古诗词

次韵汪卿

方岳

霜洗梅花春满握,夜寒吹老城头角。shuāng xǐ méi huā chūn mǎn wò,yè hán chuī lǎo chéng tóu jiǎo。
琐窗砚作离骚香,吐句不教花莫落。suǒ chuāng yàn zuò lí sāo xiāng,tǔ jù bù jiào huā mò luò。
裁量要是修月手,我欲追随惭笔阁。cái liàng yào shì xiū yuè shǒu,wǒ yù zhuī suí cán bǐ gé。
平生万事不挂口,爱诗苦未厌溪壑。píng shēng wàn shì bù guà kǒu,ài shī kǔ wèi yàn xī hè。
有人肯筑风骚坛,敢不束甲三距跃。yǒu rén kěn zhù fēng sāo tán,gǎn bù shù jiǎ sān jù yuè。
当时只料孤凤凰,不与鸡群同抱啄。dāng shí zhǐ liào gū fèng huáng,bù yǔ jī qún tóng bào zhuó。
拔旗赵壁决此胜,金鼓俄惊自天落。bá qí zhào bì jué cǐ shèng,jīn gǔ é jīng zì tiān luò。
一嗔纵得马辟易,已觉楚歌声四薄。yī chēn zòng dé mǎ pì yì,yǐ jué chǔ gē shēng sì báo。
夜光明月以暗投,心甚爱之颜有怍。yè guāng míng yuè yǐ àn tóu,xīn shén ài zhī yán yǒu zuò。
公诗端似大国晋,玉帛诸侯赖联络。gōng shī duān shì dà guó jìn,yù bó zhū hóu lài lián luò。
倘令吴楚主夏盟,获麟正恐春秋作。tǎng lìng wú chǔ zhǔ xià méng,huò lín zhèng kǒng chūn qiū zuò。
歙州虽小水如练,沤鸟亦知文字乐。shè zhōu suī xiǎo shuǐ rú liàn,ōu niǎo yì zhī wén zì lè。
此盟定自不可寒,把住梅花更商确。cǐ méng dìng zì bù kě hán,bǎ zhù méi huā gèng shāng què。
夜窗或许时过从,莫问圣清与贤浊。yè chuāng huò xǔ shí guò cóng,mò wèn shèng qīng yǔ xián zhuó。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

此君室

方岳

匪书谁与稽,匪竹谁与居。fěi shū shuí yǔ jī,fěi zhú shuí yǔ jū。
以书造竹所,俯仰千载馀。yǐ shū zào zhú suǒ,fǔ yǎng qiān zài yú。

此君室

方岳

亭亭几长身,斯可谓之士。tíng tíng jǐ zhǎng shēn,sī kě wèi zhī shì。
以我为隐乎,指以二三子。yǐ wǒ wèi yǐn hū,zhǐ yǐ èr sān zi。

此君室

方岳

不肯一世人,草木自宾友。bù kěn yī shì rén,cǎo mù zì bīn yǒu。
举杯问樵岚,见有此客否。jǔ bēi wèn qiáo lán,jiàn yǒu cǐ kè fǒu。

此君室

方岳

可臞不可腴,可独不可俗。kě qú bù kě yú,kě dú bù kě sú。
君看室中人,今已不趐足。jūn kàn shì zhōng rén,jīn yǐ bù xuè zú。

此君室

方岳

曲士多在今,节士多从古。qū shì duō zài jīn,jié shì duō cóng gǔ。
此君岂易得,仅可一二数。cǐ jūn qǐ yì dé,jǐn kě yī èr shù。

此君室

方岳

翛然数竿玉,带以一溪水。xiāo rán shù gān yù,dài yǐ yī xī shuǐ。
惟我有是夫,孰能与于此。wéi wǒ yǒu shì fū,shú néng yǔ yú cǐ。

此君室

方岳

泉石宁我癖,烟雨宁我惛。quán shí níng wǒ pǐ,yān yǔ níng wǒ hūn。
是间有佳趣,不可无此君。shì jiān yǒu jiā qù,bù kě wú cǐ jūn。

此君室

方岳

一径自明月,谁能此婆娑。yī jìng zì míng yuè,shuí néng cǐ pó suō。
床头易未了,如此良夜何。chuáng tóu yì wèi le,rú cǐ liáng yè hé。

此君室

方岳

竹意吾为谁,山曰子非我。zhú yì wú wèi shuí,shān yuē zi fēi wǒ。
未知回孰贤,自赞午也可。wèi zhī huí shú xián,zì zàn wǔ yě kě。

此君室

方岳

俗士不足语,之子谁与娱。sú shì bù zú yǔ,zhī zi shuí yǔ yú。
闭门但痴坐,尔辈宁可无。bì mén dàn chī zuò,ěr bèi níng kě wú。

山径

方岳

一径净于秋,山中夜来雨。yī jìng jìng yú qiū,shān zhōng yè lái yǔ。
倚松不知还,幽禽妙言语。yǐ sōng bù zhī hái,yōu qín miào yán yǔ。

梦书十字史记册上太史公此书真是笔斡造化梦语非夸也因足之识于策

方岳

禹穴探幽眇,神功接混茫。yǔ xué tàn yōu miǎo,shén gōng jiē hùn máng。
绝麟才此笔,春梦试平章。jué lín cái cǐ bǐ,chūn mèng shì píng zhāng。

方岳

马令园中本,移来村墅中。mǎ lìng yuán zhōng běn,yí lái cūn shù zhōng。
太官令却献,黄帕不来封。tài guān lìng què xiàn,huáng pà bù lái fēng。

谢人致蟹

方岳

樵岚无蟹有监州,已负诗肠过一秋。qiáo lán wú xiè yǒu jiān zhōu,yǐ fù shī cháng guò yī qiū。
莫怪渊明便归去,得渠自合老菟裘。mò guài yuān míng biàn guī qù,dé qú zì hé lǎo tú qiú。

谢人致蟹

方岳

此去江头只两程,寒蒲解缚便横行。cǐ qù jiāng tóu zhǐ liǎng chéng,hán pú jiě fù biàn héng xíng。
无肠政要空虚腹,满贮芦花与月明。wú cháng zhèng yào kōng xū fù,mǎn zhù lú huā yǔ yuè míng。