古诗词

元日立春

方岳

糟床夜压真珠红,摩挲醉面迎春风。zāo chuáng yè yā zhēn zhū hóng,mó sā zuì miàn yíng chūn fēng。
春来春去无终极,能费几箸蔓菁菘。chūn lái chūn qù wú zhōng jí,néng fèi jǐ zhù màn jīng sōng。
既无长绳可以系白日,又无大药可以玄双蓬。jì wú zhǎng shéng kě yǐ xì bái rì,yòu wú dà yào kě yǐ xuán shuāng péng。
何怪乎玉雪可怜之孺子,忽颓然风霜不贷之衰翁。hé guài hū yù xuě kě lián zhī rú zi,hū tuí rán fēng shuāng bù dài zhī shuāi wēng。
百年长短一丘貉,曾不芥蒂崔嵬胸。bǎi nián zhǎng duǎn yī qiū háo,céng bù jiè dì cuī wéi xiōng。
若夫塞翁失马,楚人亡弓,此事细甚焦螟同。ruò fū sāi wēng shī mǎ,chǔ rén wáng gōng,cǐ shì xì shén jiāo míng tóng。
使吾冠冕佩玉于庙廊之上,吾不见其为泰。shǐ wú guān miǎn pèi yù yú miào láng zhī shàng,wú bù jiàn qí wèi tài。
使吾披裘带索于嵌岩之下,亦不见其为穷。shǐ wú pī qiú dài suǒ yú qiàn yán zhī xià,yì bù jiàn qí wèi qióng。
诸贤自作世俗眼,此老日饮亡何中。zhū xián zì zuò shì sú yǎn,cǐ lǎo rì yǐn wáng hé zhōng。
春秋获麟夫子没,本草不自医神农。chūn qiū huò lín fū zi méi,běn cǎo bù zì yī shén nóng。
著书万古知何用,况复起草明光宫。zhù shū wàn gǔ zhī hé yòng,kuàng fù qǐ cǎo míng guāng gōng。
我今并欲焚老砚,一蓑鸣雨东皋东。wǒ jīn bìng yù fén lǎo yàn,yī suō míng yǔ dōng gāo dōng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

道中即事

方岳

剡溪船后灞桥驴,著我荒村一笋舆。shàn xī chuán hòu bà qiáo lǘ,zhù wǒ huāng cūn yī sǔn yú。
却后几年俱作画,未知雪句定何如。què hòu jǐ nián jù zuò huà,wèi zhī xuě jù dìng hé rú。

农谣

方岳

春雨初晴水拍堤,村南村北鹁鸪啼。chūn yǔ chū qíng shuǐ pāi dī,cūn nán cūn běi bó gū tí。
含风宿麦青相接,刺水柔秧绿未齐。hán fēng sù mài qīng xiāng jiē,cì shuǐ róu yāng lǜ wèi qí。

农谣

方岳

问舍求田计未成,一蓑锄月每含情。wèn shě qiú tián jì wèi chéng,yī suō chú yuè měi hán qíng。
春山树暖莺相觅,晓陇雨晴人独耕。chūn shān shù nuǎn yīng xiāng mì,xiǎo lǒng yǔ qíng rén dú gēng。

农谣

方岳

小麦青青大麦黄,护田沙径绕羊肠。xiǎo mài qīng qīng dà mài huáng,hù tián shā jìng rào yáng cháng。
秧畦岸岸水初饱,尘甑家家饭已香。yāng qí àn àn shuǐ chū bǎo,chén zèng jiā jiā fàn yǐ xiāng。

农谣

方岳

雨过一村桑柘烟,林梢日暮鸟声妍。yǔ guò yī cūn sāng zhè yān,lín shāo rì mù niǎo shēng yán。
青裙老姥遥相语,今岁春寒蚕未眠。qīng qún lǎo lǎo yáo xiāng yǔ,jīn suì chūn hán cán wèi mián。

农谣

方岳

漠漠馀香著草花,森森柔绿长桑麻。mò mò yú xiāng zhù cǎo huā,sēn sēn róu lǜ zhǎng sāng má。
池塘水满蛙成市,门巷春深燕作家。chí táng shuǐ mǎn wā chéng shì,mén xiàng chūn shēn yàn zuò jiā。

观天井

方岳

雷斧何年翠凿成,老龙吟苦雪涛惊。léi fǔ hé nián cuì záo chéng,lǎo lóng yín kǔ xuě tāo jīng。
霜晴未用为霖在,留与春蓑作太平。shuāng qíng wèi yòng wèi lín zài,liú yǔ chūn suō zuò tài píng。

上巳游显亲寺题其壁

方岳

一犁初试茧栗犊,两岸对鸣晴雨鸠。yī lí chū shì jiǎn lì dú,liǎng àn duì míng qíng yǔ jiū。
摇落碧桃花片片,石阑干下钓鱼舟。yáo luò bì táo huā piàn piàn,shí lán gàn xià diào yú zhōu。

上巳游显亲寺题其壁

方岳

松房小小雨留客,竹径深深鸟唤人。sōng fáng xiǎo xiǎo yǔ liú kè,zhú jìng shēn shēn niǎo huàn rén。
烂醉不知三月暮,等闲又是一年春。làn zuì bù zhī sān yuè mù,děng xián yòu shì yī nián chūn。

上巳游显亲寺题其壁

方岳

芳草垂杨水底天,半晴半雨作春妍。fāng cǎo chuí yáng shuǐ dǐ tiān,bàn qíng bàn yǔ zuò chūn yán。
幅巾道服篷船坐,不是诗仙即酒仙。fú jīn dào fú péng chuán zuò,bù shì shī xiān jí jiǔ xiān。

上巳游显亲寺题其壁

方岳

属玉双飞水满塘,石炉柏子掩山房。shǔ yù shuāng fēi shuǐ mǎn táng,shí lú bǎi zi yǎn shān fáng。
一瓶瀑煮春风湿,只听松声意自长。yī píng pù zhǔ chūn fēng shī,zhǐ tīng sōng shēng yì zì zhǎng。

胡登仕送花

方岳

一年春是牡丹时,不负花时只有诗。yī nián chūn shì mǔ dān shí,bù fù huā shí zhǐ yǒu shī。
老去自知才思尽,枉分风月到山篱。lǎo qù zì zhī cái sī jǐn,wǎng fēn fēng yuè dào shān lí。

胡登仕送花

方岳

红酣紫腻不胜春,肯上先生垫角巾。hóng hān zǐ nì bù shèng chūn,kěn shàng xiān shēng diàn jiǎo jīn。
芳草醉眠今老矣,惜花心在怕花嗔。fāng cǎo zuì mián jīn lǎo yǐ,xī huā xīn zài pà huā chēn。

题八士图

方岳

雅闻八士春俱秀,未觉三贤迹已陈。yǎ wén bā shì chūn jù xiù,wèi jué sān xián jì yǐ chén。
投分不论曾识面,此图到手便情亲。tóu fēn bù lùn céng shí miàn,cǐ tú dào shǒu biàn qíng qīn。

题八士图

方岳

飞絮游丝芳草路,淡烟疏雨落花天。fēi xù yóu sī fāng cǎo lù,dàn yān shū yǔ luò huā tiān。
偶然画出寻诗意,未必新诗待画传。ǒu rán huà chū xún shī yì,wèi bì xīn shī dài huà chuán。