古诗词

千秋岁·其一生日

周紫芝

小春时候。xiǎo chūn shí hòu。
晴日吴山秀。qíng rì wú shān xiù。
霜尚浅,梅先透。shuāng shàng qiǎn,méi xiān tòu。
波翻醽醁盏,雾暖芙蓉绣。bō fān líng lù zhǎn,wù nuǎn fú róng xiù。
持寿酒。chí shòu jiǔ。
仙娥特地回双袖。xiān é tè dì huí shuāng xiù。
试问春多少,恩入芝兰厚。shì wèn chūn duō shǎo,ēn rù zhī lán hòu。
松不老,山长久。sōng bù lǎo,shān zhǎng jiǔ。
星占南极远,家是椒房旧。xīng zhàn nán jí yuǎn,jiā shì jiāo fáng jiù。
君一笑,金鸾看取人归后。jūn yī xiào,jīn luán kàn qǔ rén guī hòu。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

五禽言婆饼焦

周紫芝

山中流水声聒聒,春禽说雨春泥滑。shān zhōng liú shuǐ shēng guā guā,chūn qín shuō yǔ chūn ní huá。
谁为春禽语,莫报幽人明日雨。shuí wèi chūn qín yǔ,mò bào yōu rén míng rì yǔ。
幽人明日欲上山,山头雨足花斓斑。yōu rén míng rì yù shàng shān,shān tóu yǔ zú huā lán bān。

五禽言婆饼焦

周紫芝

提壶卢,树头劝酒声相呼,劝人沽酒无处沽。tí hú lú,shù tóu quàn jiǔ shēng xiāng hū,quàn rén gū jiǔ wú chù gū。
太岁何年当在酉,敲门问浆还得酒。tài suì hé nián dāng zài yǒu,qiāo mén wèn jiāng hái dé jiǔ。
田中黍穗处处黄,瓮头新绿家家有。tián zhōng shǔ suì chù chù huáng,wèng tóu xīn lǜ jiā jiā yǒu。

五禽言婆饼焦

周紫芝

田中水涓涓,布谷催种田,贼今在邑农在山。tián zhōng shuǐ juān juān,bù gǔ cuī zhǒng tián,zéi jīn zài yì nóng zài shān。
但愿今年贼去早,春田处处无荒草。dàn yuàn jīn nián zéi qù zǎo,chūn tián chù chù wú huāng cǎo。
农夫呼妇出山来,深种春秧答飞鸟。nóng fū hū fù chū shān lái,shēn zhǒng chūn yāng dá fēi niǎo。

次韵伯尹食糟民示赵鹏翔

周紫芝

十年用兵九不熟,人家有田不种谷。shí nián yòng bīng jiǔ bù shú,rén jiā yǒu tián bù zhǒng gǔ。
尽枯膏血作军储,却买官糟贮饥腹。jǐn kū gāo xuè zuò jūn chǔ,què mǎi guān zāo zhù jī fù。
富者鬻田贫鬻妻,夜困桁杨晓敲朴。fù zhě yù tián pín yù qī,yè kùn héng yáng xiǎo qiāo pǔ。
长腰一粒不下咽,输入官仓常满屋。zhǎng yāo yī lì bù xià yàn,shū rù guān cāng cháng mǎn wū。
昔年贯朽内府钱,诸公何苦开汉边。xī nián guàn xiǔ nèi fǔ qián,zhū gōng hé kǔ kāi hàn biān。
自从胡马饮江水,便恐黔首流饥涎。zì cóng hú mǎ yǐn jiāng shuǐ,biàn kǒng qián shǒu liú jī xián。
黄尘白骨尚满眼,锦裘绣帽谁当前。huáng chén bái gǔ shàng mǎn yǎn,jǐn qiú xiù mào shuí dāng qián。
烹羊炰羔固不恶,饥民食糟真可怜。pēng yáng páo gāo gù bù è,jī mín shí zāo zhēn kě lián。
元侯幕下短主簿,肯与斯民作调护。yuán hóu mù xià duǎn zhǔ bù,kěn yǔ sī mín zuò diào hù。
不愁吏考拙催科,宁脱青衫赋归去。bù chóu lì kǎo zhuō cuī kē,níng tuō qīng shān fù guī qù。
詹侯老文称大手,乐府诗高古无有。zhān hóu lǎo wén chēng dà shǒu,lè fǔ shī gāo gǔ wú yǒu。
安得狂歌彻圣明,便叱风雷清九有。ān dé kuáng gē chè shèng míng,biàn chì fēng léi qīng jiǔ yǒu。
却驱群贼作良农,还我昭陵旧丁口。què qū qún zéi zuò liáng nóng,hái wǒ zhāo líng jiù dīng kǒu。

题赵钤家墨牛图

周紫芝

昔我筑室花姑川,短蓑青帽耕春田。xī wǒ zhù shì huā gū chuān,duǎn suō qīng mào gēng chūn tián。
一犁落尽菖叶雨,双犊自分春草眠。yī lí luò jǐn chāng yè yǔ,shuāng dú zì fēn chūn cǎo mián。
向晚归来卧牛背,小巷疏林日犹在。xiàng wǎn guī lái wò niú bèi,xiǎo xiàng shū lín rì yóu zài。
系牛柳下门未关,邻翁携酒牛边醉。xì niú liǔ xià mén wèi guān,lín wēng xié jiǔ niú biān zuì。
回头往事无十年,田入富家牛卖钱。huí tóu wǎng shì wú shí nián,tián rù fù jiā niú mài qián。
草荒春陇贼烧屋,十口有家无一椽。cǎo huāng chūn lǒng zéi shāo wū,shí kǒu yǒu jiā wú yī chuán。
眼昏头秃不如意,此画一见心惘然。yǎn hūn tóu tū bù rú yì,cǐ huà yī jiàn xīn wǎng rán。
河间岂是田家子,书多自可天禄比。hé jiān qǐ shì tián jiā zi,shū duō zì kě tiān lù bǐ。
平生眼厌玉骅骝,水牯作图聊复尔。píng shēng yǎn yàn yù huá liú,shuǐ gǔ zuò tú liáo fù ěr。
北陌东阡唤未归,空遣农人告春事。běi mò dōng qiān huàn wèi guī,kōng qiǎn nóng rén gào chūn shì。
田间望月看吴牛,老子从来乃如此。tián jiān wàng yuè kàn wú niú,lǎo zi cóng lái nǎi rú cǐ。
便当火急解龙泉,换取四蹄耕雨水。biàn dāng huǒ jí jiě lóng quán,huàn qǔ sì tí gēng yǔ shuǐ。

三月三夜得梅花数枝灯下作

周紫芝

故人远客天一涯,寄我万里风前枝。gù rén yuǎn kè tiān yī yá,jì wǒ wàn lǐ fēng qián zhī。
方壶含澌不受污,可着玉树瑶林姿。fāng hú hán sī bù shòu wū,kě zhe yù shù yáo lín zī。
孤芳妙质不可说,天香肯复须人知。gū fāng miào zhì bù kě shuō,tiān xiāng kěn fù xū rén zhī。
老人不作世间梦,但见玉友如儿时。lǎo rén bù zuò shì jiān mèng,dàn jiàn yù yǒu rú ér shí。
急张青灯当明月,要看疏影横屏帏。jí zhāng qīng dēng dāng míng yuè,yào kàn shū yǐng héng píng wéi。
花寒不睡斗欲落,笑语似与人追随。huā hán bù shuì dòu yù luò,xiào yǔ shì yǔ rén zhuī suí。
持杯未怪此宵乐,论情忍负平生期。chí bēi wèi guài cǐ xiāo lè,lùn qíng rěn fù píng shēng qī。
回头却忆青山道,处处相逢花不老。huí tóu què yì qīng shān dào,chù chù xiāng féng huā bù lǎo。
短篱飞雪山更寒,古木啼乌月催晓。duǎn lí fēi xuě shān gèng hán,gǔ mù tí wū yuè cuī xiǎo。
清魂屡往途路遥,故人久别相知少。qīng hún lǚ wǎng tú lù yáo,gù rén jiǔ bié xiāng zhī shǎo。
只今如此邂逅何,莫厌诗成苦相恼。zhǐ jīn rú cǐ xiè hòu hé,mò yàn shī chéng kǔ xiāng nǎo。

雨后过琴高

周紫芝

夜雨喧旅枕,晓径深春泥。yè yǔ xuān lǚ zhěn,xiǎo jìng shēn chūn ní。
奔流自山来,转眼忽渺弥。bēn liú zì shān lái,zhuǎn yǎn hū miǎo mí。
微生抱羁蹇,老病凌攲危。wēi shēng bào jī jiǎn,lǎo bìng líng qī wēi。
青山岌当前,客意恍若遗。qīng shān jí dāng qián,kè yì huǎng ruò yí。
空崖倚天立,怪石从云垂。kōng yá yǐ tiān lì,guài shí cóng yún chuí。
云间笙箫声,隐约天风吹。yún jiān shēng xiāo shēng,yǐn yuē tiān fēng chuī。
斯人已仙去,孤踪邈何之。sī rén yǐ xiān qù,gū zōng miǎo hé zhī。
钓石屹中流,谁来把纶丝。diào shí yì zhōng liú,shuí lái bǎ lún sī。
一水绕山麓,浅碧涵涟漪。yī shuǐ rào shān lù,qiǎn bì hán lián yī。
长年抗尘容,照水羞华髭。zhǎng nián kàng chén róng,zhào shuǐ xiū huá zī。
羡门不可遇,惜哉吾巳衰。xiàn mén bù kě yù,xī zāi wú sì shuāi。
人生不学仙,万冢空累累。rén shēng bù xué xiān,wàn zhǒng kōng lèi lèi。
于今岂未可,抚事聊歔欷。yú jīn qǐ wèi kě,fǔ shì liáo xū xī。

读枢密张公梅雪二诗公讳叔夜

周紫芝

禁中颇牧谁最良,上前论事张子房。jìn zhōng pǒ mù shuí zuì liáng,shàng qián lùn shì zhāng zi fáng。
张公九尺须眉苍,谈兵说剑眼为方。zhāng gōng jiǔ chǐ xū méi cāng,tán bīng shuō jiàn yǎn wèi fāng。
金城有策若未试,便恐谈笑无戎羌。jīn chéng yǒu cè ruò wèi shì,biàn kǒng tán xiào wú róng qiāng。
时平不用临边手,乞得南州作醉乡。shí píng bù yòng lín biān shǒu,qǐ dé nán zhōu zuò zuì xiāng。
黄堂酒尽客未起,清畎风多禾自长。huáng táng jiǔ jǐn kè wèi qǐ,qīng quǎn fēng duō hé zì zhǎng。
只今白雪醉中句,犹带东阁官梅香。zhǐ jīn bái xuě zuì zhōng jù,yóu dài dōng gé guān méi xiāng。
胡狂敢挽射日弩,当年谁上东封章。hú kuáng gǎn wǎn shè rì nǔ,dāng nián shuí shàng dōng fēng zhāng。
王城三月断信息,贼军蚁附方跳梁。wáng chéng sān yuè duàn xìn xī,zéi jūn yǐ fù fāng tiào liáng。
白头侍郎最先至,拥兵直入趋咸阳。bái tóu shì láng zuì xiān zhì,yōng bīng zhí rù qū xián yáng。
中人传诏天为喜,戎师夜遁军威张。zhōng rén chuán zhào tiān wèi xǐ,róng shī yè dùn jūn wēi zhāng。
太宰官高亦动色,毬路带禠腰金黄。tài zǎi guān gāo yì dòng sè,qiú lù dài sī yāo jīn huáng。
功名无成落边土,此老此功谁更数。gōng míng wú chéng luò biān tǔ,cǐ lǎo cǐ gōng shuí gèng shù。
想得韦韝毳幕寒,夜听边声泪如雨。xiǎng dé wéi gōu cuì mù hán,yè tīng biān shēng lèi rú yǔ。

次韵奉答冯远猷

周紫芝

翩翩绮纨子,粲粲洁衣服。piān piān qǐ wán zi,càn càn jié yī fú。
朱门酒肉臭,不饱膏粱腹。zhū mén jiǔ ròu chòu,bù bǎo gāo liáng fù。
凄迷百草中,得比兰与玉。qī mí bǎi cǎo zhōng,dé bǐ lán yǔ yù。
手持白瑶琴,欲鼓朱弦曲。shǒu chí bái yáo qín,yù gǔ zhū xián qū。
閟兹清庙音,未易可流俗。bì zī qīng miào yīn,wèi yì kě liú sú。
名家千里驹,历块步巳独。míng jiā qiān lǐ jū,lì kuài bù sì dú。
妙年振华镳,肯折盐车轴。miào nián zhèn huá biāo,kěn zhé yán chē zhóu。
中原暗风尘,国步日窘促。zhōng yuán àn fēng chén,guó bù rì jiǒng cù。
勒铭树高勋,要是一夔足。lēi míng shù gāo xūn,yào shì yī kuí zú。
期君乃如此,使我安小筑。qī jūn nǎi rú cǐ,shǐ wǒ ān xiǎo zhù。

刘将军宝刀歌

周紫芝

将军宝刀玉三尺,夜半有光如日赤。jiāng jūn bǎo dāo yù sān chǐ,yè bàn yǒu guāng rú rì chì。
苍水使者谁敢扪,蓬头剑士眼不识。cāng shuǐ shǐ zhě shuí gǎn mén,péng tóu jiàn shì yǎn bù shí。
鸊鹈膏莹秋水光,切玉如泥不动芒。pì tí gāo yíng qiū shuǐ guāng,qiè yù rú ní bù dòng máng。
秋风夜作蛟龙吼,人言乃是真干将。qiū fēng yè zuò jiāo lóng hǒu,rén yán nǎi shì zhēn gàn jiāng。
知君老将家有种,谈兵论事书撑肠。zhī jūn lǎo jiāng jiā yǒu zhǒng,tán bīng lùn shì shū chēng cháng。
不愿君持此刀日解三千牛,愿刳月支作饮器,却缠锦绦朝未央。bù yuàn jūn chí cǐ dāo rì jiě sān qiān niú,yuàn kū yuè zhī zuò yǐn qì,què chán jǐn tāo cháo wèi yāng。
妖腰乱领不自保,丰狐老猘谁跳梁。yāo yāo luàn lǐng bù zì bǎo,fēng hú lǎo zhì shuí tiào liáng。
酒酣起舞为君语,时危此剑知难藏。jiǔ hān qǐ wǔ wèi jūn yǔ,shí wēi cǐ jiàn zhī nán cáng。

小蔡许借徐诗未至

周紫芝

马中未必无骅骝,人中岂可无曹刘。mǎ zhōng wèi bì wú huá liú,rén zhōng qǐ kě wú cáo liú。
龙媒西来几万里,异士一出三千秋。lóng méi xī lái jǐ wàn lǐ,yì shì yī chū sān qiān qiū。
李白坐诗窜夜郎,退之论佛流潮州。lǐ bái zuò shī cuàn yè láng,tuì zhī lùn fú liú cháo zhōu。
天公可笑无老眼,两翁憔悴令人愁。tiān gōng kě xiào wú lǎo yǎn,liǎng wēng qiáo cuì lìng rén chóu。
平生四海黄太史,长庚配月何曾死。píng shēng sì hǎi huáng tài shǐ,zhǎng gēng pèi yuè hé céng sǐ。
西江自是南国纪,公有高名政如此。xī jiāng zì shì nán guó jì,gōng yǒu gāo míng zhèng rú cǐ。
人言此老酷似舅,坐上拈花独公喜。rén yán cǐ lǎo kù shì jiù,zuò shàng niān huā dú gōng xǐ。
分得西江一派流,万古正须公一洗。fēn dé xī jiāng yī pài liú,wàn gǔ zhèng xū gōng yī xǐ。
我老耽诗空瘠臞,起死针盲正要渠。wǒ lǎo dān shī kōng jí qú,qǐ sǐ zhēn máng zhèng yào qú。
子岂有意能起予,书来并寄囊中珠。zi qǐ yǒu yì néng qǐ yǔ,shū lái bìng jì náng zhōng zhū。

孙耘老酒间出麻姑像要余作诗

周紫芝

青丝一尺高蓬松,玉颜微驻丹砂红。qīng sī yī chǐ gāo péng sōng,yù yán wēi zhù dān shā hóng。
云軿飞来自何许,满山落叶元无踪。yún píng fēi lái zì hé xǔ,mǎn shān luò yè yuán wú zōng。
长天如烟月如雾,便恐乘鸾月边去。zhǎng tiān rú yān yuè rú wù,biàn kǒng chéng luán yuè biān qù。
烦君急与问中郎,从此更谁知痒处。fán jūn jí yǔ wèn zhōng láng,cóng cǐ gèng shuí zhī yǎng chù。

夏热叹

周紫芝

祝融当权不可夺,海水欲沸山欲裂。zhù róng dāng quán bù kě duó,hǎi shuǐ yù fèi shān yù liè。
黄头父老见事多,谓有此身无此热。huáng tóu fù lǎo jiàn shì duō,wèi yǒu cǐ shēn wú cǐ rè。
老人何得怨天公,山堂日日多南风。lǎo rén hé dé yuàn tiān gōng,shān táng rì rì duō nán fēng。
乌纱攲帽剪云叶,白鬓吹雪飞蓬松。wū shā qī mào jiǎn yún yè,bái bìn chuī xuě fēi péng sōng。
已挹蔗浆浇热恼,更注井花回睡容。yǐ yì zhè jiāng jiāo rè nǎo,gèng zhù jǐng huā huí shuì róng。
人生如此亦不恶,饱食安坐初何功。rén shēng rú cǐ yì bù è,bǎo shí ān zuò chū hé gōng。
蒙尘况驻奉天辇,避暑望幸骊山宫。méng chén kuàng zhù fèng tiān niǎn,bì shǔ wàng xìng lí shān gōng。
蕃兵入汉作巢窟,战骑横戈岁驰突。fān bīng rù hàn zuò cháo kū,zhàn qí héng gē suì chí tū。
旌旗耀日红蔽天,铁甲烘云气销骨。jīng qí yào rì hóng bì tiān,tiě jiǎ hōng yún qì xiāo gǔ。
安得壮士如恶来,上诉帝阍关钥开。ān dé zhuàng shì rú è lái,shàng sù dì hūn guān yào kāi。
尽泻天河作飞雨,四海八方无一埃。jǐn xiè tiān hé zuò fēi yǔ,sì hǎi bā fāng wú yī āi。
秋禾不槁敌不来,我亦高枕喧春雷。qiū hé bù gǎo dí bù lái,wǒ yì gāo zhěn xuān chūn léi。

送许体之守贵州

周紫芝

人物久衰谢,斯文寄渺茫。rén wù jiǔ shuāi xiè,sī wén jì miǎo máng。
先生推老成,词采今擅场。xiān shēng tuī lǎo chéng,cí cǎi jīn shàn chǎng。
交游数辈行,犹及晁与张。jiāo yóu shù bèi xíng,yóu jí cháo yǔ zhāng。
大坡渺云汉,小坡与相羊。dà pō miǎo yún hàn,xiǎo pō yǔ xiāng yáng。
岂兹丝纶手,不入鹓鹭行。qǐ zī sī lún shǒu,bù rù yuān lù xíng。
尔来南中守,雨露新汉章。ěr lái nán zhōng shǒu,yǔ lù xīn hàn zhāng。
南中俱乐土,佩带安农桑。nán zhōng jù lè tǔ,pèi dài ān nóng sāng。
铜花秀铠甲,芝菌生桁杨。tóng huā xiù kǎi jiǎ,zhī jūn shēng héng yáng。
霜林荔子熟,酿瓮千家香。shuāng lín lì zi shú,niàng wèng qiān jiā xiāng。
使君啸铃阁,宾客醉高堂。shǐ jūn xiào líng gé,bīn kè zuì gāo táng。
古来多循吏,治行何曾彰。gǔ lái duō xún lì,zhì xíng hé céng zhāng。
愿公饮无何,坐使斯民康。yuàn gōng yǐn wú hé,zuò shǐ sī mín kāng。

许贵州出苏叔党树石

周紫芝

老坡骑鲸上天去,小坡落笔如风雨。lǎo pō qí jīng shàng tiān qù,xiǎo pō luò bǐ rú fēng yǔ。
能添老树着岩间,为石传神自翁语。néng tiān lǎo shù zhe yán jiān,wèi shí chuán shén zì wēng yǔ。
两坡俱死真可惜,君有一拳何处得。liǎng pō jù sǐ zhēn kě xī,jūn yǒu yī quán hé chù dé。
谁向九原呼此翁,为我五日画一石。shuí xiàng jiǔ yuán hū cǐ wēng,wèi wǒ wǔ rì huà yī shí。