古诗词

金溪董秀彦

谢逸

太白列仙人,名缀云房籍。tài bái liè xiān rén,míng zhuì yún fáng jí。
天上官长严,宁为世间客。tiān shàng guān zhǎng yán,níng wèi shì jiān kè。
醉揖巢父辈,相从竹溪逸。zuì yī cháo fù bèi,xiāng cóng zhú xī yì。
朝衫不上船,拜舞堕巾帻。cháo shān bù shàng chuán,bài wǔ duò jīn zé。
气吞高力士,傲睨天地窄。qì tūn gāo lì shì,ào nì tiān dì zhǎi。
董侯慕斯人,作堂榜其壁。dǒng hóu mù sī rén,zuò táng bǎng qí bì。
流俗嗜声利,如舐刀上蜜。liú sú shì shēng lì,rú shì dāo shàng mì。
慎勿徇流俗,与侯并为七。shèn wù xùn liú sú,yǔ hóu bìng wèi qī。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

夜过朱仲观饮明日雪作

谢逸

夜饮锦瑟傍,歌吹盈耳根。yè yǐn jǐn sè bàng,gē chuī yíng ěr gēn。
归闻窗外竹,摵摵风叶喧。guī wén chuāng wài zhú,shè shè fēng yè xuān。
梦觉室生白,晓起欲填门。mèng jué shì shēng bái,xiǎo qǐ yù tián mén。
平地委璀璨,虚亭舞翩翻。píng dì wěi cuǐ càn,xū tíng wǔ piān fān。
洒树轻复扬,触幔急且掀。sǎ shù qīng fù yáng,chù màn jí qiě xiān。
望远恐连云,积厚疑压坤。wàng yuǎn kǒng lián yún,jī hòu yí yā kūn。
光动浮屋椽,影乱纷池盆。guāng dòng fú wū chuán,yǐng luàn fēn chí pén。
散漫迷大江,依稀认前村。sàn màn mí dà jiāng,yī xī rèn qián cūn。
雀噤咮自束,鸦湿翅不鶱。què jìn zhòu zì shù,yā shī chì bù xiān。
把玩手欲龟,咀嚼舌必扪。bǎ wán shǒu yù guī,jǔ jué shé bì mén。
风党怒未解,火媒寒不温。fēng dǎng nù wèi jiě,huǒ méi hán bù wēn。
檐有冰柱悬,门无屐齿痕。yán yǒu bīng zhù xuán,mén wú jī chǐ hén。
游倦不访戴,愁多惟卧袁。yóu juàn bù fǎng dài,chóu duō wéi wò yuán。
何时天宇霁,炙背负晴暄。hé shí tiān yǔ jì,zhì bèi fù qíng xuān。
王门若可拟,持以献至尊。wáng mén ruò kě nǐ,chí yǐ xiàn zhì zūn。

广寿寺

谢逸

学道护心城,养生戒眉斧。xué dào hù xīn chéng,yǎng shēng jiè méi fǔ。
静知世味薄,老惬野僧语。jìng zhī shì wèi báo,lǎo qiè yě sēng yǔ。
散步给孤园,邀我会心侣。sàn bù gěi gū yuán,yāo wǒ huì xīn lǚ。
尘清不眯眼,境静可冰暑。chén qīng bù mī yǎn,jìng jìng kě bīng shǔ。
莲社宗远公,竹溪仰巢父。lián shè zōng yuǎn gōng,zhú xī yǎng cháo fù。
此道不异世,今人岂愧古。cǐ dào bù yì shì,jīn rén qǐ kuì gǔ。
当念贫时交,重勿弃如土。dāng niàn pín shí jiāo,zhòng wù qì rú tǔ。

龙沙词五叠赠清逸先生

谢逸

雁云蜚兮鲤沉,高者可弋兮下可罾。yàn yún fēi xī lǐ chén,gāo zhě kě yì xī xià kě zēng。
龙沙之上足以忘机兮,于以观鱼鸟之情。lóng shā zhī shàng zú yǐ wàng jī xī,yú yǐ guān yú niǎo zhī qíng。
修眉浮空兮,鉴寒濑之澄凝,茹紫芝兮濯缨。xiū méi fú kōng xī,jiàn hán lài zhī chéng níng,rú zǐ zhī xī zhuó yīng。
逍遥乎龙沙之上兮,可乐者山水之情。xiāo yáo hū lóng shā zhī shàng xī,kě lè zhě shān shuǐ zhī qíng。
草芊芊兮垂柳阴阴,黄落兮霜寒露零。cǎo qiān qiān xī chuí liǔ yīn yīn,huáng luò xī shuāng hán lù líng。
龙沙之上足以忘怀兮,于以观草木之情。lóng shā zhī shàng zú yǐ wàng huái xī,yú yǐ guān cǎo mù zhī qíng。
秋风兮月明,吹我衣裳兮照吾曲肱。qiū fēng xī yuè míng,chuī wǒ yī shang xī zhào wú qū gōng。
逍遥乎龙沙之上兮,可乐者风月之情。xiāo yáo hū lóng shā zhī shàng xī,kě lè zhě fēng yuè zhī qíng。
百夫逐鹿兮,失得之营心。bǎi fū zhú lù xī,shī dé zhī yíng xīn。
有鹿兮虽竭蹶其何悲。yǒu lù xī suī jié jué qí hé bēi。
向知鹿不吾得兮,曾不如其已。xiàng zhī lù bù wú dé xī,céng bù rú qí yǐ。
不吾得则已兮,又何有于龙沙之君子也。bù wú dé zé yǐ xī,yòu hé yǒu yú lóng shā zhī jūn zi yě。

寄题高彦应长官碧鲜阁

谢逸

先生手种千竿竹,俨如壮士衣冠肃。xiān shēng shǒu zhǒng qiān gān zhú,yǎn rú zhuàng shì yī guān sù。
林端结阁挹清风,阁上幽人峙双玉。lín duān jié gé yì qīng fēng,gé shàng yōu rén zhì shuāng yù。
春风飞尽玄都花,秋霜半落平泉木。chūn fēng fēi jǐn xuán dōu huā,qiū shuāng bàn luò píng quán mù。
试傍池边访此君,雪虐风饕不改绿。shì bàng chí biān fǎng cǐ jūn,xuě nüè fēng tāo bù gǎi lǜ。
我有惠施书五车,不解子山愁万斛。wǒ yǒu huì shī shū wǔ chē,bù jiě zi shān chóu wàn hú。
何时一醉藉清影,更邀明月同君宿。hé shí yī zuì jí qīng yǐng,gèng yāo míng yuè tóng jūn sù。

汪信民顷赴符离约谒告还家为盛集戏作诗嘲之以助一笑仍率诸友同赋

谢逸

君如霜鹘精爽老,目睨云霄长侧脑。jūn rú shuāng gǔ jīng shuǎng lǎo,mù nì yún xiāo zhǎng cè nǎo。
不种河阳满县花,手披泮水收芹藻。bù zhǒng hé yáng mǎn xiàn huā,shǒu pī pàn shuǐ shōu qín zǎo。
闭门较艺防请谒,门外宾朋迹如扫。bì mén jiào yì fáng qǐng yè,mén wài bīn péng jì rú sǎo。
饥肠得酒吼怒雷,牙颊生烟喉吻燥。jī cháng dé jiǔ hǒu nù léi,yá jiá shēng yān hóu wěn zào。
青灯枕上梦蛾眉,惊魄酷怕寒砧捣。qīng dēng zhěn shàng mèng é méi,jīng pò kù pà hán zhēn dǎo。
纵未休粮仙骨轻,丹田亦合生梨枣。zòng wèi xiū liáng xiān gǔ qīng,dān tián yì hé shēng lí zǎo。
归来清狂尚未减,怀抱向人辄倾倒。guī lái qīng kuáng shàng wèi jiǎn,huái bào xiàng rén zhé qīng dào。
不作孟公投辖饮,乃欲悲吟效郊岛。bù zuò mèng gōng tóu xiá yǐn,nǎi yù bēi yín xiào jiāo dǎo。
明年东风破柳条,万里晴江波浩浩。míng nián dōng fēng pò liǔ tiáo,wàn lǐ qíng jiāng bō hào hào。
此时扁舟挽不留,依旧儒官守枯槁。cǐ shí biǎn zhōu wǎn bù liú,yī jiù rú guān shǒu kū gǎo。
只今有酒不浪饮,迎腊寒梅为谁好。zhǐ jīn yǒu jiǔ bù làng yǐn,yíng là hán méi wèi shuí hǎo。
相将风雪不饶人,拂面飞花故相恼。xiāng jiāng fēng xuě bù ráo rén,fú miàn fēi huā gù xiāng nǎo。
期君三日不如盟,定作回波嘲栲栳。qī jūn sān rì bù rú méng,dìng zuò huí bō cháo kǎo lǎo。

访吴子珍新居

谢逸

岁晚穷愁催急晷,吾人学道心如水。suì wǎn qióng chóu cuī jí guǐ,wú rén xué dào xīn rú shuǐ。
共访延陵季子孙,呼儿酌酒烹双鲤。gòng fǎng yán líng jì zi sūn,hū ér zhuó jiǔ pēng shuāng lǐ。
新有扬雄宅一区,旧闻孟母邻三徙。xīn yǒu yáng xióng zhái yī qū,jiù wén mèng mǔ lín sān xǐ。
卜居清旷慕长统,近市喧嚣惭晏子。bo jū qīng kuàng mù zhǎng tǒng,jìn shì xuān xiāo cán yàn zi。
但得门容长者车,何须声有尚书履。dàn dé mén róng zhǎng zhě chē,hé xū shēng yǒu shàng shū lǚ。
他年羔雁列君庭,吉士恐为君子使。tā nián gāo yàn liè jūn tíng,jí shì kǒng wèi jūn zi shǐ。

送子侃禅师

谢逸

薛老峰前古游侠,脱冠卖剑剪须鬣。xuē lǎo fēng qián gǔ yóu xiá,tuō guān mài jiàn jiǎn xū liè。
闭关孤坐百念空,面上老色如秋叶。bì guān gū zuò bǎi niàn kōng,miàn shàng lǎo sè rú qiū yè。
飘然飞锡华子冈,浪逐西风移步屧。piāo rán fēi xī huá zi gāng,làng zhú xī fēng yí bù xiè。
摄衣升堂捶大鼓,是中不赏啬夫喋。shè yī shēng táng chuí dà gǔ,shì zhōng bù shǎng sè fū dié。
四众围绕如堵墙,要观霹雳飞牙颊。sì zhòng wéi rào rú dǔ qiáng,yào guān pī lì fēi yá jiá。
人生一梦几时觉,相逢栩栩皆蝴蝶。rén shēng yī mèng jǐ shí jué,xiāng féng xǔ xǔ jiē hú dié。
何当蜡屐从师游,遮莫冯驩老弹铗。hé dāng là jī cóng shī yóu,zhē mò féng huān lǎo dàn jiá。

丈轩诗

谢逸

谪仙独立风埃外,函丈席间藏法界。zhé xiān dú lì fēng āi wài,hán zhàng xí jiān cáng fǎ jiè。
食前不愧孟子讥,容膝尚笑陶生隘。shí qián bù kuì mèng zi jī,róng xī shàng xiào táo shēng ài。
若知北斗可藏身,定是须弥堪纳芥。ruò zhī běi dòu kě cáng shēn,dìng shì xū mí kān nà jiè。
不容广坐九百万,谁信维摩室本大。bù róng guǎng zuò jiǔ bǎi wàn,shuí xìn wéi mó shì běn dà。

游宝应寺分咏古迹探得颜鲁公戒坛碑以坛字为韵

谢逸

鲁公虹气胸中蟠,发为心画妙笔端。lǔ gōng hóng qì xiōng zhōng pán,fā wèi xīn huà miào bǐ duān。
严如礼乐陈太庙,肃若朝会罗千官。yán rú lǐ lè chén tài miào,sù ruò cháo huì luó qiān guān。
想见诮杞叱希烈,不忧米罄无晨餐。xiǎng jiàn qiào qǐ chì xī liè,bù yōu mǐ qìng wú chén cān。
曩凭熊轼守此土,浮屠受戒升高坛。nǎng píng xióng shì shǒu cǐ tǔ,fú tú shòu jiè shēng gāo tán。
手磨苍珉纪岁月,大书深刻期不刓。shǒu mó cāng mín jì suì yuè,dà shū shēn kè qī bù wán。
至今父老见必拜,尚馀堕泪碑斓斑。zhì jīn fù lǎo jiàn bì bài,shàng yú duò lèi bēi lán bān。
争摹墨本走四海,购求不惜千金殚。zhēng mó mò běn zǒu sì hǎi,gòu qiú bù xī qiān jīn dān。
挂之虚堂拂尘壁,凛然六月阴风寒。guà zhī xū táng fú chén bì,lǐn rán liù yuè yīn fēng hán。
岂惟贼臣敛衽避,厉鬼不得神其奸。qǐ wéi zéi chén liǎn rèn bì,lì guǐ bù dé shén qí jiān。

送董元达

谢逸

读书不作儒生酸,跃马西入金城关。dú shū bù zuò rú shēng suān,yuè mǎ xī rù jīn chéng guān。
塞垣苦寒风气恶,归来面皱须眉斑。sāi yuán kǔ hán fēng qì è,guī lái miàn zhòu xū méi bān。
先皇召见延和殿,议论慷慨天开颜。xiān huáng zhào jiàn yán hé diàn,yì lùn kāng kǎi tiān kāi yán。
谤书盈箧不复辩,脱身来看江南山。bàng shū yíng qiè bù fù biàn,tuō shēn lái kàn jiāng nán shān。
长江滚滚蛟龙怒,扁舟此去何当还。zhǎng jiāng gǔn gǔn jiāo lóng nù,biǎn zhōu cǐ qù hé dāng hái。
大梁城里定相见,玉川破屋应数间。dà liáng chéng lǐ dìng xiāng jiàn,yù chuān pò wū yīng shù jiān。

寄题黄文昌觞咏亭

谢逸

门前五柳陶渊明,归卧柴桑呼不醒。mén qián wǔ liǔ táo yuān míng,guī wò chái sāng hū bù xǐng。
锦官城西杜少陵,醉挹浣花溪水横。jǐn guān chéng xī dù shǎo líng,zuì yì huàn huā xī shuǐ héng。
几杖颠倒杯盘倾,似闻殷殷金石声。jǐ zhàng diān dào bēi pán qīng,shì wén yīn yīn jīn shí shēng。
乃知达士未忘情,一觞一咏有馀清。nǎi zhī dá shì wèi wàng qíng,yī shāng yī yǒng yǒu yú qīng。
银杯落手新诗成,仰视寥廓鸿冥冥。yín bēi luò shǒu xīn shī chéng,yǎng shì liáo kuò hóng míng míng。
富贵于我浮云轻,兴来慎勿骑长鲸。fù guì yú wǒ fú yún qīng,xīng lái shèn wù qí zhǎng jīng。
人言唯君可卿卿。rén yán wéi jūn kě qīng qīng。

送姜和父

谢逸

掠眼年光洒飞雹,三载从游只如昨。lüè yǎn nián guāng sǎ fēi báo,sān zài cóng yóu zhǐ rú zuó。
似闻买船修水来,俄见呼童理归橐。shì wén mǎi chuán xiū shuǐ lái,é jiàn hū tóng lǐ guī tuó。
酸寒自是临川尉,况值凶年群盗作。suān hán zì shì lín chuān wèi,kuàng zhí xiōng nián qún dào zuò。
干戈陌上玩经史,金鼓声中挹杯杓。gàn gē mò shàng wán jīng shǐ,jīn gǔ shēng zhōng yì bēi biāo。
上官喑呜百吏怖,人皆唯唯君谔谔。shàng guān yīn wū bǎi lì bù,rén jiē wéi wéi jūn è è。
此行作邑乱山中,安得校书天禄阁。cǐ xíng zuò yì luàn shān zhōng,ān dé xiào shū tiān lù gé。
归谒黄龙老比邱,乞取囊中万金药。guī yè huáng lóng lǎo bǐ qiū,qǐ qǔ náng zhōng wàn jīn yào。
吾体溃闷假双井,信信致之亦不恶。wú tǐ kuì mèn jiǎ shuāng jǐng,xìn xìn zhì zhī yì bù è。

送赵德甫侍亲淮东

谢逸

茂陵少年白面郎,手携五弦望八荒。mào líng shǎo nián bái miàn láng,shǒu xié wǔ xián wàng bā huāng。
攲帆侧柁转天末,瞿塘滟滪一苇航。qī fān cè duò zhuǎn tiān mò,qú táng yàn yù yī wěi háng。
向来问字识扬子,年未二十如老苍。xiàng lái wèn zì shí yáng zi,nián wèi èr shí rú lǎo cāng。
林花蜚尽春事了,粲然一笑西山阳。lín huā fēi jǐn chūn shì le,càn rán yī xiào xī shān yáng。
幅巾相从竟日坐,虚堂扫地焚清香。fú jīn xiāng cóng jìng rì zuò,xū táng sǎo dì fén qīng xiāng。
人物已共远峰秀,谈辩更与薰风凉。rén wù yǐ gòng yuǎn fēng xiù,tán biàn gèng yǔ xūn fēng liáng。
黄梅雨洗天界净,驱车出门指太行。huáng méi yǔ xǐ tiān jiè jìng,qū chē chū mén zhǐ tài xíng。
朝侯暮烹不足道,人生离别安得常。cháo hóu mù pēng bù zú dào,rén shēng lí bié ān dé cháng。
丈夫许与重气义,儿女惜别徒惨伤。zhàng fū xǔ yǔ zhòng qì yì,ér nǚ xī bié tú cǎn shāng。
观君潇洒负奇气,恐是天厩真乘黄。guān jūn xiāo sǎ fù qí qì,kǒng shì tiān jiù zhēn chéng huáng。
愿言待价无速售,世间驵侩皆王良。yuàn yán dài jià wú sù shòu,shì jiān zǎng kuài jiē wáng liáng。

送狄朝议

谢逸

狄公鹗立横清秋,真气端能回万牛。dí gōng è lì héng qīng qiū,zhēn qì duān néng huí wàn niú。
平生作郡有老手,退食燕寝清香浮。píng shēng zuò jùn yǒu lǎo shǒu,tuì shí yàn qǐn qīng xiāng fú。
鞭笞得名亦不恶,一官何足偿百忧。biān chī dé míng yì bù è,yī guān hé zú cháng bǎi yōu。
岂如清净政不挠,男耕女桑民力优。qǐ rú qīng jìng zhèng bù náo,nán gēng nǚ sāng mín lì yōu。
小人琐琐不足录,恶诗蒙公三过读。xiǎo rén suǒ suǒ bù zú lù,è shī méng gōng sān guò dú。
自闻归棹理江干,北望伤怀何刺促。zì wén guī zhào lǐ jiāng gàn,běi wàng shāng huái hé cì cù。
胡不强为此邦留,悬知季月当泛菊。hú bù qiáng wèi cǐ bāng liú,xuán zhī jì yuè dāng fàn jú。
愿言他日持节来,一洗苍生愁万斛。yuàn yán tā rì chí jié lái,yī xǐ cāng shēng chóu wàn hú。

游逍遥寺咏庭前柏树以老杜病柏诗偃蹙龙虎姿生当风云会为韵得蹙字

谢逸

岁寒在天知后凋,受命于地禀正独。suì hán zài tiān zhī hòu diāo,shòu mìng yú dì bǐng zhèng dú。
楂枒枝干撑青冥,凛然正色不可辱。zhā yā zhī gàn chēng qīng míng,lǐn rán zhèng sè bù kě rǔ。
霹雳霁威霜雪避,奴视椅桐友松竹。pī lì jì wēi shuāng xuě bì,nú shì yǐ tóng yǒu sōng zhú。
孔明庙边冻蚁食,御史台中老乌宿。kǒng míng miào biān dòng yǐ shí,yù shǐ tái zhōng lǎo wū sù。
何如结根阿兰那,叶映高僧胡眼绿。hé rú jié gēn ā lán nà,yè yìng gāo sēng hú yǎn lǜ。
楚多楩楠剪伐尽,大国要材梁夏屋。chǔ duō pián nán jiǎn fá jǐn,dà guó yào cái liáng xià wū。
何时匠石运斤风,不使龙姿久偃蹙。hé shí jiàng shí yùn jīn fēng,bù shǐ lóng zī jiǔ yǎn cù。
反观樗栎老臃肿,永保天年长受福。fǎn guān chū lì lǎo yōng zhǒng,yǒng bǎo tiān nián zhǎng shòu fú。