古诗词

寄题揽结亭

洪朋

杜子数相见,求我揽结诗。dù zi shù xiāng jiàn,qiú wǒ lǎn jié shī。
揽结在何处,云在彭蠡湄。lǎn jié zài hé chù,yún zài péng lí méi。
彭蠡夙所庐,今犹梦见之。péng lí sù suǒ lú,jīn yóu mèng jiàn zhī。
一星水中央,众流浩渺弥。yī xīng shuǐ zhōng yāng,zhòng liú hào miǎo mí。
雨瀑下日夜,五老上云霓。yǔ pù xià rì yè,wǔ lǎo shàng yún ní。
佛事俨相望,往往幽人期。fú shì yǎn xiāng wàng,wǎng wǎng yōu rén qī。
君今构其下,敞亭览翠微。jūn jīn gòu qí xià,chǎng tíng lǎn cuì wēi。
水声枕簟俱,山容杖屦随。shuǐ shēng zhěn diàn jù,shān róng zhàng jù suí。
胜事君所独,世人那得知。shèng shì jūn suǒ dú,shì rén nà dé zhī。
为我谢五老,客子行亦归。wèi wǒ xiè wǔ lǎo,kè zi xíng yì guī。

洪朋

宋洪州南昌人,字龟父。黄庭坚甥。两举进士不第,终身布衣。工诗,庭坚称其笔力扛鼎,与弟洪刍、洪炎、洪羽俱有才名,号四洪。年仅三十八而卒。有《洪龟父集》。 洪朋的作品>>

猜您喜欢

次韵徐十见招

洪朋

徐郎春晚意何如,相见萧然水竹居。xú láng chūn wǎn yì hé rú,xiāng jiàn xiāo rán shuǐ zhú jū。
近得柏梁七字句,俱来茧纸数行书。jìn dé bǎi liáng qī zì jù,jù lái jiǎn zhǐ shù xíng shū。
赏心不减远公社,到眼全胜正俗庐。shǎng xīn bù jiǎn yuǎn gōng shè,dào yǎn quán shèng zhèng sú lú。
首夏清和吾定往,勿令弹铗食无鱼。shǒu xià qīng hé wú dìng wǎng,wù lìng dàn jiá shí wú yú。

谢李洪州莅学

洪朋

海内声名四十年,豫章太守得才贤。hǎi nèi shēng míng sì shí nián,yù zhāng tài shǒu dé cái xián。
鸣鸾哕哕采芹地,出日迟迟祭韭天。míng luán huì huì cǎi qín dì,chū rì chí chí jì jiǔ tiān。
可但文翁能教化,须知常衮与周旋。kě dàn wén wēng néng jiào huà,xū zhī cháng gǔn yǔ zhōu xuán。
却惭不及南州士,合使尘埃一榻悬。què cán bù jí nán zhōu shì,hé shǐ chén āi yī tà xuán。

大母诞日赋岩桂

洪朋

饱闻岩桂馨香旧,珍重园翁采折来。bǎo wén yán guì xīn xiāng jiù,zhēn zhòng yuán wēng cǎi zhé lái。
天上分丛千丈老,人间擢本一枝开。tiān shàng fēn cóng qiān zhàng lǎo,rén jiān zhuó běn yī zhī kāi。
西风白酒何劳劝,明日黄花不用催。xī fēng bái jiǔ hé láo quàn,míng rì huáng huā bù yòng cuī。
更把玉壶贮秋色,影斜端为寿觥回。gèng bǎ yù hú zhù qiū sè,yǐng xié duān wèi shòu gōng huí。

挽潘端州

洪朋

岭南底处是端州,使君苦向个中游。lǐng nán dǐ chù shì duān zhōu,shǐ jūn kǔ xiàng gè zhōng yóu。
黄茅千里烟岚晚,皂盖三年鬓发秋。huáng máo qiān lǐ yān lán wǎn,zào gài sān nián bìn fā qiū。
欻见崩松万壑底,遂闻埋玉九原头。chuā jiàn bēng sōng wàn hè dǐ,suì wén mái yù jiǔ yuán tóu。
不能执引远郊去,薤露蒿里令人愁。bù néng zhí yǐn yuǎn jiāo qù,xiè lù hāo lǐ lìng rén chóu。

挽刘六咸临

洪朋

碧梧翠竹闻家子,琼树瑶林物外人。bì wú cuì zhú wén jiā zi,qióng shù yáo lín wù wài rén。
千古文章随逝水,一生气义属飘尘。qiān gǔ wén zhāng suí shì shuǐ,yī shēng qì yì shǔ piāo chén。
匡生左里人何在,南浦东湖迹已陈。kuāng shēng zuǒ lǐ rén hé zài,nán pǔ dōng hú jì yǐ chén。
想见九原托体处,白杨荒草不能春。xiǎng jiàn jiǔ yuán tuō tǐ chù,bái yáng huāng cǎo bù néng chūn。

题藏春谷壁

洪朋

林外鸟声欢,江南尚小寒。lín wài niǎo shēng huān,jiāng nán shàng xiǎo hán。
回头又春色,早晚谷中看。huí tóu yòu chūn sè,zǎo wǎn gǔ zhōng kàn。

排闷

洪朋

冻雨涨中庭,微风沦止水。dòng yǔ zhǎng zhōng tíng,wēi fēng lún zhǐ shuǐ。
泛泛藕花飘,眇眇仙茅靡。fàn fàn ǒu huā piāo,miǎo miǎo xiān máo mí。

跋徐白鱼虾

洪朋

江湖各相忘,鱼虾同一波。jiāng hú gè xiāng wàng,yú xiā tóng yī bō。
谁能写此妙,徐白名不磨。shuí néng xiě cǐ miào,xú bái míng bù mó。

漫兴

洪朋

莫愁愁不至,排闷闷还来。mò chóu chóu bù zhì,pái mèn mèn hái lái。
谁会登临意,东风莫见猜。shuí huì dēng lín yì,dōng fēng mò jiàn cāi。

归自潘氏园途中遇雨有感

洪朋

渐愧日晖晖,依人好鸟飞。jiàn kuì rì huī huī,yī rén hǎo niǎo fēi。
归来湖上路,小雨却沾衣。guī lái hú shàng lù,xiǎo yǔ què zhān yī。

戏效吴语

洪朋

风絮鹅毛乱,春畴鲜血肥。fēng xù é máo luàn,chūn chóu xiān xuè féi。
恼侬故乡梦,鸟劝不如归。nǎo nóng gù xiāng mèng,niǎo quàn bù rú guī。

戏赠弹筝小妓

洪朋

小鬟弹啄木,写出林间曲。xiǎo huán dàn zhuó mù,xiě chū lín jiān qū。
空闻剥啄声,虚堂耿华烛。kōng wén bō zhuó shēng,xū táng gěng huá zhú。

偶咏

洪朋

黄鸟馀秋声,红菊作秋艳。huáng niǎo yú qiū shēng,hóng jú zuò qiū yàn。
一室得自娱,四时本无念。yī shì dé zì yú,sì shí běn wú niàn。

题胡潜风雨山水图

洪朋

胡生好山水,烟雨山更好。hú shēng hǎo shān shuǐ,yān yǔ shān gèng hǎo。
鸿雁书远空,马牛风塞草。hóng yàn shū yuǎn kōng,mǎ niú fēng sāi cǎo。

庐山

洪朋

山瀑两道泻,木叶四时春。shān pù liǎng dào xiè,mù yè sì shí chūn。
日暝不知去,鱼鸟会留人。rì míng bù zhī qù,yú niǎo huì liú rén。
1151234567»