古诗词

霪雨

方岳

朝雨暮雨不肯晴,昏昏冥冥如翳尘。cháo yǔ mù yǔ bù kěn qíng,hūn hūn míng míng rú yì chén。
舍中连月汗流础,道傍前日泥埋轮。shě zhōng lián yuè hàn liú chǔ,dào bàng qián rì ní mái lún。
东南地倾水所汇,潮汐沙拥江之漘。dōng nán dì qīng shuǐ suǒ huì,cháo xī shā yōng jiāng zhī chún。
埧头中沙坐可想,往往政与洪涛濒。jù tóu zhōng shā zuò kě xiǎng,wǎng wǎng zhèng yǔ hóng tāo bīn。
陵迁谷变不知代,但见万瓦差鳞鳞。líng qiān gǔ biàn bù zhī dài,dàn jiàn wàn wǎ chà lín lín。
老钱试手建都邑,盖亦安土非经纶。lǎo qián shì shǒu jiàn dōu yì,gài yì ān tǔ fēi jīng lún。
海咸舄卤易岚雾,况此梅蒸天絪缊。hǎi xián xì lǔ yì lán wù,kuàng cǐ méi zhēng tiān yīn yūn。
沮洳与吾类蛙黾,爽垲久欲还麋麇。jǔ rù yǔ wú lèi wā mǐn,shuǎng kǎi jiǔ yù hái mí jūn。
因思吴赵宁爱此,适已灞上翔真人。yīn sī wú zhào níng ài cǐ,shì yǐ bà shàng xiáng zhēn rén。
当时倘匪地天泰,讵知无意云雷屯。dāng shí tǎng fěi dì tiān tài,jù zhī wú yì yún léi tún。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

陪刘提察少集四圣观

方岳

江山于我故眼青,我亦辄以诗酬之。jiāng shān yú wǒ gù yǎn qīng,wǒ yì zhé yǐ shī chóu zhī。
东华昨梦已尘土,千万勿令鸥鹭知。dōng huá zuó mèng yǐ chén tǔ,qiān wàn wù lìng ōu lù zhī。

陪刘提察少集四圣观

方岳

诗人胸次倒磊块,试浇之酒将何如。shī rén xiōng cì dào lěi kuài,shì jiāo zhī jiǔ jiāng hé rú。
作诗不压林逋倒,正恐湖山亦厌余。zuò shī bù yā lín bū dào,zhèng kǒng hú shān yì yàn yú。

宿芳润用壁间韵

方岳

只为梧桐怨夜长,不知杨柳老年芳。zhǐ wèi wú tóng yuàn yè zhǎng,bù zhī yáng liǔ lǎo nián fāng。
林梢一片过云雨,便作秋声占取凉。lín shāo yī piàn guò yún yǔ,biàn zuò qiū shēng zhàn qǔ liáng。

次韵牟监簿

方岳

几携笔砚傍书林,吟到更寒月未沈。jǐ xié bǐ yàn bàng shū lín,yín dào gèng hán yuè wèi shěn。
有客忽从天禄至,人间便隔五云深。yǒu kè hū cóng tiān lù zhì,rén jiān biàn gé wǔ yún shēn。

次韵牟监簿

方岳

秋声满院有谁来,亦欲从君话老怀。qiū shēng mǎn yuàn yǒu shuí lái,yì yù cóng jūn huà lǎo huái。
隔竹已敲茶臼雪,不知何日又清斋。gé zhú yǐ qiāo chá jiù xuě,bù zhī hé rì yòu qīng zhāi。

梦放翁为予作贫乐斋扁诚斋许画斋壁予本无是斋亦不省诚斋之能画也

方岳

晴窗欲晓鸟声春,唤起藜床入定身。qíng chuāng yù xiǎo niǎo shēng chūn,huàn qǐ lí chuáng rù dìng shēn。
老去不知三月暮,梦中亲见两诗人。lǎo qù bù zhī sān yuè mù,mèng zhōng qīn jiàn liǎng shī rén。

早春山中

方岳

空蒙山翠湿乌纱,逗密穿深一径斜。kōng méng shān cuì shī wū shā,dòu mì chuān shēn yī jìng xié。
谁画秋厓满头雪,石坛倚竹看梅花。shuí huà qiū yá mǎn tóu xuě,shí tán yǐ zhú kàn méi huā。

早春山中

方岳

竹边门自不须关,留与山云共往还。zhú biān mén zì bù xū guān,liú yǔ shān yún gòng wǎng hái。
芳草初齐梅点点,绿丝茸地鹿胎斑。fāng cǎo chū qí méi diǎn diǎn,lǜ sī rōng dì lù tāi bān。

早春山中

方岳

兰未曾芽柳未丝,是渠春早是春迟。lán wèi céng yá liǔ wèi sī,shì qú chūn zǎo shì chūn chí。
草塘寻见春风处,问讯如何自不知。cǎo táng xún jiàn chūn fēng chù,wèn xùn rú hé zì bù zhī。

早春山中

方岳

吟入梅花倚树腰,不知声撼雪飘飘。yín rù méi huā yǐ shù yāo,bù zhī shēng hàn xuě piāo piāo。
山翁只道春无力,半日黏须未肯消。shān wēng zhǐ dào chūn wú lì,bàn rì nián xū wèi kěn xiāo。

早春山中

方岳

同时乞得杏花栽,一样高低一处裁。tóng shí qǐ dé xìng huā zāi,yī yàng gāo dī yī chù cái。
自是春风不齐整,半零落尽半胚胎。zì shì chūn fēng bù qí zhěng,bàn líng luò jǐn bàn pēi tāi。

元夕

方岳

团蒲曲几雪鬅鬙,寒入青灯澹似僧。tuán pú qū jǐ xuě péng sēng,hán rù qīng dēng dàn shì sēng。
只有梅花一林月,酒杯诗笔已无能。zhǐ yǒu méi huā yī lín yuè,jiǔ bēi shī bǐ yǐ wú néng。

元夕

方岳

去年人老已苍华,野蔌山醪办咄嗟。qù nián rén lǎo yǐ cāng huá,yě sù shān láo bàn duō jiē。
到得今年人又老,也无筋力看梅花。dào dé jīn nián rén yòu lǎo,yě wú jīn lì kàn méi huā。

元夕

方岳

莫道山家不挂灯,修身宝月一团冰。mò dào shān jiā bù guà dēng,xiū shēn bǎo yuè yī tuán bīng。
清寒照见诸人胆,却问诸人见未曾。qīng hán zhào jiàn zhū rén dǎn,què wèn zhū rén jiàn wèi céng。

元夕

方岳

老去欢悰久已无,病来瘦骨不胜扶。lǎo qù huān cóng jiǔ yǐ wú,bìng lái shòu gǔ bù shèng fú。
山居幸自依青士,身事何曾问紫姑。shān jū xìng zì yī qīng shì,shēn shì hé céng wèn zǐ gū。