古诗词

次韵答黄介夫七十韵

梅尧臣

春风不择草,万卉皆发萌。chūn fēng bù zé cǎo,wàn huì jiē fā méng。
盛夏一长养,秋实俱与成。shèng xià yī zhǎng yǎng,qiū shí jù yǔ chéng。
舂粒以蒸炊,刈枯以煎烹。chōng lì yǐ zhēng chuī,yì kū yǐ jiān pēng。
工师调五音,不问咸与韺。gōng shī diào wǔ yīn,bù wèn xián yǔ yīng。
自取众律和,黍谷动华英。zì qǔ zhòng lǜ hé,shǔ gǔ dòng huá yīng。
可以荐祖庙,可以陈帝庭。kě yǐ jiàn zǔ miào,kě yǐ chén dì tíng。
良将统万卒,所向若惊霆。liáng jiāng tǒng wàn zú,suǒ xiàng ruò jīng tíng。
战斗众益勇,号令夜益明。zhàn dòu zhòng yì yǒng,hào lìng yè yì míng。
破敌必拉朽,不见坚阵横。pò dí bì lā xiǔ,bù jiàn jiān zhèn héng。
我观欲物际,亦在农力兴。wǒ guān yù wù jì,yì zài nóng lì xīng。
我观合奏时,亦在考击并。wǒ guān hé zòu shí,yì zài kǎo jī bìng。
我观成功日,亦在间得情。wǒ guān chéng gōng rì,yì zài jiān dé qíng。
草木有美恶,造化无喜憎。cǎo mù yǒu měi è,zào huà wú xǐ zēng。
五声有高下,一致不可评。wǔ shēng yǒu gāo xià,yī zhì bù kě píng。
三军用貔虎,不较蚊睫螟。sān jūn yòng pí hǔ,bù jiào wén jié míng。
大君设时网,广海无漏鲸。dà jūn shè shí wǎng,guǎng hǎi wú lòu jīng。
磊落黄夫子,为学不自轻。lěi luò huáng fū zi,wèi xué bù zì qīng。
四十登贤科,良贾售百朋。sì shí dēng xián kē,liáng jiǎ shòu bǎi péng。
得志岂计晚,成名等众荧。dé zhì qǐ jì wǎn,chéng míng děng zhòng yíng。
旧交半存没,新知慕徒倾。jiù jiāo bàn cún méi,xīn zhī mù tú qīng。
老鹤晴一唳,随风无近声。lǎo hè qíng yī lì,suí fēng wú jìn shēng。
好论古今诗,品藻笑钟嵘。hǎo lùn gǔ jīn shī,pǐn zǎo xiào zhōng róng。
欲扫李杜坛,未审谁主盟。yù sǎo lǐ dù tán,wèi shěn shuí zhǔ méng。
我衰百事倦,白首聊穷经。wǒ shuāi bǎi shì juàn,bái shǒu liáo qióng jīng。
两目生昏花,犹胜张籍盲。liǎng mù shēng hūn huā,yóu shèng zhāng jí máng。
读书爱日永,秉扇自驱蝇。dú shū ài rì yǒng,bǐng shàn zì qū yíng。
但恶乱我思,非与小物勍。dàn è luàn wǒ sī,fēi yǔ xiǎo wù qíng。
清飙飒然来,喜得如弟兄。qīng biāo sà rán lái,xǐ dé rú dì xiōng。
散帙空堂上,垂冠发星星。sàn zhì kōng táng shàng,chuí guān fā xīng xīng。
载诵尧舜篇,幸今时太平。zài sòng yáo shùn piān,xìng jīn shí tài píng。
不学遁世士,投竿泛东溟。bù xué dùn shì shì,tóu gān fàn dōng míng。
不袭贪生人,炼气噏日精。bù xí tān shēng rén,liàn qì xī rì jīng。
不羡富贵翁,歌吹满重城。bù xiàn fù guì wēng,gē chuī mǎn zhòng chéng。
独守萤火光,莫揽蟾蜍晶。dú shǒu yíng huǒ guāng,mò lǎn chán chú jīng。
人生转头间,未免一铭旌。rén shēng zhuǎn tóu jiān,wèi miǎn yī míng jīng。
区区逐甘鲜,鼎鼎夸佩缨。qū qū zhú gān xiān,dǐng dǐng kuā pèi yīng。
安知西山饿,熟识绵上耕。ān zhī xī shān è,shú shí mián shàng gēng。
彼勿叹凤衰,此正歌鸿冥。bǐ wù tàn fèng shuāi,cǐ zhèng gē hóng míng。
分合没穷巷,迹涩蹈高闳。fēn hé méi qióng xiàng,jì sè dǎo gāo hóng。
妻子易为饱,粟帛不足营。qī zi yì wèi bǎo,sù bó bù zú yíng。
岂乏一器饭,岂乏一杯羹。qǐ fá yī qì fàn,qǐ fá yī bēi gēng。
肯为浊河浊,愿作清济清。kěn wèi zhuó hé zhuó,yuàn zuò qīng jì qīng。
韩愈尝有言,百物皆能鸣。hán yù cháng yǒu yán,bǎi wù jiē néng míng。
特称孟东野,贫箧文字盈。tè chēng mèng dōng yě,pín qiè wén zì yíng。
到死只冻馁,何异埋秦坑。dào sǐ zhǐ dòng něi,hé yì mái qín kēng。
今我已过甚,日醉希步兵。jīn wǒ yǐ guò shén,rì zuì xī bù bīng。
神仙多羽翼,一一飞蓬瀛。shén xiān duō yǔ yì,yī yī fēi péng yíng。
乃知无道气,难可强留形。nǎi zhī wú dào qì,nán kě qiáng liú xíng。
鄙性实朴钝,曾非傲公卿。bǐ xìng shí pǔ dùn,céng fēi ào gōng qīng。
昔随众一往,或值谤议腾。xī suí zhòng yī wǎng,huò zhí bàng yì téng。
曰我非亲旧,曰我非门生。yuē wǒ fēi qīn jiù,yuē wǒ fēi mén shēng。
又固非贤豪,安得知尔名。yòu gù fēi xián háo,ān dé zhī ěr míng。
是时闻此言,舌直目且瞠。shì shí wén cǐ yán,shé zhí mù qiě chēng。
俄然我有答,贤相持权衡。é rán wǒ yǒu dá,xián xiāng chí quán héng。
喜士同周公,其德莫与京。xǐ shì tóng zhōu gōng,qí dé mò yǔ jīng。
我去岂不送,我往岂不迎。wǒ qù qǐ bù sòng,wǒ wǎng qǐ bù yíng。
自为筋力寡,路远艰于行。zì wèi jīn lì guǎ,lù yuǎn jiān yú xíng。
未若归教子,遗金徒满籯。wèi ruò guī jiào zi,yí jīn tú mǎn yíng。
岁月苦易得,颜貌日可惊。suì yuè kǔ yì dé,yán mào rì kě jīng。
身虽厌役役,心亦远硁硁。shēn suī yàn yì yì,xīn yì yuǎn kēng kēng。
归思吴洲橘,梦忆楚江萍。guī sī wú zhōu jú,mèng yì chǔ jiāng píng。
试看两围棋,白黑何所争。shì kàn liǎng wéi qí,bái hēi hé suǒ zhēng。
朝脱泥涂困,暮失云衢亨。cháo tuō ní tú kùn,mù shī yún qú hēng。
物理既难常,达生重飞觥。wù lǐ jì nán cháng,dá shēng zhòng fēi gōng。
曾以文豹章,远喻子怀能。céng yǐ wén bào zhāng,yuǎn yù zi huái néng。
曩者忤贵势,悔说乌鸟灵。nǎng zhě wǔ guì shì,huǐ shuō wū niǎo líng。
乌灵反见怒,终恨屈此诚。wū líng fǎn jiàn nù,zhōng hèn qū cǐ chéng。
当时语颇错,盍呼为大鹏。dāng shí yǔ pǒ cuò,hé hū wèi dà péng。
于兹傥遇之,应解颈颊赪。yú zī tǎng yù zhī,yīng jiě jǐng jiá chēng。
韵尽意未尽,且用此报琼。yùn jǐn yì wèi jǐn,qiě yòng cǐ bào qióng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

大风

梅尧臣

夜风昼不止,天理何可常。yè fēng zhòu bù zhǐ,tiān lǐ hé kě cháng。
正当春木荣,摆磨枝叶伤。zhèng dāng chūn mù róng,bǎi mó zhī yè shāng。
东皇务长养,乃值此物狂。dōng huáng wù zhǎng yǎng,nǎi zhí cǐ wù kuáng。
曷不诉于帝,斥之出远方。hé bù sù yú dì,chì zhī chū yuǎn fāng。
风伯有罪五,孰肯进皂囊。fēng bó yǒu zuì wǔ,shú kěn jìn zào náng。
往时岁苦旱,救热雨欲滂。wǎng shí suì kǔ hàn,jiù rè yǔ yù pāng。
吹之不使下,云雷遂深藏。chuī zhī bù shǐ xià,yún léi suì shēn cáng。
复摇江海波,白日沈舟航。fù yáo jiāng hǎi bō,bái rì shěn zhōu háng。
又卷关塞沙,千里填河隍。yòu juǎn guān sāi shā,qiān lǐ tián hé huáng。
拔木与退鹢,书传言已详。bá mù yǔ tuì yì,shū chuán yán yǐ xiáng。
今者天柔和,煦煦皆敷芳。jīn zhě tiān róu hé,xù xù jiē fū fāng。
独尔何不仁,嚎怒事雄强。dú ěr hé bù rén,háo nù shì xióng qiáng。
既其背天时,诛殛固所当。jì qí bèi tiān shí,zhū jí gù suǒ dāng。
鸢鸣兼虎啸,助恶党亦昌。yuān míng jiān hǔ xiào,zhù è dǎng yì chāng。

春风

梅尧臣

常愁春云低,谁料春风恶。cháng chóu chūn yún dī,shuí liào chūn fēng è。
摇扇无定响,折干时闻落。yáo shàn wú dìng xiǎng,zhé gàn shí wén luò。
吹花拥细草,送雨来高阁。chuī huā yōng xì cǎo,sòng yǔ lái gāo gé。
江燕倚身轻,逆飞前复却。jiāng yàn yǐ shēn qīng,nì fēi qián fù què。

送侯寺丞知巩县

梅尧臣

伊洛合河流,正临归巩路。yī luò hé hé liú,zhèng lín guī gǒng lù。
崖壁人畏崩,芹泥岸长固。yá bì rén wèi bēng,qín ní àn zhǎng gù。
山回邑郭见,马入云烟暮。shān huí yì guō jiàn,mǎ rù yún yān mù。
宰兹虽所淹,况与乡党附。zǎi zī suī suǒ yān,kuàng yǔ xiāng dǎng fù。

宋次道家摘宝相花归清平里

梅尧臣

往岁见此花开迟,手撷群芳因醉嗅。wǎng suì jiàn cǐ huā kāi chí,shǒu xié qún fāng yīn zuì xiù。
今来须约烂漫看,及过风雨又已后。jīn lái xū yuē làn màn kàn,jí guò fēng yǔ yòu yǐ hòu。
主人为我特殷勤,架底深深掇孤秀。zhǔ rén wèi wǒ tè yīn qín,jià dǐ shēn shēn duō gū xiù。
密枝阴蔓不争开,薄红细叶尖相斗。mì zhī yīn màn bù zhēng kāi,báo hóng xì yè jiān xiāng dòu。
先时已落已扫除,最晚堪怜子所厚。xiān shí yǐ luò yǐ sǎo chú,zuì wǎn kān lián zi suǒ hòu。
呼童归遗不可缓,金盘付与急奔骤。hū tóng guī yí bù kě huǎn,jīn pán fù yǔ jí bēn zhòu。
暮还已见映雪髻,初拈尚觉香在袖。mù hái yǐ jiàn yìng xuě jì,chū niān shàng jué xiāng zài xiù。
官桥夜市正沽酒,沽酒共赏莫待昼。guān qiáo yè shì zhèng gū jiǔ,gū jiǔ gòng shǎng mò dài zhòu。

送南京签判寇中舍

梅尧臣

东风莫迎船,船下黄流急。dōng fēng mò yíng chuán,chuán xià huáng liú jí。
送车犹未动,顾棹已不及。sòng chē yóu wèi dòng,gù zhào yǐ bù jí。
离宫佳气盘,宾幕平时入。lí gōng jiā qì pán,bīn mù píng shí rù。
因君报亲旧,将去江南邑。yīn jūn bào qīn jiù,jiāng qù jiāng nán yì。

送韩奉礼随侍之许昌

梅尧臣

岸之侧,多菖蒲。àn zhī cè,duō chāng pú。
岸之下,多乳鱼。àn zhī xià,duō rǔ yú。
乳鱼可以馔,菖蒲可以菹。rǔ yú kě yǐ zhuàn,chāng pú kě yǐ jū。
羡君调膳去且乐,因使无忘寄我书。xiàn jūn diào shàn qù qiě lè,yīn shǐ wú wàng jì wǒ shū。

和应之还邑道中见寄

梅尧臣

向老思旧交,欲见恨无翅。xiàng lǎo sī jiù jiāo,yù jiàn hèn wú chì。
前时君来都,欣喜乃一至。qián shí jūn lái dōu,xīn xǐ nǎi yī zhì。
亦既勤我怀,酌酒去拘忌。yì jì qín wǒ huái,zhuó jiǔ qù jū jì。
自从离洛阳,此会无三四。zì cóng lí luò yáng,cǐ huì wú sān sì。
谢尹最贤豪,已嗟存没异。xiè yǐn zuì xián háo,yǐ jiē cún méi yì。
因酬马上篇,遂写相逢意。yīn chóu mǎ shàng piān,suì xiě xiāng féng yì。

送韩仲文知许州

梅尧臣

孰不为太守,所荣归故乡。shú bù wèi tài shǒu,suǒ róng guī gù xiāng。
僚官诧旧识,邸吏窥新章。liáo guān chà jiù shí,dǐ lì kuī xīn zhāng。
前去别马上,今仰立道傍。qián qù bié mǎ shàng,jīn yǎng lì dào bàng。
野老拜车尘,里人持壶浆。yě lǎo bài chē chén,lǐ rén chí hú jiāng。
至家埙篪美,谒垄云日光。zhì jiā xūn chí měi,yè lǒng yún rì guāng。
盛事难尽书,且举国门觞。shèng shì nán jǐn shū,qiě jǔ guó mén shāng。

送薛殿丞知达州

梅尧臣

远郡古通川,云烟秀重叠。yuǎn jùn gǔ tōng chuān,yún yān xiù zhòng dié。
江从巴蜀来,山与岷峨接。jiāng cóng bā shǔ lái,shān yǔ mín é jiē。
啼鸟异方音,青林四时叶。tí niǎo yì fāng yīn,qīng lín sì shí yè。
使君当问俗,市贾皆红颊。shǐ jūn dāng wèn sú,shì jiǎ jiē hóng jiá。

送陈太祝归河阳

梅尧臣

羸马度关去,夜向河桥归。léi mǎ dù guān qù,yè xiàng hé qiáo guī。
水风来何急,吹裂游子衣。shuǐ fēng lái hé jí,chuī liè yóu zi yī。
到家莫久留,速书赴礼闱。dào jiā mò jiǔ liú,sù shū fù lǐ wéi。
大对必有蕴,时哉无阔稀。dà duì bì yǒu yùn,shí zāi wú kuò xī。

送祖择之秘丞知海州

梅尧臣

骥有千里足,不使千里驰。jì yǒu qiān lǐ zú,bù shǐ qiān lǐ chí。
人有抱长才,亦复不得施。rén yǒu bào zhǎng cái,yì fù bù dé shī。
去去作守长,政化尚可为。qù qù zuò shǒu zhǎng,zhèng huà shàng kě wèi。
勿云海滨陋,岂无彼黔黎。wù yún hǎi bīn lòu,qǐ wú bǐ qián lí。
事举讼必简,安能忘酒卮。shì jǔ sòng bì jiǎn,ān néng wàng jiǔ zhī。
水物错在俎,咸腥应自宜。shuǐ wù cuò zài zǔ,xián xīng yīng zì yí。
朐山日相对,亦莫厌其卑。qú shān rì xiāng duì,yì mò yàn qí bēi。
苍翠入画戟,浓淡若秀眉。cāng cuì rù huà jǐ,nóng dàn ruò xiù méi。
但向此中乐,用舍乃系时。dàn xiàng cǐ zhōng lè,yòng shě nǎi xì shí。

戊子三月二十一日殇小女称称三首

梅尧臣

生汝父母喜,死汝父母伤。shēng rǔ fù mǔ xǐ,sǐ rǔ fù mǔ shāng。
我行岂有亏,汝命何不长。wǒ xíng qǐ yǒu kuī,rǔ mìng hé bù zhǎng。
鸦雏春满窠,蜂子夏满房。yā chú chūn mǎn kē,fēng zi xià mǎn fáng。
毒螫与恶噪,所生遂飞扬。dú shì yǔ è zào,suǒ shēng suì fēi yáng。
理固不可诘,泣泪向苍苍。lǐ gù bù kě jí,qì lèi xiàng cāng cāng。

戊子三月二十一日殇小女称称三首

梅尧臣

蓓蕾树上花,莹絜昔婴女。bèi lěi shù shàng huā,yíng jié xī yīng nǚ。
春风不长久,吹落便归土。chūn fēng bù zhǎng jiǔ,chuī luò biàn guī tǔ。
娇爱命亦然,苍天不知苦。jiāo ài mìng yì rán,cāng tiān bù zhī kǔ。
慈母眼中血,未干同两乳。cí mǔ yǎn zhōng xuè,wèi gàn tóng liǎng rǔ。

戊子三月二十一日殇小女称称三首

梅尧臣

高广五寸棺,埋此千岁恨。gāo guǎng wǔ cùn guān,mái cǐ qiān suì hèn。
至爱割难断,刚性挫以钝。zhì ài gē nán duàn,gāng xìng cuò yǐ dùn。
泪伤染衣班,花惜落蒂嫩。lèi shāng rǎn yī bān,huā xī luò dì nèn。
天地既许生,生之何遽困。tiān dì jì xǔ shēng,shēng zhī hé jù kùn。

与用文师

梅尧臣

师名学佛者,何乃爱吾诗。shī míng xué fú zhě,hé nǎi ài wú shī。
吾方嗟世人,各各事奔驰。wú fāng jiē shì rén,gè gè shì bēn chí。
苍鹰绝海至,不异攫鼠鸱。cāng yīng jué hǎi zhì,bù yì jué shǔ chī。
所趋有远近,所向皆馁饥。suǒ qū yǒu yuǎn jìn,suǒ xiàng jiē něi jī。
漱水对无语,风动庭树枝。shù shuǐ duì wú yǔ,fēng dòng tíng shù zhī。