古诗词

再用韵酬朱行甫

方岳

梦中翠凤飞来双,驾言后土逊名邦。mèng zhōng cuì fèng fēi lái shuāng,jià yán hòu tǔ xùn míng bāng。
手持玉简判红紫,敛袂欲以诗城降。shǒu chí yù jiǎn pàn hóng zǐ,liǎn mèi yù yǐ shī chéng jiàng。
粹容喜动日月角,揖我入对玲珑窗。cuì róng xǐ dòng rì yuè jiǎo,yī wǒ rù duì líng lóng chuāng。
为言琼花返蓬阆,下界久矣无根桩。wèi yán qióng huā fǎn péng láng,xià jiè jiǔ yǐ wú gēn zhuāng。
乃今存者赝本耳,补亡以绐青油幢。nǎi jīn cún zhě yàn běn ěr,bǔ wáng yǐ dài qīng yóu chuáng。
人间识真盖亦寡,载酒嘉宾宁论缸。rén jiān shí zhēn gài yì guǎ,zài jiǔ jiā bīn níng lùn gāng。
黄冠诞谲谨勿信,传讹听舛其言哤。huáng guān dàn jué jǐn wù xìn,chuán é tīng chuǎn qí yán máng。
为花作辨谁氏子,谬妄补入黄钟腔。wèi huā zuò biàn shuí shì zi,miù wàng bǔ rù huáng zhōng qiāng。
耳庸目陋惑世俗,其罪不能三赦憃。ěr yōng mù lòu huò shì sú,qí zuì bù néng sān shè chōng。
朱云之孙亦奇士,文有气骨丰而厖。zhū yún zhī sūn yì qí shì,wén yǒu qì gǔ fēng ér páng。
谓琼赤玉匪为白,不比俗论纷茸尨。wèi qióng chì yù fěi wèi bái,bù bǐ sú lùn fēn rōng máng。
诗筒往来捷于响,夜发严鼓声逢逢。shī tǒng wǎng lái jié yú xiǎng,yè fā yán gǔ shēng féng féng。
咨尔岳为谢此老,壮哉寸管飞涛江。zī ěr yuè wèi xiè cǐ lǎo,zhuàng zāi cùn guǎn fēi tāo jiāng。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

约鲁山兄

方岳

莫说寻芳已后时,春蔬解甲茗搴旗。mò shuō xún fāng yǐ hòu shí,chūn shū jiě jiǎ míng qiān qí。
松风石铫晴云碗,不是吾曹未必奇。sōng fēng shí diào qíng yún wǎn,bù shì wú cáo wèi bì qí。

春暮

方岳

卷中未有好诗看,草满池塘梦已阑。juǎn zhōng wèi yǒu hǎo shī kàn,cǎo mǎn chí táng mèng yǐ lán。
客又不来春又暮,一帘新雨杏花残。kè yòu bù lái chūn yòu mù,yī lián xīn yǔ xìng huā cán。

春晚

方岳

一樽无计遣春留,落日伤情独倚楼。yī zūn wú jì qiǎn chūn liú,luò rì shāng qíng dú yǐ lóu。
柔绿拍堤如可染,老红满径为谁愁。róu lǜ pāi dī rú kě rǎn,lǎo hóng mǎn jìng wèi shuí chóu。

春晚

方岳

青梅如豆带烟垂,紫蕨成拳着雨肥。qīng méi rú dòu dài yān chuí,zǐ jué chéng quán zhe yǔ féi。
只有小桥杨柳外,杏花未肯放春归。zhǐ yǒu xiǎo qiáo yáng liǔ wài,xìng huā wèi kěn fàng chūn guī。

春晚

方岳

山杏溪桃睡欲昏,青旗邀客过孤村。shān xìng xī táo shuì yù hūn,qīng qí yāo kè guò gū cūn。
杨花不肯随春去,惹住晴风自入门。yáng huā bù kěn suí chūn qù,rě zhù qíng fēng zì rù mén。

次韵谢兄立春戏拟春帖子

方岳

泉脉晴融太液池,内人初晓玉参差。quán mài qíng róng tài yè chí,nèi rén chū xiǎo yù cān chà。
东风认得农祥正,吹作丰年御制诗。dōng fēng rèn dé nóng xiáng zhèng,chuī zuò fēng nián yù zhì shī。

次韵谢兄立春戏拟春帖子

方岳

天家观阙玉重重,逼入春皇一信风。tiān jiā guān quē yù zhòng zhòng,bī rù chūn huáng yī xìn fēng。
生意无边青欲动,微茫淡霭暖烟中。shēng yì wú biān qīng yù dòng,wēi máng dàn ǎi nuǎn yān zhōng。

次韵谢兄立春戏拟春帖子

方岳

天地春回万寿杯,宫云留雪玉崔嵬。tiān dì chūn huí wàn shòu bēi,gōng yún liú xuě yù cuī wéi。
晓供帖子琼幡重,携得韶风下殿来。xiǎo gōng tiē zi qióng fān zhòng,xié dé sháo fēng xià diàn lái。

次韵谢兄立春戏拟春帖子

方岳

天与君王共一仁,只将仁与物为春。tiān yǔ jūn wáng gòng yī rén,zhǐ jiāng rén yǔ wù wèi chūn。
要令率土无枯槁,未赏冰池皱玉粼。yào lìng lǜ tǔ wú kū gǎo,wèi shǎng bīng chí zhòu yù lín。

次韵谢兄立春戏拟春帖子

方岳

青旗簇仗赐银幡,共以升平奉至尊。qīng qí cù zhàng cì yín fān,gòng yǐ shēng píng fèng zhì zūn。
阊阖千官花底散,紫泥香熟诏书温。chāng hé qiān guān huā dǐ sàn,zǐ ní xiāng shú zhào shū wēn。

春思

方岳

无何桃李又成荫,水抱孤村岸岸深。wú hé táo lǐ yòu chéng yīn,shuǐ bào gū cūn àn àn shēn。
径草不锄随意绿,要观天地发生心。jìng cǎo bù chú suí yì lǜ,yào guān tiān dì fā shēng xīn。

春思

方岳

烟草茸茸匝岸齐,晴天凫浴喜清溪。yān cǎo rōng rōng zā àn qí,qíng tiān fú yù xǐ qīng xī。
一春造化花开尽,大欠渠诗共品题。yī chūn zào huà huā kāi jǐn,dà qiàn qú shī gòng pǐn tí。

春思

方岳

春风多可太忙生,长共花边柳外行。chūn fēng duō kě tài máng shēng,zhǎng gòng huā biān liǔ wài xíng。
与燕可泥蜂酿蜜,才吹小雨又须晴。yǔ yàn kě ní fēng niàng mì,cái chuī xiǎo yǔ yòu xū qíng。

春词

方岳

翠鼎香深旋作茶,馀酲牵梦几还家。cuì dǐng xiāng shēn xuán zuò chá,yú chéng qiān mèng jǐ hái jiā。
梦中记得春池绿,曾共丁宁下番花。mèng zhōng jì dé chūn chí lǜ,céng gòng dīng níng xià fān huā。

春词

方岳

花不知愁句又尘,晚寒独自倚栏频。huā bù zhī chóu jù yòu chén,wǎn hán dú zì yǐ lán pín。
一分心事一分雨,春负予耶予负春。yī fēn xīn shì yī fēn yǔ,chūn fù yǔ yé yǔ fù chūn。