古诗词

阮郎归

周紫芝

月棂疏影照婵娟。yuè líng shū yǐng zhào chán juān。
闲临小玉盘。xián lín xiǎo yù pán。
枣花金钏出纤纤。zǎo huā jīn chuàn chū xiān xiān。
棋声敲夜寒。qí shēng qiāo yè hán。
飞雹冷,水精圆。fēi báo lěng,shuǐ jīng yuán。
夜深人未眠。yè shēn rén wèi mián。
笑催炉兽暖衾鸳。xiào cuī lú shòu nuǎn qīn yuān。
莫教银漏残。mò jiào yín lòu cán。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

南歌子·其二

周紫芝

白羽传觞急,金鞍跃马迟。bái yǔ chuán shāng jí,jīn ān yuè mǎ chí。
云间彩凤看双飞。yún jiān cǎi fèng kàn shuāng fēi。
飞上碧梧枝上、稳双栖。fēi shàng bì wú zhī shàng wěn shuāng qī。
林下风流女,堂东坦腹儿。lín xià fēng liú nǚ,táng dōng tǎn fù ér。
此郎标韵世间稀。cǐ láng biāo yùn shì jiān xī。
好为伯鸾举案、又齐眉。hǎo wèi bó luán jǔ àn yòu qí méi。

朝中措·其一登西湖北高峰作

周紫芝

西湖烟尽水溶溶。xī hú yān jǐn shuǐ róng róng。
一笑与谁同。yī xiào yǔ shuí tóng。
多谢湖边霜菊,伴人三见秋风。duō xiè hú biān shuāng jú,bàn rén sān jiàn qiū fēng。
两高南北,天教看尽,吴越西东。liǎng gāo nán běi,tiān jiào kàn jǐn,wú yuè xī dōng。
趁取老来犹健,登临莫放杯空。chèn qǔ lǎo lái yóu jiàn,dēng lín mò fàng bēi kōng。

朝中措·其二二妙堂落成二十馀年,而庐阜隐然常在有无间,似不肯为老人出也,作长短句以招之

周紫芝

大江流处是庐峰。dà jiāng liú chù shì lú fēng。
苍玉照晴空。cāng yù zhào qíng kōng。
何事浅鬟浓黛,却成烟雨溟蒙。hé shì qiǎn huán nóng dài,què chéng yān yǔ míng méng。
如今纵有,云涛万顷,翠巘千重。rú jīn zòng yǒu,yún tāo wàn qǐng,cuì yǎn qiān zhòng。
传语云间五老,一尊须要君同。chuán yǔ yún jiān wǔ lǎo,yī zūn xū yào jūn tóng。

朝中措·其三

周紫芝

雨馀庭院冷萧萧。yǔ yú tíng yuàn lěng xiāo xiāo。
帘幕度微飙。lián mù dù wēi biāo。
鸟语唤回残梦,春寒勒住花梢。niǎo yǔ huàn huí cán mèng,chūn hán lēi zhù huā shāo。
无憀睡起,新愁黯黯,归路迢迢。wú liáo shuì qǐ,xīn chóu àn àn,guī lù tiáo tiáo。
又是夕阳时候,一炉沈水烟销。yòu shì xī yáng shí hòu,yī lú shěn shuǐ yān xiāo。

朝中措·其三

周紫芝

黄昏楼阁乱栖鸦。huáng hūn lóu gé luàn qī yā。
天末淡微霞。tiān mò dàn wēi xiá。
风里一池杨柳,月边满树梨花。fēng lǐ yī chí yáng liǔ,yuè biān mǎn shù lí huā。
阳台路远,鱼沈尺素,人在天涯。yáng tái lù yuǎn,yú shěn chǐ sù,rén zài tiān yá。
想得小窗遥夜,哀弦拨断琵琶。xiǎng dé xiǎo chuāng yáo yè,āi xián bō duàn pí pá。

朝中措·其四移桃花作

周紫芝

小桃花动着枝浓。xiǎo táo huā dòng zhe zhī nóng。
移得伴衰翁。yí dé bàn shuāi wēng。
多谢天公怜我,一时染就轻红。duō xiè tiān gōng lián wǒ,yī shí rǎn jiù qīng hóng。
春光犹在,花枝未老,莫放尊空。chūn guāng yóu zài,huā zhī wèi lǎo,mò fàng zūn kōng。
休倚半岩烟树,能消几度东风。xiū yǐ bàn yán yān shù,néng xiāo jǐ dù dōng fēng。

虞美人·其一西池见梅作

周紫芝

短墙梅粉香初透。duǎn qiáng méi fěn xiāng chū tòu。
削约寒枝瘦。xuē yuē hán zhī shòu。
恼人知为阿谁开。nǎo rén zhī wèi ā shuí kāi。
还伴冷烟疏雨、做愁媒。hái bàn lěng yān shū yǔ zuò chóu méi。
飘零苦恨春情薄。piāo líng kǔ hèn chūn qíng báo。
不管花开落。bù guǎn huā kāi luò。
小池疏影弄寒沙。xiǎo chí shū yǐng nòng hán shā。
何似玉台鸾镜、对横斜。hé shì yù tái luán jìng duì héng xié。

虞美人·其二食瓜有感

周紫芝

西园摘处香和露。xī yuán zhāi chù xiāng hé lù。
洗尽南轩暑。xǐ jǐn nán xuān shǔ。
莫嫌坐上适来蝇。mò xián zuò shàng shì lái yíng。
只恐怕寒、难近玉壶冰。zhǐ kǒng pà hán nán jìn yù hú bīng。
井花浮翠金盆小。jǐng huā fú cuì jīn pén xiǎo。
午梦初回后。wǔ mèng chū huí hòu。
诗翁自是不归来。shī wēng zì shì bù guī lái。
不是青门、无地可移栽。bù shì qīng mén wú dì kě yí zāi。

虞美人·其三

周紫芝

痴云压地风尘卷。chī yún yā dì fēng chén juǎn。
雪共春寒浅。xuě gòng chūn hán qiǎn。
山城寒夜不烧灯。shān chéng hán yè bù shāo dēng。
时见竹篱茅舍、两三星。shí jiàn zhú lí máo shě liǎng sān xīng。
九衢风里香尘拥。jiǔ qú fēng lǐ xiāng chén yōng。
十载鳌山梦。shí zài áo shān mèng。
如今独自倚冰檐。rú jīn dú zì yǐ bīng yán。
落尽短檠红灺、不成眠。luò jǐn duǎn qíng hóng xiè bù chéng mián。

江城子

周紫芝

夕阳低尽柳如烟。xī yáng dī jǐn liǔ rú yān。
淡平川。dàn píng chuān。
断肠天。duàn cháng tiān。
今夜十分,霜月更娟娟。jīn yè shí fēn,shuāng yuè gèng juān juān。
怎得人如天上月,虽暂缺,有时圆。zěn dé rén rú tiān shàng yuè,suī zàn quē,yǒu shí yuán。
断云飞雨又经年。duàn yún fēi yǔ yòu jīng nián。
思凄然。sī qī rán。
泪涓涓。lèi juān juān。
且做如今,要见也无缘。qiě zuò rú jīn,yào jiàn yě wú yuán。
因甚江头来处雁,飞不到,小楼边。yīn shén jiāng tóu lái chù yàn,fēi bù dào,xiǎo lóu biān。

江城子

周紫芝

碧梧和露滴清秋。bì wú hé lù dī qīng qiū。
小庭幽。xiǎo tíng yōu。
翠烟流。cuì yān liú。
羞带一襟,明月上危楼。xiū dài yī jīn,míng yuè shàng wēi lóu。
苦恨秋江风与月,偏管断,这些愁。kǔ hèn qiū jiāng fēng yǔ yuè,piān guǎn duàn,zhè xiē chóu。
此情空道两绸缪。cǐ qíng kōng dào liǎng chóu móu。
信悠悠。xìn yōu yōu。
几时休。jǐ shí xiū。
到得如今,刬地见无由。dào dé rú jīn,chǎn dì jiàn wú yóu。
拟待不能思想得,无限事,在心头。nǐ dài bù néng sī xiǎng dé,wú xiàn shì,zài xīn tóu。

满庭芳·其一濡须对雪

周紫芝

楼上寒深,江边雪满,楚台烟霭空蒙。lóu shàng hán shēn,jiāng biān xuě mǎn,chǔ tái yān ǎi kōng méng。
一天飞絮,零乱点孤篷。yī tiān fēi xù,líng luàn diǎn gū péng。
似我华颠雪领,浑无定、漂泊孤踪。shì wǒ huá diān xuě lǐng,hún wú dìng piāo pō gū zōng。
空凄黯,江天又晚,风袖倚蒙茸。kōng qī àn,jiāng tiān yòu wǎn,fēng xiù yǐ méng rōng。
吾庐,犹记得,波横素练,玉做寒峰。wú lú,yóu jì dé,bō héng sù liàn,yù zuò hán fēng。
更短坡烟竹,声碎玲珑。gèng duǎn pō yān zhú,shēng suì líng lóng。
拟问山阴旧路,家何在、水远山重。nǐ wèn shān yīn jiù lù,jiā hé zài shuǐ yuǎn shān zhòng。
渔蓑冷,扁舟梦断,灯暗小窗中。yú suō lěng,biǎn zhōu mèng duàn,dēng àn xiǎo chuāng zhōng。

满庭芳·其二

周紫芝

晓色凝暾,霜痕犹浅,九天春意将回。xiǎo sè níng tūn,shuāng hén yóu qiǎn,jiǔ tiān chūn yì jiāng huí。
隔年花信,先已到江梅。gé nián huā xìn,xiān yǐ dào jiāng méi。
沈水烟浓如雾,金波满、红袖双垂。shěn shuǐ yān nóng rú wù,jīn bō mǎn hóng xiù shuāng chuí。
仙翁醉,问春何处,春在玉东西。xiān wēng zuì,wèn chūn hé chù,chūn zài yù dōng xī。
瑶台。yáo tái。
人不老,还从东壁,来步天墀。rén bù lǎo,hái cóng dōng bì,lái bù tiān chí。
且细看八砖,花影迟迟。qiě xì kàn bā zhuān,huā yǐng chí chí。
会见朱颜绿鬓,家长近、咫尺天威。huì jiàn zhū yán lǜ bìn,jiā zhǎng jìn zhǐ chǐ tiān wēi。
君知否,天教雨露,常满岁寒枝。jūn zhī fǒu,tiān jiào yǔ lù,cháng mǎn suì hán zhī。

满庭芳·其三和潘都曹九日词

周紫芝

江绕淮城,云昏楚观,一枝烟笛谁横。jiāng rào huái chéng,yún hūn chǔ guān,yī zhī yān dí shuí héng。
晓风吹帽,霜日照人明。xiǎo fēng chuī mào,shuāng rì zhào rén míng。
暗恼潘郎旧恨,应追念、菊老残英。àn nǎo pān láng jiù hèn,yīng zhuī niàn jú lǎo cán yīng。
秋空晚,茱萸细撚,醽醁为谁倾。qiū kōng wǎn,zhū yú xì niǎn,líng lù wèi shuí qīng。
人间,真梦境,新愁未了,绿鬓星星。rén jiān,zhēn mèng jìng,xīn chóu wèi le,lǜ bìn xīng xīng。
问明年此会,谁寄幽情。wèn míng nián cǐ huì,shuí jì yōu qíng。
倚尽一楼残照,何妨更、月到帘旌。yǐ jǐn yī lóu cán zhào,hé fáng gèng yuè dào lián jīng。
凭阑久,歌君妙曲,谁是米嘉荣。píng lán jiǔ,gē jūn miào qū,shuí shì mǐ jiā róng。

满庭芳·其四二妙堂作

周紫芝

楚尾江横,斗南山秀,辋川谁画新图。chǔ wěi jiāng héng,dòu nán shān xiù,wǎng chuān shuí huà xīn tú。
几时天际,平地出方壶。jǐ shí tiān jì,píng dì chū fāng hú。
应念江南倦客,家何在、飘泊江湖。yīng niàn jiāng nán juàn kè,jiā hé zài piāo pō jiāng hú。
天教共,银涛翠壁,相伴老人娱。tiān jiào gòng,yín tāo cuì bì,xiāng bàn lǎo rén yú。
长淮,看不尽,风帆落处,天在平芜。zhǎng huái,kàn bù jǐn,fēng fān luò chù,tiān zài píng wú。
算人间此地,岂是穷途。suàn rén jiān cǐ dì,qǐ shì qióng tú。
好与婆娑尽日,应须待、月到金枢。hǎo yǔ pó suō jǐn rì,yīng xū dài yuè dào jīn shū。
山中饮,从教笑我,白首醉模糊。shān zhōng yǐn,cóng jiào xiào wǒ,bái shǒu zuì mó hú。
1927«2345678»