古诗词

别蒙侄

方岳

呜呼吾与汝,生世何不辰。wū hū wú yǔ rǔ,shēng shì hé bù chén。
每思十年事,雪涕时沾巾。měi sī shí nián shì,xuě tì shí zhān jīn。
方予第奉常,堂有未老亲。fāng yǔ dì fèng cháng,táng yǒu wèi lǎo qīn。
当时尔父母,绿鬓犹青春。dāng shí ěr fù mǔ,lǜ bìn yóu qīng chūn。
乃各不待年,拱木号苍旻。nǎi gè bù dài nián,gǒng mù hào cāng mín。
祸予不自殒,降丧无太频。huò yǔ bù zì yǔn,jiàng sàng wú tài pín。
骨肉才百指,踵作松下尘。gǔ ròu cái bǎi zhǐ,zhǒng zuò sōng xià chén。
乃今所存者,欲言鼻酸辛。nǎi jīn suǒ cún zhě,yù yán bí suān xīn。
我父惟我耳,尔父惟尔身。wǒ fù wéi wǒ ěr,ěr fù wéi ěr shēn。
绵延仅不绝,一丝引千钧。mián yán jǐn bù jué,yī sī yǐn qiān jūn。
所以叔侄间,不啻父子真。suǒ yǐ shū zhí jiān,bù chì fù zi zhēn。
岂不念尔孤,聚族守一贫。qǐ bù niàn ěr gū,jù zú shǒu yī pín。
曰惟门户故,恋恋官仓陈。yuē wéi mén hù gù,liàn liàn guān cāng chén。
雅欲携尔俱,守舍无可人。yǎ yù xié ěr jù,shǒu shě wú kě rén。
向来恶少子,覆辙那可遵。xiàng lái è shǎo zi,fù zhé nà kě zūn。
应门故自佳,尔学忧荆榛。yīng mén gù zì jiā,ěr xué yōu jīng zhēn。
索居寡师友,则与不学均。suǒ jū guǎ shī yǒu,zé yǔ bù xué jūn。
老夫本无似,嗜书如嗜醇。lǎo fū běn wú shì,shì shū rú shì chún。
少时共灯火,往往夜向晨。shǎo shí gòng dēng huǒ,wǎng wǎng yè xiàng chén。
但患业不精,宁往父母嗔。dàn huàn yè bù jīng,níng wǎng fù mǔ chēn。
尔今既婚冠,不与儿童邻。ěr jīn jì hūn guān,bù yǔ ér tóng lín。
一念及泉壤,于何敢因循。yī niàn jí quán rǎng,yú hé gǎn yīn xún。
此身所系重,安事予谆谆。cǐ shēn suǒ xì zhòng,ān shì yǔ zhūn zhūn。
俚谚亦有之,一日计在寅。lǐ yàn yì yǒu zhī,yī rì jì zài yín。
岂伊拾青紫,声利双朱轮。qǐ yī shí qīng zǐ,shēng lì shuāng zhū lún。
胸中无古今,几何不凡民。xiōng zhōng wú gǔ jīn,jǐ hé bù fán mín。
嗟予父祖曾,百屈不一伸。jiē yǔ fù zǔ céng,bǎi qū bù yī shēn。
寸累望吾辈,诗礼俱彬彬。cùn lèi wàng wú bèi,shī lǐ jù bīn bīn。
奈何泉始流,遽以捧土湮。nài hé quán shǐ liú,jù yǐ pěng tǔ yān。
契阔未可期,为吐肝轮囷。qì kuò wèi kě qī,wèi tǔ gān lún qūn。
幅短气则长,此纸共书绅。fú duǎn qì zé zhǎng,cǐ zhǐ gòng shū shēn。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

部索印纸

方岳

瀑涧茶烟雪屋灯,乱家更入乱云层。pù jiàn chá yān xuě wū dēng,luàn jiā gèng rù luàn yún céng。
老僧今已倦行脚,不用维那吃饭凭。lǎo sēng jīn yǐ juàn xíng jiǎo,bù yòng wéi nà chī fàn píng。

赠算数汪生

方岳

十年不读床头易,山雨鸣蓑为口忙。shí nián bù dú chuáng tóu yì,shān yǔ míng suō wèi kǒu máng。
行矣公无落吾事,水田漠漠正移秧。xíng yǐ gōng wú luò wú shì,shuǐ tián mò mò zhèng yí yāng。

赠算数汪生

方岳

貂蝉勋业麒麟画,自有夔龙向上人。diāo chán xūn yè qí lín huà,zì yǒu kuí lóng xiàng shàng rén。
数本不为吾辈设,风烟之句水云身。shù běn bù wèi wú bèi shè,fēng yān zhī jù shuǐ yún shēn。

堪笑

方岳

堪笑平原血溅衣,但知忠义未知机。kān xiào píng yuán xuè jiàn yī,dàn zhī zhōng yì wèi zhī jī。
命悬鬼貌千秋事,年及悬车自不归。mìng xuán guǐ mào qiān qiū shì,nián jí xuán chē zì bù guī。

堪笑

方岳

堪笑萧生入受遗,八年师傅不相知。kān xiào xiāo shēng rù shòu yí,bā nián shī fù bù xiāng zhī。
偶离廷尉痴如昨,直等朱游和药罙。ǒu lí tíng wèi chī rú zuó,zhí děng zhū yóu hé yào shēn。

堪笑

方岳

堪笑刘安苦学仙,云中鸡犬事茫然。kān xiào liú ān kǔ xué xiān,yún zhōng jī quǎn shì máng rán。
早知官职乃如许,悔不人间差自贤。zǎo zhī guān zhí nǎi rú xǔ,huǐ bù rén jiān chà zì xián。

堪笑

方岳

堪笑山阳汉鼎移,智如文若岂难知。kān xiào shān yáng hàn dǐng yí,zhì rú wén ruò qǐ nán zhī。
定嫌佐命居人后,略一昌言死亦痴。dìng xián zuǒ mìng jū rén hòu,lüè yī chāng yán sǐ yì chī。

堪笑

方岳

堪笑张华死不休,谩精象数古无俦。kān xiào zhāng huá sǐ bù xiū,mán jīng xiàng shù gǔ wú chóu。
中台星拆何曾识,祗识龙泉动斗牛。zhōng tái xīng chāi hé céng shí,zhī shí lóng quán dòng dòu niú。

入闽

方岳

山云底事夜来雨,藏却奇峰不与看。shān yún dǐ shì yè lái yǔ,cáng què qí fēng bù yǔ kàn。
政说雨中看更好,划然卷起出晴峦。zhèng shuō yǔ zhōng kàn gèng hǎo,huà rán juǎn qǐ chū qíng luán。

入闽

方岳

雪龙怒吼出山去,二十里云行上天。xuě lóng nù hǒu chū shān qù,èr shí lǐ yún xíng shàng tiān。
老去极知诗力退,只将日历记山川。lǎo qù jí zhī shī lì tuì,zhǐ jiāng rì lì jì shān chuān。

游九曲

方岳

掀蓬仰看玉峥嵘,借得渔船一日晴。xiān péng yǎng kàn yù zhēng róng,jiè dé yú chuán yī rì qíng。
九曲水穷山雨急,老仙于我岂无情。jiǔ qū shuǐ qióng shān yǔ jí,lǎo xiān yú wǒ qǐ wú qíng。

游九曲

方岳

鹤怨空山久勒文,买船又访武夷君。hè yuàn kōng shān jiǔ lēi wén,mǎi chuán yòu fǎng wǔ yí jūn。
一声铁笛不知处,但觉满身生白云。yī shēng tiě dí bù zhī chù,dàn jué mǎn shēn shēng bái yún。

游九曲

方岳

莫问神仙定有无,地灵断不著凡夫。mò wèn shén xiān dìng yǒu wú,dì líng duàn bù zhù fán fū。
我来便觉芒鞋好,飞上前山不用扶。wǒ lái biàn jué máng xié hǎo,fēi shàng qián shān bù yòng fú。

又和晦翁棹歌

方岳

烧药炉存草亦灵,煮茶灶冷水犹清。shāo yào lú cún cǎo yì líng,zhǔ chá zào lěng shuǐ yóu qīng。
老仙一去无消息,只有飞泉落佩声。lǎo xiān yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu fēi quán luò pèi shēng。

又和晦翁棹歌

方岳

桃花认得捕鱼船,醉著归来月满川。táo huā rèn dé bǔ yú chuán,zuì zhù guī lái yuè mǎn chuān。
山鬼已磨苍玉碧,要留名字与风烟。shān guǐ yǐ mó cāng yù bì,yào liú míng zì yǔ fēng yān。