古诗词

道中望茅山有感

周文璞

危亭对名岳,毕景扶钩栏。wēi tíng duì míng yuè,bì jǐng fú gōu lán。
白鹭伺察过,低昂若弓弯。bái lù cì chá guò,dī áng ruò gōng wān。
去岁负笈游,最住元符间。qù suì fù jí yóu,zuì zhù yuán fú jiān。
栎林带修竹,清派流珊珊。lì lín dài xiū zhú,qīng pài liú shān shān。
离留叫昼静,洞天生春寒。lí liú jiào zhòu jìng,dòng tiān shēng chūn hán。
伟哉老宗师,作屋云雨端。wěi zāi lǎo zōng shī,zuò wū yún yǔ duān。
竟为杀虫蚁,不活升龙鸾。jìng wèi shā chóng yǐ,bù huó shēng lóng luán。
遗体但解蜕,故宫亦烧残。yí tǐ dàn jiě tuì,gù gōng yì shāo cán。
今创已半旧,万柱扶玄坛。jīn chuàng yǐ bàn jiù,wàn zhù fú xuán tán。
遂以两不借,一筇履巑岏。suì yǐ liǎng bù jiè,yī qióng lǚ cuán wán。
入宅问玉斧,采芝投金环。rù zhái wèn yù fǔ,cǎi zhī tóu jīn huán。
墨沼篆结字,丹台气成盘。mò zhǎo zhuàn jié zì,dān tái qì chéng pán。
将谓便隐遁,遽尔罹间关。jiāng wèi biàn yǐn dùn,jù ěr lí jiān guān。
夷甫麈尾堕,荀令香炉闲。yí fǔ zhǔ wěi duò,xún lìng xiāng lú xián。
再获望奇秀,恍然神观还。zài huò wàng qí xiù,huǎng rán shén guān hái。
如见大仙伯,被发绿映山。rú jiàn dà xiān bó,bèi fā lǜ yìng shān。
两君控鹄从,俱著汉小冠。liǎng jūn kòng gǔ cóng,jù zhù hàn xiǎo guān。
俗累当复驰,煮药鼎欲翻。sú lèi dāng fù chí,zhǔ yào dǐng yù fān。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

江南曲四首

周文璞

郎与新欢浓,侬与旧欢熟。láng yǔ xīn huān nóng,nóng yǔ jiù huān shú。
懊恼对行人,当为歌艳曲。ào nǎo duì xíng rén,dāng wèi gē yàn qū。

江南曲四首

周文璞

孤馆闻啼莺,日暮脂粉薄。gū guǎn wén tí yīng,rì mù zhī fěn báo。
芳醪似泥贱,那得不行乐。fāng láo shì ní jiàn,nà dé bù xíng lè。

江南曲四首

周文璞

雨认巫山气,江通淫预情。yǔ rèn wū shān qì,jiāng tōng yín yù qíng。
相逢未多时,秋花开古城。xiāng féng wèi duō shí,qiū huā kāi gǔ chéng。

乌夜啼

周文璞

何人弹阮咸,故故轻手摘。hé rén dàn ruǎn xián,gù gù qīng shǒu zhāi。
弹作乌夜啼,此意我所恻。dàn zuò wū yè tí,cǐ yì wǒ suǒ cè。
南朝有帝子,作牧号侯伯。nán cháo yǒu dì zi,zuò mù hào hóu bó。
著身疑嫌间,生意日偪仄。zhù shēn yí xián jiān,shēng yì rì bī zè。
爱妾闻啼声,改镇颁竹册。ài qiè wén tí shēng,gǎi zhèn bān zhú cè。
或云长安吏,性命在顷刻。huò yún zhǎng ān lì,xìng mìng zài qǐng kè。
小妇闻啼声,赦令敷大泽。xiǎo fù wén tí shēng,shè lìng fū dà zé。
身虽不肖甚,幼小著苍帻。shēn suī bù xiào shén,yòu xiǎo zhù cāng zé。
再转作县佐,欲塞父祖责。zài zhuǎn zuò xiàn zuǒ,yù sāi fù zǔ zé。
濡墨决疑讼,行朱慰冤魄。rú mò jué yí sòng,xíng zhū wèi yuān pò。
群凶见之怒,极意便刳磔。qún xiōng jiàn zhī nù,jí yì biàn kū zhé。
首沮隶阳桥,公议亦已格。shǒu jǔ lì yáng qiáo,gōng yì yì yǐ gé。
痛掠及库胥,指作盗钱贼。tòng lüè jí kù xū,zhǐ zuò dào qián zéi。
胥既窘椎凿,手堕面愈黑。xū jì jiǒng chuí záo,shǒu duò miàn yù hēi。
书款自诬伏,身竟遭刻画。shū kuǎn zì wū fú,shēn jìng zāo kè huà。
酷毒一如斯,谁谓彼无策。kù dú yī rú sī,shuí wèi bǐ wú cè。
谤书入外台,遂坐使者劾。bàng shū rù wài tái,suì zuò shǐ zhě hé。
牵连入冶城,五载穷惨礉。qiān lián rù yě chéng,wǔ zài qióng cǎn hé。
陈词叫穹旻,哀恸人叵测。chén cí jiào qióng mín,āi tòng rén pǒ cè。
若无磊落者,谁肯为昭白。ruò wú lěi luò zhě,shuí kěn wèi zhāo bái。
翻思受祸时,何但铩羽翮。fān sī shòu huò shí,hé dàn shā yǔ hé。
愁冤传里巷,泣涕到臧获。chóu yuān chuán lǐ xiàng,qì tì dào zāng huò。
嫠母偕妻孥,惘惘望秋色。lí mǔ xié qī nú,wǎng wǎng wàng qiū sè。
岂料今日下,置酒设豚拍。qǐ liào jīn rì xià,zhì jiǔ shè tún pāi。
听此哀丝鸣,但呼说不得。tīng cǐ āi sī míng,dàn hū shuō bù dé。
月明客已去,庭宇鸣哑哑。yuè míng kè yǐ qù,tíng yǔ míng yǎ yǎ。
世人见慈乌,唾笑满阡陌。shì rén jiàn cí wū,tuò xiào mǎn qiān mò。
谁知事乘除,祸去反为福。shuí zhī shì chéng chú,huò qù fǎn wèi fú。
苍苍上林枝,当去作谢客。cāng cāng shàng lín zhī,dāng qù zuò xiè kè。

翠蛟亭

周文璞

禹驱龙蛇不驱蚊,依然跧此山之坳。yǔ qū lóng shé bù qū wén,yī rán quán cǐ shān zhī ào。
有时渊停忽奔放,如负山走如玉跑。yǒu shí yuān tíng hū bēn fàng,rú fù shān zǒu rú yù pǎo。
昔时莘渭正如此,咨尔来者无空嘲。xī shí shēn wèi zhèng rú cǐ,zī ěr lái zhě wú kōng cháo。
185«78910111213