古诗词

次张邦式韵

谢逸

君家剑气干牛斗,焰焰寒光半天倚。jūn jiā jiàn qì gàn niú dòu,yàn yàn hán guāng bàn tiān yǐ。
胡不长携西入秦,曳裾侯门飒珠履。hú bù zhǎng xié xī rù qín,yè jū hóu mén sà zhū lǚ。
奈何俯首桁杨间,手决大狱如倾水。nài hé fǔ shǒu héng yáng jiān,shǒu jué dà yù rú qīng shuǐ。
不向南楼按歌舞,乃提健笔夸豪靡。bù xiàng nán lóu àn gē wǔ,nǎi tí jiàn bǐ kuā háo mí。
独步诗坛数挑战,虽欲争锋吾老矣。dú bù shī tán shù tiāo zhàn,suī yù zhēng fēng wú lǎo yǐ。
晚来搜揽饥腹空,戏抱添丁玩岐嶷。wǎn lái sōu lǎn jī fù kōng,xì bào tiān dīng wán qí yí。
苍头剥啄叩我门,急得长篇惊抚几。cāng tóu bō zhuó kòu wǒ mén,jí dé zhǎng piān jīng fǔ jǐ。
嗟予敢望幼度才,哦诗粗可玄晖比。jiē yǔ gǎn wàng yòu dù cái,ó shī cū kě xuán huī bǐ。
紫囊成坏本来空,心悟香严聊尔尔。zǐ náng chéng huài běn lái kōng,xīn wù xiāng yán liáo ěr ěr。
君如暂辍画眉手,我亦闭关防折齿。jūn rú zàn chuò huà méi shǒu,wǒ yì bì guān fáng zhé chǐ。

谢逸

谢逸(1068-1113,一说1010-1113)字无逸,号溪堂。宋代临川城南(今属江西省抚州市)人。北宋文学家,江西诗派二十五法嗣之一。与其从弟谢薖并称“临川二谢”。与饶节、汪革、谢薖并称为“江西诗派临川四才子”。 曾写过300首咏蝶诗,人称“谢蝴蝶”。生于宋神宗赵顼熙宁元年,幼年丧父,家境贫寒。与汪革、谢薖同学于吕希哲,刻苦磨砺,诗文俱佳。两次应科举,均不第。宋徽宗赵佶政和三年以布衣终老于故土,年四十五。 谢逸的作品>>

猜您喜欢

春词

谢逸

午睡醒来炷晚香,麝煤冉冉袭衣裳。wǔ shuì xǐng lái zhù wǎn xiāng,shè méi rǎn rǎn xí yī shang。
垂杨莫道无才思,故遣飞花入洞房。chuí yáng mò dào wú cái sī,gù qiǎn fēi huā rù dòng fáng。

春词

谢逸

曲栏干外柳垂垂,罗幕风轻燕子飞。qū lán gàn wài liǔ chuí chuí,luó mù fēng qīng yàn zi fēi。
独倚危楼思往事,落红撩乱点春衣。dú yǐ wēi lóu sī wǎng shì,luò hóng liāo luàn diǎn chūn yī。

春词

谢逸

豆蔻梢头春事休,风飘万点只供愁。dòu kòu shāo tóu chūn shì xiū,fēng piāo wàn diǎn zhǐ gōng chóu。
杜鹃啼破三更月,梦绕云间百尺楼。dù juān tí pò sān gèng yuè,mèng rào yún jiān bǎi chǐ lóu。

春词

谢逸

院落帘垂春日长,嫩晴天气牡丹香。yuàn luò lián chuí chūn rì zhǎng,nèn qíng tiān qì mǔ dān xiāng。
细看玉面天然白,不及姚家宫样黄。xì kàn yù miàn tiān rán bái,bù jí yáo jiā gōng yàng huáng。

春词

谢逸

门前杨柳暗沙汀,雨湿东风未放晴。mén qián yáng liǔ àn shā tīng,yǔ shī dōng fēng wèi fàng qíng。
点点落花春事晚,青青芳草暮愁生。diǎn diǎn luò huā chūn shì wǎn,qīng qīng fāng cǎo mù chóu shēng。

城南

谢逸

院落轻寒犹侧侧,园林黄鸟未交交。yuàn luò qīng hán yóu cè cè,yuán lín huáng niǎo wèi jiāo jiāo。
韶光幸自无人觉,谁遣东风染柳梢。sháo guāng xìng zì wú rén jué,shuí qiǎn dōng fēng rǎn liǔ shāo。

城南

谢逸

长恐归时已闭关,西坛虽好敢盘桓。zhǎng kǒng guī shí yǐ bì guān,xī tán suī hǎo gǎn pán huán。
可怜月夜杉松影,输与沙鸥野鹤看。kě lián yuè yè shān sōng yǐng,shū yǔ shā ōu yě hè kàn。

和饶正叔碧桃绝句

谢逸

未折香枝插鬓鸦,月和疏影上檐牙。wèi zhé xiāng zhī chā bìn yā,yuè hé shū yǐng shàng yán yá。
诗人莫作夭桃看,不是玄都观里花。shī rén mò zuò yāo táo kàn,bù shì xuán dōu guān lǐ huā。

梨花已谢戏作二诗伤之

谢逸

冷香消尽晚风吹,脉脉无言对落晖。lěng xiāng xiāo jǐn wǎn fēng chuī,mài mài wú yán duì luò huī。
旧日郭西千树雪,今随蝴蝶作团飞。jiù rì guō xī qiān shù xuě,jīn suí hú dié zuò tuán fēi。

梨花已谢戏作二诗伤之

谢逸

剪剪轻风漠漠寒,玉肌萧瑟粉香残。jiǎn jiǎn qīng fēng mò mò hán,yù jī xiāo sè fěn xiāng cán。
一枝带雨墙头出,不用行人着眼看。yī zhī dài yǔ qiáng tóu chū,bù yòng xíng rén zhe yǎn kàn。

寄查多闻

谢逸

谁能货马即求船,分袂都门又一年。shuí néng huò mǎ jí qiú chuán,fēn mèi dōu mén yòu yī nián。
翳翳夏槐联骑语,萧萧秋雨对床眠。yì yì xià huái lián qí yǔ,xiāo xiāo qiū yǔ duì chuáng mián。

寄查多闻

谢逸

大梁客舍虽无事,博塞欢娱未称情。dà liáng kè shě suī wú shì,bó sāi huān yú wèi chēng qíng。
不若夷门搔首坐,倘逢黄发识侯嬴。bù ruò yí mén sāo shǒu zuò,tǎng féng huáng fā shí hóu yíng。

醉中排闷

谢逸

白发逢春老更狂,衰颜得酒脸生光。bái fā féng chūn lǎo gèng kuáng,shuāi yán dé jiǔ liǎn shēng guāng。
旋张裙幄林中醉,不管槐花开后忙。xuán zhāng qún wò lín zhōng zuì,bù guǎn huái huā kāi hòu máng。

醉中排闷

谢逸

春来莫学虎头痴,趁取风光二月时。chūn lái mò xué hǔ tóu chī,chèn qǔ fēng guāng èr yuè shí。
剩觅吴笺呼阿买,醉中准拟写新诗。shèng mì wú jiān hū ā mǎi,zuì zhōng zhǔn nǐ xiě xīn shī。

醉中排闷

谢逸

溪堂日日春光好,问柳中丞殊未来。xī táng rì rì chūn guāng hǎo,wèn liǔ zhōng chéng shū wèi lái。
暂辍老妻棋局手,白头相对酌新醅。zàn chuò lǎo qī qí jú shǒu,bái tóu xiāng duì zhuó xīn pēi。