古诗词

秋思

苏过

秋入郊墟早,霜高宇宙宽。qiū rù jiāo xū zǎo,shuāng gāo yǔ zhòu kuān。
头风思檄手,髀肉怯征鞍。tóu fēng sī xí shǒu,bì ròu qiè zhēng ān。
俯伛非吾事,歌呼强觅欢。fǔ yǔ fēi wú shì,gē hū qiáng mì huān。
自知毛羽短,松桂不禁寒。zì zhī máo yǔ duǎn,sōng guì bù jìn hán。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

讼风伯

苏过

天胡久不雨,我欲讼之天。tiān hú jiǔ bù yǔ,wǒ yù sòng zhī tiān。
二麦槁欲死,骄阳犹炽然。èr mài gǎo yù sǐ,jiāo yáng yóu chì rán。
重阴数布野,雨意来无边。zhòng yīn shù bù yě,yǔ yì lái wú biān。
未许一濡地,辄遇四风颠。wèi xǔ yī rú dì,zhé yù sì fēng diān。
摆摇涧谷响,宁复留云烟。bǎi yáo jiàn gǔ xiǎng,níng fù liú yún yān。
雨师良已勤,风伯殆未悛。yǔ shī liáng yǐ qín,fēng bó dài wèi quān。
天公纵此为,忍使暴我田。tiān gōng zòng cǐ wèi,rěn shǐ bào wǒ tián。
默诉若有答,不待巫史传。mò sù ruò yǒu dá,bù dài wū shǐ chuán。
昨者六七月,屋溜如绳悬。zuó zhě liù qī yuè,wū liū rú shéng xuán。
淋漓逮十日,奔突溃百川。lín lí dǎi shí rì,bēn tū kuì bǎi chuān。
行旅已断道,闾阎欲通船。xíng lǚ yǐ duàn dào,lǘ yán yù tōng chuán。
不藉屏翳功,日星几变迁。bù jí píng yì gōng,rì xīng jǐ biàn qiān。
我请酌民情,血诚通帝渊。wǒ qǐng zhuó mín qíng,xuè chéng tōng dì yuān。
风雨要有时,乃不为咎愆。fēng yǔ yào yǒu shí,nǎi bù wèi jiù qiān。
赤子仰粒食,云何绝其烟。chì zi yǎng lì shí,yún hé jué qí yān。
徒闵负贩劳,不忧稼穑先。tú mǐn fù fàn láo,bù yōu jià sè xiān。
怨讟满南亩,欢忻为市廛。yuàn dú mǎn nán mǔ,huān xīn wèi shì chán。
谩说昏垫害,欲夸扫除贤。mán shuō hūn diàn hài,yù kuā sǎo chú xián。
何曾补日月,空只留饥年。hé céng bǔ rì yuè,kōng zhǐ liú jī nián。
区区讼风伯,聊赓退之篇。qū qū sòng fēng bó,liáo gēng tuì zhī piān。

雨后见月

苏过

薰风转亭午,流汗浃絺绤。xūn fēng zhuǎn tíng wǔ,liú hàn jiā chī xì。
隆隆空山雷,跨海飞雨黑。lóng lóng kōng shān léi,kuà hǎi fēi yǔ hēi。
芭蕉集乱响,风竹泻暗滴。bā jiāo jí luàn xiǎng,fēng zhú xiè àn dī。
悬知岁有待,已喜瘴先涤。xuán zhī suì yǒu dài,yǐ xǐ zhàng xiān dí。
沈沈璧月上,稍稍星河出。shěn shěn bì yuè shàng,shāo shāo xīng hé chū。
枕簟延清光,草木冱寒碧。zhěn diàn yán qīng guāng,cǎo mù hù hán bì。
幽人梦未回,良夜谁与惜。yōu rén mèng wèi huí,liáng yè shuí yǔ xī。
隔篱唤西家,倒榼共馀沥。gé lí huàn xī jiā,dào kē gòng yú lì。
西家长苦贫,而有好颜色。xī jiā zhǎng kǔ pín,ér yǒu hǎo yán sè。
终年饭半菽,爱酒无从得。zhōng nián fàn bàn shū,ài jiǔ wú cóng dé。
嗟余不解饮,看尔时举白。jiē yú bù jiě yǐn,kàn ěr shí jǔ bái。
岂不贤老兵,聊慰羁旅夕。qǐ bù xián lǎo bīng,liáo wèi jī lǚ xī。

次韵大人五更山吐月

苏过

一更山吐月,鉴影摇空澜。yī gèng shān tǔ yuè,jiàn yǐng yáo kōng lán。
悬知今夕游,不减蓬瀛看。xuán zhī jīn xī yóu,bù jiǎn péng yíng kàn。
净雾扫馀瘴,清飙戒初寒。jìng wù sǎo yú zhàng,qīng biāo jiè chū hán。
行乐不可迟,乃此桂未残。xíng lè bù kě chí,nǎi cǐ guì wèi cán。

次韵大人五更山吐月

苏过

二更山吐月,玉杯侧清夜。èr gèng shān tǔ yuè,yù bēi cè qīng yè。
谁知蜑子船,独钓澄潭下。shuí zhī dàn zi chuán,dú diào chéng tán xià。
幽人酌桂醑,冰碗白玉藉。yōu rén zhuó guì xǔ,bīng wǎn bái yù jí。
他时罗浮录,父老成佳话。tā shí luó fú lù,fù lǎo chéng jiā huà。

次韵大人五更山吐月

苏过

三更山吐月,半璧沈沈起。sān gèng shān tǔ yuè,bàn bì shěn shěn qǐ。
无言三友欢,夜夜仍会此。wú yán sān yǒu huān,yè yè réng huì cǐ。
羽毛见秋虫,鲜甲动沙水。yǔ máo jiàn qiū chóng,xiān jiǎ dòng shā shuǐ。
此味世莫知,勿言惊俗耳。cǐ wèi shì mò zhī,wù yán jīng sú ěr。

次韵大人五更山吐月

苏过

四更山吐月,纸帐惊虚明。sì gèng shān tǔ yuè,zhǐ zhàng jīng xū míng。
披衣访黄冠,野渡孤舟横。pī yī fǎng huáng guān,yě dù gū zhōu héng。
束缊旋乞火,犬号惊夜行。shù yūn xuán qǐ huǒ,quǎn hào jīng yè xíng。
归休勿久娱,霜露满山城。guī xiū wù jiǔ yú,shuāng lù mǎn shān chéng。

次韵大人五更山吐月

苏过

五更山吐月,纤纤犹烛幽。wǔ gèng shān tǔ yuè,xiān xiān yóu zhú yōu。
寸阴惟此夜,敢辞数登楼。cùn yīn wéi cǐ yè,gǎn cí shù dēng lóu。
寒砧远随风,鸣蛩亦悲秋。hán zhēn yuǎn suí fēng,míng qióng yì bēi qiū。
凭栏独搔首,微吟和渔讴。píng lán dú sāo shǒu,wēi yín hé yú ōu。

赠王子直

苏过

南行几万里,亲旧书亦缺。nán xíng jǐ wàn lǐ,qīn jiù shū yì quē。
谁知倾盖交,乃胜白头节。shuí zhī qīng gài jiāo,nǎi shèng bái tóu jié。
去国日已远,凄凉瘴烟窟。qù guó rì yǐ yuǎn,qī liáng zhàng yān kū。
未著绝交书,已叹交游绝。wèi zhù jué jiāo shū,yǐ tàn jiāo yóu jué。
门前空雀罗,巷语纷鴂舌。mén qián kōng què luó,xiàng yǔ fēn jué shé。
怪君一事无,访我此穷发。guài jūn yī shì wú,fǎng wǒ cǐ qióng fā。
自怜甑生尘,每愧羹屡颉。zì lián zèng shēng chén,měi kuì gēng lǚ jié。
何以为子娱,江水清可啜。hé yǐ wèi zi yú,jiāng shuǐ qīng kě chuài。
男儿重志气,勿使变穷达。nán ér zhòng zhì qì,wù shǐ biàn qióng dá。
宁甘一瓢乐,耻为五斗折。níng gān yī piáo lè,chǐ wèi wǔ dòu zhé。
火急数相聚,回头君欲别。huǒ jí shù xiāng jù,huí tóu jūn yù bié。
一榻当再悬,重来为君设。yī tà dāng zài xuán,zhòng lái wèi jūn shè。

和叔宽赠李方叔

苏过

管鲍死已久,交情云雨翻。guǎn bào sǐ yǐ jiǔ,jiāo qíng yún yǔ fān。
平生我知子,窥见墙及肩。píng shēng wǒ zhī zi,kuī jiàn qiáng jí jiān。
老骥叹伏枥,壮士悲暮年。lǎo jì tàn fú lì,zhuàng shì bēi mù nián。
百金空鬻技,未分齿发殚。bǎi jīn kōng yù jì,wèi fēn chǐ fā dān。
哀哉兔丝蔓,生理寄所缠。āi zāi tù sī màn,shēng lǐ jì suǒ chán。
君看秋风至,扫荡何时安。jūn kàn qiū fēng zhì,sǎo dàng hé shí ān。
谁令三径荒,投老食屡艰。shuí lìng sān jìng huāng,tóu lǎo shí lǚ jiān。
短绠谩自持,欲引百尺泉。duǎn gěng mán zì chí,yù yǐn bǎi chǐ quán。
造物不我私,同彼草木繁。zào wù bù wǒ sī,tóng bǐ cǎo mù fán。
不求桑榆暖,乃慕松桂寒。bù qiú sāng yú nuǎn,nǎi mù sōng guì hán。
学稼虽可贱,乐志良独难。xué jià suī kě jiàn,lè zhì liáng dú nán。
当观五鼎食,不异瓢与箪。dāng guān wǔ dǐng shí,bù yì piáo yǔ dān。
卜筑愿俱栖,勿学鸡相连。bo zhù yuàn jù qī,wù xué jī xiāng lián。
作诗置坐右,勉视后者鞭。zuò shī zhì zuò yòu,miǎn shì hòu zhě biān。

用伯充韵赠孙志举

苏过

朱颜染黄茅,自意岭表人。zhū yán rǎn huáng máo,zì yì lǐng biǎo rén。
长恬服世俗,敢愧歠菽贫。zhǎng tián fú shì sú,gǎn kuì chuò shū pín。
送车反自厓,异獠纷来宾。sòng chē fǎn zì yá,yì liáo fēn lái bīn。
蛙蝝与蚔醢,敬我如族姻。wā yuán yǔ qí hǎi,jìng wǒ rú zú yīn。
海风吹余舟,夜渡徐闻垠。hǎi fēng chuī yú zhōu,yè dù xú wén yín。
往来一沤间,劳生竟非真。wǎng lái yī ōu jiān,láo shēng jìng fēi zhēn。
重寻江南游,再款空同闉。zhòng xún jiāng nán yóu,zài kuǎn kōng tóng yīn。
山中有异士,束书来卜邻。shān zhōng yǒu yì shì,shù shū lái bo lín。
胸中出虹霓,雷袂勇且仁。xiōng zhōng chū hóng ní,léi mèi yǒng qiě rén。
索居□枯槁,赖此意少春。suǒ jū kū gǎo,lài cǐ yì shǎo chūn。
当年老于公,硬语本为民。dāng nián lǎo yú gōng,yìng yǔ běn wèi mín。
终身虽坎壈,谁得疏而亲。zhōng shēn suī kǎn lǎn,shuí dé shū ér qīn。
臧孙固有后,仲子先离伦。zāng sūn gù yǒu hòu,zhòng zi xiān lí lún。
不忧廊庙迟,绿发未肯银。bù yōu láng miào chí,lǜ fā wèi kěn yín。
季子又一奇,武库戈矛新。jì zi yòu yī qí,wǔ kù gē máo xīn。
片言折鹿角,不许枝词谆。piàn yán zhé lù jiǎo,bù xǔ zhī cí zhūn。
近闻获麟书,还许登成均。jìn wén huò lín shū,hái xǔ dēng chéng jūn。
归欤汶上兄,器新人惟陈。guī yú wèn shàng xiōng,qì xīn rén wéi chén。

湖口人李正臣蓄异石广袤尺馀而九峰玲珑老人名之曰壶中九华且以诗纪之命过继作

苏过

至人寓迹尘凡中,杖头挂壶来何从。zhì rén yù jì chén fán zhōng,zhàng tóu guà hú lái hé cóng。
长房俗眼偶澄澈,一笑市井得此翁。zhǎng fáng sú yǎn ǒu chéng chè,yī xiào shì jǐng dé cǐ wēng。
试窥壶中子无物,何处著此千柱宫。shì kuī hú zhōng zi wú wù,hé chù zhù cǐ qiān zhù gōng。
毗耶华藏皆已有,不独海上栖瀛蓬。pí yé huá cáng jiē yǐ yǒu,bù dú hǎi shàng qī yíng péng。
我闻须弥纳芥子,况此空洞孰不容。wǒ wén xū mí nà jiè zi,kuàng cǐ kōng dòng shú bù róng。
何人误持一嶂出,恍是九华巉绝峰。hé rén wù chí yī zhàng chū,huǎng shì jiǔ huá chán jué fēng。
令人却信刘郎语,当年霹雳化九龙。lìng rén què xìn liú láng yǔ,dāng nián pī lì huà jiǔ lóng。
谁将真形写此石,太华女几分清雄。shuí jiāng zhēn xíng xiě cǐ shí,tài huá nǚ jǐ fēn qīng xióng。
终当作亭号秋浦,刻公妙句传无穷。zhōng dāng zuò tíng hào qiū pǔ,kè gōng miào jù chuán wú qióng。

和大人游罗浮山

苏过

我公阴德谁与京,学道岂厌迟蜚鸣。wǒ gōng yīn dé shuí yǔ jīng,xué dào qǐ yàn chí fēi míng。
世间出世无两得,先使此路荒承明。shì jiān chū shì wú liǎng dé,xiān shǐ cǐ lù huāng chéng míng。
谪官罗浮定天意,不涉忧患那长生。zhé guān luó fú dìng tiān yì,bù shè yōu huàn nà zhǎng shēng。
海涯莫惊万里远,山下幸足五亩耕。hǎi yá mò jīng wàn lǐ yuǎn,shān xià xìng zú wǔ mǔ gēng。
人生露电非虚语,在椿固已悲老彭。rén shēng lù diàn fēi xū yǔ,zài chūn gù yǐ bēi lǎo péng。
蓬莱方丈今咫尺,富贵敝屣孰重轻。péng lái fāng zhàng jīn zhǐ chǐ,fù guì bì xǐ shú zhòng qīng。
结茅愿为麋鹿友,无心坐伏豺虎狞。jié máo yuàn wèi mí lù yǒu,wú xīn zuò fú chái hǔ níng。
况公方瞳已照座,奕奕神光在天庭。kuàng gōng fāng tóng yǐ zhào zuò,yì yì shén guāng zài tiān tíng。
出青入玄二气换,妙理默契黄庭经。chū qīng rù xuán èr qì huàn,miào lǐ mò qì huáng tíng jīng。
但愿他时仇池主,不愿更勒燕然铭。dàn yuàn tā shí chóu chí zhǔ,bù yuàn gèng lēi yàn rán míng。
稚川刀圭傥可得,簪组永谢汉公卿。zhì chuān dāo guī tǎng kě dé,zān zǔ yǒng xiè hàn gōng qīng。
腹中梨枣晚自成,本无荆棘何所平。fù zhōng lí zǎo wǎn zì chéng,běn wú jīng jí hé suǒ píng。

白水岩汤泉

苏过

世间诡异那可诘,地中火出连冈脉。shì jiān guǐ yì nà kě jí,dì zhōng huǒ chū lián gāng mài。
只知骊山天子浴,未信穷海汤泉出。zhǐ zhī lí shān tiān zi yù,wèi xìn qióng hǎi tāng quán chū。
方池不须绿石甃,小沸自与澄沙白。fāng chí bù xū lǜ shí zhòu,xiǎo fèi zì yǔ chéng shā bái。
涓涓微溜架岩谷,郁郁佳气烝石室。juān juān wēi liū jià yán gǔ,yù yù jiā qì zhēng shí shì。
满山松柏香自送,何用椒兰熏四壁。mǎn shān sōng bǎi xiāng zì sòng,hé yòng jiāo lán xūn sì bì。
从来佳境与人远,野老山僧那解说。cóng lái jiā jìng yǔ rén yuǎn,yě lǎo shān sēng nà jiě shuō。
虽云得地古招提,未遇赏音同汩没。suī yún dé dì gǔ zhāo tí,wèi yù shǎng yīn tóng gǔ méi。
一篇今得谪仙诗,当与绣岭争雄雌。yī piān jīn dé zhé xiān shī,dāng yǔ xiù lǐng zhēng xióng cí。

海南多鹿豨土人捕取率以夜分月出度其要寝则合围而周阹之兽无轶者余寓城南户外即山林夜闻猎声旦有馈肉者作夜猎行以纪之

苏过

霜风肃肃陵寒柯,海月滟滟翻秋河。shuāng fēng sù sù líng hán kē,hǎi yuè yàn yàn fān qiū hé。
空山无人柴径熟,豨肥鹿饱眠长坡。kōng shān wú rén chái jìng shú,xī féi lù bǎo mián zhǎng pō。
山夷野獠喜射猎,腰下长铗森相摩。shān yí yě liáo xǐ shè liè,yāo xià zhǎng jiá sēn xiāng mó。
平沙仿佛见遗迹,踊跃不待张虞罗。píng shā fǎng fú jiàn yí jì,yǒng yuè bù dài zhāng yú luó。
均呼夜起山谷应,披抉草木穷株窠。jūn hū yè qǐ shān gǔ yīng,pī jué cǎo mù qióng zhū kē。
何人得隽喜叫绝,脟割未羡青丘多。hé rén dé juàn xǐ jiào jué,liè gē wèi xiàn qīng qiū duō。
今年岁恶不可度,竹间有米田无禾。jīn nián suì è bù kě dù,zhú jiān yǒu mǐ tián wú hé。
耕牛日欲登鼎俎,野兽脱命理则那。gēng niú rì yù dēng dǐng zǔ,yě shòu tuō mìng lǐ zé nà。
朝来剥啄谁有馈,愧尔父老勤弓戈。cháo lái bō zhuó shuí yǒu kuì,kuì ěr fù lǎo qín gōng gē。
一言愿子不我忽,暴殄天物神所呵。yī yán yuàn zi bù wǒ hū,bào tiǎn tiān wù shén suǒ hē。

送人泛海北归兼寄诸兄弟

苏过

冥冥天水吞为一,夜依北斗占南北。míng míng tiān shuǐ tūn wèi yī,yè yī běi dòu zhàn nán běi。
危楼时吐蛟蜃气,半山忽隐长鲸脊。wēi lóu shí tǔ jiāo shèn qì,bàn shān hū yǐn zhǎng jīng jí。
起看樯头雉尾转,一帆千里日未足。qǐ kàn qiáng tóu zhì wěi zhuǎn,yī fān qiān lǐ rì wèi zú。
此身何止轻鸿毛,到家始觉是真肉。cǐ shēn hé zhǐ qīng hóng máo,dào jiā shǐ jué shì zhēn ròu。
怪君胡为冒此险,象犀珠玉非所役。guài jūn hú wèi mào cǐ xiǎn,xiàng xī zhū yù fēi suǒ yì。
凛然风义照古人,尺书为我通消息。lǐn rán fēng yì zhào gǔ rén,chǐ shū wèi wǒ tōng xiāo xī。
我似当时常校尉,掘鼠餐毡从属国。wǒ shì dāng shí cháng xiào wèi,jué shǔ cān zhān cóng shǔ guó。
茫茫海阔雁不到,长欲系书空悯默。máng máng hǎi kuò yàn bù dào,zhǎng yù xì shū kōng mǐn mò。
凭君为语诸季孟,耐事忍惭真子职。píng jūn wèi yǔ zhū jì mèng,nài shì rěn cán zhēn zi zhí。
面唾勿嫌解自乾,盗金却偿安用诘。miàn tuò wù xián jiě zì qián,dào jīn què cháng ān yòng jí。
杜门只作田舍子,地往江乡乘下泽。dù mén zhǐ zuò tián shě zi,dì wǎng jiāng xiāng chéng xià zé。
三吴想见稻如云,舶还时救陈蔡厄。sān wú xiǎng jiàn dào rú yún,bó hái shí jiù chén cài è。