古诗词

三次韵答惠兰亭纸翠毫笔

方岳

半生书痴虫蠹木,不管瓶无旧储粟。bàn shēng shū chī chóng dù mù,bù guǎn píng wú jiù chǔ sù。
青灯竹屋雪村寒,声鸣益悲梦难续。qīng dēng zhú wū xuě cūn hán,shēng míng yì bēi mèng nán xù。
晚菘早韭有书味,诗腹冰清鄙粱肉。wǎn sōng zǎo jiǔ yǒu shū wèi,shī fù bīng qīng bǐ liáng ròu。
迩来毛颖会稽楮,乃欺余贫共羞缩。ěr lái máo yǐng huì jī chǔ,nǎi qī yú pín gòng xiū suō。
夜深磨墨诉石平,五色荣光随下烛。yè shēn mó mò sù shí píng,wǔ sè róng guāng suí xià zhú。
窗间错落惊暴富,每见儿曹辄相祝。chuāng jiān cuò luò jīng bào fù,měi jiàn ér cáo zhé xiāng zhù。
奇笺勿污寒具油,玩弄其毋当肴蔌。qí jiān wù wū hán jù yóu,wán nòng qí wú dāng yáo sù。
觚棱古瓦亦欢喜,春浪生池含雪瀑。gū léng gǔ wǎ yì huān xǐ,chūn làng shēng chí hán xuě pù。
霜毫世辈何多耶,向者心期一夔足。shuāng háo shì bèi hé duō yé,xiàng zhě xīn qī yī kuí zú。
吾生但识鼠须健,未省禽鱼堪汗牍。wú shēng dàn shí shǔ xū jiàn,wèi shěng qín yú kān hàn dú。
重绨十袭不敢吮,谁作猗那颂于穆。zhòng tí shí xí bù gǎn shǔn,shuí zuò yī nà sòng yú mù。
最怜长安骄騃儿,翠毫入手春山蹙。zuì lián zhǎng ān jiāo ái ér,cuì háo rù shǒu chūn shān cù。
平时作叶供媚妩,拔羽诗书岂吾恧。píng shí zuò yè gōng mèi wǔ,bá yǔ shī shū qǐ wú nǜ。
何知梳洗晓鬟绿,解出文章排五鹿。hé zhī shū xǐ xiǎo huán lǜ,jiě chū wén zhāng pái wǔ lù。
策勋翰墨玉床籍,未羡香车驾金犊。cè xūn hàn mò yù chuáng jí,wèi xiàn xiāng chē jià jīn dú。
如闻六宫今弋绨,钗梁不饰黄花菊。rú wén liù gōng jīn yì tí,chāi liáng bù shì huáng huā jú。
细钿高朵花为笔,创巧宁知谁缚束。xì diàn gāo duǒ huā wèi bǐ,chuàng qiǎo níng zhī shuí fù shù。
吁嗟文采信为累,莫拯多生羽毛秃。xū jiē wén cǎi xìn wèi lèi,mò zhěng duō shēng yǔ máo tū。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

九日道中凄然忆潘邠老之句

方岳

满城风雨近重阳,城脚谁家菊自黄。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng,chéng jiǎo shuí jiā jú zì huáng。
又是江南离别处,寒烟吹雁不成行。yòu shì jiāng nán lí bié chù,hán yān chuī yàn bù chéng xíng。

用吕宗卿山亭韵

方岳

约住山云倚断栏,云如秋薄与山环。yuē zhù shān yún yǐ duàn lán,yún rú qiū báo yǔ shān huán。
为山醉矣无山句,山不负予予负山。wèi shān zuì yǐ wú shān jù,shān bù fù yǔ yǔ fù shān。

田头

方岳

田头科斗古文字,石上臼洼山鼎彝。tián tóu kē dòu gǔ wén zì,shí shàng jiù wā shān dǐng yí。
勘破世间烦恼障,醉而已矣不吟诗。kān pò shì jiān fán nǎo zhàng,zuì ér yǐ yǐ bù yín shī。

田头

方岳

秧田多种八月白,草树初开九里香。yāng tián duō zhǒng bā yuè bái,cǎo shù chū kāi jiǔ lǐ xiāng。
但得有牛横短笛,一蓑春雨自农桑。dàn dé yǒu niú héng duǎn dí,yī suō chūn yǔ zì nóng sāng。

严陵待锁

方岳

一舸秋风梦亦寒,津人只作贾胡看。yī gě qiū fēng mèng yì hán,jīn rén zhǐ zuò jiǎ hú kàn。
断桥袖手暮烟合,等得芦花雪满滩。duàn qiáo xiù shǒu mù yān hé,děng dé lú huā xuě mǎn tān。

严陵待锁

方岳

关却疏篷只恁休,莫留霜月伴孤舟。guān què shū péng zhǐ nèn xiū,mò liú shuāng yuè bàn gū zhōu。
津亭万一商分数,锁到明朝何处求。jīn tíng wàn yī shāng fēn shù,suǒ dào míng cháo hé chù qiú。

过陈

方岳

手葺溪堂旋补茅,好山带郭转林梢。shǒu qì xī táng xuán bǔ máo,hǎo shān dài guō zhuǎn lín shāo。
与君共有吟诗癖,月下柴门不厌敲。yǔ jūn gòng yǒu yín shī pǐ,yuè xià chái mén bù yàn qiāo。

宿珠溪

方岳

一钱不直管城子,万事称好孔方兄。yī qián bù zhí guǎn chéng zi,wàn shì chēng hǎo kǒng fāng xiōng。
山房自做松风梦,星斗阑干霜月明。shān fáng zì zuò sōng fēng mèng,xīng dòu lán gàn shuāng yuè míng。

种芥

方岳

不论青紫已离离,烟湿春畦手自治。bù lùn qīng zǐ yǐ lí lí,yān shī chūn qí shǒu zì zhì。
一笑摩挲空洞腹,是间尽纳几须弥。yī xiào mó sā kōng dòng fù,shì jiān jǐn nà jǐ xū mí。

种韭

方岳

下秧已觉齿生津,坐想堆盘雨夜春。xià yāng yǐ jué chǐ shēng jīn,zuò xiǎng duī pán yǔ yè chūn。
政恐厨人无变馔,庾郎贫不似吾贫。zhèng kǒng chú rén wú biàn zhuàn,yǔ láng pín bù shì wú pín。

种菘

方岳

老圃相传秋后菘,砖炉石铫一年冬。lǎo pǔ xiāng chuán qiū hòu sōng,zhuān lú shí diào yī nián dōng。
宁知迟种迟于我,又见南薰上番风。níng zhī chí zhǒng chí yú wǒ,yòu jiàn nán xūn shàng fān fēng。

采筇

方岳

此君有节瘦如许,老子无心酷似之。cǐ jūn yǒu jié shòu rú xǔ,lǎo zi wú xīn kù shì zhī。
莫向人间危处去,溪云径雪尽扶持。mò xiàng rén jiān wēi chù qù,xī yún jìng xuě jǐn fú chí。

观刈

方岳

石田荦确底须嫌,苦说频年不下镰。shí tián luò què dǐ xū xián,kǔ shuō pín nián bù xià lián。
烟雨一犁经老手,翻匙香雪十分甜。yān yǔ yī lí jīng lǎo shǒu,fān shi xiāng xuě shí fēn tián。

观刈

方岳

蹄豚盂酒祝瓯窭,一饱人间百事休。tí tún yú jiǔ zhù ōu jù,yī bǎo rén jiān bǎi shì xiū。
已约山妻同野饭,今年又胜去年秋。yǐ yuē shān qī tóng yě fàn,jīn nián yòu shèng qù nián qiū。

观刈

方岳

秋来谁不负归田,炊玉尝新喜欲颠。qiū lái shuí bù fù guī tián,chuī yù cháng xīn xǐ yù diān。
乞我一年横短笛,太平有象是丰年。qǐ wǒ yī nián héng duǎn dí,tài píng yǒu xiàng shì fēng nián。