古诗词

鹊桥仙·其一十一丙寅七夕

郭应祥

两情相向,一年厮睚,等得佳期又到。liǎng qíng xiāng xiàng,yī nián sī yá,děng dé jiā qī yòu dào。
休言夜半悄无人,那喜鹊、也须知道。xiū yán yè bàn qiāo wú rén,nà xǐ què yě xū zhī dào。
来今往古,吟诗度曲,总漫萦牵怀抱。lái jīn wǎng gǔ,yín shī dù qū,zǒng màn yíng qiān huái bào。
不如乞取巧些些,待见了、分明祷告。bù rú qǐ qǔ qiǎo xiē xiē,dài jiàn le fēn míng dǎo gào。

郭应祥

[约公元一二二四年前后在世]字承禧,临江人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。嘉定间进士。官楚、越间。其他事迹不可考。 郭应祥的作品>>

猜您喜欢

卜算子

郭应祥

绿烛间红花,绝艳交相照。lǜ zhú jiān hóng huā,jué yàn jiāo xiāng zhào。
不分花时雨又风,折取供吟笑。bù fēn huā shí yǔ yòu fēng,zhé qǔ gōng yín xiào。
拟把插乌巾,却恨非年少。nǐ bǎ chā wū jīn,què hèn fēi nián shǎo。
点笔舒笺领略渠,座客词俱妙。diǎn bǐ shū jiān lǐng lüè qú,zuò kè cí jù miào。

临江仙·次黄几叔韵赋酴醾

郭应祥

姑射仙人肌雪莹,笑他红紫纷纷。gū shè xiān rén jī xuě yíng,xiào tā hóng zǐ fēn fēn。
从教藏白后庭深。cóng jiào cáng bái hòu tíng shēn。
虬枝才破蕾,鼻观已遥闻。qiú zhī cái pò lěi,bí guān yǐ yáo wén。
花正繁时春又暮,年华荏苒催人。huā zhèng fán shí chūn yòu mù,nián huá rěn rǎn cuī rén。
惜花心事与谁论。xī huā xīn shì yǔ shuí lùn。
长哦清绝句,目断古南云。zhǎng ó qīng jué jù,mù duàn gǔ nán yún。

鹊桥仙·其三甲子七夕

郭应祥

金风淅淅,银河耿耿,七夕如今又至。jīn fēng xī xī,yín hé gěng gěng,qī xī rú jīn yòu zhì。
人间唤作隔年期,但只似、屈伸指臂。rén jiān huàn zuò gé nián qī,dàn zhǐ shì qū shēn zhǐ bì。
罗花列果,拈针弄线,等是纷纷儿戏。luó huā liè guǒ,niān zhēn nòng xiàn,děng shì fēn fēn ér xì。
巧人自少拙人多,那牛女、何曾管你。qiǎo rén zì shǎo zhuō rén duō,nà niú nǚ hé céng guǎn nǐ。
108«2345678