古诗词

骑牛歌题厉归真骑牛图

舒岳祥

人骑马,我骑牛。rén qí mǎ,wǒ qí niú。
骑马行大道,青丝为辔金络头。qí mǎ xíng dà dào,qīng sī wèi pèi jīn luò tóu。
胡衣北笠见者走,扬鞭指顾矜朋俦。hú yī běi lì jiàn zhě zǒu,yáng biān zhǐ gù jīn péng chóu。
骑牛入山谷,不羁不勒无拘束。qí niú rù shān gǔ,bù jī bù lēi wú jū shù。
我只骑牛犊自随,母子相呼烟草绿。wǒ zhǐ qí niú dú zì suí,mǔ zi xiāng hū yān cǎo lǜ。
骑马不若骑牛安,牛自肥刍马伤谷。qí mǎ bù ruò qí niú ān,niú zì féi chú mǎ shāng gǔ。
我见骑马郎,白金入手遭鞭朴。wǒ jiàn qí mǎ láng,bái jīn rù shǒu zāo biān pǔ。
何如骑牛儿,树下高眠无宠辱。hé rú qí niú ér,shù xià gāo mián wú chǒng rǔ。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

寓言

舒岳祥

昔有贵公子,闻鹤九皋禽。xī yǒu guì gōng zi,wén hè jiǔ gāo qín。
其先本胎化,栖止必瑶林。qí xiān běn tāi huà,qī zhǐ bì yáo lín。
遣使三往聘,致之千黄金。qiǎn shǐ sān wǎng pìn,zhì zhī qiān huáng jīn。
清唳复善舞,节奏合瑶琴。qīng lì fù shàn wǔ,jié zòu hé yáo qín。
日给费鱼米,延之如玳簪。rì gěi fèi yú mǐ,yán zhī rú dài zān。
衔杯为主寿,千岁无遐心。xián bēi wèi zhǔ shòu,qiān suì wú xiá xīn。
有客为主谋,禽荒可倾国。yǒu kè wèi zhǔ móu,qín huāng kě qīng guó。
此物非洁清,其志本贪冒。cǐ wù fēi jié qīng,qí zhì běn tān mào。
遗矢玉阶阴,吞腥金塘侧。yí shǐ yù jiē yīn,tūn xīng jīn táng cè。
当以禽养禽,毋令食人食。dāng yǐ qín yǎng qín,wú lìng shí rén shí。
主人颔其言,从此成捐斥。zhǔ rén hàn qí yán,cóng cǐ chéng juān chì。
萧条风雨晨,蹭蹬霜雪夕。xiāo tiáo fēng yǔ chén,cèng dēng shuāng xuě xī。
鹤将辞主去,顾视亦悽恻。hè jiāng cí zhǔ qù,gù shì yì qī cè。
谓客君少留,行当蹈吾迹。wèi kè jūn shǎo liú,xíng dāng dǎo wú jì。
客亦惨不乐,相看泪沾臆。kè yì cǎn bù lè,xiāng kàn lèi zhān yì。

十虫吟

舒岳祥

虫有促织儿,忧人不忧己。chóng yǒu cù zhī ér,yōu rén bù yōu jǐ。
华身有龙鸾,不出工女指。huá shēn yǒu lóng luán,bù chū gōng nǚ zhǐ。
瓦砾为堂奥,青莎作衣被。wǎ lì wèi táng ào,qīng shā zuò yī bèi。
一身可自了,剌剌不能已。yī shēn kě zì le,lá lá bù néng yǐ。
白露夜庭空,凄其行去矣。bái lù yè tíng kōng,qī qí xíng qù yǐ。
金屋白玉床,贵人呼不起。jīn wū bái yù chuáng,guì rén hū bù qǐ。

十虫吟

舒岳祥

虫有织绢娘,轧轧鸣窗纸。chóng yǒu zhī juàn niáng,yà yà míng chuāng zhǐ。
山翁卧中闻,谓是机上婢。shān wēng wò zhōng wén,wèi shì jī shàng bì。
瓠花日萧疏,豆叶行披靡。hù huā rì xiāo shū,dòu yè xíng pī mí。
青灯照夜阑,胡为苦如此。qīng dēng zhào yè lán,hú wèi kǔ rú cǐ。

十虫吟

舒岳祥

虫有络纬婆,如缫复如纺。chóng yǒu luò wěi pó,rú sāo fù rú fǎng。
豆篱秋雨馀,秉烛不须网。dòu lí qiū yǔ yú,bǐng zhú bù xū wǎng。
置之银丝笼,因而入罗幌。zhì zhī yín sī lóng,yīn ér rù luó huǎng。
偏资儿女玩,终夜奏繁响。piān zī ér nǚ wán,zhōng yè zòu fán xiǎng。

十虫吟

舒岳祥

虫有捣米叔,善跳如舂谷。chóng yǒu dǎo mǐ shū,shàn tiào rú chōng gǔ。
偶与屋上尘,堕地岂好触。ǒu yǔ wū shàng chén,duò dì qǐ hǎo chù。
儿童仰置之,反弓奋腰腹。ér tóng yǎng zhì zhī,fǎn gōng fèn yāo fù。
欲行复遭抑,屡作不能伏。yù xíng fù zāo yì,lǚ zuò bù néng fú。
非汝懒于舂,其力有不足。fēi rǔ lǎn yú chōng,qí lì yǒu bù zú。

十虫吟

舒岳祥

虫有卖油公,什伍处阴湿。chóng yǒu mài yóu gōng,shén wǔ chù yīn shī。
长脚如蟏蛸,胫细走不及。zhǎng jiǎo rú xiāo shāo,jìng xì zǒu bù jí。
儿童反接之,邀其吐微汁。ér tóng fǎn jiē zhī,yāo qí tǔ wēi zhī。
所挟虽不多,坐此遭捃拾。suǒ xié suī bù duō,zuò cǐ zāo jùn shí。
倾资仅有此,微生何以给。qīng zī jǐn yǒu cǐ,wēi shēng hé yǐ gěi。

十虫吟

舒岳祥

虫有避债夫,缉茧枝间缀。chóng yǒu bì zhài fū,jī jiǎn zhī jiān zhuì。
窃食柽松毛,负之以为盖。qiè shí chēng sōng máo,fù zhī yǐ wèi gài。
首鼠开两端,见人深拒闭。shǒu shǔ kāi liǎng duān,jiàn rén shēn jù bì。
想汝作债初,已作逃匿计。xiǎng rǔ zuò zhài chū,yǐ zuò táo nì jì。
小儿不汝赦,推寻见根柢。xiǎo ér bù rǔ shè,tuī xún jiàn gēn dǐ。
计穷挺身走,终日失其竁。jì qióng tǐng shēn zǒu,zhōng rì shī qí cuì。

十虫吟

舒岳祥

虫有转丸蜣,双角牛怒张。chóng yǒu zhuǎn wán qiāng,shuāng jiǎo niú nù zhāng。
生子牛矢中,转圜技所长。shēng zi niú shǐ zhōng,zhuǎn huán jì suǒ zhǎng。
两两如推车,千百满路旁。liǎng liǎng rú tuī chē,qiān bǎi mǎn lù páng。
弹丸有不若,累累圆且光。dàn wán yǒu bù ruò,lèi lèi yuán qiě guāng。
污秽不自羞,敢比苏合香。wū huì bù zì xiū,gǎn bǐ sū hé xiāng。
惜哉尔之智,不善择其良。xī zāi ěr zhī zhì,bù shàn zé qí liáng。

十虫吟

舒岳祥

虫有蛀地牛,曲吻利如钩。chóng yǒu zhù dì niú,qū wěn lì rú gōu。
趯取尾作首,倒行腹为头。tì qǔ wěi zuò shǒu,dào xíng fù wèi tóu。
燥土作陷沙,露喙伺其幽。zào tǔ zuò xiàn shā,lù huì cì qí yōu。
小虫误过之,一入出无由。xiǎo chóng wù guò zhī,yī rù chū wú yóu。
小儿嫉其然,取彼众中酋。xiǎo ér jí qí rán,qǔ bǐ zhòng zhōng qiú。
缚置它穴口,其类亦相仇。fù zhì tā xué kǒu,qí lèi yì xiāng chóu。
一引两得之,尽置清溪流。yī yǐn liǎng dé zhī,jǐn zhì qīng xī liú。

十虫吟

舒岳祥

虫有撺梭子,头腹俱锐长。chóng yǒu cuān suō zi,tóu fù jù ruì zhǎng。
绿衣而绛里,飞跃低踉蹡。lǜ yī ér jiàng lǐ,fēi yuè dī liáng qiāng。
名我固甚善,所愧无筐箱。míng wǒ gù shén shàn,suǒ kuì wú kuāng xiāng。
维天有南箕,不可以簸扬。wéi tiān yǒu nán jī,bù kě yǐ bǒ yáng。
微虫人强名,此岂彼窃攘。wēi chóng rén qiáng míng,cǐ qǐ bǐ qiè rǎng。
秋田蚱蜢横,暗野如飞蝗。qiū tián zhà měng héng,àn yě rú fēi huáng。
索索浅草中,不倚两股强。suǒ suǒ qiǎn cǎo zhōng,bù yǐ liǎng gǔ qiáng。
类中最善类,霜露死其常。lèi zhōng zuì shàn lèi,shuāng lù sǐ qí cháng。

十虫吟

舒岳祥

虫有蠹书鱼,白腻铅粉如。chóng yǒu dù shū yú,bái nì qiān fěn rú。
岐尾细而长,所嗜惟食书。qí wěi xì ér zhǎng,suǒ shì wéi shí shū。
我老书久废,儿曹复相疏。wǒ lǎo shū jiǔ fèi,ér cáo fù xiāng shū。
经年不启椟,宜尔穴以居。jīng nián bù qǐ dú,yí ěr xué yǐ jū。
蚀纸兼啮字,古篆成纡馀。shí zhǐ jiān niè zì,gǔ zhuàn chéng yū yú。
腹中有经传,顾我何空虚。fù zhōng yǒu jīng chuán,gù wǒ hé kōng xū。

续十虫吟

舒岳祥

虫有搏蝇虎,似蟢无网罟。chóng yǒu bó yíng hǔ,shì xǐ wú wǎng gǔ。
群蝇争嘬时,潜身入其聚。qún yíng zhēng chuài shí,qián shēn rù qí jù。
蝇初玩其小,突然能攫取。yíng chū wán qí xiǎo,tū rán néng jué qǔ。
生擒加面缚,不辨头翅股。shēng qín jiā miàn fù,bù biàn tóu chì gǔ。
蝇为人所憎,同欲畀兹虎。yíng wèi rén suǒ zēng,tóng yù bì zī hǔ。
其奈彼实繁,日食能几许。qí nài bǐ shí fán,rì shí néng jǐ xǔ。

续十虫吟

舒岳祥

虫有白蚁虎,食蚁功有取。chóng yǒu bái yǐ hǔ,shí yǐ gōng yǒu qǔ。
大厦初落成,白蚁郛其础。dà shà chū luò chéng,bái yǐ fú qí chǔ。
日繁实有徒,岁久仆梁梠。rì fán shí yǒu tú,suì jiǔ pū liáng lǚ。
闻尔能食之,往求数十许。wén ěr néng shí zhī,wǎng qiú shù shí xǔ。
纵之穴窍中,种育成生聚。zòng zhī xué qiào zhōng,zhǒng yù chéng shēng jù。
食蚁既无馀,虎自缘庭户。shí yǐ jì wú yú,hǔ zì yuán tíng hù。
亦复生几案,往往入筐筥。yì fù shēng jǐ àn,wǎng wǎng rù kuāng jǔ。
主人反厌憎,拥彗务屏去。zhǔ rén fǎn yàn zēng,yōng huì wù píng qù。
客谓主勿然,前劳宜论叙。kè wèi zhǔ wù rán,qián láo yí lùn xù。

续十虫吟

舒岳祥

虫有啮桑羊,两钳如角怒。chóng yǒu niè sāng yáng,liǎng qián rú jiǎo nù。
玄甲类蛣蜣,亦如龟背负。xuán jiǎ lèi qī qiāng,yì rú guī bèi fù。
我有十亩桑,苦为渠所蠹。wǒ yǒu shí mǔ sāng,kǔ wèi qú suǒ dù。
食必食其心,树死又飞去。shí bì shí qí xīn,shù sǐ yòu fēi qù。
不知从何来,钻凿不到处。bù zhī cóng hé lái,zuān záo bù dào chù。
上下开两窗,隐匿巧多路。shàng xià kāi liǎng chuāng,yǐn nì qiǎo duō lù。
嗟哉啄木鸟,刚吐柔不茹。jiē zāi zhuó mù niǎo,gāng tǔ róu bù rú。

续十虫吟

舒岳祥

虫有啮菊羊,啮脑脑则死。chóng yǒu niè jú yáng,niè nǎo nǎo zé sǐ。
人谓食且尽,细察理不尔。rén wèi shí qiě jǐn,xì chá lǐ bù ěr。
微躯细于蝇,玄甲而利嘴。wēi qū xì yú yíng,xuán jiǎ ér lì zuǐ。
顶上一粟红,鲜明大如虮。dǐng shàng yī sù hóng,xiān míng dà rú jǐ。
方当四五月,苗盛新怒起。fāng dāng sì wǔ yuè,miáo shèng xīn nù qǐ。
上下截其茎,于中寄生子。shàng xià jié qí jīng,yú zhōng jì shēng zi。
脑瘁子乃成,分枝从此始。nǎo cuì zi nǎi chéng,fēn zhī cóng cǐ shǐ。
种菊须摘脑,不摘分披靡。zhǒng jú xū zhāi nǎo,bù zhāi fēn pī mí。
理有损而益,未用分愠喜。lǐ yǒu sǔn ér yì,wèi yòng fēn yùn xǐ。