古诗词

憎蚋

方岳

火云烧空无处避,深入山林屏幽翳。huǒ yún shāo kōng wú chù bì,shēn rù shān lín píng yōu yì。
松声竹影差可人,高枕石头眠薜荔。sōng shēng zhú yǐng chà kě rén,gāo zhěn shí tóu mián bì lì。
蒙松欲堕无何乡,奇痒爬搔纷芰制。méng sōng yù duò wú hé xiāng,qí yǎng pá sāo fēn jì zhì。
??黑子著两股,劣视焦螟何琐细。hōng hōng hēi zi zhù liǎng gǔ,liè shì jiāo míng hé suǒ xì。
苍头在旁具言状,谓特可憎是为蚋。cāng tóu zài páng jù yán zhuàng,wèi tè kě zēng shì wèi ruì。
昼飞夜息繁有徒,胚胎郁蒸育芜蘙。zhòu fēi yè xī fán yǒu tú,pēi tāi yù zhēng yù wú yì。
使彼为虺蛇之螫,则已焚于伯益之熭。shǐ bǐ wèi huī shé zhī shì,zé yǐ fén yú bó yì zhī wèi。
惟其一蚊之睫有馀栖,九牛之毛不足计。wéi qí yī wén zhī jié yǒu yú qī,jiǔ niú zhī máo bù zú jì。
故虽离朱莫睹其翼而善飞,䚦俞弗闻其声而工噬。gù suī lí zhū mò dǔ qí yì ér shàn fēi,zhì yú fú wén qí shēng ér gōng shì。
盖天地万生,其么么微眇未有尔若者。gài tiān dì wàn shēng,qí me me wēi miǎo wèi yǒu ěr ruò zhě。
而小则抓麻姑之爪,甚或疥疡医之齐。ér xiǎo zé zhuā má gū zhī zhǎo,shén huò jiè yáng yī zhī qí。
岂非族虽微而猥多,形易潜而叵测。qǐ fēi zú suī wēi ér wěi duō,xíng yì qián ér pǒ cè。
吁嗟先生归休乎,物固有时姑小憩。xū jiē xiān shēng guī xiū hū,wù gù yǒu shí gū xiǎo qì。
蚊蠛蠓,满乾坤,可奈渠何苦攘袂。wén miè měng,mǎn qián kūn,kě nài qú hé kǔ rǎng mèi。
一叶秋,群动闭,蚋何之兮岂其殪。yī yè qiū,qún dòng bì,ruì hé zhī xī qǐ qí yì。
先生于时,融融泄泄。xiān shēng yú shí,róng róng xiè xiè。
半枕风清,千山月霁。bàn zhěn fēng qīng,qiān shān yuè jì。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

入村

方岳

十日春霖一日晴,打包作意办山行。shí rì chūn lín yī rì qíng,dǎ bāo zuò yì bàn shān xíng。
月明夜半雨声急,不道老天无十成。yuè míng yè bàn yǔ shēng jí,bù dào lǎo tiān wú shí chéng。

入村

方岳

山深未必得春迟,处处山樱花压枝。shān shēn wèi bì dé chūn chí,chù chù shān yīng huā yā zhī。
桃李不言随雨意,亦知终是有晴时。táo lǐ bù yán suí yǔ yì,yì zhī zhōng shì yǒu qíng shí。

入村

方岳

闭门觅句每无悰,句在茅茨烟雨中。bì mén mì jù měi wú cóng,jù zài máo cí yān yǔ zhōng。
和烟和雨收拾取,等晴却写与东风。hé yān hé yǔ shōu shí qǔ,děng qíng què xiě yǔ dōng fēng。

入村

方岳

宿雨初晴晓日晶,弥川满谷白云平。sù yǔ chū qíng xiǎo rì jīng,mí chuān mǎn gǔ bái yún píng。
烂银堆里素螺髻,画出江潮万里横。làn yín duī lǐ sù luó jì,huà chū jiāng cháo wàn lǐ héng。

雁来红

方岳

是叶青青花片红,剪裁无巧似春风。shì yè qīng qīng huā piàn hóng,jiǎn cái wú qiǎo shì chūn fēng。
谁将叶作花颜色,更与春风迥不同。shuí jiāng yè zuò huā yán sè,gèng yǔ chūn fēng jiǒng bù tóng。

雁来红

方岳

秋入山篱叶正丹,老天浑误作花看。qiū rù shān lí yè zhèng dān,lǎo tiān hún wù zuò huā kàn。
不知宋玉今何似,雁欲来时霜正寒。bù zhī sòng yù jīn hé shì,yàn yù lái shí shuāng zhèng hán。

月下

方岳

月明正午一声雁,山静如秋两袖风。yuè míng zhèng wǔ yī shēng yàn,shān jìng rú qiū liǎng xiù fēng。
鹤与苍头齐睡著,无人知我此山中。hè yǔ cāng tóu qí shuì zhù,wú rén zhī wǒ cǐ shān zhōng。

月下

方岳

春风不到莓苔石,山月自随烟水身。chūn fēng bù dào méi tái shí,shān yuè zì suí yān shuǐ shēn。
穷是世间常事耳,不知颠倒几多人。qióng shì shì jiān cháng shì ěr,bù zhī diān dào jǐ duō rén。

买兰

方岳

几人曾识离骚面,说与兰花枉自开。jǐ rén céng shí lí sāo miàn,shuō yǔ lán huā wǎng zì kāi。
却是樵夫生鼻孔,担头带得入城来。què shì qiáo fū shēng bí kǒng,dān tóu dài dé rù chéng lái。

荼蘼

方岳

山径阴阴雨未干,春风已暖却成寒。shān jìng yīn yīn yǔ wèi gàn,chūn fēng yǐ nuǎn què chéng hán。
不缘天气浑无准,要护荼蘼继牡丹。bù yuán tiān qì hún wú zhǔn,yào hù tú mí jì mǔ dān。

荼蘼

方岳

手插春风十万条,野香落絮玉摇摇。shǒu chā chūn fēng shí wàn tiáo,yě xiāng luò xù yù yáo yáo。
黄鹂莫误看花眼,等得南薰雪未消。huáng lí mò wù kàn huā yǎn,děng dé nán xūn xuě wèi xiāo。

牡丹多不开花

方岳

少作花头多作丛,十分能有几分红。shǎo zuò huā tóu duō zuò cóng,shí fēn néng yǒu jǐ fēn hóng。
春工自不容人力,抱瓮穷年笑此翁。chūn gōng zì bù róng rén lì,bào wèng qióng nián xiào cǐ wēng。

观荷

方岳

南薰独擅水云乡,不许人间别有香。nán xūn dú shàn shuǐ yún xiāng,bù xǔ rén jiān bié yǒu xiāng。
是草是花开一遍,春风却似欠商量。shì cǎo shì huā kāi yī biàn,chūn fēng què shì qiàn shāng liàng。

观荷

方岳

春红树树或丛丛,一一托根尘土中。chūn hóng shù shù huò cóng cóng,yī yī tuō gēn chén tǔ zhōng。
不道独清冰氏子,炎天玉立水晶宫。bù dào dú qīng bīng shì zi,yán tiān yù lì shuǐ jīng gōng。

观荷

方岳

红红白白两娉婷,一种风流各典刑。hóng hóng bái bái liǎng pīng tíng,yī zhǒng fēng liú gè diǎn xíng。
红亦非红白非白,阿娇微醉阿环醒。hóng yì fēi hóng bái fēi bái,ā jiāo wēi zuì ā huán xǐng。