古诗词

雪中观梅

方岳

一冬妍晴春意早,微茫已到闲花草。yī dōng yán qíng chūn yì zǎo,wēi máng yǐ dào xián huā cǎo。
山翁平生见事迟,未缉牛衣编稻稿。shān wēng píng shēng jiàn shì chí,wèi jī niú yī biān dào gǎo。
明日是春那得寒,玄冥不作寻常看。míng rì shì chūn nà dé hán,xuán míng bù zuò xún cháng kàn。
交割与春排当处,万里瑶林列银树。jiāo gē yǔ chūn pái dāng chù,wàn lǐ yáo lín liè yín shù。
茅庵有诗人,肺渴方生尘。máo ān yǒu shī rén,fèi kě fāng shēng chén。
不知谁何驷六虬兮上天作乐府,落笔殿前如有神。bù zhī shuí hé sì liù qiú xī shàng tiān zuò lè fǔ,luò bǐ diàn qián rú yǒu shén。
帝咨汝岳锡圭土,佚以宽闲之野寂寞滨。dì zī rǔ yuè xī guī tǔ,yì yǐ kuān xián zhī yě jì mò bīn。
玉田界天旁无邻,有梅百本为宾亲。yù tián jiè tiān páng wú lín,yǒu méi bǎi běn wèi bīn qīn。
昨夜枝上犹是月,今日枝上浑是雪。zuó yè zhī shàng yóu shì yuè,jīn rì zhī shàng hún shì xuě。
春工未必办此奇,纵使巧迟宁速拙。chūn gōng wèi bì bàn cǐ qí,zòng shǐ qiǎo chí níng sù zhuō。
雪诗不当梅花诗,诗成合报孤山知。xuě shī bù dāng méi huā shī,shī chéng hé bào gū shān zhī。
老逋醉眠呼不醒,霜竹付与何人吹。lǎo bū zuì mián hū bù xǐng,shuāng zhú fù yǔ hé rén chuī。
古声久不入俚耳,有诗宁似无诗时。gǔ shēng jiǔ bù rù lǐ ěr,yǒu shī níng shì wú shī shí。
自撼枝头供一嚼,了了此心清净觉。zì hàn zhī tóu gōng yī jué,le le cǐ xīn qīng jìng jué。
谓为梅又冷冰冰,道是雪来香莫莫。wèi wèi méi yòu lěng bīng bīng,dào shì xuě lái xiāng mò mò。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵杨梅

方岳

筠笼带雨摘初残,粟粟生寒鹤项殷。yún lóng dài yǔ zhāi chū cán,sù sù shēng hán hè xiàng yīn。
众口但便甜似蜜,宁知奇处是微酸。zhòng kǒu dàn biàn tián shì mì,níng zhī qí chù shì wēi suān。

方红

方岳

炎蒸官屋如樊笼,安得雪嚼郎官红。yán zhēng guān wū rú fán lóng,ān dé xuě jué láng guān hóng。
海山仙人隔千里,忽到眼中宗派同。hǎi shān xiān rén gé qiān lǐ,hū dào yǎn zhōng zōng pài tóng。

方红

方岳

群仙南游三神山,亲留冰丹祛暑袢。qún xiān nán yóu sān shén shān,qīn liú bīng dān qū shǔ pàn。
蕊珠侍宸辄分似,我其诗之累百番。ruǐ zhū shì chén zhé fēn shì,wǒ qí shī zhī lèi bǎi fān。

次韵至能湖上

方岳

春山如染费人诗,骤马新堤拂柳丝。chūn shān rú rǎn fèi rén shī,zhòu mǎ xīn dī fú liǔ sī。
杜宇一声春欲暮,海棠睡去未曾知。dù yǔ yī shēng chūn yù mù,hǎi táng shuì qù wèi céng zhī。

观山

方岳

一层云放一层山,小市人家翠欲环。yī céng yún fàng yī céng shān,xiǎo shì rén jiā cuì yù huán。
检点只疑低数尺,一层山向隐云间。jiǎn diǎn zhǐ yí dī shù chǐ,yī céng shān xiàng yǐn yún jiān。

过湖

方岳

才出城来便不同,绿杨微拂藕花风。cái chū chéng lái biàn bù tóng,lǜ yáng wēi fú ǒu huā fēng。
过湖船用百钱买,卧看云归南北峰。guò hú chuán yòng bǎi qián mǎi,wò kàn yún guī nán běi fēng。

暑中杂兴

方岳

一刻之间值万金,苦无人可共幽襟。yī kè zhī jiān zhí wàn jīn,kǔ wú rén kě gòng yōu jīn。
几年不作西湖想,听得啼莺不自禁。jǐ nián bù zuò xī hú xiǎng,tīng dé tí yīng bù zì jìn。

暑中杂兴

方岳

不惯山中夜月寒,满窗树影藓花乾。bù guàn shān zhōng yè yuè hán,mǎn chuāng shù yǐng xiǎn huā qián。
移床近壁不敢卧,恐是龙蛇之屈蟠。yí chuáng jìn bì bù gǎn wò,kǒng shì lóng shé zhī qū pán。

暑中杂兴

方岳

今年不上一竿竹,渠岂于人亦世情。jīn nián bù shàng yī gān zhú,qú qǐ yú rén yì shì qíng。
风雨尚馀千个在,结巢吾欲听秋声。fēng yǔ shàng yú qiān gè zài,jié cháo wú yù tīng qiū shēng。

暑中杂兴

方岳

白鸥吾有一日雅,畴昔见之相与亲。bái ōu wú yǒu yī rì yǎ,chóu xī jiàn zhī xiāng yǔ qīn。
沧浪忽欲从此逝,嗔我手揖无诗人。cāng làng hū yù cóng cǐ shì,chēn wǒ shǒu yī wú shī rén。

暑中杂兴

方岳

是非不到野溪边,只就梧桐听雨眠。shì fēi bù dào yě xī biān,zhǐ jiù wú tóng tīng yǔ mián。
睡熟不知溪水长,鹭鸶飞上钓鱼船。shuì shú bù zhī xī shuǐ zhǎng,lù sī fēi shàng diào yú chuán。

暑中杂兴

方岳

平生多可曹修士,说我唐诗最逼真。píng shēng duō kě cáo xiū shì,shuō wǒ táng shī zuì bī zhēn。
不道蹇驴风雪里,何如黄犊过比邻。bù dào jiǎn lǘ fēng xuě lǐ,hé rú huáng dú guò bǐ lín。

暑中杂兴

方岳

俚谓革靴乌脚鬼,吾尊毛颖黑头公。lǐ wèi gé xuē wū jiǎo guǐ,wú zūn máo yǐng hēi tóu gōng。
与靴作传何为者,颖则万世文辞工。yǔ xuē zuò chuán hé wèi zhě,yǐng zé wàn shì wén cí gōng。

暑中杂兴

方岳

只锄蔬甲亦妨闲,久与溪云断往还。zhǐ chú shū jiǎ yì fáng xián,jiǔ yǔ xī yún duàn wǎng hái。
今日偶来僧却在,共煎茶吃话庐山。jīn rì ǒu lái sēng què zài,gòng jiān chá chī huà lú shān。

立秋

方岳

秋日寻诗独自行,藕花香冷水风清。qiū rì xún shī dú zì xíng,ǒu huā xiāng lěng shuǐ fēng qīng。
一凉转觉诗难做,付与梧桐夜雨声。yī liáng zhuǎn jué shī nán zuò,fù yǔ wú tóng yè yǔ shēng。