古诗词

月中观梅

方岳

江南地暖得春早,老眼观梅尝草草。jiāng nán dì nuǎn dé chūn zǎo,lǎo yǎn guān méi cháng cǎo cǎo。
今冬最暖春最迟,忽忆诚斋南海稿。jīn dōng zuì nuǎn chūn zuì chí,hū yì chéng zhāi nán hǎi gǎo。
解道晴暄殊欠寒,城中未有梅花看。jiě dào qíng xuān shū qiàn hán,chéng zhōng wèi yǒu méi huā kàn。
却入山深最寒处,雪照冰溪才一树。què rù shān shēn zuì hán chù,xuě zhào bīng xī cái yī shù。
乃知山中人,不受人间尘。nǎi zhī shān zhōng rén,bù shòu rén jiān chén。
宁使风饕雪虐寒到骨,转寒转有寒精神。níng shǐ fēng tāo xuě nüè hán dào gǔ,zhuǎn hán zhuǎn yǒu hán jīng shén。
荒厓之底,野水之滨。huāng yá zhī dǐ,yě shuǐ zhī bīn。
太虚为室天为邻,只有明月情相亲。tài xū wèi shì tiān wèi lín,zhǐ yǒu míng yuè qíng xiāng qīn。
一团不冰今夜月,一片不飞今岁雪。yī tuán bù bīng jīn yè yuè,yī piàn bù fēi jīn suì xuě。
雪意自怕老夫寒,月意宁知老夫拙。xuě yì zì pà lǎo fū hán,yuè yì níng zhī lǎo fū zhuō。
呼上山来强索诗,一花两花春未知。hū shàng shān lái qiáng suǒ shī,yī huā liǎng huā chūn wèi zhī。
南枝尽迟迟尽奇,槎牙不要东风吹。nán zhī jǐn chí chí jǐn qí,chá yá bù yào dōng fēng chuī。
酣晴酿日付桃李,定自不肯君同时。hān qíng niàng rì fù táo lǐ,dìng zì bù kěn jūn tóng shí。
举杯吞月和花嚼,月自寄胸花不觉。jǔ bēi tūn yuè hé huā jué,yuè zì jì xiōng huā bù jué。
少焉花亦到胸中,各自去寻诗约莫。shǎo yān huā yì dào xiōng zhōng,gè zì qù xún shī yuē mò。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

部索印纸

方岳

瀑涧茶烟雪屋灯,乱家更入乱云层。pù jiàn chá yān xuě wū dēng,luàn jiā gèng rù luàn yún céng。
老僧今已倦行脚,不用维那吃饭凭。lǎo sēng jīn yǐ juàn xíng jiǎo,bù yòng wéi nà chī fàn píng。

赠算数汪生

方岳

十年不读床头易,山雨鸣蓑为口忙。shí nián bù dú chuáng tóu yì,shān yǔ míng suō wèi kǒu máng。
行矣公无落吾事,水田漠漠正移秧。xíng yǐ gōng wú luò wú shì,shuǐ tián mò mò zhèng yí yāng。

赠算数汪生

方岳

貂蝉勋业麒麟画,自有夔龙向上人。diāo chán xūn yè qí lín huà,zì yǒu kuí lóng xiàng shàng rén。
数本不为吾辈设,风烟之句水云身。shù běn bù wèi wú bèi shè,fēng yān zhī jù shuǐ yún shēn。

堪笑

方岳

堪笑平原血溅衣,但知忠义未知机。kān xiào píng yuán xuè jiàn yī,dàn zhī zhōng yì wèi zhī jī。
命悬鬼貌千秋事,年及悬车自不归。mìng xuán guǐ mào qiān qiū shì,nián jí xuán chē zì bù guī。

堪笑

方岳

堪笑萧生入受遗,八年师傅不相知。kān xiào xiāo shēng rù shòu yí,bā nián shī fù bù xiāng zhī。
偶离廷尉痴如昨,直等朱游和药罙。ǒu lí tíng wèi chī rú zuó,zhí děng zhū yóu hé yào shēn。

堪笑

方岳

堪笑刘安苦学仙,云中鸡犬事茫然。kān xiào liú ān kǔ xué xiān,yún zhōng jī quǎn shì máng rán。
早知官职乃如许,悔不人间差自贤。zǎo zhī guān zhí nǎi rú xǔ,huǐ bù rén jiān chà zì xián。

堪笑

方岳

堪笑山阳汉鼎移,智如文若岂难知。kān xiào shān yáng hàn dǐng yí,zhì rú wén ruò qǐ nán zhī。
定嫌佐命居人后,略一昌言死亦痴。dìng xián zuǒ mìng jū rén hòu,lüè yī chāng yán sǐ yì chī。

堪笑

方岳

堪笑张华死不休,谩精象数古无俦。kān xiào zhāng huá sǐ bù xiū,mán jīng xiàng shù gǔ wú chóu。
中台星拆何曾识,祗识龙泉动斗牛。zhōng tái xīng chāi hé céng shí,zhī shí lóng quán dòng dòu niú。

入闽

方岳

山云底事夜来雨,藏却奇峰不与看。shān yún dǐ shì yè lái yǔ,cáng què qí fēng bù yǔ kàn。
政说雨中看更好,划然卷起出晴峦。zhèng shuō yǔ zhōng kàn gèng hǎo,huà rán juǎn qǐ chū qíng luán。

入闽

方岳

雪龙怒吼出山去,二十里云行上天。xuě lóng nù hǒu chū shān qù,èr shí lǐ yún xíng shàng tiān。
老去极知诗力退,只将日历记山川。lǎo qù jí zhī shī lì tuì,zhǐ jiāng rì lì jì shān chuān。

游九曲

方岳

掀蓬仰看玉峥嵘,借得渔船一日晴。xiān péng yǎng kàn yù zhēng róng,jiè dé yú chuán yī rì qíng。
九曲水穷山雨急,老仙于我岂无情。jiǔ qū shuǐ qióng shān yǔ jí,lǎo xiān yú wǒ qǐ wú qíng。

游九曲

方岳

鹤怨空山久勒文,买船又访武夷君。hè yuàn kōng shān jiǔ lēi wén,mǎi chuán yòu fǎng wǔ yí jūn。
一声铁笛不知处,但觉满身生白云。yī shēng tiě dí bù zhī chù,dàn jué mǎn shēn shēng bái yún。

游九曲

方岳

莫问神仙定有无,地灵断不著凡夫。mò wèn shén xiān dìng yǒu wú,dì líng duàn bù zhù fán fū。
我来便觉芒鞋好,飞上前山不用扶。wǒ lái biàn jué máng xié hǎo,fēi shàng qián shān bù yòng fú。

又和晦翁棹歌

方岳

烧药炉存草亦灵,煮茶灶冷水犹清。shāo yào lú cún cǎo yì líng,zhǔ chá zào lěng shuǐ yóu qīng。
老仙一去无消息,只有飞泉落佩声。lǎo xiān yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu fēi quán luò pèi shēng。

又和晦翁棹歌

方岳

桃花认得捕鱼船,醉著归来月满川。táo huā rèn dé bǔ yú chuán,zuì zhù guī lái yuè mǎn chuān。
山鬼已磨苍玉碧,要留名字与风烟。shān guǐ yǐ mó cāng yù bì,yào liú míng zì yǔ fēng yān。