梅石四围。xiū zhú fén sān chǐ,hán méi shí sì wéi。
有儿年十七,他日望传衣。yǒu ér nián shí qī,tā rì wàng chuán yī。

哭谢尚书

舒岳祥

翰林真学士,吏部老尚书。hàn lín zhēn xué shì,lì bù lǎo shàng shū。
蓟北非吾土,鄞江有旧庐。jì běi fēi wú tǔ,yín jiāng yǒu jiù lú。
死生今已矣,出处竟何如。sǐ shēng jīn yǐ yǐ,chū chù jìng hé rú。
邛竹先龙化,人琴一恸馀。qióng zhú xiān lóng huà,rén qín yī tòng yú。

哭王达善

舒岳祥

一叟经年疟,萧然强饭蔬。yī sǒu jīng nián nüè,xiāo rán qiáng fàn shū。
残花清供后,瘦竹苦吟馀。cán huā qīng gōng hòu,shòu zhú kǔ yín yú。
女授伏生业,儿工阿买书。nǚ shòu fú shēng yè,ér gōng ā mǎi shū。
曾无一纸别,疑信问何如。céng wú yī zhǐ bié,yí xìn wèn hé rú。