古诗词

西江月

吴儆

竹里全无暑气,溪边长有清风。zhú lǐ quán wú shǔ qì,xī biān zhǎng yǒu qīng fēng。
荷花落日照酣红。hé huā luò rì zhào hān hóng。
雨过遥山翠重。yǔ guò yáo shān cuì zhòng。
老作宫祠散汉,本来田舍村翁。lǎo zuò gōng cí sàn hàn,běn lái tián shě cūn wēng。
腰缠三万禄千钟。yāo chán sān wàn lù qiān zhōng。
也是一场春梦。yě shì yī chǎng chūn mèng。

吴儆

吴儆(jǐng)(1125~1183)字益恭,原名备,字恭父,休宁(今属安徽)人。与兄吴俯讲学授徒,合称“江东二吴”。高宗绍兴二十七年(1157)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(1166)知安仁县。淳熙元年(1174),通判邕州。淳熙五年(1178),迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。淳熙七年(1180),起知泰州,寻复奉祠。淳熙十年(1183)卒,年五十九,谥文肃。张栻称他“忠义果断,缓急可仗。” 吴儆的作品>>

猜您喜欢

题祝圣寺

吴儆

金碧照征涂,松竹开幽径。jīn bì zhào zhēng tú,sōng zhú kāi yōu jìng。
山僧寿八十,腴貌精视听。shān sēng shòu bā shí,yú mào jīng shì tīng。
囊钵罄锱铢,栋宇事严整。náng bō qìng zī zhū,dòng yǔ shì yán zhěng。
如公方外人,视世一泡影。rú gōng fāng wài rén,shì shì yī pào yǐng。
辛勤毕此生,更欲传不泯。xīn qín bì cǐ shēng,gèng yù chuán bù mǐn。
当家茀父菑,居位蠹国政。dāng jiā fú fù zāi,jū wèi dù guó zhèng。
视公岂容诛,三叹发深省。shì gōng qǐ róng zhū,sān tàn fā shēn shěng。

杨村道中邂逅赵仁甫

吴儆

修途转清溪,孤村带寒日。xiū tú zhuǎn qīng xī,gū cūn dài hán rì。
潇洒竹间亭,意行成小立。xiāo sǎ zhú jiān tíng,yì xíng chéng xiǎo lì。
宾主莫谁何,悠然良自适。bīn zhǔ mò shuí hé,yōu rán liáng zì shì。
俄有贵公子,胡骢摇宝勒。é yǒu guì gōng zi,hú cōng yáo bǎo lēi。
下马相劳苦,呼酒道畴昔。xià mǎ xiāng láo kǔ,hū jiǔ dào chóu xī。
遂令麋鹿姿,颇为人物色。suì lìng mí lù zī,pǒ wèi rén wù sè。
佳实进霜坚,异酿引寒碧。jiā shí jìn shuāng jiān,yì niàng yǐn hán bì。
兴尽还独归,沙头寒月白。xīng jǐn hái dú guī,shā tóu hán yuè bái。

题阳山寺

吴儆

忆昨去家时,凉风肃巾屦。yì zuó qù jiā shí,liáng fēng sù jīn jù。
闾里重远别,祖席烦亲故。lǘ lǐ zhòng yuǎn bié,zǔ xí fán qīn gù。
期会趋晷刻,仓卒戒徒御。qī huì qū guǐ kè,cāng zú jiè tú yù。
首尾遍吴楚,复退分携处。shǒu wěi biàn wú chǔ,fù tuì fēn xié chù。
岁月拂尘壁,廊庑识故步。suì yuè fú chén bì,láng wǔ shí gù bù。
故人新绛帷,方屦盈外户。gù rén xīn jiàng wéi,fāng jù yíng wài hù。
褰裳喜我来,寒温问良苦。qiān shang xǐ wǒ lái,hán wēn wèn liáng kǔ。
樽酒开驩颜,鸡黍羞珍具。zūn jiǔ kāi huān yán,jī shǔ xiū zhēn jù。
欲少为君留,归心已先骛。yù shǎo wèi jūn liú,guī xīn yǐ xiān wù。
年少未仕初,饱食厕庠序。nián shǎo wèi shì chū,bǎo shí cè xiáng xù。
束书事遨游,光阴等闲度。shù shū shì áo yóu,guāng yīn děng xián dù。
一为升斗縻,奔走穷朝暮。yī wèi shēng dòu mí,bēn zǒu qióng cháo mù。
欲学不可得,虽悔复谁诿。yù xué bù kě dé,suī huǐ fù shuí wěi。
诸君其早图,前覆戒吾车。zhū jūn qí zǎo tú,qián fù jiè wú chē。

独酌

吴儆

松竹开幽径,蓬蒿閟荆扉。sōng zhú kāi yōu jìng,péng hāo bì jīng fēi。
庭前两梧桐,浓绿涵清辉。tíng qián liǎng wú tóng,nóng lǜ hán qīng huī。
南楹开半山,晨夕异烟霏。nán yíng kāi bàn shān,chén xī yì yān fēi。
樽酒自宾主,幽鸟更埙篪。zūn jiǔ zì bīn zhǔ,yōu niǎo gèng xūn chí。
饮罢两无言,还读渊明诗。yǐn bà liǎng wú yán,hái dú yuān míng shī。

早起

吴儆

积雨霁穷秋,柴扃立清晓。jī yǔ jì qióng qiū,chái jiōng lì qīng xiǎo。
溪光照烟岫,未觉秋容老。xī guāng zhào yān xiù,wèi jué qiū róng lǎo。
溪边乌臼林,他日没飞鸟。xī biān wū jiù lín,tā rì méi fēi niǎo。
浓绿半枯枝,殷红乱衰草。nóng lǜ bàn kū zhī,yīn hóng luàn shuāi cǎo。
摇落想骚人,洞庭风袅袅。yáo luò xiǎng sāo rén,dòng tíng fēng niǎo niǎo。

送吴令君

吴儆

吾欲赠君以彭泽江边之柳,不如赠君以傅岩野外之梅。wú yù zèng jūn yǐ péng zé jiāng biān zhī liǔ,bù rú zèng jūn yǐ fù yán yě wài zhī méi。
柳色但知管离别,梅花独首百花开。liǔ sè dàn zhī guǎn lí bié,méi huā dú shǒu bǎi huā kāi。
花开虽托桃李径,成实终为廊庙材。huā kāi suī tuō táo lǐ jìng,chéng shí zhōng wèi láng miào cái。
冰霜清冷溪桥侧,聊与人间作春色。bīng shuāng qīng lěng xī qiáo cè,liáo yǔ rén jiān zuò chūn sè。
日边调鼎待君来,已闻驿使传消息。rì biān diào dǐng dài jūn lái,yǐ wén yì shǐ chuán xiāo xī。
81123456