古诗词

豆苗

方岳

江南之笋天下奇,春风匆匆催上篱。jiāng nán zhī sǔn tiān xià qí,chūn fēng cōng cōng cuī shàng lí。
秦邮之姜肥胜肉,远莫致之长负腹。qín yóu zhī jiāng féi shèng ròu,yuǎn mò zhì zhī zhǎng fù fù。
先生一钵同僧居,别有方法供斋蔬。xiān shēng yī bō tóng sēng jū,bié yǒu fāng fǎ gōng zhāi shū。
山房扫地布豆粒,不烦勤荷烟中锄。shān fáng sǎo dì bù dòu lì,bù fán qín hé yān zhōng chú。
手分瀑泉洒作雨,覆以老瓦如穹庐。shǒu fēn pù quán sǎ zuò yǔ,fù yǐ lǎo wǎ rú qióng lú。
平明发视玉髯磔,一夜怒长堪水菹。píng míng fā shì yù rán zhé,yī yè nù zhǎng kān shuǐ jū。
自亲火候瀹鱼眼,带生芼入晴云碗。zì qīn huǒ hòu yuè yú yǎn,dài shēng mào rù qíng yún wǎn。
碧丝高压涎滑莼,脆响平欺辛螫蔊。bì sī gāo yā xián huá chún,cuì xiǎng píng qī xīn shì hǎn。
晚菘早韭各一时,非时不到诗人脾。wǎn sōng zǎo jiǔ gè yī shí,fēi shí bù dào shī rén pí。
何如此隽咄嗟办,庾郎处贫未为惯。hé rú cǐ juàn duō jiē bàn,yǔ láng chù pín wèi wèi guàn。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

梦过湖

方岳

万柄风荷秋渺然,百钱又买过湖船。wàn bǐng fēng hé qiū miǎo rán,bǎi qián yòu mǎi guò hú chuán。
菰蒲鸥鹭浑相识,惊怪人间已十年。gū pú ōu lù hún xiāng shí,jīng guài rén jiān yǐ shí nián。

行田

方岳

屋头乌桕午阴密,牛与牧童相对眠。wū tóu wū jiù wǔ yīn mì,niú yǔ mù tóng xiāng duì mián。
不是官中催税急,十年前已学耕田。bù shì guān zhōng cuī shuì jí,shí nián qián yǐ xué gēng tián。

行田

方岳

老农具榻茅茨底,准拟先生欲岸巾。lǎo nóng jù tà máo cí dǐ,zhǔn nǐ xiān shēng yù àn jīn。
笑道已呼儿贳酒,月明且不厌家贫。xiào dào yǐ hū ér shì jiǔ,yuè míng qiě bù yàn jiā pín。

月蚀

方岳

老兔酣眠一夜霜,妖蟆健啖未渠央。lǎo tù hān mián yī yè shuāng,yāo má jiàn dàn wèi qú yāng。
人间今欠玉川子,生语聱牙满世香。rén jiān jīn qiàn yù chuān zi,shēng yǔ áo yá mǎn shì xiāng。

次韵陈帐管秋思

方岳

秋风吹裂旧荷衣,自读离骚倚落晖。qiū fēng chuī liè jiù hé yī,zì dú lí sāo yǐ luò huī。
已觉芦花洲渚冷,水天归雁著行飞。yǐ jué lú huā zhōu zhǔ lěng,shuǐ tiān guī yàn zhù xíng fēi。

次韵陈帐管秋思

方岳

人家一样卷湘帘,惹起新愁到酒边。rén jiā yī yàng juǎn xiāng lián,rě qǐ xīn chóu dào jiǔ biān。
久客不知诗瘦损,小楼孤倚月娟娟。jiǔ kè bù zhī shī shòu sǔn,xiǎo lóu gū yǐ yuè juān juān。

访恭率翁不值

方岳

且容晴梦泊鸥沙,传语茶头莫点茶。qiě róng qíng mèng pō ōu shā,chuán yǔ chá tóu mò diǎn chá。
山客不归秋自老,满城风雨又黄花。shān kè bù guī qiū zì lǎo,mǎn chéng fēng yǔ yòu huáng huā。

还留石亭

方岳

枯荷折苇卧凫鸥,小雨轻烟画出秋。kū hé zhé wěi wò fú ōu,xiǎo yǔ qīng yān huà chū qiū。
自唤短篷将老砚,石亭寻客了诗愁。zì huàn duǎn péng jiāng lǎo yàn,shí tíng xún kè le shī chóu。

次韵客饟鲈蟹

方岳

江鲈淮蟹不论钱,肯到湖边明月船。jiāng lú huái xiè bù lùn qián,kěn dào hú biān míng yuè chuán。
玉鲙雪螯新煮酒,桂花香后菊花前。yù kuài xuě áo xīn zhǔ jiǔ,guì huā xiāng hòu jú huā qián。

戏简王尉

方岳

半床明月老秋风,未必诗人一例穷。bàn chuáng míng yuè lǎo qiū fēng,wèi bì shī rén yī lì qióng。
比似乐天犹欠在,是非已落酒杯中。bǐ shì lè tiān yóu qiàn zài,shì fēi yǐ luò jiǔ bēi zhōng。

戏简王尉

方岳

楚云迟上木兰船,惹得秋辞亦浪传。chǔ yún chí shàng mù lán chuán,rě dé qiū cí yì làng chuán。
不直翠眉亲唱与,故应无分学彭宣。bù zhí cuì méi qīn chàng yǔ,gù yīng wú fēn xué péng xuān。

少微楼

方岳

不奈梅花尔许愁,天寒孤倚夕阳楼。bù nài méi huā ěr xǔ chóu,tiān hán gū yǐ xī yáng lóu。
近城鸥鹭逢人惯,肯与渔蓑共钓舟。jìn chéng ōu lù féng rén guàn,kěn yǔ yú suō gòng diào zhōu。

洞元小集

方岳

鹤骨清寒不受吹,白云侵砚懒题诗。hè gǔ qīng hán bù shòu chuī,bái yún qīn yàn lǎn tí shī。
雨深更觅山寒甚,过了重阳菊未知。yǔ shēn gèng mì shān hán shén,guò le zhòng yáng jú wèi zhī。

次韵别友

方岳

砚香不肯与山留,雨浥寒花断送秋。yàn xiāng bù kěn yǔ shān liú,yǔ yì hán huā duàn sòng qiū。
后夜酒醒诗更好,淡烟荒草并渔舟。hòu yè jiǔ xǐng shī gèng hǎo,dàn yān huāng cǎo bìng yú zhōu。

重阳

方岳

帽不禁吹怯酒觞,只携老砚了重阳。mào bù jìn chuī qiè jiǔ shāng,zhǐ xié lǎo yàn le zhòng yáng。
黄花未抵渊明瘦,却做离骚以上香。huáng huā wèi dǐ yuān míng shòu,què zuò lí sāo yǐ shàng xiāng。