古诗词

怀汪信民村居

谢逸

金风吐商管,秀色浮山椒。jīn fēng tǔ shāng guǎn,xiù sè fú shān jiāo。
苔乾石骨瘦,水落溪毛凋。tái qián shí gǔ shòu,shuǐ luò xī máo diāo。
埃尘暗箯舆,风霜缁客貂。āi chén àn biān yú,fēng shuāng zī kè diāo。
藜羹浥野饭,松醪酌村瓢。lí gēng yì yě fàn,sōng láo zhuó cūn piáo。
会当对榻语,竹坞风萧萧。huì dāng duì tà yǔ,zhú wù fēng xiāo xiāo。
浣肠去旧学,词源涌春潮。huàn cháng qù jiù xué,cí yuán yǒng chūn cháo。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

送惠洪上人

谢逸

真净养儿如养羊,败群者去羊不伤。zhēn jìng yǎng ér rú yǎng yáng,bài qún zhě qù yáng bù shāng。
洪师斗擞蔬笋气,白昼穴我夫子墙。hóng shī dòu sǒu shū sǔn qì,bái zhòu xué wǒ fū zi qiáng。
粥鱼斋鼓了无碍,坐禅不废谈文章。zhōu yú zhāi gǔ le wú ài,zuò chán bù fèi tán wén zhāng。
老师颔之笑不语,坏衲百孔穿寒光。lǎo shī hàn zhī xiào bù yǔ,huài nà bǎi kǒng chuān hán guāng。
洞庭风号波浪吼,笑揖逐客谈船窗。dòng tíng fēng hào bō làng hǒu,xiào yī zhú kè tán chuán chuāng。
六月赤脚登大庾,黄茆瘴里餐槟榔。liù yuè chì jiǎo dēng dà yǔ,huáng máo zhàng lǐ cān bīn láng。
天宫不合困两鸟,洪徐接翼鸣南昌。tiān gōng bù hé kùn liǎng niǎo,hóng xú jiē yì míng nán chāng。
毛群羽族不敢喘,师乃啁唽鸣其旁。máo qún yǔ zú bù gǎn chuǎn,shī nǎi zhāo xī míng qí páng。
欻起四明狂客念,扬澜恨不一苇航。chuā qǐ sì míng kuáng kè niàn,yáng lán hèn bù yī wěi háng。
男儿行役良自苦,水有鲛鳄陆豺狼。nán ér xíng yì liáng zì kǔ,shuǐ yǒu jiāo è lù chái láng。
何当啖芋拨牛粪,拗折拄杖挂钵囊。hé dāng dàn yù bō niú fèn,ǎo zhé zhǔ zhàng guà bō náng。

怀李方叔

谢逸

儒林丈人称两苏,一言为重轻璠玙。rú lín zhàng rén chēng liǎng sū,yī yán wèi zhòng qīng fán yú。
见君诵诗出险语,抚掌绝倒徒惊呼。jiàn jūn sòng shī chū xiǎn yǔ,fǔ zhǎng jué dào tú jīng hū。
贵耳贱目亦不恶,虎豹何殊犬羊鞟。guì ěr jiàn mù yì bù è,hǔ bào hé shū quǎn yáng kuò。
劝君掩舌卧衡门,莫赋悲秋任摇落。quàn jūn yǎn shé wò héng mén,mò fù bēi qiū rèn yáo luò。

送李希颜

谢逸

长安少年清似玉,腰垂黄金双鬓绿。zhǎng ān shǎo nián qīng shì yù,yāo chuí huáng jīn shuāng bìn lǜ。
吹嘘气焰高岑楼,胡不容公置一足。chuī xū qì yàn gāo cén lóu,hú bù róng gōng zhì yī zú。
脑脂遮眼卧三年,满榻秋风对修竹。nǎo zhī zhē yǎn wò sān nián,mǎn tà qiū fēng duì xiū zhú。
户内殷殷金石声,牙签插架三万轴。hù nèi yīn yīn jīn shí shēng,yá qiān chā jià sān wàn zhóu。
笺诗作传起凡例,断简残编纷在目。jiān shī zuò chuán qǐ fán lì,duàn jiǎn cán biān fēn zài mù。
题舆粤国正秋风,石瘦水清山诘曲。tí yú yuè guó zhèng qiū fēng,shí shòu shuǐ qīng shān jí qū。
先声霹雳挟仁气,父老欢呼胥吏肃。xiān shēng pī lì xié rén qì,fù lǎo huān hū xū lì sù。
莫思莼菜赋归欤,天上要公调鼎餗。mò sī chún cài fù guī yú,tiān shàng yào gōng diào dǐng sù。

送袁公发

谢逸

袁公落笔清如风,妙龄场屋声摩空。yuán gōng luò bǐ qīng rú fēng,miào líng chǎng wū shēng mó kōng。
陆沉簿领三十载,晚节自号无求翁。lù chén bù lǐng sān shí zài,wǎn jié zì hào wú qiú wēng。
朝廷公卿半亲旧,谁能挽致青云中。cháo tíng gōng qīng bàn qīn jiù,shuí néng wǎn zhì qīng yún zhōng。
参天老柏耐霜雪,始知不与萧艾同。cān tiān lǎo bǎi nài shuāng xuě,shǐ zhī bù yǔ xiāo ài tóng。
俯首下邑亦良苦,此行定入明光宫。fǔ shǒu xià yì yì liáng kǔ,cǐ xíng dìng rù míng guāng gōng。

送谭子仁游太学

谢逸

沓沓举子万马奔,倾动场屋风尘昏。dá dá jǔ zi wàn mǎ bēn,qīng dòng chǎng wū fēng chén hūn。
失身白袍青幕底,平生乾没三家村。shī shēn bái páo qīng mù dǐ,píng shēng qián méi sān jiā cūn。
今君触热去乡县,矫如野鹤离鸡群。jīn jūn chù rè qù xiāng xiàn,jiǎo rú yě hè lí jī qún。
笔端万字洒飞雹,岂畏食叶春蚕喧。bǐ duān wàn zì sǎ fēi báo,qǐ wèi shí yè chūn cán xuān。
广文先生倒屣待,三舍弟子气可吞。guǎng wén xiān shēng dào xǐ dài,sān shě dì zi qì kě tūn。
琴书在笥马在门,看看山上复有山。qín shū zài sì mǎ zài mén,kàn kàn shān shàng fù yǒu shān。
愿君莫忘大刀头,何年驷马君当还。yuàn jūn mò wàng dà dāo tóu,hé nián sì mǎ jūn dāng hái。

豫章别李元中宣德

谢逸

旧闻诸李隐龙眠,伯时已老元中少。jiù wén zhū lǐ yǐn lóng mián,bó shí yǐ lǎo yuán zhōng shǎo。
一行作吏各天涯,故人落落疏星晓。yī xíng zuò lì gè tiān yá,gù rén luò luò shū xīng xiǎo。
西山影里识君面,碧照章江眸子瞭。xī shān yǐng lǐ shí jūn miàn,bì zhào zhāng jiāng móu zi liǎo。
向来问道渺多歧,只今领略归玄妙。xiàng lái wèn dào miǎo duō qí,zhǐ jīn lǐng lüè guī xuán miào。
老凤垂头噤不语,古木槎枒噪春鸟。lǎo fèng chuí tóu jìn bù yǔ,gǔ mù chá yā zào chūn niǎo。
身在幕府心江湖,左胥右律但坐啸。shēn zài mù fǔ xīn jiāng hú,zuǒ xū yòu lǜ dàn zuò xiào。
第愁一叶钓鱼舟,不容七尺堂堂表。dì chóu yī yè diào yú zhōu,bù róng qī chǐ táng táng biǎo。
我今归卧灵谷云,君应紫禁莺花绕。wǒ jīn guī wò líng gǔ yún,jūn yīng zǐ jìn yīng huā rào。
相思有梦到茅斋,细雨青灯坐林杪。xiāng sī yǒu mèng dào máo zhāi,xì yǔ qīng dēng zuò lín miǎo。

与诸友访黄宗鲁宗鲁置酒于思猷亭席上分韵赋思猷亭诗各以姓为韵予得谢字

谢逸

我见俗子避百舍,一钱不直灌夫骂。wǒ jiàn sú zi bì bǎi shě,yī qián bù zhí guàn fū mà。
灵谷峰前汝水湄,谁信无双有江夏。líng gǔ fēng qián rǔ shuǐ méi,shuí xìn wú shuāng yǒu jiāng xià。
平生眼底无可人,子猷粗与吾同社。píng shēng yǎn dǐ wú kě rén,zi yóu cū yǔ wú tóng shè。
故栽修竹共岁寒,不与繁花斗荣谢。gù zāi xiū zhú gòng suì hán,bù yǔ fán huā dòu róng xiè。
疏阴时过少陵樽,斜枝最入萧郎画。shū yīn shí guò shǎo líng zūn,xié zhī zuì rù xiāo láng huà。
强排风雨作寒声,巧留雪月延深夜。qiáng pái fēng yǔ zuò hán shēng,qiǎo liú xuě yuè yán shēn yè。
三伏炎蒸自可逃,一榻清凉那肯借。sān fú yán zhēng zì kě táo,yī tà qīng liáng nà kěn jiè。
愿言闭关谢俗子,勿与此曹俱日化。yuàn yán bì guān xiè sú zi,wù yǔ cǐ cáo jù rì huà。
但得风味如晋人,纵无此君自潇洒。dàn dé fēng wèi rú jìn rén,zòng wú cǐ jūn zì xiāo sǎ。

从黄宗鲁乞怪石

谢逸

织女支机弃不用,老卢坠腰谁见收。zhī nǚ zhī jī qì bù yòng,lǎo lú zhuì yāo shuí jiàn shōu。
君从何处得此石,恐有鬼物为君偷。jūn cóng hé chù dé cǐ shí,kǒng yǒu guǐ wù wèi jūn tōu。
不堪压作捣练石,仆在墙东如卧牛。bù kān yā zuò dǎo liàn shí,pū zài qiáng dōng rú wò niú。
何如置我清溪上,奇峰崒嵂临清流。hé rú zhì wǒ qīng xī shàng,qí fēng zú lǜ lín qīng liú。
鄙夫须髯锐如戟,青眸皓齿不我俦。bǐ fū xū rán ruì rú jǐ,qīng móu hào chǐ bù wǒ chóu。
惟有泉石肯相伴,不索吾米无所求。wéi yǒu quán shí kěn xiāng bàn,bù suǒ wú mǐ wú suǒ qiú。
何时突兀入眼界,白头相对忘百忧。hé shí tū wù rù yǎn jiè,bái tóu xiāng duì wàng bǎi yōu。

代送柳权郡

谢逸

河东夫子文中虎,笔端挥洒如飞雨。hé dōng fū zi wén zhōng hǔ,bǐ duān huī sǎ rú fēi yǔ。
馀波覃及百世孙,翰墨风流照今古。yú bō tán jí bǎi shì sūn,hàn mò fēng liú zhào jīn gǔ。
文章清丽有典则,胸怀恢廓无城府。wén zhāng qīng lì yǒu diǎn zé,xiōng huái huī kuò wú chéng fǔ。
拥麾山郡民气和,万顷黄云富禾黍。yōng huī shān jùn mín qì hé,wàn qǐng huáng yún fù hé shǔ。
公馀雅会罗嘉宾,高论峥嵘挥玉麈。gōng yú yǎ huì luó jiā bīn,gāo lùn zhēng róng huī yù zhǔ。
皂盖双旌别汝江,去作他邦民父母。zào gài shuāng jīng bié rǔ jiāng,qù zuò tā bāng mín fù mǔ。
伫看祖席列岐亭,梅影横斜媚村坞。zhù kàn zǔ xí liè qí tíng,méi yǐng héng xié mèi cūn wù。
定知玉诏下丹墀,宰府要公调鼎俎。dìng zhī yù zhào xià dān chí,zǎi fǔ yào gōng diào dǐng zǔ。

送邹元佐还乡

谢逸

白云英英天末飞,红蕖脉脉涧底静。bái yún yīng yīng tiān mò fēi,hóng qú mài mài jiàn dǐ jìng。
北堂姑老冢妇勤,邹侯感物动幽兴。běi táng gū lǎo zhǒng fù qín,zōu hóu gǎn wù dòng yōu xīng。
暂将平生说诗口,试言祸福知天命。zàn jiāng píng shēng shuō shī kǒu,shì yán huò fú zhī tiān mìng。
五行推步聊复尔,恐君胸中有水镜。wǔ xíng tuī bù liáo fù ěr,kǒng jūn xiōng zhōng yǒu shuǐ jìng。

送高彦应

谢逸

小儒百鸟喧春风,大儒老凤栖梧桐。xiǎo rú bǎi niǎo xuān chūn fēng,dà rú lǎo fèng qī wú tóng。
诸生谈经用一律,夫子不答如病聋。zhū shēng tán jīng yòng yī lǜ,fū zi bù dá rú bìng lóng。
乃知胸次有妙理,此心矫矫谁与同。nǎi zhī xiōng cì yǒu miào lǐ,cǐ xīn jiǎo jiǎo shuí yǔ tóng。
临川决曹亦良苦,三年掉臂桁杨中。lín chuān jué cáo yì liáng kǔ,sān nián diào bì héng yáng zhōng。
悬知此行不落寞,陛下近用韩相公。xuán zhī cǐ xíng bù luò mò,bì xià jìn yòng hán xiāng gōng。

题许邦基却俗轩诗

谢逸

流俗纷纷何足却,尔曹百辈吾能著。liú sú fēn fēn hé zú què,ěr cáo bǎi bèi wú néng zhù。
虽同一床各做梦,政恐不妨人作乐。suī tóng yī chuáng gè zuò mèng,zhèng kǒng bù fáng rén zuò lè。
俗客自与此君疏,竹洞何曾有关钥。sú kè zì yǔ cǐ jūn shū,zhú dòng hé céng yǒu guān yào。
但邀明月对君饮,莫管门前可罗雀。dàn yāo míng yuè duì jūn yǐn,mò guǎn mén qián kě luó què。

次张邦式韵

谢逸

君家剑气干牛斗,焰焰寒光半天倚。jūn jiā jiàn qì gàn niú dòu,yàn yàn hán guāng bàn tiān yǐ。
胡不长携西入秦,曳裾侯门飒珠履。hú bù zhǎng xié xī rù qín,yè jū hóu mén sà zhū lǚ。
奈何俯首桁杨间,手决大狱如倾水。nài hé fǔ shǒu héng yáng jiān,shǒu jué dà yù rú qīng shuǐ。
不向南楼按歌舞,乃提健笔夸豪靡。bù xiàng nán lóu àn gē wǔ,nǎi tí jiàn bǐ kuā háo mí。
独步诗坛数挑战,虽欲争锋吾老矣。dú bù shī tán shù tiāo zhàn,suī yù zhēng fēng wú lǎo yǐ。
晚来搜揽饥腹空,戏抱添丁玩岐嶷。wǎn lái sōu lǎn jī fù kōng,xì bào tiān dīng wán qí yí。
苍头剥啄叩我门,急得长篇惊抚几。cāng tóu bō zhuó kòu wǒ mén,jí dé zhǎng piān jīng fǔ jǐ。
嗟予敢望幼度才,哦诗粗可玄晖比。jiē yǔ gǎn wàng yòu dù cái,ó shī cū kě xuán huī bǐ。
紫囊成坏本来空,心悟香严聊尔尔。zǐ náng chéng huài běn lái kōng,xīn wù xiāng yán liáo ěr ěr。
君如暂辍画眉手,我亦闭关防折齿。jūn rú zàn chuò huà méi shǒu,wǒ yì bì guān fáng zhé chǐ。

再用前韵

谢逸

我家端无一囊钱,肮脏赵生门可倚。wǒ jiā duān wú yī náng qián,āng zàng zhào shēng mén kě yǐ。
黄绶丛中识君面,眼前如见曲阜履。huáng shòu cóng zhōng shí jūn miàn,yǎn qián rú jiàn qū fù lǚ。
兴来曳杖叩斋扉,清坐焚香淡如水。xīng lái yè zhàng kòu zhāi fēi,qīng zuò fén xiāng dàn rú shuǐ。
有时造语出瑰奇,要令墨客皆风靡。yǒu shí zào yǔ chū guī qí,yào lìng mò kè jiē fēng mí。
仰观乔木俯流泉,因念吾生行已矣。yǎng guān qiáo mù fǔ liú quán,yīn niàn wú shēng xíng yǐ yǐ。
台若君才万夫特,风仪秀整秋山嶷。tái ruò jūn cái wàn fū tè,fēng yí xiù zhěng qiū shān yí。
行看待诏金马门,安得嗒然长隐几。xíng kàn dài zhào jīn mǎ mén,ān dé dā rán zhǎng yǐn jǐ。
功名他日似留侯,岂与风流京兆比。gōng míng tā rì shì liú hóu,qǐ yǔ fēng liú jīng zhào bǐ。
昨朝篇末画眉句,始悟前言戏之耳。zuó cháo piān mò huà méi jù,shǐ wù qián yán xì zhī ěr。
不如共访弥天释,真成四海习凿齿。bù rú gòng fǎng mí tiān shì,zhēn chéng sì hǎi xí záo chǐ。

谢逸

春云结成三日霖,朔风吹作一尺雪。chūn yún jié chéng sān rì lín,shuò fēng chuī zuò yī chǐ xuě。
纷纷委地玉花乱,皎皎照户虹光发。fēn fēn wěi dì yù huā luàn,jiǎo jiǎo zhào hù hóng guāng fā。
一樽相对老孟光,寒窗痴坐灯明灭。yī zūn xiāng duì lǎo mèng guāng,hán chuāng chī zuò dēng míng miè。
踏雪观梅亦不恶,月夜西楼更清绝。tà xuě guān méi yì bù è,yuè yè xī lóu gèng qīng jué。