古诗词

花心动

刘焘

偏忆江南,有尘表丰神,世外标格。piān yì jiāng nán,yǒu chén biǎo fēng shén,shì wài biāo gé。
低傍小桥,斜出疏篱,似向陇头曾识。dī bàng xiǎo qiáo,xié chū shū lí,shì xiàng lǒng tóu céng shí。
暗香孤韵冰雪里,初不怕、春寒要勒。àn xiāng gū yùn bīng xuě lǐ,chū bù pà chūn hán yào lēi。
问桃杏贤瞒,怎生向前争得。wèn táo xìng xián mán,zěn shēng xiàng qián zhēng dé。
省共萧娘笑摘。shěng gòng xiāo niáng xiào zhāi。
玉纤映琼枝,照人一色。yù xiān yìng qióng zhī,zhào rén yī sè。
澹粉晕酥,多少工夫,到得寿阳宫额。dàn fěn yūn sū,duō shǎo gōng fū,dào dé shòu yáng gōng é。
再三留待东君看,管都将、别花不惜。zài sān liú dài dōng jūn kàn,guǎn dōu jiāng bié huā bù xī。
但只恐、南楼又三弄笛。dàn zhǐ kǒng nán lóu yòu sān nòng dí。

刘焘

宋湖州长兴人,字无言。未冠入太学,与陈亨伯等以八俊称。哲宗元祐三年进士。苏轼称其文章典丽。善书法,笔势遒劲,召修阁帖。历任知郓州、秘阁修撰。有《见南山集》。 刘焘的作品>>

猜您喜欢

罨画溪

刘焘

竹林深处杜鹃啼,两岸青青草色齐。zhú lín shēn chù dù juān tí,liǎng àn qīng qīng cǎo sè qí。
欲识人间真罨画,朱藤倒影入清溪。yù shí rén jiān zhēn yǎn huà,zhū téng dào yǐng rù qīng xī。

宿华严院

刘焘

夜宿雾山雾,晨茹芝山芝。yè sù wù shān wù,chén rú zhī shān zhī。
年来嗜好衰,但与青山宜。nián lái shì hǎo shuāi,dàn yǔ qīng shān yí。
登临意未惬,出户车已脂。dēng lín yì wèi qiè,chū hù chē yǐ zhī。
王事有期程,爱山岂余私。wáng shì yǒu qī chéng,ài shān qǐ yú sī。
崎岖田野间,食寝将安之。qí qū tián yě jiān,shí qǐn jiāng ān zhī。
天寒未落日,税驾忽在兹。tiān hán wèi luò rì,shuì jià hū zài zī。
二山已陈迹,兹处尤新奇。èr shān yǐ chén jì,zī chù yóu xīn qí。
翠竹与黄花,一一对山扉。cuì zhú yǔ huáng huā,yī yī duì shān fēi。
对景自忘言,若与予心期。duì jǐng zì wàng yán,ruò yǔ yǔ xīn qī。
眠云饱山色,那得困与饥。mián yún bǎo shān sè,nà dé kùn yǔ jī。
山僧喜我来,迎我留新诗。shān sēng xǐ wǒ lái,yíng wǒ liú xīn shī。
我有爱山痴,山僧知不知。wǒ yǒu ài shān chī,shān sēng zhī bù zhī。

题乐平寺

刘焘

名蓝占幽寂,花木深禅房。míng lán zhàn yōu jì,huā mù shēn chán fáng。
开轩俯芳流,竹风终日凉。kāi xuān fǔ fāng liú,zhú fēng zhōng rì liáng。
谓此已胜绝,坐可雄诸方。wèi cǐ yǐ shèng jué,zuò kě xióng zhū fāng。
谁知槿篱外,古木郁苍苍。shuí zhī jǐn lí wài,gǔ mù yù cāng cāng。
下有湍激涧,珠玉鸣琅珰。xià yǒu tuān jī jiàn,zhū yù míng láng dāng。
何当开松门,两岸安石床。hé dāng kāi sōng mén,liǎng àn ān shí chuáng。
尽发溪山奇,枕流挈其芳。jǐn fā xī shān qí,zhěn liú qiè qí fāng。
他年我重来,君子留徜徉。tā nián wǒ zhòng lái,jūn zi liú cháng yáng。
1812