古诗词

巾山行同王监簿作

舒岳祥

皇华真人游海东,云行急疾去若风。huáng huá zhēn rén yóu hǎi dōng,yún xíng jí jí qù ruò fēng。
蜺旌羽节追不及,飘飖双帻堕碧空。ní jīng yǔ jié zhuī bù jí,piāo yáo shuāng zé duò bì kōng。
六丁六甲不得取,化作两峰撑青红。liù dīng liù jiǎ bù dé qǔ,huà zuò liǎng fēng chēng qīng hóng。
至今八面各变态,隐见有无横复纵。zhì jīn bā miàn gè biàn tài,yǐn jiàn yǒu wú héng fù zòng。
或说苍龙从海度,潮落江乾不能去。huò shuō cāng lóng cóng hǎi dù,cháo luò jiāng qián bù néng qù。
两角峥嵘云护之,身伏泥沙惟脊露。liǎng jiǎo zhēng róng yún hù zhī,shēn fú ní shā wéi jí lù。
雷鸣电作定腾霄,铁锁横江截归路。léi míng diàn zuò dìng téng xiāo,tiě suǒ héng jiāng jié guī lù。
老胡说法欲降龙,又恐钵盂藏不住。lǎo hú shuō fǎ yù jiàng lóng,yòu kǒng bō yú cáng bù zhù。
故将两塔压其巅,击鼓撞钟警朝暮。gù jiāng liǎng tǎ yā qí diān,jī gǔ zhuàng zhōng jǐng cháo mù。
有时风雨响空岩,僧坐堂中生畏怖。yǒu shí fēng yǔ xiǎng kōng yán,sēng zuò táng zhōng shēng wèi bù。
惟有江平月照时,付与诗人题好句。wéi yǒu jiāng píng yuè zhào shí,fù yǔ shī rén tí hǎo jù。

舒岳祥

舒岳祥,字景薛,一字舜侯,人称阆风先生,浙江宁海人。
幼年聪慧,七岁能作古文,语出惊人。年二十六岁时,以文章谒见荆溪吴子良,子良称其异禀灵识,比之汉贾谊、终军。1256年中进士,授奉化尉。右丞相叶梦鼎曾以文字官荐岳祥入朝,以母丧离去。丧服满,适友人陈蒙总饷金陵,聘岳祥入总幕,与商军国之政,暇则谈文讲道,游览名胜,不烦以案牍之事。后陈蒙以移用军饷被去职,舒岳祥亦离去。军中将领争相挽留,岳祥说:“主我者以罪去,而吾固利独留邪?”辞不就。
咸淳九年(1273),友人谢堂欲荐岳祥入京师订正《通鉴》各家注释,事将成,奏入经筵备作讲读之士。后风景尹曾渊子又荐岳祥为户部酒务,此乃晋列朝士阶梯之职。贾似道时当国,亦闻岳祥之才,但以岳祥尚气简直,不肯对人作软媚之言,不拟即刻任用,欲以盘折抑挫之法驯服岳祥,然后为己所用。岳祥获悉,毅然离京回乡。宋亡后,舒岳祥隐匿乡里执教,为赤城书堂长。与奉化戴表元、鄞县袁桷等交往甚密。晚年潜心于诗文创作,虽战乱频繁,颠沛流离,仍奋笔不辍。诗文与王应麟齐名。 舒岳祥的作品>>

猜您喜欢

老梅

舒岳祥

已经和靖吟半树,又入花光画折枝。yǐ jīng hé jìng yín bàn shù,yòu rù huā guāng huà zhé zhī。
此语便经三百载,此梅又阅景炎时。cǐ yǔ biàn jīng sān bǎi zài,cǐ méi yòu yuè jǐng yán shí。

闺怨

舒岳祥

一春心事许谁同,金钥无声柳絮风。yī chūn xīn shì xǔ shuí tóng,jīn yào wú shēng liǔ xù fēng。
怪得枕中黄鸟唤,不知窗外海棠红。guài dé zhěn zhōng huáng niǎo huàn,bù zhī chuāng wài hǎi táng hóng。

闺怨

舒岳祥

回廊曲径入荷花,斜隐珠帘半面遮。huí láng qū jìng rù hé huā,xié yǐn zhū lián bàn miàn zhē。
欲绣鸳鸯嫌未似,且抛针线理琵琶。yù xiù yuān yāng xián wèi shì,qiě pāo zhēn xiàn lǐ pí pá。

闺怨

舒岳祥

能把玉箫传远意,难将彩笔写秋光。néng bǎ yù xiāo chuán yuǎn yì,nán jiāng cǎi bǐ xiě qiū guāng。
翠屏金鸭芙蓉冷,梦短却嫌秋夜长。cuì píng jīn yā fú róng lěng,mèng duǎn què xián qiū yè zhǎng。

闺怨

舒岳祥

贮雪成酥饤玉盘,劝郎抄取一匙餐。zhù xuě chéng sū dìng yù pán,quàn láng chāo qǔ yī shi cān。
金针指冷愁花冻,侍婢添香却夜寒。jīn zhēn zhǐ lěng chóu huā dòng,shì bì tiān xiāng què yè hán。

春闺

舒岳祥

有恨无人可话心,闲吹柳絮度青林。yǒu hèn wú rén kě huà xīn,xián chuī liǔ xù dù qīng lín。
偶然省著前年事,仰面听莺堕玉簪。ǒu rán shěng zhù qián nián shì,yǎng miàn tīng yīng duò yù zān。

赠渔者

舒岳祥

本是浮生江海客,持螯斫鲙酒家村。běn shì fú shēng jiāng hǎi kè,chí áo zhuó kuài jiǔ jiā cūn。
一瓶说与长年道,三日提鱼一到门。yī píng shuō yǔ zhǎng nián dào,sān rì tí yú yī dào mén。

赠渔者

舒岳祥

红蓼青芦媚一川,夕阳偏丽晚秋天。hóng liǎo qīng lú mèi yī chuān,xī yáng piān lì wǎn qiū tiān。
吹沙已老松鲈上,日日江头望钓船。chuī shā yǐ lǎo sōng lú shàng,rì rì jiāng tóu wàng diào chuán。

清明感旧

舒岳祥

杨柳家家去下湖,有歌有哭其闉阇。yáng liǔ jiā jiā qù xià hú,yǒu gē yǒu kū qí yīn dū。
新孀少妇深深拜,却引新夫拜故夫。xīn shuāng shǎo fù shēn shēn bài,què yǐn xīn fū bài gù fū。

老渔

舒岳祥

少妇提鱼入市廛,儿孙满眼不知年。shǎo fù tí yú rù shì chán,ér sūn mǎn yǎn bù zhī nián。
醉眠还伴沙头雁,身在青天月满船。zuì mián hái bàn shā tóu yàn,shēn zài qīng tiān yuè mǎn chuán。

题赵大年小景

舒岳祥

三株五株依岸柳,一只两只钓鱼船。sān zhū wǔ zhū yī àn liǔ,yī zhǐ liǎng zhǐ diào yú chuán。
水天鹎鸭斜飞去,细草平沙兴渺然。shuǐ tiān bēi yā xié fēi qù,xì cǎo píng shā xīng miǎo rán。

题周梅所藏小景画卷

舒岳祥

小鸭鸦乌烟柳坡,鵁鶄属玉满晴莎。xiǎo yā yā wū yān liǔ pō,jiāo jīng shǔ yù mǎn qíng shā。
惠崇不作大年死,惆怅江湖春水多。huì chóng bù zuò dà nián sǐ,chóu chàng jiāng hú chūn shuǐ duō。

燕嬉舟

舒岳祥

西湖锦舫帘垂额,越上乌篷铁簇头。xī hú jǐn fǎng lián chuí é,yuè shàng wū péng tiě cù tóu。
江堰不通人已老,竹深荷净且迟留。jiāng yàn bù tōng rén yǐ lǎo,zhú shēn hé jìng qiě chí liú。

长林偶坐

舒岳祥

乔木超然兀老苍,一坡盘礴转崇冈。qiáo mù chāo rán wù lǎo cāng,yī pō pán bó zhuǎn chóng gāng。
山翁偶坐谈何事,应赏江风一味凉。shān wēng ǒu zuò tán hé shì,yīng shǎng jiāng fēng yī wèi liáng。

海上口占

舒岳祥

独步溪头冉冉风,莫云当面失前峰。dú bù xī tóu rǎn rǎn fēng,mò yún dāng miàn shī qián fēng。
近闻海戍移屯去,渔火滩头万点红。jìn wén hǎi shù yí tún qù,yú huǒ tān tóu wàn diǎn hóng。