古诗词

嘲潘邠老未娶

谢逸

潘侯平生心,初不喜婚宦。pān hóu píng shēng xīn,chū bù xǐ hūn huàn。
中年又丧妻,二子尚幼丱。zhōng nián yòu sàng qī,èr zi shàng yòu guàn。
孤灯秋梦寒,颇思美目盼。gū dēng qiū mèng hán,pǒ sī měi mù pàn。
初时似不堪,既久亦习惯。chū shí shì bù kān,jì jiǔ yì xí guàn。
斯人天机深,坚壁却忧患。sī rén tiān jī shēn,jiān bì què yōu huàn。
浊醪只独斟,布衣谁补绽。zhuó láo zhǐ dú zhēn,bù yī shuí bǔ zhàn。
岂不溉釜鬵,无人煮藜苋。qǐ bù gài fǔ qín,wú rén zhǔ lí xiàn。
买婢供使令,颇遭俗子讪。mǎi bì gōng shǐ lìng,pǒ zāo sú zi shàn。
北风吹枯桑,天寒岁云晏。běi fēng chuī kū sāng,tiān hán suì yún yàn。
人生不百年,一世如梦幻。rén shēng bù bǎi nián,yī shì rú mèng huàn。
勿谓渊泉深,巨鱼亦可汕。wù wèi yuān quán shēn,jù yú yì kě shàn。
何当呼蹇修,便可买羔雁。hé dāng hū jiǎn xiū,biàn kě mǎi gāo yàn。
中馈端有人,嫁娶岂难办。zhōng kuì duān yǒu rén,jià qǔ qǐ nán bàn。
为君乞樊素,伴我老山涧。wèi jūn qǐ fán sù,bàn wǒ lǎo shān jiàn。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

醉中排闷

谢逸

武昌门外柳如烟,想见潘侯枕曲眠。wǔ chāng mén wài liǔ rú yān,xiǎng jiàn pān hóu zhěn qū mián。
欲借一帆春水去,江边皆是楚州船。yù jiè yī fān chūn shuǐ qù,jiāng biān jiē shì chǔ zhōu chuán。

送曹圣延刘济道归宜春

谢逸

曹刘翰墨有家风,不学随时语更雄。cáo liú hàn mò yǒu jiā fēng,bù xué suí shí yǔ gèng xióng。
莫似溪堂老居士,十年林下坐诗穷。mò shì xī táng lǎo jū shì,shí nián lín xià zuò shī qióng。

送曹圣延刘济道归宜春

谢逸

家在集云峰下居,门前翠竹尽真如。jiā zài jí yún fēng xià jū,mén qián cuì zhú jǐn zhēn rú。
道人若许通消息,邀我须凭雁足书。dào rén ruò xǔ tōng xiāo xī,yāo wǒ xū píng yàn zú shū。

端午绝句二首

谢逸

白发无端种种生,每逢佳节只心惊。bái fā wú duān zhǒng zhǒng shēng,měi féng jiā jié zhǐ xīn jīng。
老妻稚子知人意,但把菖蒲酒细倾。lǎo qī zhì zi zhī rén yì,dàn bǎ chāng pú jiǔ xì qīng。

端午绝句二首

谢逸

病臂懒缠长命缕,破衣羞带赤灵符。bìng bì lǎn chán zhǎng mìng lǚ,pò yī xiū dài chì líng fú。
樽中有酒不得醉,忆著三闾屈大夫。zūn zhōng yǒu jiǔ bù dé zuì,yì zhù sān lǘ qū dà fū。

南湖绝句戏高彦应司理

谢逸

平湖奁镜净无尘,地接西坛共一云。píng hú lián jìng jìng wú chén,dì jiē xī tán gòng yī yún。
安得御风如列子,更邀明月访元君。ān dé yù fēng rú liè zi,gèng yāo míng yuè fǎng yuán jūn。

南湖绝句戏高彦应司理

谢逸

野情萧散不便书,老大无心赋子虚。yě qíng xiāo sàn bù biàn shū,lǎo dà wú xīn fù zi xū。
待借南湖双艓子,绿荷阴里看游鱼。dài jiè nán hú shuāng dié zi,lǜ hé yīn lǐ kàn yóu yú。

南湖绝句戏高彦应司理

谢逸

芰荷香里文章静,蘋藻汀边职事清。jì hé xiāng lǐ wén zhāng jìng,píng zǎo tīng biān zhí shì qīng。
若使渊明知此味,折腰五斗可忘情。ruò shǐ yuān míng zhī cǐ wèi,zhé yāo wǔ dòu kě wàng qíng。

南湖绝句戏高彦应司理

谢逸

山色波光入座中,笑谈不觉酒杯空。shān sè bō guāng rù zuò zhōng,xiào tán bù jué jiǔ bēi kōng。
掾曹莫作刑官看,兼有江湖隐者风。yuàn cáo mò zuò xíng guān kàn,jiān yǒu jiāng hú yǐn zhě fēng。

南湖绝句戏高彦应司理

谢逸

碧瓦朱甍午影凉,软风翻袂送清香。bì wǎ zhū méng wǔ yǐng liáng,ruǎn fēng fān mèi sòng qīng xiāng。
荷花也似知秋近,故敛羞容避夕阳。hé huā yě shì zhī qiū jìn,gù liǎn xiū róng bì xī yáng。

文美约游南湖戏作绝句

谢逸

疏疏小雨阁春云,步屧轻便不涴尘。shū shū xiǎo yǔ gé chūn yún,bù xiè qīng biàn bù wò chén。
湖上沙鸥莫惊顾,吾曹岂是觅鱼人。hú shàng shā ōu mò jīng gù,wú cáo qǐ shì mì yú rén。

文美约游南湖戏作绝句

谢逸

沙井泉甘自试茶,匆匆一饭野僧家。shā jǐng quán gān zì shì chá,cōng cōng yī fàn yě sēng jiā。
翛然放棹各归去,不踏城西晚鼓衙。xiāo rán fàng zhào gè guī qù,bù tà chéng xī wǎn gǔ yá。

送王禹锡

谢逸

江南山水只供愁,征雁来时正倚楼。jiāng nán shān shuǐ zhǐ gōng chóu,zhēng yàn lái shí zhèng yǐ lóu。
十里珠帘皆可意,西风吹梦到扬州。shí lǐ zhū lián jiē kě yì,xī fēng chuī mèng dào yáng zhōu。

送王禹锡

谢逸

西风撩竹作秋声,勾引诗人太瘦生。xī fēng liāo zhú zuò qiū shēng,gōu yǐn shī rén tài shòu shēng。
安得昭华吹玉笛,满船明月送君行。ān dé zhāo huá chuī yù dí,mǎn chuán míng yuè sòng jūn xíng。

哭胡民望

谢逸

才闻歌板情难忍,支枕呻吟二竖婴。cái wén gē bǎn qíng nán rěn,zhī zhěn shēn yín èr shù yīng。
天上楼成邀李贺,山中石老失初平。tiān shàng lóu chéng yāo lǐ hè,shān zhōng shí lǎo shī chū píng。