古诗词

依韵和宋中道见寄

梅尧臣

岁在涒滩初别子,子适广平裨郡理。suì zài tūn tān chū bié zi,zi shì guǎng píng bì jùn lǐ。
廉颇台倾有遗址,今逢四方弓久弛。lián pǒ tái qīng yǒu yí zhǐ,jīn féng sì fāng gōng jiǔ chí。
时不用兵皆乐乡,念我贫居天子庠。shí bù yòng bīng jiē lè xiāng,niàn wǒ pín jū tiān zi xiáng。
抱经临案空循行,貌垢不洗颜苍苍。bào jīng lín àn kōng xún xíng,mào gòu bù xǐ yán cāng cāng。
得时少壮相揄扬,独行无侣心浶浪。dé shí shǎo zhuàng xiāng yú yáng,dú xíng wú lǚ xīn láo làng。
肠如辘轳转井床,内饥外寒肤粟芒。cháng rú lù lú zhuǎn jǐng chuáng,nèi jī wài hán fū sù máng。
若此煎炒何心肠。ruò cǐ jiān chǎo hé xīn cháng。
王都浩浩多球琅,怀珉安可争焜煌。wáng dōu hào hào duō qiú láng,huái mín ān kě zhēng kūn huáng。
旧朋升腾皆俊良,殁不发语生括囊。jiù péng shēng téng jiē jùn liáng,mò bù fā yǔ shēng kuò náng。
巍巍尧舜开明堂,大调金石来凤皇。wēi wēi yáo shùn kāi míng táng,dà diào jīn shí lái fèng huáng。
鸳鸯戟翼方在梁,福禄其宜无不臧。yuān yāng jǐ yì fāng zài liáng,fú lù qí yí wú bù zāng。
已甘老死填沟隍,僵尸阖棺犹目张。yǐ gān lǎo sǐ tián gōu huáng,jiāng shī hé guān yóu mù zhāng。
仲尼生世尚徨徨,岂能强聒争跄跄。zhòng ní shēng shì shàng huáng huáng,qǐ néng qiáng guā zhēng qiāng qiāng。
未由见子举以觞,北望大河衣袂攘。wèi yóu jiàn zi jǔ yǐ shāng,běi wàng dà hé yī mèi rǎng。
牵牛横汉不服箱,欲往乘车无可当。qiān niú héng hàn bù fú xiāng,yù wǎng chéng chē wú kě dāng。
天驷有星名曰房,又欲乘马行幽荒。tiān sì yǒu xīng míng yuē fáng,yòu yù chéng mǎ xíng yōu huāng。
牛虽蹄莹马眼光,既不我驾路阻长。niú suī tí yíng mǎ yǎn guāng,jì bù wǒ jià lù zǔ zhǎng。
我怀炳炳何日忘,半夜揽琴弹履霜。wǒ huái bǐng bǐng hé rì wàng,bàn yè lǎn qín dàn lǚ shuāng。
写意缄辞无雁将,低云作雪正苍茫。xiě yì jiān cí wú yàn jiāng,dī yún zuò xuě zhèng cāng máng。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

张尧夫寺丞改葬挽词三首

梅尧臣

洛阳交旧里,过半已凋残。luò yáng jiāo jiù lǐ,guò bàn yǐ diāo cán。
在昔义投漆,最先悲阖棺。zài xī yì tóu qī,zuì xiān bēi hé guān。
谁知二纪水,重卜九原安。shuí zhī èr jì shuǐ,zhòng bo jiǔ yuán ān。
闻说塞门路,白杨风更寒。wén shuō sāi mén lù,bái yáng fēng gèng hán。

张尧夫寺丞改葬挽词三首

梅尧臣

当时嗟遽殁,二子未能言。dāng shí jiē jù mò,èr zi wèi néng yán。
频岁折丹桂,买茔迁陆浑。pín suì zhé dān guì,mǎi yíng qiān lù hún。
重铭太史笔,不替故人恩。zhòng míng tài shǐ bǐ,bù tì gù rén ēn。
为善有终庆,此焉天意存。wèi shàn yǒu zhōng qìng,cǐ yān tiān yì cún。

张尧夫寺丞改葬挽词三首

梅尧臣

旧坟为润啮,新冢得山深。jiù fén wèi rùn niè,xīn zhǒng dé shān shēn。
斩木来荒路,移松出近岑。zhǎn mù lái huāng lù,yí sōng chū jìn cén。
黄鹂啼棘上,玉女问泉音。huáng lí tí jí shàng,yù nǚ wèn quán yīn。
强作挽人唱,傥知哀感心。qiáng zuò wǎn rén chàng,tǎng zhī āi gǎn xīn。

读黄节推卷

梅尧臣

磊落黄从事,清吟古气多。lěi luò huáng cóng shì,qīng yín gǔ qì duō。
少年知任侠,欲老解登科。shǎo nián zhī rèn xiá,yù lǎo jiě dēng kē。
辨起公卿坐,时为慷慨歌。biàn qǐ gōng qīng zuò,shí wèi kāng kǎi gē。
又持珠玉赠,将奈老贫何。yòu chí zhū yù zèng,jiāng nài lǎo pín hé。

送鲜于秘丞

梅尧臣

壶头山下俗,巴妇曲中听。hú tóu shān xià sú,bā fù qū zhōng tīng。
汲井熬盐白,烧田种谷青。jí jǐng áo yán bái,shāo tián zhǒng gǔ qīng。
岩风来虎啸,江雨过龙腥。yán fēng lái hǔ xiào,jiāng yǔ guò lóng xīng。
事简能谈者,杨雄所草经。shì jiǎn néng tán zhě,yáng xióng suǒ cǎo jīng。

吕缙叔云永嘉僧希用隐居能谈史汉书讲说邀余寄之

梅尧臣

奈苑谈经者,兰台著作称。nài yuàn tán jīng zhě,lán tái zhù zuò chēng。
吾儒不兼习,尔学若多能。wú rú bù jiān xí,ěr xué ruò duō néng。
每爱前峰好,闲穿弊屐登。měi ài qián fēng hǎo,xián chuān bì jī dēng。
定将修史笔,添传入高僧。dìng jiāng xiū shǐ bǐ,tiān chuán rù gāo sēng。

七夕永叔内翰遗郑州新酒言值内直不暇相邀

梅尧臣

诘朝持郑酝,向夕望星津。jí cháo chí zhèng yùn,xiàng xī wàng xīng jīn。
俗意愿添巧,古心思变淳。sú yì yuàn tiān qiǎo,gǔ xīn sī biàn chún。
予穷少陵老,公似谪仙人。yǔ qióng shǎo líng lǎo,gōng shì zhé xiān rén。
独对金鸾月,宫词付小臣。dú duì jīn luán yuè,gōng cí fù xiǎo chén。

韩子华吴长文石昌言三舍人见访

梅尧臣

当时载酒客,共过草玄人。dāng shí zài jiǔ kè,gòng guò cǎo xuán rén。
今日一寒士,能来三侍臣。jīn rì yī hán shì,néng lái sān shì chén。
竹门容大马,金络照诸邻。zhú mén róng dà mǎ,jīn luò zhào zhū lín。
鸡瘦莫为具,阮家依旧贫。jī shòu mò wèi jù,ruǎn jiā yī jiù pín。

永叔内翰见访

梅尧臣

内相能来顾,为郎乐有馀。nèi xiāng néng lái gù,wèi láng lè yǒu yú。
儿童争拂榻,门巷劣容车。ér tóng zhēng fú tà,mén xiàng liè róng chē。
掩扇知秋意,窥墙省旧书。yǎn shàn zhī qiū yì,kuī qiáng shěng jiù shū。
经年三枉驾,未与故人疏。jīng nián sān wǎng jià,wèi yǔ gù rén shū。

哭孙明复殿丞三首

梅尧臣

鲁国先生殁,夷门吉士哀。lǔ guó xiān shēng mò,yí mén jí shì āi。
因谗君席远,时赙帝恩该。yīn chán jūn xí yuǎn,shí fù dì ēn gāi。
寂寞蒿宫启,悠扬茜旐回。jì mò hāo gōng qǐ,yōu yáng qiàn zhào huí。
昔贤皆不免,松下作寒灰。xī xián jiē bù miǎn,sōng xià zuò hán huī。

哭孙明复殿丞三首

梅尧臣

旧业居东岱,中年谒紫庭。jiù yè jū dōng dài,zhōng nián yè zǐ tíng。
要涂无往迹,至死守残经。yào tú wú wǎng jì,zhì sǐ shǒu cán jīng。
诏许求遗稿,朋邻与葬铭。zhào xǔ qiú yí gǎo,péng lín yǔ zàng míng。
世人无怪我,涕泪为之零。shì rén wú guài wǒ,tì lèi wèi zhī líng。

哭孙明复殿丞三首

梅尧臣

自古春秋学,皆知不可过。zì gǔ chūn qiū xué,jiē zhī bù kě guò。
生前恩礼少,殁后荐章多。shēng qián ēn lǐ shǎo,mò hòu jiàn zhāng duō。
妻子将焉托,田园有几何。qī zi jiāng yān tuō,tián yuán yǒu jǐ hé。
汶阳秋树里,黄鸟谩听歌。wèn yáng qiū shù lǐ,huáng niǎo mán tīng gē。

程文简公挽词三首

梅尧臣

尝预岩廊政,终为社稷臣。cháng yù yán láng zhèng,zhōng wèi shè jì chén。
作藩安旧俗,饮酒得贤人。zuò fān ān jiù sú,yǐn jiǔ dé xián rén。
葬礼铙箫咽,明仪币马陈。zàng lǐ náo xiāo yàn,míng yí bì mǎ chén。
泉堂一经掩,原上只麒麟。quán táng yī jīng yǎn,yuán shàng zhǐ qí lín。

程文简公挽词三首

梅尧臣

将相荣难及,唐虞世已遭。jiāng xiāng róng nán jí,táng yú shì yǐ zāo。
名将官愈大,节固位同高。míng jiāng guān yù dà,jié gù wèi tóng gāo。
哀悼王朝辍,镌埋史笔操。āi dào wáng cháo chuò,juān mái shǐ bǐ cāo。
空山伊水外,松柏冷萧骚。kōng shān yī shuǐ wài,sōng bǎi lěng xiāo sāo。

程文简公挽词三首

梅尧臣

阙塞秋云冷,伊川苦雾阴。quē sāi qiū yún lěng,yī chuān kǔ wù yīn。
薤歌金铎碎,蒿里石宫深。xiè gē jīn duó suì,hāo lǐ shí gōng shēn。
燃漆为长夜,栽松作茂林。rán qī wèi zhǎng yè,zāi sōng zuò mào lín。
空留旧冠剑,家庙四时心。kōng liú jiù guān jiàn,jiā miào sì shí xīn。