古诗词

古人行

方岳

古人二十四,已自取侯印。gǔ rén èr shí sì,yǐ zì qǔ hóu yìn。
加我三十一,拥褐猿猱径。jiā wǒ sān shí yī,yōng hè yuán náo jìng。
古人三十六,已自叹头颅。gǔ rén sān shí liù,yǐ zì tàn tóu lú。
加我十九年,雪颔埋霜须。jiā wǒ shí jiǔ nián,xuě hàn mái shuāng xū。
春风秋月五十五,青山白云自今古。chūn fēng qiū yuè wǔ shí wǔ,qīng shān bái yún zì jīn gǔ。
与其浮沉于不卿不相之间,孰愈自适于老圃老农之伍。yǔ qí fú chén yú bù qīng bù xiāng zhī jiān,shú yù zì shì yú lǎo pǔ lǎo nóng zhī wǔ。
休休休,仰面看人吾所羞。xiū xiū xiū,yǎng miàn kàn rén wú suǒ xiū。
莫莫莫,天下事堪几回错。mò mò mò,tiān xià shì kān jǐ huí cuò。
既不能致君乎唐虞,又不能收身于樵渔。jì bù néng zhì jūn hū táng yú,yòu bù néng shōu shēn yú qiáo yú。
提携手板聊复尔,安用局促辕下驹。tí xié shǒu bǎn liáo fù ěr,ān yòng jú cù yuán xià jū。
昌黎老韩手笔大,光范三书看渠破。chāng lí lǎo hán shǒu bǐ dà,guāng fàn sān shū kàn qú pò。
号天叫地为一官,宰相须还贾耽做。hào tiān jiào dì wèi yī guān,zǎi xiāng xū hái jiǎ dān zuò。
不如荷葭坞中之把茅,卧听松声三峡涛。bù rú hé jiā wù zhōng zhī bǎ máo,wò tīng sōng shēng sān xiá tāo。
开门夜半划长啸,已笑古人山月高。kāi mén yè bàn huà zhǎng xiào,yǐ xiào gǔ rén shān yuè gāo。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵程弟

方岳

此腹宁须文字香,漫淹齑瓮半青黄。cǐ fù níng xū wén zì xiāng,màn yān jī wèng bàn qīng huáng。
午窗一枕齁齁睡,世上何人最得忙。wǔ chuāng yī zhěn hōu hōu shuì,shì shàng hé rén zuì dé máng。

春思

方岳

杨柳生寒莫上楼,夕阳芳草泥人愁。yáng liǔ shēng hán mò shàng lóu,xī yáng fāng cǎo ní rén chóu。
情知社近迎新燕,尽卷湘帘不下钩。qíng zhī shè jìn yíng xīn yàn,jǐn juǎn xiāng lián bù xià gōu。

春思

方岳

杜鹃花落石阑干,新染晴波绿绕湾。dù juān huā luò shí lán gàn,xīn rǎn qíng bō lǜ rào wān。
小立伫诗风满袖,一双睡鸭占春闲。xiǎo lì zhù shī fēng mǎn xiù,yī shuāng shuì yā zhàn chūn xián。

清明日舟次吴门

方岳

篷窗恰受夕阳明,杨柳梨花半月程。péng chuāng qià shòu xī yáng míng,yáng liǔ lí huā bàn yuè chéng。
老去不知寒食近,一篙烟水载春行。lǎo qù bù zhī hán shí jìn,yī gāo yān shuǐ zài chūn xíng。

清明日舟次吴门

方岳

片片飞花更异乡,人家插柳抵愁长。piàn piàn fēi huā gèng yì xiāng,rén jiā chā liǔ dǐ chóu zhǎng。
晴沙烟草几今古,春去春来燕子忙。qíng shā yān cǎo jǐ jīn gǔ,chūn qù chūn lái yàn zi máng。

清明

方岳

淡烟疏雨清明日,飞絮落花游子心。dàn yān shū yǔ qīng míng rì,fēi xù luò huā yóu zi xīn。
燕话春愁初睡起,一帘草色暮池深。yàn huà chūn chóu chū shuì qǐ,yī lián cǎo sè mù chí shēn。

次韵梁倅

方岳

把住新花做好看,伤春时共倚阑干。bǎ zhù xīn huā zuò hǎo kàn,shāng chūn shí gòng yǐ lán gàn。
醉中不记暮烟碧,杨柳楼深燕子寒。zuì zhōng bù jì mù yān bì,yáng liǔ lóu shēn yàn zi hán。

次韵陈侍郎谢送牡丹

方岳

人在金华殿角头,诗情却遣为花留。rén zài jīn huá diàn jiǎo tóu,shī qíng què qiǎn wèi huā liú。
春风不入癯仙眼,六六峰寒隔几州。chūn fēng bù rù qú xiān yǎn,liù liù fēng hán gé jǐ zhōu。

次韵陈侍郎谢送牡丹

方岳

手斸苍苔玉一栏,山家初见眼犹寒。shǒu zhǔ cāng tái yù yī lán,shān jiā chū jiàn yǎn yóu hán。
移根莫厌凡红紫,只做春风一样看。yí gēn mò yàn fán hóng zǐ,zhǐ zuò chūn fēng yī yàng kàn。

次韵牡丹

方岳

银壶贮雪褪轻红,费尽思量句不工。yín hú zhù xuě tuì qīng hóng,fèi jǐn sī liàng jù bù gōng。
若使春风但桃李,春风殊未可雌雄。ruò shǐ chūn fēng dàn táo lǐ,chūn fēng shū wèi kě cí xióng。

次韵牡丹

方岳

娇红深倚翠云团,仿佛三生吴彩鸾。jiāo hóng shēn yǐ cuì yún tuán,fǎng fú sān shēng wú cǎi luán。
诗眼顿惊春富贵,雨侵衫袖不知寒。shī yǎn dùn jīng chūn fù guì,yǔ qīn shān xiù bù zhī hán。

次韵双头牡丹

方岳

春入多情草木妖,霓裳相倚奏咸韶。chūn rù duō qíng cǎo mù yāo,ní shang xiāng yǐ zòu xián sháo。
玉栏一样红如洗,不比觚棱锁二乔。yù lán yī yàng hóng rú xǐ,bù bǐ gū léng suǒ èr qiáo。

溪店回文

方岳

啼莺几处垂垂柳,乳燕双飞片片花。tí yīng jǐ chù chuí chuí liǔ,rǔ yàn shuāng fēi piàn piàn huā。
溪浅度云山带雨,岸崩攲树草连沙。xī qiǎn dù yún shān dài yǔ,àn bēng qī shù cǎo lián shā。

春望

方岳

春深酒熟溪桥鼓,午过斋闻野寺钟。chūn shēn jiǔ shú xī qiáo gǔ,wǔ guò zhāi wén yě sì zhōng。
花不知名香自永,倚风临水为谁容。huā bù zhī míng xiāng zì yǒng,yǐ fēng lín shuǐ wèi shuí róng。

闻莺

方岳

绿窗愁寂雨凄凄,春老江南花乱飞。lǜ chuāng chóu jì yǔ qī qī,chūn lǎo jiāng nán huā luàn fēi。
莺亦自知人意思,垂杨深院尽情啼。yīng yì zì zhī rén yì sī,chuí yáng shēn yuàn jǐn qíng tí。