古诗词

寤寐谣

梅尧臣

日月昼夜明,中匿暗霭物。rì yuè zhòu yè míng,zhōng nì àn ǎi wù。
前世有奇疾,五日瞑未殁。qián shì yǒu qí jí,wǔ rì míng wèi mò。
大夫家臣惧,鹊来视之脉不汨。dà fū jiā chén jù,què lái shì zhī mài bù mì。
尝闻秦缪公,奄奄往帝所,甚乐岂苍卒。cháng wén qín móu gōng,yǎn yǎn wǎng dì suǒ,shén lè qǐ cāng zú。
及乎七日寤,事与此无咈。jí hū qī rì wù,shì yǔ cǐ wú fú。
果然逾二日,觉语汝忽忽。guǒ rán yú èr rì,jué yǔ rǔ hū hū。
从帝游钧天,天乐声扬动心骨。cóng dì yóu jūn tiān,tiān lè shēng yáng dòng xīn gǔ。
有熊欲援我,我时不敢咄。yǒu xióng yù yuán wǒ,wǒ shí bù gǎn duō。
帝命我射之,熊死罴来突。dì mìng wǒ shè zhī,xióng sǐ pí lái tū。
又射又死罴,帝喜笑嗢嗢。yòu shè yòu sǐ pí,dì xǐ xiào wà wà。
二笥皆有副,拜赐未及发。èr sì jiē yǒu fù,bài cì wèi jí fā。
见儿在帝侧,帝属翟犬一。jiàn ér zài dì cè,dì shǔ dí quǎn yī。
曰俟子壮与,虽得都未悉。yuē qí zi zhuàng yǔ,suī dé dōu wèi xī。
复思古虞舜,勋德如白日。fù sī gǔ yú shùn,xūn dé rú bái rì。
将以其胄女,而为七世匹。jiāng yǐ qí zhòu nǚ,ér wèi qī shì pǐ。
是时董安于,受言藏既密。shì shí dǒng ān yú,shòu yán cáng jì mì。
遂陈鹊所云,锡田嘉彼术。suì chén què suǒ yún,xī tián jiā bǐ shù。
他日驾四牡,桓桓兵卫出。tā rì jià sì mǔ,huán huán bīng wèi chū。
矫立道上人,不避从者叱。jiǎo lì dào shàng rén,bù bì cóng zhě chì。
愿言谒主君,见子光隘溢。yuàn yán yè zhǔ jūn,jiàn zi guāng ài yì。
请君去左右,且闻君始疾。qǐng jūn qù zuǒ yòu,qiě wén jūn shǐ jí。
臣实在帝傍,颇有良可诘。chén shí zài dì bàng,pǒ yǒu liáng kě jí。
诘见我何为,见君射熊罴,命中皆不失。jí jiàn wǒ hé wèi,jiàn jūn shè xióng pí,mìng zhōng jiē bù shī。
是且曷谓然,晋难其可述。shì qiě hé wèi rán,jìn nán qí kě shù。
赐笥与属犬,解讲见终必。cì sì yǔ shǔ quǎn,jiě jiǎng jiàn zhōng bì。
问姓欲以官,欻恍不见质。wèn xìng yù yǐ guān,chuā huǎng bù jiàn zhì。
姑布子卿能相人,翟婢贱儿真将帅。gū bù zi qīng néng xiāng rén,dí bì jiàn ér zhēn jiāng shuài。
驰上常山得宝符,主君自此知无恤。chí shàng cháng shān dé bǎo fú,zhǔ jūn zì cǐ zhī wú xù。
北登夏屋邀大王,铜枓厨人击王卒。běi dēng xià wū yāo dà wáng,tóng dǒu chú rén jī wáng zú。
夫子姊呼天,摩笄自杀向山窟。fū zi zǐ hū tiān,mó jī zì shā xiàng shān kū。
今传所死山,摩笄名不没。jīn chuán suǒ sǐ shān,mó jī míng bù méi。
其后竹书留两节,丹砂写素智氏灭。qí hòu zhú shū liú liǎng jié,dān shā xiě sù zhì shì miè。
呜呼人事非偶然,满饮琉璃耳方热。wū hū rén shì fēi ǒu rán,mǎn yǐn liú lí ěr fāng rè。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

九月十一日下昭亭舟中

梅尧臣

平生山野性,坐卧爱流水。píng shēng shān yě xìng,zuò wò ài liú shuǐ。
适从昭亭来,兴自明河起。shì cóng zhāo tíng lái,xīng zì míng hé qǐ。
小舟浮轻槎,身入星辰里。xiǎo zhōu fú qīng chá,shēn rù xīng chén lǐ。
饮牛谁家郎,照鬓谁家子。yǐn niú shuí jiā láng,zhào bìn shuí jiā zi。
隔岸心相望,翻然洲鹊喜。gé àn xīn xiāng wàng,fān rán zhōu què xǐ。
滩头磷磷石,欲赠畏指毁。tān tóu lín lín shí,yù zèng wèi zhǐ huǐ。
留取自支机,成都无卜士。liú qǔ zì zhī jī,chéng dōu wú bo shì。

和张簿宁国山门六题其一山门

梅尧臣

青山中穴为大门,下通轨辙高莫论。qīng shān zhōng xué wèi dà mén,xià tōng guǐ zhé gāo mò lùn。
飞云出纳不计限,双峙平削无刀痕。fēi yún chū nà bù jì xiàn,shuāng zhì píng xuē wú dāo hén。
入门复见田园美,田外峰峦回抱尊。rù mén fù jiàn tián yuán měi,tián wài fēng luán huí bào zūn。
栖灵畜怪不可诘,夔魈往往来守阍。qī líng chù guài bù kě jí,kuí xiāo wǎng wǎng lái shǒu hūn。

将离宣城寄吴正仲

梅尧臣

吴均诗语多奇揭,苦倩鸳鸯谢明月。wú jūn shī yǔ duō qí jiē,kǔ qiàn yuān yāng xiè míng yuè。
昭亭川上此禽闲,为寄吴郎我西发。zhāo tíng chuān shàng cǐ qín xián,wèi jì wú láng wǒ xī fā。
西归千里浮轻舟,夜观蟾光逆水流。xī guī qiān lǐ fú qīng zhōu,yè guān chán guāng nì shuǐ liú。
水流东海月西海,各去虽殊意常在。shuǐ liú dōng hǎi yuè xī hǎi,gè qù suī shū yì cháng zài。
月偏皎皎随人行,水亦沄沄非浪改。yuè piān jiǎo jiǎo suí rén xíng,shuǐ yì yún yún fēi làng gǎi。
酒盆龙杓闲到吟,梅花重叶将谁采。jiǔ pén lóng biāo xián dào yín,méi huā zhòng yè jiāng shuí cǎi。

汤珙秘校遗沉水管笔一枝

梅尧臣

沉香细干天通中,束毫为呼诸葛翁。chén xiāng xì gàn tiān tōng zhōng,shù háo wèi hū zhū gé wēng。
久从海上厌持握,乞与阮籍书途穷。jiǔ cóng hǎi shàng yàn chí wò,qǐ yǔ ruǎn jí shū tú qióng。
物珍岂宜贱子有,更后应合归王公。wù zhēn qǐ yí jiàn zi yǒu,gèng hòu yīng hé guī wáng gōng。
虚堂净几尘不到,砚傍置架珊瑚红。xū táng jìng jǐ chén bù dào,yàn bàng zhì jià shān hú hóng。
乃知用遇自有处,君今莫叹居蒿蓬。nǎi zhī yòng yù zì yǒu chù,jūn jīn mò tàn jū hāo péng。

舣舟昭亭送都官暂归钱塘

梅尧臣

前枉大梁城,诗赋嘉入幕。qián wǎng dà liáng chéng,shī fù jiā rù mù。
兹对昭亭山,将行还有作。zī duì zhāo tíng shān,jiāng xíng hái yǒu zuò。
别离此与彼,终始情不薄。bié lí cǐ yǔ bǐ,zhōng shǐ qíng bù báo。
我为解羁马,君乃高飞鹤。wǒ wèi jiě jī mǎ,jūn nǎi gāo fēi hè。
尘蹄未能息,健翅怀栖泊。chén tí wèi néng xī,jiàn chì huái qī pō。
寻巢望吴田,一傍华亭郭。xún cháo wàng wú tián,yī bàng huá tíng guō。
况多丹顶雏,坐看翔寥廓。kuàng duō dān dǐng chú,zuò kàn xiáng liáo kuò。

依韵公择察推

梅尧臣

君来何所闻,君去何所见。jūn lái hé suǒ wén,jūn qù hé suǒ jiàn。
自古慕虚名,往往轻既面。zì gǔ mù xū míng,wǎng wǎng qīng jì miàn。
窃常恃赋禀,平直如劲箭。qiè cháng shì fù bǐng,píng zhí rú jìn jiàn。
是以五十年,长甘守贫贱。shì yǐ wǔ shí nián,zhǎng gān shǒu pín jiàn。
相逢嗟未几,遽远剧飞电。xiāng féng jiē wèi jǐ,jù yuǎn jù fēi diàn。
今虽行已晚,多谢勤相唁。jīn suī xíng yǐ wǎn,duō xiè qín xiāng yàn。

晏成续

梅尧臣

始于欧阳永叔席,乃识双井绝品茶。shǐ yú ōu yáng yǒng shū xí,nǎi shí shuāng jǐng jué pǐn chá。
次逢江东许子春,又出鹰爪与露芽。cì féng jiāng dōng xǔ zi chūn,yòu chū yīng zhǎo yǔ lù yá。
鹰爪断之中有光,碾成雪色浮乳花。yīng zhǎo duàn zhī zhōng yǒu guāng,niǎn chéng xuě sè fú rǔ huā。
晏公风流丞相族,以此五色论等差。yàn gōng fēng liú chéng xiāng zú,yǐ cǐ wǔ sè lùn děng chà。
远走犀兵至蓬巷,青蒻出箧封题加。yuǎn zǒu xī bīng zhì péng xiàng,qīng ruò chū qiè fēng tí jiā。
纹柘冰瓷作精具,灵味一啜驱昏邪。wén zhè bīng cí zuò jīng jù,líng wèi yī chuài qū hūn xié。
神还气王读高咏,六十五篇金出沙。shén hái qì wáng dú gāo yǒng,liù shí wǔ piān jīn chū shā。
已从锻鍊出至宝,终老不变传幽遐。yǐ cóng duàn liàn chū zhì bǎo,zhōng lǎo bù biàn chuán yōu xiá。
自惟平昔所得者,何异瓦砾空盈车。zì wéi píng xī suǒ dé zhě,hé yì wǎ lì kōng yíng chē。
涤心洗腑强为答,愈苦愈拙徒兴嗟。dí xīn xǐ fǔ qiáng wèi dá,yù kǔ yù zhuō tú xīng jiē。

留题开元寺仙上人平云阁

梅尧臣

背市面山色,平目观白云。bèi shì miàn shān sè,píng mù guān bái yún。
渔舟溪上歌,游客栏边闻。yú zhōu xī shàng gē,yóu kè lán biān wén。
俯檐翠柏瘦,蔓篱秋实蕡。fǔ yán cuì bǎi shòu,màn lí qiū shí fén。
偶来心意静,尘虑如扫坌。ǒu lái xīn yì jìng,chén lǜ rú sǎo bèn。

别张景嵩

梅尧臣

我虽识君晚,君能知我心。wǒ suī shí jūn wǎn,jūn néng zhī wǒ xīn。
我心昭亭水,见底无尺寻。wǒ xīn zhāo tíng shuǐ,jiàn dǐ wú chǐ xún。
照之不为隐,测之不为深。zhào zhī bù wèi yǐn,cè zhī bù wèi shēn。
鱼虾既混混,藻荇亦侵侵。yú xiā jì hùn hùn,zǎo xìng yì qīn qīn。
终当至沧海,浴日开黄金。zhōng dāng zhì cāng hǎi,yù rì kāi huáng jīn。
君当下滩去,石浪激寒音。jūn dāng xià tān qù,shí làng jī hán yīn。
犹能洗君目,病瞖云销岑。yóu néng xǐ jūn mù,bìng yì yún xiāo cén。

江口遇刘纠曹赴鄂州寄张大卿

梅尧臣

我同陶渊明,远忆颜光禄。wǒ tóng táo yuān míng,yuǎn yì yán guāng lù。
得钱留酒家,醉卧江芜绿。dé qián liú jiǔ jiā,zuì wò jiāng wú lǜ。
故人已贵身独贱,篱根枯死佳花菊。gù rén yǐ guì shēn dú jiàn,lí gēn kū sǐ jiā huā jú。
孤鸿飞去鹦鹉洲,寄声高楼谢黄鹄。gū hóng fēi qù yīng wǔ zhōu,jì shēng gāo lóu xiè huáng gǔ。
使君本是洛阳人,尝怜酩酊铜驼曲。shǐ jūn běn shì luò yáng rén,cháng lián mǐng dīng tóng tuó qū。
休将玉笛城上吹,武昌老人听不足。xiū jiāng yù dí chéng shàng chuī,wǔ chāng lǎo rén tīng bù zú。
已知清音通九霄,定应悔说蕲州竹。yǐ zhī qīng yīn tōng jiǔ xiāo,dìng yīng huǐ shuō qí zhōu zhú。

寄李献甫

梅尧臣

何言自我去,眼前一似空。hé yán zì wǒ qù,yǎn qián yī shì kōng。
城中岂无人,过目犹飞虫。chéng zhōng qǐ wú rén,guò mù yóu fēi chóng。
又厌尘事多,枳棘生胸中。yòu yàn chén shì duō,zhǐ jí shēng xiōng zhōng。
安知秋江水,净碧如磨铜。ān zhī qiū jiāng shuǐ,jìng bì rú mó tóng。
尚恨有世累,不及垂钓翁。shàng hèn yǒu shì lèi,bù jí chuí diào wēng。
望望当速来,止琴视孤鸿。wàng wàng dāng sù lái,zhǐ qín shì gū hóng。

次韵和马都官宛溪浮桥

梅尧臣

在昔当阳侯,建桥临大川。zài xī dāng yáng hóu,jiàn qiáo lín dà chuān。
洪波不为阻,驰道南北连。hóng bō bù wèi zǔ,chí dào nán běi lián。
何此小溪上,拟象坦且平。hé cǐ xiǎo xī shàng,nǐ xiàng tǎn qiě píng。
马头分朱栏,水底裁碧天。mǎ tóu fēn zhū lán,shuǐ dǐ cái bì tiān。
白雨紧大笮,断虹生横舷。bái yǔ jǐn dà zé,duàn hóng shēng héng xián。
游鱼不可见,车骑久临渊。yóu yú bù kě jiàn,chē qí jiǔ lín yuān。

寄隐静山怀贤长老

梅尧臣

山有枇杷树,树多猕猴群。shān yǒu pí pá shù,shù duō mí hóu qún。
高僧心不著,一似五峰云。gāo sēng xīn bù zhù,yī shì wǔ fēng yún。
随飙来溪口,石上起氤氲。suí biāo lái xī kǒu,shí shàng qǐ yīn yūn。
果熟猕猴去,自向瀑涧分。guǒ shú mí hóu qù,zì xiàng pù jiàn fēn。

次韵和马都官苦热

梅尧臣

日光亭午时,赫若镕黄金。rì guāng tíng wǔ shí,hè ruò róng huáng jīn。
鸣鸢不生风,流云不成阴。míng yuān bù shēng fēng,liú yún bù chéng yīn。
赤地有焦土,烈野无沃霖。chì dì yǒu jiāo tǔ,liè yě wú wò lín。
涸潭深幽幽,枯岳高岑岑。hé tán shēn yōu yōu,kū yuè gāo cén cén。
火龙将焚鬣,阳乌多渴心。huǒ lóng jiāng fén liè,yáng wū duō kě xīn。
肌肤非木石,絺绤烦衣襟。jī fū fēi mù shí,chī xì fán yī jīn。
冰盘不可见,空对琼玖吟。bīng pán bù kě jiàn,kōng duì qióng jiǔ yín。

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。