古诗词

杨乐道留饮席上客置黄红丝头芍药

梅尧臣

洛阳卖牡丹,江都买芍药。luò yáng mài mǔ dān,jiāng dōu mǎi sháo yào。
卖与富人欢,买为游子乐。mài yǔ fù rén huān,mǎi wèi yóu zi lè。
万丝必同心,千叶必同萼。wàn sī bì tóng xīn,qiān yè bì tóng è。
五色相浅深,百金相厚薄。wǔ sè xiāng qiǎn shēn,bǎi jīn xiāng hòu báo。
栽培动经年,风雨便成昨。zāi péi dòng jīng nián,fēng yǔ biàn chéng zuó。
萧条洛阳城,索寞江都郭。xiāo tiáo luò yáng chéng,suǒ mò jiāng dōu guō。
赖有一春花,能无十千酌。lài yǒu yī chūn huā,néng wú shí qiān zhuó。
朝看门拥车,暮见门罗雀。cháo kàn mén yōng chē,mù jiàn mén luó què。
尝闻月底人,欲把月桂斫。cháng wén yuè dǐ rén,yù bǎ yuè guì zhuó。
要使清光多,四海意开廓。yào shǐ qīng guāng duō,sì hǎi yì kāi kuò。
我亦爱明月,常满不愿落。wǒ yì ài míng yuè,cháng mǎn bù yuàn luò。
上弦过杨侯,乃值寒雨作。shàng xián guò yáng hóu,nǎi zhí hán yǔ zuò。
共饮三四人,不觉传鸣柝。gòng yǐn sān sì rén,bù jué chuán míng tuò。
持葩金谷豪,朱黄何灼烁。chí pā jīn gǔ háo,zhū huáng hé zhuó shuò。
还思溱洧上,士与女相谑。hái sī qín wěi shàng,shì yǔ nǚ xiāng xuè。
实此香草芳,请我赋其略。shí cǐ xiāng cǎo fāng,qǐng wǒ fù qí lüè。
酒阑为追咏,思拙笔屡阁。jiǔ lán wèi zhuī yǒng,sī zhuō bǐ lǚ gé。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

依韵和希深游乐园怀主人登封令

梅尧臣

竹映红蕖水榭开,门闲乳雀下青苔。zhú yìng hóng qú shuǐ xiè kāi,mén xián rǔ què xià qīng tái。
伊人何恋五斗粟,不作渊明归去来。yī rén hé liàn wǔ dòu sù,bù zuò yuān míng guī qù lái。

依韵和刘十秋霖

梅尧臣

秋草更绿秋林衰,长安游客未成衣。qiū cǎo gèng lǜ qiū lín shuāi,zhǎng ān yóu kè wèi chéng yī。
凄凄斗欲变寒色,一夜独语看灯辉。qī qī dòu yù biàn hán sè,yī yè dú yǔ kàn dēng huī。

依韵和谢副閤寄新酒

梅尧臣

闻道芳洲景气新,却输鸥鹭日相亲。wén dào fāng zhōu jǐng qì xīn,què shū ōu lù rì xiāng qīn。
小槽酒熟玻瓈色,谁忆高台共赋人。xiǎo cáo jiǔ shú bō lí sè,shuí yì gāo tái gòng fù rén。

双凫观

梅尧臣

山下溪流照城郭,幽庭柏子风自落。shān xià xī liú zhào chéng guō,yōu tíng bǎi zi fēng zì luò。
古坛苍藓少人行,不见双凫见黄雀。gǔ tán cāng xiǎn shǎo rén xíng,bù jiàn shuāng fú jiàn huáng què。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

野木扶疏重复重,塘蒲涵水绿茸茸。yě mù fú shū zhòng fù zhòng,táng pú hán shuǐ lǜ rōng rōng。
琴书尤古得为乐,休问前山有戴颙。qín shū yóu gǔ dé wèi lè,xiū wèn qián shān yǒu dài yóng。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

静节归来自结庐,稚川闲去亦多书。jìng jié guī lái zì jié lú,zhì chuān xián qù yì duō shū。
请君架上添芸草,莫遣中间有蠹鱼。qǐng jūn jià shàng tiān yún cǎo,mò qiǎn zhōng jiān yǒu dù yú。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

冬日迎暄此未宜,苦吟那对朔风时。dōng rì yíng xuān cǐ wèi yí,kǔ yín nà duì shuò fēng shí。
祇夸砌下留残雪,不看檐间斗柄垂。qí kuā qì xià liú cán xuě,bù kàn yán jiān dòu bǐng chuí。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

植干森然美在庭,更怜相倚自青青。zhí gàn sēn rán měi zài tíng,gèng lián xiāng yǐ zì qīng qīng。
翠姿且有干云势,岂是孤生向远坰。cuì zī qiě yǒu gàn yún shì,qǐ shì gū shēng xiàng yuǎn jiōng。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

勾引风声已可听,高阴仍更接岗形。gōu yǐn fēng shēng yǐ kě tīng,gāo yīn réng gèng jiē gǎng xíng。
知君久欲平心气,早晚根傍长茯苓。zhī jūn jiǔ yù píng xīn qì,zǎo wǎn gēn bàng zhǎng fú líng。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

小舫闲撑莫厌迟,比于刳艇劣相宜。xiǎo fǎng xián chēng mò yàn chí,bǐ yú kū tǐng liè xiāng yí。
漕河有处通陂水,深入荷花人不知。cáo hé yǒu chù tōng bēi shuǐ,shēn rù hé huā rén bù zhī。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

远爱檀栾碧径开,荷锄乘雨破秋苔。yuǎn ài tán luán bì jìng kāi,hé chú chéng yǔ pò qiū tái。
直须探作阮家趣,更向烟林缺处栽。zhí xū tàn zuò ruǎn jiā qù,gèng xiàng yān lín quē chù zāi。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

杂芳春发浅深丛,曲坞逶迤紫间红。zá fāng chūn fā qiǎn shēn cóng,qū wù wēi yí zǐ jiān hóng。
色贱格微应不数,少添兰菊待秋风。sè jiàn gé wēi yīng bù shù,shǎo tiān lán jú dài qiū fēng。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

翠色凌寒岂易衰,柔条堪结更葳蕤。cuì sè líng hán qǐ yì shuāi,róu tiáo kān jié gèng wēi ruí。
松身柏叶能相似,劲拔缘何不自持。sōng shēn bǎi yè néng xiāng shì,jìn bá yuán hé bù zì chí。

和刁太博新墅十题静舍

梅尧臣

浅浅清泉自鉴开,鳞鳞寒甃未生苔。qiǎn qiǎn qīng quán zì jiàn kāi,lín lín hán zhòu wèi shēng tái。
山中亭午野禽渴,不畏人惊欲下来。shān zhōng tíng wǔ yě qín kě,bù wèi rén jīng yù xià lái。

赠月上人弹琴

梅尧臣

人闲溪上横刳木,素琴寒倚一枝玉。rén xián xī shàng héng kū mù,sù qín hán yǐ yī zhī yù。
吴王城畔锁深房,月下空弹孤雁曲。wú wáng chéng pàn suǒ shēn fáng,yuè xià kōng dàn gū yàn qū。