古诗词

三次韵答惠兰亭纸翠毫笔

方岳

半生书痴虫蠹木,不管瓶无旧储粟。bàn shēng shū chī chóng dù mù,bù guǎn píng wú jiù chǔ sù。
青灯竹屋雪村寒,声鸣益悲梦难续。qīng dēng zhú wū xuě cūn hán,shēng míng yì bēi mèng nán xù。
晚菘早韭有书味,诗腹冰清鄙粱肉。wǎn sōng zǎo jiǔ yǒu shū wèi,shī fù bīng qīng bǐ liáng ròu。
迩来毛颖会稽楮,乃欺余贫共羞缩。ěr lái máo yǐng huì jī chǔ,nǎi qī yú pín gòng xiū suō。
夜深磨墨诉石平,五色荣光随下烛。yè shēn mó mò sù shí píng,wǔ sè róng guāng suí xià zhú。
窗间错落惊暴富,每见儿曹辄相祝。chuāng jiān cuò luò jīng bào fù,měi jiàn ér cáo zhé xiāng zhù。
奇笺勿污寒具油,玩弄其毋当肴蔌。qí jiān wù wū hán jù yóu,wán nòng qí wú dāng yáo sù。
觚棱古瓦亦欢喜,春浪生池含雪瀑。gū léng gǔ wǎ yì huān xǐ,chūn làng shēng chí hán xuě pù。
霜毫世辈何多耶,向者心期一夔足。shuāng háo shì bèi hé duō yé,xiàng zhě xīn qī yī kuí zú。
吾生但识鼠须健,未省禽鱼堪汗牍。wú shēng dàn shí shǔ xū jiàn,wèi shěng qín yú kān hàn dú。
重绨十袭不敢吮,谁作猗那颂于穆。zhòng tí shí xí bù gǎn shǔn,shuí zuò yī nà sòng yú mù。
最怜长安骄騃儿,翠毫入手春山蹙。zuì lián zhǎng ān jiāo ái ér,cuì háo rù shǒu chūn shān cù。
平时作叶供媚妩,拔羽诗书岂吾恧。píng shí zuò yè gōng mèi wǔ,bá yǔ shī shū qǐ wú nǜ。
何知梳洗晓鬟绿,解出文章排五鹿。hé zhī shū xǐ xiǎo huán lǜ,jiě chū wén zhāng pái wǔ lù。
策勋翰墨玉床籍,未羡香车驾金犊。cè xūn hàn mò yù chuáng jí,wèi xiàn xiāng chē jià jīn dú。
如闻六宫今弋绨,钗梁不饰黄花菊。rú wén liù gōng jīn yì tí,chāi liáng bù shì huáng huā jú。
细钿高朵花为笔,创巧宁知谁缚束。xì diàn gāo duǒ huā wèi bǐ,chuàng qiǎo níng zhī shuí fù shù。
吁嗟文采信为累,莫拯多生羽毛秃。xū jiē wén cǎi xìn wèi lèi,mò zhěng duō shēng yǔ máo tū。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

修胥山路

方岳

两山壁立束微行,石齿参差半已倾。liǎng shān bì lì shù wēi xíng,shí chǐ cān chà bàn yǐ qīng。
莫等危时扶使稳,但逢险处放教平。mò děng wēi shí fú shǐ wěn,dàn féng xiǎn chù fàng jiào píng。
一毫以上诸人力,半月之间乐事成。yī háo yǐ shàng zhū rén lì,bàn yuè zhī jiān lè shì chéng。
安得坦夷三万里,家家门外是鹏程。ān dé tǎn yí sān wàn lǐ,jiā jiā mén wài shì péng chéng。

宿耕舍

方岳

题诗藓壁墨花新,俯仰之间迹已陈。tí shī xiǎn bì mò huā xīn,fǔ yǎng zhī jiān jì yǐ chén。
检点不同今老大,受持只是旧清贫。jiǎn diǎn bù tóng jīn lǎo dà,shòu chí zhǐ shì jiù qīng pín。
蓬蔂笠渍班班雨,荷叶衫枯䔩䔩尘。péng léi lì zì bān bān yǔ,hé yè shān kū chén。
枉废春锄成底事,重来惭见耦耕人。wǎng fèi chūn chú chéng dǐ shì,zhòng lái cán jiàn ǒu gēng rén。

郡宅旧有飞泉湮废不治予接竹重理之

方岳

竹泉重理旧潺湲,能费亭前玉几竿。zhú quán zhòng lǐ jiù chán yuán,néng fèi tíng qián yù jǐ gān。
云卧半檐晴亦雨,雪飞六月午犹寒。yún wò bàn yán qíng yì yǔ,xuě fēi liù yuè wǔ yóu hán。
野人久有烟霞癖,官屋何如天地宽。yě rén jiǔ yǒu yān xiá pǐ,guān wū hé rú tiān dì kuān。
白傅极知儿戏耳,一生水石作奇观。bái fù jí zhī ér xì ěr,yī shēng shuǐ shí zuò qí guān。

送史子贯归觐且迎妇也

方岳

久住西湖梦亦佳,鹭朋鸥侣自烟沙。jiǔ zhù xī hú mèng yì jiā,lù péng ōu lǚ zì yān shā。
江行枫叶几何里,春到梅梢次第花。jiāng xíng fēng yè jǐ hé lǐ,chūn dào méi shāo cì dì huā。
尽有好山容对榻,却因吾子转思家。jǐn yǒu hǎo shān róng duì tà,què yīn wú zi zhuǎn sī jiā。
青灯书册夜深雨,莫为乘鸾学画鸦。qīng dēng shū cè yè shēn yǔ,mò wèi chéng luán xué huà yā。

官满将归与同幕别平山堂

方岳

鸥未寒盟傥可寻,归与雅不负登临。ōu wèi hán méng tǎng kě xún,guī yǔ yǎ bù fù dēng lín。
江南山作故人面,云北雁知游子心。jiāng nán shān zuò gù rén miàn,yún běi yàn zhī yóu zi xīn。
淮海三年双鬓短,乾坤万里一杯深。huái hǎi sān nián shuāng bìn duǎn,qián kūn wàn lǐ yī bēi shēn。
秋风正惬莼羹腹,松菊犹存月满林。qiū fēng zhèng qiè chún gēng fù,sōng jú yóu cún yuè mǎn lín。

官满将归与同幕别平山堂

方岳

貂敝那禁塞上寒,所成何事许悲酸。diāo bì nà jìn sāi shàng hán,suǒ chéng hé shì xǔ bēi suān。
雪深茅屋归巢冷,月老芦洲雁影单。xuě shēn máo wū guī cháo lěng,yuè lǎo lú zhōu yàn yǐng dān。
官薄偶书三考满,客怀已受一分宽。guān báo ǒu shū sān kǎo mǎn,kè huái yǐ shòu yī fēn kuān。
秋帆但趁好风便,酒在不愁行路难。qiū fān dàn chèn hǎo fēng biàn,jiǔ zài bù chóu xíng lù nán。

陪吴总侍集研山用赵端明送行韵

方岳

烟波画出暮江天,著我芦花明月船。yān bō huà chū mù jiāng tiān,zhù wǒ lú huā míng yuè chuán。
官满只称前进士,路贫休问小行年。guān mǎn zhǐ chēng qián jìn shì,lù pín xiū wèn xiǎo xíng nián。
一归已后陶元亮,众论宁无班孟坚。yī guī yǐ hòu táo yuán liàng,zhòng lùn níng wú bān mèng jiān。
不负登临重九约,过江犹及菊花前。bù fù dēng lín zhòng jiǔ yuē,guò jiāng yóu jí jú huā qián。

次韵郑司理时以掌故赘梱幕归未能也

方岳

二月江南柳正花,扶携贫病又天涯。èr yuè jiāng nán liǔ zhèng huā,fú xié pín bìng yòu tiān yá。
愁予夜雨莼鲈梦,老却春山笋蕨芽。chóu yǔ yè yǔ chún lú mèng,lǎo què chūn shān sǔn jué yá。
太白有芒兵未歇,杀青无补事堪嗟。tài bái yǒu máng bīng wèi xiē,shā qīng wú bǔ shì kān jiē。
书生迂阔多如此,不为吟诗两鬓华。shū shēng yū kuò duō rú cǐ,bù wèi yín shī liǎng bìn huá。

惠山月印师用予寻家韵诗见简辄复赓载寺前老松僵卧风雨中月印因其摧剥而封殖之返成奇观欲为下一转语未暇也故卒章及之

方岳

相逢僧话了幽寻,不负沧浪一访临。xiāng féng sēng huà le yōu xún,bù fù cāng làng yī fǎng lín。
对菊莫谈当世事,品茶犹识古人心。duì jú mò tán dāng shì shì,pǐn chá yóu shí gǔ rén xīn。
白云共住山前后,黄叶自知秋浅深。bái yún gòng zhù shān qián hòu,huáng yè zì zhī qiū qiǎn shēn。
龙卧苍髯曾有约,雁回分月供丛林。lóng wò cāng rán céng yǒu yuē,yàn huí fēn yuè gōng cóng lín。

九日道中

方岳

重阳却喜无风雨,野菊迎人亦自花。zhòng yáng què xǐ wú fēng yǔ,yě jú yíng rén yì zì huā。
年去年来秋又老,江南江北鬓将华。nián qù nián lái qiū yòu lǎo,jiāng nán jiāng běi bìn jiāng huá。
离骚如此那无酒,羁旅虽谙不似家。lí sāo rú cǐ nà wú jiǔ,jī lǚ suī ān bù shì jiā。
但得东篱堪种菊,尽容吾子岸乌纱。dàn dé dōng lí kān zhǒng jú,jǐn róng wú zi àn wū shā。

送蔡子奇节推之官庐陵

方岳

春不多寒风已柔,数君到日正红稠。chūn bù duō hán fēng yǐ róu,shù jūn dào rì zhèng hóng chóu。
庵藏澹叟诗成集,山护醉翁书满楼。ān cáng dàn sǒu shī chéng jí,shān hù zuì wēng shū mǎn lóu。
岸柳欲眠维鹢首,幕莲俱起看鳌头。àn liǔ yù mián wéi yì shǒu,mù lián jù qǐ kàn áo tóu。
无忘晓殿三千字,一洗公孙富贵羞。wú wàng xiǎo diàn sān qiān zì,yī xǐ gōng sūn fù guì xiū。

宋君挽词

方岳

持家不废夜窗书,未了功名志竟违。chí jiā bù fèi yè chuāng shū,wèi le gōng míng zhì jìng wéi。
是处青山曾对饮,只今白羽为谁挥。shì chù qīng shān céng duì yǐn,zhǐ jīn bái yǔ wèi shuí huī。
杨花乱落春无极,燕子重来人已非。yáng huā luàn luò chūn wú jí,yàn zi zhòng lái rén yǐ fēi。
手斸苍烟营葬地,可堪晴树转斜晖。shǒu zhǔ cāng yān yíng zàng dì,kě kān qíng shù zhuǎn xié huī。

次韵谢兄见寄

方岳

寒入吟肩兀蹇鞍,灞桥风雪几跻攀。hán rù yín jiān wù jiǎn ān,bà qiáo fēng xuě jǐ jī pān。
诸贤有意起更化,老我无能悔出山。zhū xián yǒu yì qǐ gèng huà,lǎo wǒ wú néng huǐ chū shān。
谈到时文真破碎,情知吾道转间关。tán dào shí wén zhēn pò suì,qíng zhī wú dào zhuǎn jiān guān。
武元衡事传闻否,倦翼孤飞正欲还。wǔ yuán héng shì chuán wén fǒu,juàn yì gū fēi zhèng yù hái。

蟹至十数日而价比异时特贵贫者只得忍口薄暮有以为饷者作诗回饷

方岳

蟹之风月元无价,只卖百钱那是钱。xiè zhī fēng yuè yuán wú jià,zhǐ mài bǎi qián nà shì qián。
醉堕多生贪爱业,贫随现在喜欢缘。zuì duò duō shēng tān ài yè,pín suí xiàn zài xǐ huān yuán。
以名怒尔吾何敢,谓腹负予谁不然。yǐ míng nù ěr wú hé gǎn,wèi fù fù yǔ shuí bù rán。
新与客尝秋已老,岂堪持到菊花前。xīn yǔ kè cháng qiū yǐ lǎo,qǐ kān chí dào jú huā qián。

陪汪少卿游紫阳次梁倅韵

方岳

此行许老亦津津,连夜催将雪树春。cǐ xíng xǔ lǎo yì jīn jīn,lián yè cuī jiāng xuě shù chūn。
溪隔更无尘土事,山矜便识谪仙人。xī gé gèng wú chén tǔ shì,shān jīn biàn shí zhé xiān rén。
云依栏过香仍湿,墨带冰磨句转新。yún yī lán guò xiāng réng shī,mò dài bīng mó jù zhuǎn xīn。
丘壑自容吾入社,不论五马两朱轮。qiū hè zì róng wú rù shè,bù lùn wǔ mǎ liǎng zhū lún。