古诗词

乌夜啼

周文璞

何人弹阮咸,故故轻手摘。hé rén dàn ruǎn xián,gù gù qīng shǒu zhāi。
弹作乌夜啼,此意我所恻。dàn zuò wū yè tí,cǐ yì wǒ suǒ cè。
南朝有帝子,作牧号侯伯。nán cháo yǒu dì zi,zuò mù hào hóu bó。
著身疑嫌间,生意日偪仄。zhù shēn yí xián jiān,shēng yì rì bī zè。
爱妾闻啼声,改镇颁竹册。ài qiè wén tí shēng,gǎi zhèn bān zhú cè。
或云长安吏,性命在顷刻。huò yún zhǎng ān lì,xìng mìng zài qǐng kè。
小妇闻啼声,赦令敷大泽。xiǎo fù wén tí shēng,shè lìng fū dà zé。
身虽不肖甚,幼小著苍帻。shēn suī bù xiào shén,yòu xiǎo zhù cāng zé。
再转作县佐,欲塞父祖责。zài zhuǎn zuò xiàn zuǒ,yù sāi fù zǔ zé。
濡墨决疑讼,行朱慰冤魄。rú mò jué yí sòng,xíng zhū wèi yuān pò。
群凶见之怒,极意便刳磔。qún xiōng jiàn zhī nù,jí yì biàn kū zhé。
首沮隶阳桥,公议亦已格。shǒu jǔ lì yáng qiáo,gōng yì yì yǐ gé。
痛掠及库胥,指作盗钱贼。tòng lüè jí kù xū,zhǐ zuò dào qián zéi。
胥既窘椎凿,手堕面愈黑。xū jì jiǒng chuí záo,shǒu duò miàn yù hēi。
书款自诬伏,身竟遭刻画。shū kuǎn zì wū fú,shēn jìng zāo kè huà。
酷毒一如斯,谁谓彼无策。kù dú yī rú sī,shuí wèi bǐ wú cè。
谤书入外台,遂坐使者劾。bàng shū rù wài tái,suì zuò shǐ zhě hé。
牵连入冶城,五载穷惨礉。qiān lián rù yě chéng,wǔ zài qióng cǎn hé。
陈词叫穹旻,哀恸人叵测。chén cí jiào qióng mín,āi tòng rén pǒ cè。
若无磊落者,谁肯为昭白。ruò wú lěi luò zhě,shuí kěn wèi zhāo bái。
翻思受祸时,何但铩羽翮。fān sī shòu huò shí,hé dàn shā yǔ hé。
愁冤传里巷,泣涕到臧获。chóu yuān chuán lǐ xiàng,qì tì dào zāng huò。
嫠母偕妻孥,惘惘望秋色。lí mǔ xié qī nú,wǎng wǎng wàng qiū sè。
岂料今日下,置酒设豚拍。qǐ liào jīn rì xià,zhì jiǔ shè tún pāi。
听此哀丝鸣,但呼说不得。tīng cǐ āi sī míng,dàn hū shuō bù dé。
月明客已去,庭宇鸣哑哑。yuè míng kè yǐ qù,tíng yǔ míng yǎ yǎ。
世人见慈乌,唾笑满阡陌。shì rén jiàn cí wū,tuò xiào mǎn qiān mò。
谁知事乘除,祸去反为福。shuí zhī shì chéng chú,huò qù fǎn wèi fú。
苍苍上林枝,当去作谢客。cāng cāng shàng lín zhī,dāng qù zuò xiè kè。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

山行行歌十首

周文璞

受箓坛前云更长,春风漠漠杏花香。shòu lù tán qián yún gèng zhǎng,chūn fēng mò mò xìng huā xiāng。
峰回路转无人处,恰见天书字数行。fēng huí lù zhuǎn wú rén chù,qià jiàn tiān shū zì shù xíng。

山行行歌十首

周文璞

竦楶雕珉万万层,云头晃晃现觚棱。sǒng jié diāo mín wàn wàn céng,yún tóu huǎng huǎng xiàn gū léng。
野人自爱幽深景,只是寻常不见僧。yě rén zì ài yōu shēn jǐng,zhǐ shì xún cháng bù jiàn sēng。

山行行歌十首

周文璞

道院中间沐发容,施来元自赞皇公。dào yuàn zhōng jiān mù fā róng,shī lái yuán zì zàn huáng gōng。
君能百拜香烟下,不怕丹琼路不通。jūn néng bǎi bài xiāng yān xià,bù pà dān qióng lù bù tōng。

山行行歌十首

周文璞

虫蛀黄连彻夜焚,秦谣楚诵少人闻。chóng zhù huáng lián chè yè fén,qín yáo chǔ sòng shǎo rén wén。
近前欲问新宫信,鹤带灵芝入暮云。jìn qián yù wèn xīn gōng xìn,hè dài líng zhī rù mù yún。

山行行歌十首

周文璞

带浅人家隐树深,嫩晴天色弄云阴。dài qiǎn rén jiā yǐn shù shēn,nèn qíng tiān sè nòng yún yīn。
好风袅袅穿林去,吹散松黄似郁金。hǎo fēng niǎo niǎo chuān lín qù,chuī sàn sōng huáng shì yù jīn。

山行行歌十首

周文璞

遨游自是不思归,花气蒸衣气力微。áo yóu zì shì bù sī guī,huā qì zhēng yī qì lì wēi。
抛弃文书亡俗累,岭猿吟后闭山扉。pāo qì wén shū wáng sú lèi,lǐng yuán yín hòu bì shān fēi。

山行行歌十首

周文璞

天风稳送步虚声,杂和漫山桧柏鸣。tiān fēng wěn sòng bù xū shēng,zá hé màn shān guì bǎi míng。
远望山腰多白石,细看知是野人行。yuǎn wàng shān yāo duō bái shí,xì kàn zhī shì yě rén xíng。

山行行歌十首

周文璞

中峰道士蕊珠丹,曾与神仙玉炼颜。zhōng fēng dào shì ruǐ zhū dān,céng yǔ shén xiān yù liàn yán。
见说醉来烧隐诀,药炉萧瑟卧空山。jiàn shuō zuì lái shāo yǐn jué,yào lú xiāo sè wò kōng shān。

山行行歌十首

周文璞

紫阳道院古丹青,恨渠犹画化胡经。zǐ yáng dào yuàn gǔ dān qīng,hèn qú yóu huà huà hú jīng。
晚香灭没人归后,自有天风撼玉铃。wǎn xiāng miè méi rén guī hòu,zì yǒu tiān fēng hàn yù líng。

山行行歌十首

周文璞

砌穴萧森隔土桥,项梁城颂最萧条。qì xué xiāo sēn gé tǔ qiáo,xiàng liáng chéng sòng zuì xiāo tiáo。
羽衣歌此招魂魄,直送幡旗上九霄。yǔ yī gē cǐ zhāo hún pò,zhí sòng fān qí shàng jiǔ xiāo。

出白下

周文璞

南朝禁籞夕阳明,犹与游人作队行。nán cháo jìn yù xī yáng míng,yóu yǔ yóu rén zuò duì xíng。
烟满天渊池上路,菜花黄尽绿阴成。yān mǎn tiān yuān chí shàng lù,cài huā huáng jǐn lǜ yīn chéng。

金陵怀古六首

周文璞

孙伯陵头水最悲,蒋侯庙下月来迟。sūn bó líng tóu shuǐ zuì bēi,jiǎng hóu miào xià yuè lái chí。
夜深行客心惊恐,猿挂晋朝枫树枝。yè shēn xíng kè xīn jīng kǒng,yuán guà jìn cháo fēng shù zhī。

金陵怀古六首

周文璞

司马家儿持酒杯,天星亦下浇崔嵬。sī mǎ jiā ér chí jiǔ bēi,tiān xīng yì xià jiāo cuī wéi。
当时若便效牛饮,定有孟津师旅来。dāng shí ruò biàn xiào niú yǐn,dìng yǒu mèng jīn shī lǚ lái。

金陵怀古六首

周文璞

愁看幕府夕阳边,那更鸡笼在目前。chóu kàn mù fǔ xī yáng biān,nà gèng jī lóng zài mù qián。
跋扈飞扬只如此,登临那得不酸然。bá hù fēi yáng zhǐ rú cǐ,dēng lín nà dé bù suān rán。

金陵怀古六首

周文璞

杳杳旧踪寻不得,茫茫遗恨有谁穷。yǎo yǎo jiù zōng xún bù dé,máng máng yí hèn yǒu shuí qióng。
长安败绩谁怜汝,灞上收声未到公。zhǎng ān bài jì shuí lián rǔ,bà shàng shōu shēng wèi dào gōng。