古诗词

梦有饟予宝器一奁者曰僧某甲入寂奉以别也一念不敢受当与善知识作供耳顾视僧在傍恢然伟岸与之揖甚野划然笑曰我不管也因墨格上笔书云老藤一枝孤云万里如是我闻我闻如是放笔趺坐而逝既觉因作偈言焉知僧非异人与予宿有缘契庶几闻之

方岳

何师何许人,何用与世绝。hé shī hé xǔ rén,hé yòng yǔ shì jué。
向来修何行,于今得寂灭。xiàng lái xiū hé xíng,yú jīn dé jì miè。
复以何因缘,梦与老夫诀。fù yǐ hé yīn yuán,mèng yǔ lǎo fū jué。
是身如虚空,而有何差别。shì shēn rú xū kōng,ér yǒu hé chà bié。
云何作我相,饟别何屑屑。yún hé zuò wǒ xiāng,xiǎng bié hé xiè xiè。
彼分香卖履,何者谓豪杰。bǐ fēn xiāng mài lǚ,hé zhě wèi háo jié。
老师出世间,亦复何恋结。lǎo shī chū shì jiān,yì fù hé liàn jié。
我法一切无,何以此宝诀。wǒ fǎ yī qiè wú,hé yǐ cǐ bǎo jué。
问宝何从来,岂为我辈设。wèn bǎo hé cóng lái,qǐ wèi wǒ bèi shè。
师今何方去,更吐广长舌。shī jīn hé fāng qù,gèng tǔ guǎng zhǎng shé。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

观荷

方岳

莲有濂溪梅有逋,两家言句满江湖。lián yǒu lián xī méi yǒu bū,liǎng jiā yán jù mǎn jiāng hú。
自怜尚与梅花隔,曾识先生太极图。zì lián shàng yǔ méi huā gé,céng shí xiān shēng tài jí tú。

观荷

方岳

花叶根茎迥不同,略无些子犯春风。huā yè gēn jīng jiǒng bù tóng,lüè wú xiē zi fàn chūn fēng。
羽衣纵落寻芳后,解作清凉烈日中。yǔ yī zòng luò xún fāng hòu,jiě zuò qīng liáng liè rì zhōng。

山桥月夜

方岳

寒声策策琅玕碧,香气浮浮菡萏红。hán shēng cè cè láng gān bì,xiāng qì fú fú hàn dàn hóng。
六月人间苦炎热,独搔残雪月明中。liù yuè rén jiān kǔ yán rè,dú sāo cán xuě yuè míng zhōng。

秋热

方岳

蕴隆日日等西风,等得西风更蕴隆。yùn lóng rì rì děng xī fēng,děng dé xī fēng gèng yùn lóng。
四十日秋无点雨,谁将消息到梧桐。sì shí rì qiū wú diǎn yǔ,shuí jiāng xiāo xī dào wú tóng。

秋热

方岳

山气爞爞旱火光,墙头枯草半青黄。shān qì chóng chóng hàn huǒ guāng,qiáng tóu kū cǎo bàn qīng huáng。
饥肠惯作晴雷吼,且乞梧桐一夜凉。jī cháng guàn zuò qíng léi hǒu,qiě qǐ wú tóng yī yè liáng。

晚秋犹热

方岳

九月年时已肃霜,今年九月尚追凉。jiǔ yuè nián shí yǐ sù shuāng,jīn nián jiǔ yuè shàng zhuī liáng。
幸吾絺绤犹无恙,杜老何烦苦自伤。xìng wú chī xì yóu wú yàng,dù lǎo hé fán kǔ zì shāng。

晚秋犹热

方岳

适自相遭各有时,莫悲团扇与秋辞。shì zì xiāng zāo gè yǒu shí,mò bēi tuán shàn yǔ qiū cí。
班姬不死天无准,定悔当时作许悲。bān jī bù sǐ tiān wú zhǔn,dìng huǐ dāng shí zuò xǔ bēi。

即事十首

方岳

窥园何物愠无端,疥手偷将玉雪团。kuī yuán hé wù yùn wú duān,jiè shǒu tōu jiāng yù xuě tuán。
不道主林神忌讳,鸟乌声乐并催残。bù dào zhǔ lín shén jì huì,niǎo wū shēng lè bìng cuī cán。

即事十首

方岳

野塘尺水亦生烟,宁有馀波可及田。yě táng chǐ shuǐ yì shēng yān,níng yǒu yú bō kě jí tián。
商略且为鱼作计,须臾毋死待丰年。shāng lüè qiě wèi yú zuò jì,xū yú wú sǐ dài fēng nián。

即事十首

方岳

畦丁亸懒欲谁欺,趁我山行始一犁。qí dīng duǒ lǎn yù shuí qī,chèn wǒ shān xíng shǐ yī lí。
只有山花山鸟笑,主人元自不曾知。zhǐ yǒu shān huā shān niǎo xiào,zhǔ rén yuán zì bù céng zhī。

即事十首

方岳

藤蔓穿篱碍草扉,与僮扶起绕松围。téng màn chuān lí ài cǎo fēi,yǔ tóng fú qǐ rào sōng wéi。
髯龙鳞甲动云雨,缚著空山莫遣飞。rán lóng lín jiǎ dòng yún yǔ,fù zhù kōng shān mò qiǎn fēi。

即事十首

方岳

龙骨翻翻水倒流,藕花借与稻花秋。lóng gǔ fān fān shuǐ dào liú,ǒu huā jiè yǔ dào huā qiū。
鱼兼熊掌不可得,宁负风光救口休。yú jiān xióng zhǎng bù kě dé,níng fù fēng guāng jiù kǒu xiū。

即事十首

方岳

记得秋风此削瓜,偶遗子亦自成花。jì dé qiū fēng cǐ xuē guā,ǒu yí zi yì zì chéng huā。
生生造化无终极,但有根芽未可涯。shēng shēng zào huà wú zhōng jí,dàn yǒu gēn yá wèi kě yá。

即事十首

方岳

岩暝林霏日夕佳,百年宁复此秋崖。yán míng lín fēi rì xī jiā,bǎi nián níng fù cǐ qiū yá。
不须更问青乌子,一锸相随死便埋。bù xū gèng wèn qīng wū zi,yī chā xiāng suí sǐ biàn mái。

即事十首

方岳

赤日黄埃槁欲焚,赛神迎佛正纷纷。chì rì huáng āi gǎo yù fén,sài shén yíng fú zhèng fēn fēn。
天公老手何关汝,一雨晴无一点云。tiān gōng lǎo shǒu hé guān rǔ,yī yǔ qíng wú yī diǎn yún。