古诗词

书窜

梅尧臣

皇祐辛卯冬,十月十九日。huáng yòu xīn mǎo dōng,shí yuè shí jiǔ rì。
御史唐子方,危言初造膝。yù shǐ táng zi fāng,wēi yán chū zào xī。
曰朝有巨奸,臣介所愤嫉。yuē cháo yǒu jù jiān,chén jiè suǒ fèn jí。
愿条一二事,臣职非妄率。yuàn tiáo yī èr shì,chén zhí fēi wàng lǜ。
巨奸丞相博,邪行世莫匹。jù jiān chéng xiāng bó,xié xíng shì mò pǐ。
曩时守成都,委曲媚贵昵。nǎng shí shǒu chéng dōu,wěi qū mèi guì nì。
银珰插左貂,穷腊使驰驲。yín dāng chā zuǒ diāo,qióng là shǐ chí rì。
邦媛将侈夸,中金赉十镒。bāng yuàn jiāng chǐ kuā,zhōng jīn lài shí yì。
为言寄使君,奇纹织纤密。wèi yán jì shǐ jūn,qí wén zhī xiān mì。
遂倾西蜀巧,日夜急鞭抶。suì qīng xī shǔ qiǎo,rì yè jí biān chì。
红经纬金缕,排枓斗八七。hóng jīng wěi jīn lǚ,pái dǒu dòu bā qī。
比比双莲花,篝灯戴心出。bǐ bǐ shuāng lián huā,gōu dēng dài xīn chū。
几日成几端,持行如鬼疾。jǐ rì chéng jǐ duān,chí xíng rú guǐ jí。
明年观上元,被服稳贤质。míng nián guān shàng yuán,bèi fú wěn xián zhì。
灿然惊上目,遽尔有薄诘。càn rán jīng shàng mù,jù ěr yǒu báo jí。
既闻所从来,佞对似未失。jì wén suǒ cóng lái,nìng duì shì wèi shī。
且云虔至尊,于妾岂能必。qiě yún qián zhì zūn,yú qiè qǐ néng bì。
遂回天子颜,百事容丐乞。suì huí tiān zi yán,bǎi shì róng gài qǐ。
臣今得粗陈,狡狯彼非一。chén jīn dé cū chén,jiǎo kuài bǐ fēi yī。
偷威与卖利,次第推甲乙。tōu wēi yǔ mài lì,cì dì tuī jiǎ yǐ。
是惟阴猾雄,仁断宜勇黜。shì wéi yīn huá xióng,rén duàn yí yǒng chù。
必欲致太平,在列无如弼。bì yù zhì tài píng,zài liè wú rú bì。
弼亦昧平生,况臣不阿屈。bì yì mèi píng shēng,kuàng chén bù ā qū。
臣言天下言,臣身宁自恤。chén yán tiān xià yán,chén shēn níng zì xù。
君傍有侧目,喑哑横诋叱。jūn bàng yǒu cè mù,yīn yǎ héng dǐ chì。
指言为罔上,废汝还蓬荜。zhǐ yán wèi wǎng shàng,fèi rǔ hái péng bì。
是时白此心,尚不避斧锧。shì shí bái cǐ xīn,shàng bù bì fǔ zhì。
虽令御魑魅,甘且同饴蜜。suī lìng yù chī mèi,gān qiě tóng yí mì。
既其弗可惧,复以强辞窒。jì qí fú kě jù,fù yǐ qiáng cí zhì。
帝声亦大厉,论奏不及毕。dì shēng yì dà lì,lùn zòu bù jí bì。
介也容甚闲,猛士胆为慄。jiè yě róng shén xián,měng shì dǎn wèi lì。
立贬岭外春,速欲为异物。lì biǎn lǐng wài chūn,sù yù wèi yì wù。
外内官恟恟,陛下何未悉。wài nèi guān xiōng xiōng,bì xià hé wèi xī。
即敢救者谁,襄执左史笔。jí gǎn jiù zhě shuí,xiāng zhí zuǒ shǐ bǐ。
谓此傥不容,盛美有所咈。wèi cǐ tǎng bù róng,shèng měi yǒu suǒ fú。
平明中执法,怀疏又坚述。píng míng zhōng zhí fǎ,huái shū yòu jiān shù。
介言或似狂,百岂无一实。jiè yán huò shì kuáng,bǎi qǐ wú yī shí。
恐伤四海和,幸勿苦苍卒。kǒng shāng sì hǎi hé,xìng wù kǔ cāng zú。
亟许迁英山,衢路犹嗟咄。jí xǔ qiān yīng shān,qú lù yóu jiē duō。
翌日宣白麻,称快颇盈溢。yì rì xuān bái má,chēng kuài pǒ yíng yì。
阿附连谏官,去若坏絮虱。ā fù lián jiàn guān,qù ruò huài xù shī。
其间因获利,窃笑等蚌鹬。qí jiān yīn huò lì,qiè xiào děng bàng yù。
英州五千里,瘦马行䭿䭿。yīng zhōu wǔ qiān lǐ,shòu mǎ xíng yì yì。
毒蛇喷晓雾,昼与岚气没。dú shé pēn xiǎo wù,zhòu yǔ lán qì méi。
妻孥不同途,风浪过蛟窟。qī nú bù tóng tú,fēng làng guò jiāo kū。
存亡未可知,雨馆愁伤骨。cún wáng wèi kě zhī,yǔ guǎn chóu shāng gǔ。
饥仆时后先,随猿拾橡栗。jī pū shí hòu xiān,suí yuán shí xiàng lì。
越林多蔽天,黄甘杂丹橘。yuè lín duō bì tiān,huáng gān zá dān jú。
万室通酿酤,抚远亡禁律。wàn shì tōng niàng gū,fǔ yuǎn wáng jìn lǜ。
醉去不须钱,醒来弄琴瑟。zuì qù bù xū qián,xǐng lái nòng qín sè。
山水仍怪奇,已可销忧郁。shān shuǐ réng guài qí,yǐ kě xiāo yōu yù。
莫作楚大夫,怀沙自沈汨。mò zuò chǔ dà fū,huái shā zì shěn mì。
西汉梅子真,去为吴市卒。xī hàn méi zi zhēn,qù wèi wú shì zú。
为卒且不惭,况兹别乘佚。wèi zú qiě bù cán,kuàng zī bié chéng yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

读范桐庐述严先生祠堂碑

梅尧臣

二蛇志不同,相得榛莽里。èr shé zhì bù tóng,xiāng dé zhēn mǎng lǐ。
一蛇化为龙,一蛇化为雉。yī shé huà wèi lóng,yī shé huà wèi zhì。
龙飞上高衢,雉飞入深水。lóng fēi shàng gāo qú,zhì fēi rù shēn shuǐ。
为蜃自得宜,潜游沧海涘。wèi shèn zì dé yí,qián yóu cāng hǎi sì。
变化虽各殊,有道固终始。biàn huà suī gè shū,yǒu dào gù zhōng shǐ。
光武与严陵,其义亦云尔。guāng wǔ yǔ yán líng,qí yì yì yún ěr。
所遇在草昧,既贵不为起。suǒ yù zài cǎo mèi,jì guì bù wèi qǐ。
翻然归富春,曾不相助治。fān rán guī fù chūn,céng bù xiāng zhù zhì。
至今存清芬,烜赫耀图史。zhì jīn cún qīng fēn,xuǎn hè yào tú shǐ。
人传七里滩,昔日来钓此。rén chuán qī lǐ tān,xī rì lái diào cǐ。
滩上水溅溅,滩下石齿齿。tān shàng shuǐ jiàn jiàn,tān xià shí chǐ chǐ。
其人不可见,其事清且美。qí rén bù kě jiàn,qí shì qīng qiě měi。
有客乘朱轮,徘徊想前轨。yǒu kè chéng zhū lún,pái huái xiǎng qián guǐ。
著辞刻之碑,复使存厥祀。zhù cí kè zhī bēi,fù shǐ cún jué sì。
欲以廉贪夫,又以立懦士。yù yǐ lián tān fū,yòu yǐ lì nuò shì。
千载名不忘,休哉古君子。qiān zài míng bù wàng,xiū zāi gǔ jūn zi。

禽言四首子规

梅尧臣

不如归去,春山云暮。bù rú guī qù,chūn shān yún mù。
万木兮参云,蜀天兮何处。wàn mù xī cān yún,shǔ tiān xī hé chù。
人言有翼可归飞,安用空啼向高树。rén yán yǒu yì kě guī fēi,ān yòng kōng tí xiàng gāo shù。

禽言四首子规

梅尧臣

提壶芦,沽美酒。tí hú lú,gū měi jiǔ。
风为宾,树为友。fēng wèi bīn,shù wèi yǒu。
山花缭乱目前开,劝尔今朝千万寿。shān huā liáo luàn mù qián kāi,quàn ěr jīn cháo qiān wàn shòu。

禽言四首子规

梅尧臣

婆饼焦,儿不食。pó bǐng jiāo,ér bù shí。
尔父向何之,尔母山头化为石。ěr fù xiàng hé zhī,ěr mǔ shān tóu huà wèi shí。
山头化石可奈何,遂作微禽啼不息。shān tóu huà shí kě nài hé,suì zuò wēi qín tí bù xī。

禽言四首子规

梅尧臣

泥滑滑,苦竹冈。ní huá huá,kǔ zhú gāng。
雨萧萧,马上郎。yǔ xiāo xiāo,mǎ shàng láng。
马蹄凌兢雨又急,此鸟为君应断肠。mǎ tí líng jīng yǔ yòu jí,cǐ niǎo wèi jūn yīng duàn cháng。

读汉书梅子真传

梅尧臣

子真实吾祖,耿介仕炎汉。zi zhēn shí wú zǔ,gěng jiè shì yán hàn。
权臣始擅朝,忠良被涂炭。quán chén shǐ shàn cháo,zhōng liáng bèi tú tàn。
辇下莫敢言,上书陈治乱。niǎn xià mò gǎn yán,shàng shū chén zhì luàn。
是时卿大夫,曾不负愧汗。shì shí qīng dà fū,céng bù fù kuì hàn。
其文信雄深,烂然今可玩。qí wén xìn xióng shēn,làn rán jīn kě wán。
危言识祸机,灭迹思汗漫。wēi yán shí huò jī,miè jì sī hàn màn。
一朝弃妻子,龙性宁羁绊。yī cháo qì qī zi,lóng xìng níng jī bàn。
九江传神仙,会稽隐廛闬。jiǔ jiāng chuán shén xiān,huì jī yǐn chán hàn。
旧市越溪阴,家山镜湖畔。jiù shì yuè xī yīn,jiā shān jìng hú pàn。
唯馀千载名,抚卷一长叹。wéi yú qiān zài míng,fǔ juǎn yī zhǎng tàn。

赠黄庭筠举进士

梅尧臣

橘柚生南国,幽林日葱茜。jú yòu shēng nán guó,yōu lín rì cōng qiàn。
上有嘉禽鸣,五色被馀绚。shàng yǒu jiā qín míng,wǔ sè bèi yú xuàn。
彼美发华英,厥包待秋荐。bǐ měi fā huá yīng,jué bāo dài qiū jiàn。
根本当自持,无为风土变。gēn běn dāng zì chí,wú wèi fēng tǔ biàn。

和滕公游穿山洞

梅尧臣

洞口水石浅,潺潺泻绿蒲。dòng kǒu shuǐ shí qiǎn,chán chán xiè lǜ pú。
缘源进岩窦,阴黑人境殊。yuán yuán jìn yán dòu,yīn hēi rén jìng shū。
中言有物怪,蟠蛰春未苏。zhōng yán yǒu wù guài,pán zhé chūn wèi sū。
霖雨虽有意,风雷莫肯扶。lín yǔ suī yǒu yì,fēng léi mò kěn fú。
风雷自鼓荡,不久当何如。fēng léi zì gǔ dàng,bù jiǔ dāng hé rú。
幸欣禅林近,钟梵来有无。xìng xīn chán lín jìn,zhōng fàn lái yǒu wú。
回策履幽径,衣香草露濡。huí cè lǚ yōu jìng,yī xiāng cǎo lù rú。
老僧长松下,麋鹿与之俱。lǎo sēng zhǎng sōng xià,mí lù yǔ zhī jù。
溪云时见起,山鸟自相呼。xī yún shí jiàn qǐ,shān niǎo zì xiāng hū。
羡尔得兹乐,何用劳形躯。xiàn ěr dé zī lè,hé yòng láo xíng qū。

陈真卿将有秋试倏见访不日告行送于北门歌鹄庭为五言以赠

梅尧臣

送君北岗上,举酒歌黄鹄。sòng jūn běi gǎng shàng,jǔ jiǔ gē huáng gǔ。
黄鹄去何高,天池待栖宿。huáng gǔ qù hé gāo,tiān chí dài qī sù。
宁复恋江湖,聊兹混鸡鹜。níng fù liàn jiāng hú,liáo zī hùn jī wù。
晖晖振羽裳,不羡渊明菊。huī huī zhèn yǔ shang,bù xiàn yuān míng jú。

古意

梅尧臣

月缺不改光,剑折不改刚。yuè quē bù gǎi guāng,jiàn zhé bù gǎi gāng。
月缺魄易满,剑折铸复良。yuè quē pò yì mǎn,jiàn zhé zhù fù liáng。
势利压山岳,难屈志士肠。shì lì yā shān yuè,nán qū zhì shì cháng。
男儿自有守,可杀不可苟。nán ér zì yǒu shǒu,kě shā bù kě gǒu。

观博阳山火

梅尧臣

十月原野枯,连山起狂烧。shí yuè yuán yě kū,lián shān qǐ kuáng shāo。
高焰过危峰,飞火入遐峤。gāo yàn guò wēi fēng,fēi huǒ rù xiá jiào。
玉石被焚灼,谁能见辉耀。yù shí bèi fén zhuó,shuí néng jiàn huī yào。
猿猱失轻捷,亦不暇相吊。yuán náo shī qīng jié,yì bù xiá xiāng diào。
长风又助恶,怒号生万窍。zhǎng fēng yòu zhù è,nù hào shēng wàn qiào。
炎炎赤龙奔,划划阴电笑。yán yán chì lóng bēn,huà huà yīn diàn xiào。
愿倾寒江潮,势逆难沃浇。yuàn qīng hán jiāng cháo,shì nì nán wò jiāo。
愿倾天河水,虽顺云衢遥。yuàn qīng tiān hé shuǐ,suī shùn yún qú yáo。
青松心已烂,蔓草根未焦。qīng sōng xīn yǐ làn,màn cǎo gēn wèi jiāo。
小农候春锄,寒客失冬樵。xiǎo nóng hòu chūn chú,hán kè shī dōng qiáo。
谁知兼并子,平陆闲肥饶。shuí zhī jiān bìng zi,píng lù xián féi ráo。
不易天地意,长养非一朝。bù yì tiān dì yì,zhǎng yǎng fēi yī cháo。

夜闻居人喊虎

梅尧臣

猛虎岂云猛,潜藏伺天昏。měng hǔ qǐ yún měng,qián cáng cì tiān hūn。
行行出丛薄,稍稍入孤村。xíng xíng chū cóng báo,shāo shāo rù gū cūn。
孤村何所利,所利犬与㹠。gū cūn hé suǒ lì,suǒ lì quǎn yǔ tún。
谁知仁者勇,去恶义自敦。shuí zhī rén zhě yǒng,qù è yì zì dūn。

采白术

梅尧臣

吴山雾露清,群草多秀发。wú shān wù lù qīng,qún cǎo duō xiù fā。
白术结灵根,持锄采秋月。bái shù jié líng gēn,chí chú cǎi qiū yuè。
归来濯寒涧,香气流不歇。guī lái zhuó hán jiàn,xiāng qì liú bù xiē。
夜火煮石泉,朝烟遍岩窟。yè huǒ zhǔ shí quán,cháo yān biàn yán kū。
千岁扶玉颜,终年固玄发。qiān suì fú yù yán,zhōng nián gù xuán fā。
曾非首阳人,敢慕食薇蕨。céng fēi shǒu yáng rén,gǎn mù shí wēi jué。

寓言

梅尧臣

寒灯不照远,光止一室明。hán dēng bù zhào yuǎn,guāng zhǐ yī shì míng。
小人不虑远,义止目前荣。xiǎo rén bù lǜ yuǎn,yì zhǐ mù qián róng。
灯既无久焰,人亦无久情。dēng jì wú jiǔ yàn,rén yì wú jiǔ qíng。
谁言结明月,明月岂长盈。shuí yán jié míng yuè,míng yuè qǐ zhǎng yíng。

铜坑

梅尧臣

碧矿不出土,青山凿不休。bì kuàng bù chū tǔ,qīng shān záo bù xiū。
青山凿不休,坐令鬼神愁。qīng shān záo bù xiū,zuò lìng guǐ shén chóu。