古诗词

满江红·其三和范石湖

丘崈

十载重游,愧好在、吴中父老。shí zài zhòng yóu,kuì hǎo zài wú zhōng fù lǎo。
官事里、空然痴绝,竟何曾了。guān shì lǐ kōng rán chī jué,jìng hé céng le。
赖有平生知己地,全胜末路依刘表。lài yǒu píng shēng zhī jǐ dì,quán shèng mò lù yī liú biǎo。
竟此身、还复雁门踦,宁论早。jìng cǐ shēn hái fù yàn mén yǐ,níng lùn zǎo。
蓬仙语,开朕兆。péng xiān yǔ,kāi zhèn zhào。
郇翰洒,增荣耀。huán hàn sǎ,zēng róng yào。
倚先声风动,了然家晓。yǐ xiān shēng fēng dòng,le rán jiā xiǎo。
翘馆每烦尘想□,宾筵更着红妆绕。qiào guǎn měi fán chén xiǎng,bīn yán gèng zhe hóng zhuāng rào。
算从前、得此慰初心,于人少。suàn cóng qián dé cǐ wèi chū xīn,yú rén shǎo。

丘崈

丘崈(1135-1208) 南宋将领。字宗卿,江阴(今属江苏)人。 丘崈的作品>>

猜您喜欢

和朱子武夷杂咏十首精舍

丘崇

世路风波恶,扁舟去住轻。shì lù fēng bō è,biǎn zhōu qù zhù qīng。
中流发清唱,千古有遗声。zhōng liú fā qīng chàng,qiān gǔ yǒu yí shēng。

和张孝伯雪窗诗韵

丘崇

洞门阴阴无俗客,楼观清雄使君宅。dòng mén yīn yīn wú sú kè,lóu guān qīng xióng shǐ jūn zhái。
晴窗妙墨灿银钩,要比粉闱冬夏白。qíng chuāng miào mò càn yín gōu,yào bǐ fěn wéi dōng xià bái。
秀将嵩少只檐间,恍如积霰观商颜。xiù jiāng sōng shǎo zhǐ yán jiān,huǎng rú jī xiàn guān shāng yán。
蓝田塞关底足异,城阳郡楼那可攀。lán tián sāi guān dǐ zú yì,chéng yáng jùn lóu nà kě pān。
窗中四时同一念,不作寒温颠倒见。chuāng zhōng sì shí tóng yī niàn,bù zuò hán wēn diān dào jiàn。
试看炎蒸定有无,始知此景无迁变。shì kàn yán zhēng dìng yǒu wú,shǐ zhī cǐ jǐng wú qiān biàn。
都城畏日腾朝光,趑趄奔竞车马行。dōu chéng wèi rì téng cháo guāng,zī jū bēn jìng chē mǎ xíng。
腼面内热者谁子,来此为卿心骨凉。miǎn miàn nèi rè zhě shuí zi,lái cǐ wèi qīng xīn gǔ liáng。
77123456