古诗词

杜鹃花

舒岳祥

杜陵野老拜杜鹃,念渠蜀王身所变。dù líng yě lǎo bài dù juān,niàn qú shǔ wáng shēn suǒ biàn。
我今流涕杜鹃花,为是此禽流血溅。wǒ jīn liú tì dù juān huā,wèi shì cǐ qín liú xuè jiàn。
嗟哉杜宇何其愚,万事成败皆斯须。jiē zāi dù yǔ hé qí yú,wàn shì chéng bài jiē sī xū。
一枰黑白翻覆手,揖让放弑皆丘墟。yī píng hēi bái fān fù shǒu,yī ràng fàng shì jiē qiū xū。
汝初一身今百亿,凝滞结恋胡为乎。rǔ chū yī shēn jīn bǎi yì,níng zhì jié liàn hú wèi hū。
尔生不能存社稷,死怨谢豹何区区。ěr shēng bù néng cún shè jì,sǐ yuàn xiè bào hé qū qū。
至今有子不自保,寄巢生育非良图。zhì jīn yǒu zi bù zì bǎo,jì cháo shēng yù fēi liáng tú。
百亿禽分百亿花,数若恒河沙复沙。bǎi yì qín fēn bǎi yì huā,shù ruò héng hé shā fù shā。
此花开时此鸟至,青枫苦竹为其家。cǐ huā kāi shí cǐ niǎo zhì,qīng fēng kǔ zhú wèi qí jiā。
锦官玉垒不可念,翠华黄屋天之涯。jǐn guān yù lěi bù kě niàn,cuì huá huáng wū tiān zhī yá。
不闻十月杜鹃鸟,只见十月杜鹃花。bù wén shí yuè dù juān niǎo,zhǐ jiàn shí yuè dù juān huā。
何必看花与听鸟,老夫日日自思家。hé bì kàn huā yǔ tīng niǎo,lǎo fū rì rì zì sī jiā。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

剪春罗

舒岳祥

谁裁婺女轻罗段,我有并州快剪刀。shuí cái wù nǚ qīng luó duàn,wǒ yǒu bìng zhōu kuài jiǎn dāo。
色似山丹殊少肉,形如石竹亦多毫。sè shì shān dān shū shǎo ròu,xíng rú shí zhú yì duō háo。
胭脂初褪黄先露,蝴蝶才成翅未高。yān zhī chū tuì huáng xiān lù,hú dié cái chéng chì wèi gāo。
欲向小窗成扇面,世无陶缜倩谁描。yù xiàng xiǎo chuāng chéng shàn miàn,shì wú táo zhěn qiàn shuí miáo。

又戏和正仲赋剪春罗

舒岳祥

昔时剪彩聊为假,今见裁罗却是真。xī shí jiǎn cǎi liáo wèi jiǎ,jīn jiàn cái luó què shì zhēn。
叶底彩窠本机户,花边线草是针人。yè dǐ cǎi kē běn jī hù,huā biān xiàn cǎo shì zhēn rén。
独客书斋思拆补,静姝绣阁学缝纫。dú kè shū zhāi sī chāi bǔ,jìng shū xiù gé xué fèng rèn。
晚花开遍幽畦草,石竹山丹及丽春。wǎn huā kāi biàn yōu qí cǎo,shí zhú shān dān jí lì chūn。

示儿

舒岳祥

蜕蝶将舒魄尚凝,如痴如梦复如醒。tuì dié jiāng shū pò shàng níng,rú chī rú mèng fù rú xǐng。
风吹海水飞成雪,月入梅花胶作冰。fēng chuī hǎi shuǐ fēi chéng xuě,yuè rù méi huā jiāo zuò bīng。
有口勿言唯饮酒,无家可著不如僧。yǒu kǒu wù yán wéi yǐn jiǔ,wú jiā kě zhù bù rú sēng。
眼前喜见行王政,已有添丁充践更。yǎn qián xǐ jiàn xíng wáng zhèng,yǐ yǒu tiān dīng chōng jiàn gèng。

九日与正仲子堂君英举酒于篆畦璋万二侄男庭坚仲容仲堪叔献季临与焉

舒岳祥

登高胜具何人有,重九佳名此日临。dēng gāo shèng jù hé rén yǒu,zhòng jiǔ jiā míng cǐ rì lín。
老眼已昏空怅望,壮心犹在惜销沉。lǎo yǎn yǐ hūn kōng chàng wàng,zhuàng xīn yóu zài xī xiāo chén。
天真呈露青山瘦,世故流离白发侵。tiān zhēn chéng lù qīng shān shòu,shì gù liú lí bái fā qīn。
汉水沈碑今出否,古来贤达共沾襟。hàn shuǐ shěn bēi jīn chū fǒu,gǔ lái xián dá gòng zhān jīn。

九日观万堂小酌怀正仲及梅所鍊师

舒岳祥

极目冥鸿颢气初,人生快意食鲈鱼。jí mù míng hóng hào qì chū,rén shēng kuài yì shí lú yú。
剪来萸菊觞新酒,麾去蚊蝇俯旧书。jiǎn lái yú jú shāng xīn jiǔ,huī qù wén yíng fǔ jiù shū。
骚雅刘郎今健否,清修周老近何如。sāo yǎ liú láng jīn jiàn fǒu,qīng xiū zhōu lǎo jìn hé rú。
篆畦雨里青蒿长,寂寞无人过草庐。zhuàn qí yǔ lǐ qīng hāo zhǎng,jì mò wú rén guò cǎo lú。

新凉

舒岳祥

惭愧秋风慰白须,夜凉早已入籧篨。cán kuì qiū fēng wèi bái xū,yè liáng zǎo yǐ rù qú chú。
白莲社里几人在,黄菊尊前万事疏。bái lián shè lǐ jǐ rén zài,huáng jú zūn qián wàn shì shū。
老妇自欣瓶有粟,儿童休恨食无鱼。lǎo fù zì xīn píng yǒu sù,ér tóng xiū hèn shí wú yú。
故园红桂通消息,定有新诗一起予。gù yuán hóng guì tōng xiāo xī,dìng yǒu xīn shī yī qǐ yǔ。

六月甲申雨后凉气如秋

舒岳祥

蘋花消息入疏棂,六月何曾有此清。píng huā xiāo xī rù shū líng,liù yuè hé céng yǒu cǐ qīng。
晚饭出门新雨过,深衣临水早蝉鸣。wǎn fàn chū mén xīn yǔ guò,shēn yī lín shuǐ zǎo chán míng。
月西人影如鸿影,风里松声带鹤声。yuè xī rén yǐng rú hóng yǐng,fēng lǐ sōng shēng dài hè shēng。
此意寂寥谁会得,沉沉默默自含情。cǐ yì jì liáo shuí huì dé,chén chén mò mò zì hán qíng。

鬓边娇

舒岳祥

天工施巧亦无穷,开尽枝头入草中。tiān gōng shī qiǎo yì wú qióng,kāi jǐn zhī tóu rù cǎo zhōng。
先借豆花来作样,旋将槐蕊缀成丛。xiān jiè dòu huā lái zuò yàng,xuán jiāng huái ruǐ zhuì chéng cóng。
淡匀弄色蔷薇紫,深蒂含胎豆蔻红。dàn yún nòng sè qiáng wēi zǐ,shēn dì hán tāi dòu kòu hóng。
可是夏英无胜汝,鬓云一朵爱珑松。kě shì xià yīng wú shèng rǔ,bìn yún yī duǒ ài lóng sōng。

免役后登山园小饮书怀

舒岳祥

深凭歌酒送流红,岸帻披襟万顷风。shēn píng gē jiǔ sòng liú hóng,àn zé pī jīn wàn qǐng fēng。
一斗白鸥苍霭上,数篇黄鸟绿阴中。yī dòu bái ōu cāng ǎi shàng,shù piān huáng niǎo lǜ yīn zhōng。
不辞老疾馀年在,已付欢哀万事空。bù cí lǎo jí yú nián zài,yǐ fù huān āi wàn shì kōng。
新荷使家除户役,安居从此异征鸿。xīn hé shǐ jiā chú hù yì,ān jū cóng cǐ yì zhēng hóng。

辛巳自寿

舒岳祥

六十三翁自荷天,乱馀骨肉几家全。liù shí sān wēng zì hé tiān,luàn yú gǔ ròu jǐ jiā quán。
不材幸度龙蛇岁,多病休催犬马年。bù cái xìng dù lóng shé suì,duō bìng xiū cuī quǎn mǎ nián。
我老思亲空有恨,人生不饮更堪怜。wǒ lǎo sī qīn kōng yǒu hèn,rén shēng bù yǐn gèng kān lián。
差池九子森童冠,屡舞交酬且眼前。chà chí jiǔ zi sēn tóng guān,lǚ wǔ jiāo chóu qiě yǎn qián。

咏芭蕉

舒岳祥

虚明旱藕千丝透,清泠寒泉百脉来。xū míng hàn ǒu qiān sī tòu,qīng líng hán quán bǎi mài lái。
绿烛怕烧先自障,青笺欲寄倩谁裁。lǜ zhú pà shāo xiān zì zhàng,qīng jiān yù jì qiàn shuí cái。
正怜夜雨敲篷响,只恐秋风裂扇开。zhèng lián yè yǔ qiāo péng xiǎng,zhǐ kǒng qiū fēng liè shàn kāi。
月下徘徊清影动,却疑翠凤下瑶台。yuè xià pái huái qīng yǐng dòng,què yí cuì fèng xià yáo tái。

诗诀

舒岳祥

蒉桴土鼓为声始,天球河图非琢工。kuì fú tǔ gǔ wèi shēng shǐ,tiān qiú hé tú fēi zuó gōng。
欲自柳州参靖节,将邀东野适卢仝。yù zì liǔ zhōu cān jìng jié,jiāng yāo dōng yě shì lú tóng。
平原骏马开黄雾,下水轻舟遇快风。píng yuán jùn mǎ kāi huáng wù,xià shuǐ qīng zhōu yù kuài fēng。
历历瑶琴怨遥夜,泠泠玉佩度秋空。lì lì yáo qín yuàn yáo yè,líng líng yù pèi dù qiū kōng。

寒食书怀二首

舒岳祥

晓寒飒飒侵驼褐,山色盈盈入酒杯。xiǎo hán sà sà qīn tuó hè,shān sè yíng yíng rù jiǔ bēi。
人物风流随逝水,故都文宪没苍苔。rén wù fēng liú suí shì shuǐ,gù dōu wén xiàn méi cāng tái。
黄鹂杜宇匆忙过,卢橘杨梅次第来。huáng lí dù yǔ cōng máng guò,lú jú yáng méi cì dì lái。
气运总随时节变,人逢寒食自须哀。qì yùn zǒng suí shí jié biàn,rén féng hán shí zì xū āi。

寒食书怀二首

舒岳祥

天机妙处莫形容,难把丹青写太空。tiān jī miào chù mò xíng róng,nán bǎ dān qīng xiě tài kōng。
万古碧山留色在,千江皓月此心同。wàn gǔ bì shān liú sè zài,qiān jiāng hào yuè cǐ xīn tóng。
乌纱燕子开门雨,白发杨妃掠面风。wū shā yàn zi kāi mén yǔ,bái fā yáng fēi lüè miàn fēng。
欲问清明休检历,杜鹃啼血滴岩红。yù wèn qīng míng xiū jiǎn lì,dù juān tí xuè dī yán hóng。

和正仲月季花

舒岳祥

风流天下真难似,惜向篱边砌下栽。fēng liú tiān xià zhēn nán shì,xī xiàng lí biān qì xià zāi。
依旧风情三月在,斩新花叶四时开。yī jiù fēng qíng sān yuè zài,zhǎn xīn huā yè sì shí kāi。
莫嫌绿刺伤人手,自有妍姿劝客杯。mò xián lǜ cì shāng rén shǒu,zì yǒu yán zī quàn kè bēi。
不拟折来轻落去,坐看颜色总尘埃。bù nǐ zhé lái qīng luò qù,zuò kàn yán sè zǒng chén āi。