古诗词

怀李方叔

谢逸

儒林丈人称两苏,一言为重轻璠玙。rú lín zhàng rén chēng liǎng sū,yī yán wèi zhòng qīng fán yú。
见君诵诗出险语,抚掌绝倒徒惊呼。jiàn jūn sòng shī chū xiǎn yǔ,fǔ zhǎng jué dào tú jīng hū。
贵耳贱目亦不恶,虎豹何殊犬羊鞟。guì ěr jiàn mù yì bù è,hǔ bào hé shū quǎn yáng kuò。
劝君掩舌卧衡门,莫赋悲秋任摇落。quàn jūn yǎn shé wò héng mén,mò fù bēi qiū rèn yáo luò。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

送临川教授叶端仁赴阙

谢逸

丸丸松柏林,结根临古道。wán wán sōng bǎi lín,jié gēn lín gǔ dào。
未逢匠石徒,岁久空合抱。wèi féng jiàng shí tú,suì jiǔ kōng hé bào。
圣人建明堂,良材日登造。shèng rén jiàn míng táng,liáng cái rì dēng zào。
左右乏先容,地遥安可到。zuǒ yòu fá xiān róng,dì yáo ān kě dào。
愿言励岁寒,不改雪霜操。yuàn yán lì suì hán,bù gǎi xuě shuāng cāo。

送临川教授叶端仁赴阙

谢逸

嘉林有石龟,视尾知千龄。jiā lín yǒu shí guī,shì wěi zhī qiān líng。
支床气愈老,巢莲身始轻。zhī chuáng qì yù lǎo,cháo lián shēn shǐ qīng。
钻灼占休咎,胸中疑惑明。zuān zhuó zhàn xiū jiù,xiōng zhōng yí huò míng。
纳锡藏太卜,决策安朝廷。nà xī cáng tài bo,jué cè ān cháo tíng。
吾徒昧倚伏,祸福何由徵。wú tú mèi yǐ fú,huò fú hé yóu zhēng。

同吴迪吉汪信民游西塔寺分韵赋诗以荷花日落酣为韵探得荷花字

谢逸

曲肱清梦残,晓鼓喧鸣鼍。qū gōng qīng mèng cán,xiǎo gǔ xuān míng tuó。
披衣步庭除,白露倾圆荷。pī yī bù tíng chú,bái lù qīng yuán hé。
俄闻剥啄声,佳客来相过。é wén bō zhuó shēng,jiā kè lái xiāng guò。
为言城市喧,邀我游山阿。wèi yán chéng shì xuān,yāo wǒ yóu shān ā。
步入青莲界,诸峰郁嵯峨。bù rù qīng lián jiè,zhū fēng yù cuó é。
清香郁软语,竟日同婆娑。qīng xiāng yù ruǎn yǔ,jìng rì tóng pó suō。
吾人嗜好僻,与世殊臼窠。wú rén shì hǎo pì,yǔ shì shū jiù kē。
兹游慎勿广,恐为俗客呵。zī yóu shèn wù guǎng,kǒng wèi sú kè hē。

同吴迪吉汪信民游西塔寺分韵赋诗以荷花日落酣为韵探得荷花字

谢逸

林间露警鹤,城头日翻鸦。lín jiān lù jǐng hè,chéng tóu rì fān yā。
荷香晓逾清,山色秋更佳。hé xiāng xiǎo yú qīng,shān sè qiū gèng jiā。
寺有老比丘,视世如虚花。sì yǒu lǎo bǐ qiū,shì shì rú xū huā。
茶香语有味,境静思无邪。chá xiāng yǔ yǒu wèi,jìng jìng sī wú xié。
夕阳动归兴,天末散馀霞。xī yáng dòng guī xīng,tiān mò sàn yú xiá。
徘徊不忍去,南楼吹晓笳。pái huái bù rěn qù,nán lóu chuī xiǎo jiā。
更约秋夜来,小船卧蒹葭。gèng yuē qiū yè lái,xiǎo chuán wò jiān jiā。

游西塔寺分韵得异字

谢逸

天刑不可解,何以补我劓。tiān xíng bù kě jiě,hé yǐ bǔ wǒ yì。
同访老比丘,步至城南寺。tóng fǎng lǎo bǐ qiū,bù zhì chéng nán sì。
脱冠饭其腹,咀嚼风雨驶。tuō guān fàn qí fù,jǔ jué fēng yǔ shǐ。
四壁吼怒雷,稍稍众客睡。sì bì hǒu nù léi,shāo shāo zhòng kè shuì。
而余与汪侯,敬咨第一义。ér yú yǔ wāng hóu,jìng zī dì yī yì。
山僧笑不答,饮食自知味。shān sēng xiào bù dá,yǐn shí zì zhī wèi。
岂无一樽酒,把盏得竟醉。qǐ wú yī zūn jiǔ,bǎ zhǎn dé jìng zuì。
不知虚静中,自有无穷意。bù zhī xū jìng zhōng,zì yǒu wú qióng yì。
赋诗非不工,聊以助游戏。fù shī fēi bù gōng,liáo yǐ zhù yóu xì。
莫学玉川子,弄笔嘲同异。mò xué yù chuān zi,nòng bǐ cháo tóng yì。

游西塔寺分韵得溪字

谢逸

绿筱蒙修涂,圆荷媚清溪。lǜ xiǎo méng xiū tú,yuán hé mèi qīng xī。
步屧便清风,欻见古招提。bù xiè biàn qīng fēng,chuā jiàn gǔ zhāo tí。
入门眼界净,端如刮金篦。rù mén yǎn jiè jìng,duān rú guā jīn bì。
升堂各趺坐,野语无町畦。shēng táng gè fū zuò,yě yǔ wú tīng qí。
吾徒性真率,可追阮与嵇。wú tú xìng zhēn lǜ,kě zhuī ruǎn yǔ jī。
安能触世网,瓮底藏醯鸡。ān néng chù shì wǎng,wèng dǐ cáng xī jī。
爱此清旷境,不知夕阳西。ài cǐ qīng kuàng jìng,bù zhī xī yáng xī。
归骑去联翩,城头乌夜啼。guī qí qù lián piān,chéng tóu wū yè tí。

与诸友游南湖分韵得红字

谢逸

不通泮宫籍,端居常屡空。bù tōng pàn gōng jí,duān jū cháng lǚ kōng。
贫知俗益薄,老觉书有功。pín zhī sú yì báo,lǎo jué shū yǒu gōng。
寂无裹饭客,门前翳蒿蓬。jì wú guǒ fàn kè,mén qián yì hāo péng。
平生眼底人,粗知吾困穷。píng shēng yǎn dǐ rén,cū zhī wú kùn qióng。
招呼城南游,饭我枵肠空。zhāo hū chéng nán yóu,fàn wǒ xiāo cháng kōng。
亭午得一饱,哦诗和秋虫。tíng wǔ dé yī bǎo,ó shī hé qiū chóng。
扪腹步南湖,缓带披凉风。mén fù bù nán hú,huǎn dài pī liáng fēng。
渐见波心莲,颇忆新妆红。jiàn jiàn bō xīn lián,pǒ yì xīn zhuāng hóng。
徐酌穆生醴,宛如和露浓。xú zhuó mù shēng lǐ,wǎn rú hé lù nóng。
三咽不知味,百盏无醉容。sān yàn bù zhī wèi,bǎi zhǎn wú zuì róng。
但可胜茶汤,留饷东坡翁。dàn kě shèng chá tāng,liú xiǎng dōng pō wēng。
儒生本酸寒,独处罹百凶。rú shēng běn suān hán,dú chù lí bǎi xiōng。
不谒魏元君,粗免恶少攻。bù yè wèi yuán jūn,cū miǎn è shǎo gōng。

送鹿好古

谢逸

邑小民事简,琴樽有馀欢。yì xiǎo mín shì jiǎn,qín zūn yǒu yú huān。
才高气虽雄,心夷神自闲。cái gāo qì suī xióng,xīn yí shén zì xián。
吐辞如春风,万象生笔端。tǔ cí rú chūn fēng,wàn xiàng shēng bǐ duān。
向识杏坛老,不应叹才难。xiàng shí xìng tán lǎo,bù yīng tàn cái nán。
山近雪云密,风动梅香寒。shān jìn xuě yún mì,fēng dòng méi xiāng hán。
铜龙晓鼓鸣,画舸扬漪澜。tóng lóng xiǎo gǔ míng,huà gě yáng yī lán。
丈夫重离别,感慨伤朱颜。zhàng fū zhòng lí bié,gǎn kǎi shāng zhū yán。
努力事明主,慎勿轻挂冠。nǔ lì shì míng zhǔ,shèn wù qīng guà guān。

送李明道

谢逸

我老不闻道,抱疴卧蓬室。wǒ lǎo bù wén dào,bào kē wò péng shì。
有客晨叩门,竦若秋山直。yǒu kè chén kòu mén,sǒng ruò qiū shān zhí。
借问为谁何,吾祖乃太白。jiè wèn wèi shuí hé,wú zǔ nǎi tài bái。
倾怀露底蕴,始恨晚相得。qīng huái lù dǐ yùn,shǐ hèn wǎn xiāng dé。
时时出诗语,词源极湍激。shí shí chū shī yǔ,cí yuán jí tuān jī。
格律竟不凡,窥祖见窗壁。gé lǜ jìng bù fán,kuī zǔ jiàn chuāng bì。
飘然别我去,此道谁知识。piāo rán bié wǒ qù,cǐ dào shuí zhī shí。
世岂乏金龟,恐无贺宾客。shì qǐ fá jīn guī,kǒng wú hè bīn kè。

金溪董秀彦

谢逸

太白列仙人,名缀云房籍。tài bái liè xiān rén,míng zhuì yún fáng jí。
天上官长严,宁为世间客。tiān shàng guān zhǎng yán,níng wèi shì jiān kè。
醉揖巢父辈,相从竹溪逸。zuì yī cháo fù bèi,xiāng cóng zhú xī yì。
朝衫不上船,拜舞堕巾帻。cháo shān bù shàng chuán,bài wǔ duò jīn zé。
气吞高力士,傲睨天地窄。qì tūn gāo lì shì,ào nì tiān dì zhǎi。
董侯慕斯人,作堂榜其壁。dǒng hóu mù sī rén,zuò táng bǎng qí bì。
流俗嗜声利,如舐刀上蜜。liú sú shì shēng lì,rú shì dāo shàng mì。
慎勿徇流俗,与侯并为七。shèn wù xùn liú sú,yǔ hóu bìng wèi qī。

和王闲叟见赠兼简李商老

谢逸

绿发工词章,白头困州县。lǜ fā gōng cí zhāng,bái tóu kùn zhōu xiàn。
老气吞儿曹,胸中书万卷。lǎo qì tūn ér cáo,xiōng zhōng shū wàn juǎn。
遗我盈把珠,璀璨辉组练。yí wǒ yíng bǎ zhū,cuǐ càn huī zǔ liàn。
何时游匡庐,登堂识君面。hé shí yóu kuāng lú,dēng táng shí jūn miàn。
更邀谪仙人,共醉山间院。gèng yāo zhé xiān rén,gòng zuì shān jiān yuàn。
愿君出樊素,可供一笑倩。yuàn jūn chū fán sù,kě gōng yī xiào qiàn。

和洪老赠寂大师

谢逸

道人居笑庵,游戏大海寂。dào rén jū xiào ān,yóu xì dà hǎi jì。
钩深无近用,镜古有精识。gōu shēn wú jìn yòng,jìng gǔ yǒu jīng shí。
运筹不减良,任侠颇如剧。yùn chóu bù jiǎn liáng,rèn xiá pǒ rú jù。
未传东土衣,不通左阶籍。wèi chuán dōng tǔ yī,bù tōng zuǒ jiē jí。
归自丹霞山,闭门不浪出。guī zì dān xiá shān,bì mén bù làng chū。
室中拂未秉,户外屦已积。shì zhōng fú wèi bǐng,hù wài jù yǐ jī。
非关一念致,要是三昧力。fēi guān yī niàn zhì,yào shì sān mèi lì。
叠衾洗钵外,何以度永日。dié qīn xǐ bō wài,hé yǐ dù yǒng rì。
孤坐老此生,恐为世情测。gū zuò lǎo cǐ shēng,kǒng wèi shì qíng cè。
谈笑作佛事,岂不胜占毕。tán xiào zuò fú shì,qǐ bù shèng zhàn bì。
垂手试入廛,贪夫愿投璧。chuí shǒu shì rù chán,tān fū yuàn tóu bì。
大木倒百围,山灵不敢惜。dà mù dào bǎi wéi,shān líng bù gǎn xī。
壮观佛宇丽,鬼工莫俦匹。zhuàng guān fú yǔ lì,guǐ gōng mò chóu pǐ。
众生嗜欲利,如儿舐刀蜜。zhòng shēng shì yù lì,rú ér shì dāo mì。
睹此大庄严,一瞬万缘失。dǔ cǐ dà zhuāng yán,yī shùn wàn yuán shī。
何时却闭门,养此幻化质。hé shí què bì mén,yǎng cǐ huàn huà zhì。
老大百不知,面带黄瓜色。lǎo dà bǎi bù zhī,miàn dài huáng guā sè。

观蔡规画山水图

谢逸

蔡生老江南,山水涵眼界。cài shēng lǎo jiāng nán,shān shuǐ hán yǎn jiè。
挥洒若无心,笔端生万怪。huī sǎ ruò wú xīn,bǐ duān shēng wàn guài。
树杪耸烟鬟,云端悬缟带。shù miǎo sǒng yān huán,yún duān xuán gǎo dài。
系舟枯柳根,茅屋临清派。xì zhōu kū liǔ gēn,máo wū lín qīng pài。
扫壁挂高堂,肃肃起清籁。sǎo bì guà gāo táng,sù sù qǐ qīng lài。
君名定不朽,第恐缣素败。jūn míng dìng bù xiǔ,dì kǒng jiān sù bài。

寄洪驹父戏效其体

谢逸

令尹吴楚豪,奇胸开八窗。lìng yǐn wú chǔ háo,qí xiōng kāi bā chuāng。
人物秀春柳,诗句妙澄江。rén wù xiù chūn liǔ,shī jù miào chéng jiāng。
筑室名壁阴,凿牖延朱光。zhù shì míng bì yīn,záo yǒu yán zhū guāng。
呻吟六艺学,心醉倚胡床。shēn yín liù yì xué,xīn zuì yǐ hú chuáng。
毛锥摘秋颖,茧纸截水苍。máo zhuī zhāi qiū yǐng,jiǎn zhǐ jié shuǐ cāng。
浑洒有能事,著勋翰墨场。hún sǎ yǒu néng shì,zhù xūn hàn mò chǎng。
翼翼鲁泮宫,国士徵无双。yì yì lǔ pàn gōng,guó shì zhēng wú shuāng。
行且职教事,儒风成一邦。xíng qiě zhí jiào shì,rú fēng chéng yī bāng。

寄徐师川戏效其体

谢逸

不见徐侯久,梦绕西山阳。bù jiàn xú hóu jiǔ,mèng rào xī shān yáng。
斯人天下士,秀拔无等双。sī rén tiān xià shì,xiù bá wú děng shuāng。
捉麈望青天,意气吞八荒。zhuō zhǔ wàng qīng tiān,yì qì tūn bā huāng。
平生学古功,胸次罗典章。píng shēng xué gǔ gōng,xiōng cì luó diǎn zhāng。
商略造理窟,清论排风霜。shāng lüè zào lǐ kū,qīng lùn pái fēng shuāng。
弄笔有佳思,哦诗怀漫郎。nòng bǐ yǒu jiā sī,ó shī huái màn láng。
恐非江湖客,黑头侍明光。kǒng fēi jiāng hú kè,hēi tóu shì míng guāng。
不忘温处士,群书亦可将。bù wàng wēn chù shì,qún shū yì kě jiāng。