古诗词

送昙秀

苏过

三年避地少经过,十日论诗喜琢磨。sān nián bì dì shǎo jīng guò,shí rì lùn shī xǐ zuó mó。
自欲灰心老南岳,犹能茧足慰东坡。zì yù huī xīn lǎo nán yuè,yóu néng jiǎn zú wèi dōng pō。
来时野寺无鱼鼓,去后闲门有雀罗。lái shí yě sì wú yú gǔ,qù hòu xián mén yǒu què luó。
从此期师真似月,断云时复挂星河。cóng cǐ qī shī zhēn shì yuè,duàn yún shí fù guà xīng hé。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

次韵谢民师

苏过

老鹤过海仍将雏,澹然如将没齿疏。lǎo hè guò hǎi réng jiāng chú,dàn rán rú jiāng méi chǐ shū。
人生如寄何足道,富贵贫贱隙白驹。rén shēng rú jì hé zú dào,fù guì pín jiàn xì bái jū。
飘流仅以虞夫子,饥坐弦歌古儋耳。piāo liú jǐn yǐ yú fū zi,jī zuò xián gē gǔ dān ěr。
不堪秦岭望家山,敢有玉关生入理。bù kān qín lǐng wàng jiā shān,gǎn yǒu yù guān shēng rù lǐ。
广文才名三十年,困穷直到寒无毡。guǎng wén cái míng sān shí nián,kùn qióng zhí dào hán wú zhān。
将军夜行遭醉尉,曲逆解衣尝刺船。jiāng jūn yè xíng zāo zuì wèi,qū nì jiě yī cháng cì chuán。
岂知雷雨来说渥,归路江山宛如昨。qǐ zhī léi yǔ lái shuō wò,guī lù jiāng shān wǎn rú zuó。
饥人但觉秕糠美,忧患始知田舍乐。jī rén dàn jué bǐ kāng měi,yōu huàn shǐ zhī tián shě lè。
梦中犹记鱼相濡,庄叟屡困监河枯。mèng zhōng yóu jì yú xiāng rú,zhuāng sǒu lǚ kùn jiān hé kū。
聊因竞病歌归欤,宁复灿烂悲穷途。liáo yīn jìng bìng gē guī yú,níng fù càn làn bēi qióng tú。
知君笃学真为己,不从世好惟耽此。zhī jūn dǔ xué zhēn wèi jǐ,bù cóng shì hǎo wéi dān cǐ。
作诗颇似建安风,取友更同鲍叔义。zuò shī pǒ shì jiàn ān fēng,qǔ yǒu gèng tóng bào shū yì。
我闻得士朝廷尊,搢绅所寄惟斯文。wǒ wén dé shì cháo tíng zūn,jìn shēn suǒ jì wéi sī wén。
象犀珠玉本安用,犹使四海争趋奔。xiàng xī zhū yù běn ān yòng,yóu shǐ sì hǎi zhēng qū bēn。
高人处世诚难矣,绝俗惊愚空目眯。gāo rén chù shì chéng nán yǐ,jué sú jīng yú kōng mù mī。
坐令瑚琏废清庙,涧毛何由荐天子。zuò lìng hú liǎn fèi qīng miào,jiàn máo hé yóu jiàn tiān zi。
我羡平生马少游,不愿沟渎容吞舟。wǒ xiàn píng shēng mǎ shǎo yóu,bù yuàn gōu dú róng tūn zhōu。
夜光明月请自閟,按剑或恐疑轻投。yè guāng míng yuè qǐng zì bì,àn jiàn huò kǒng yí qīng tóu。

次大人生日

苏过

阴功若以物假人,酬而不酢非所闻。yīn gōng ruò yǐ wù jiǎ rén,chóu ér bù cù fēi suǒ wén。
丙吉于公德在民,皇天有善初无亲。bǐng jí yú gōng dé zài mín,huáng tiān yǒu shàn chū wú qīn。
自我高曾逮公身,奕世载德一于仁。zì wǒ gāo céng dǎi gōng shēn,yì shì zài dé yī yú rén。
遇苦即救志劬辛,岂择富贵与贱贫。yù kǔ jí jiù zhì qú xīn,qǐ zé fù guì yǔ jiàn pín。
久推是心诚而均,可贯白日照苍旻。jiǔ tuī shì xīn chéng ér jūn,kě guàn bái rì zhào cāng mín。
譬如农夫耘耔勤,自有丰年穫千囷。pì rú nóng fū yún zǐ qín,zì yǒu fēng nián huò qiān qūn。
公何屡困蝇与蚊,身虽厄穷道益信。gōng hé lǚ kùn yíng yǔ wén,shēn suī è qióng dào yì xìn。
天不俾之爵禄新,琢磨功行真人邻。tiān bù bǐ zhī jué lù xīn,zuó mó gōng xíng zhēn rén lín。
直言便触天子嗔,万里远谪南海滨。zhí yán biàn chù tiān zi chēn,wàn lǐ yuǎn zhé nán hǎi bīn。
朝夕异引存吾神,两仪入腹如车轮。cháo xī yì yǐn cún wú shén,liǎng yí rù fù rú chē lún。
罗浮至今馀怪珍,稚川药灶隐荆榛。luó fú zhì jīn yú guài zhēn,zhì chuān yào zào yǐn jīng zhēn。
飞腾涧谷不可驯,月道或肯来相宾。fēi téng jiàn gǔ bù kě xùn,yuè dào huò kěn lái xiāng bīn。
区区功名安足云,幸此不为世俗醺。qū qū gōng míng ān zú yún,xìng cǐ bù wèi shì sú xūn。
丹砂傥结道力纯,泠然御风归峨岷。dān shā tǎng jié dào lì chún,líng rán yù fēng guī é mín。

闻郭太尉发师大捷奚人擒契丹酋领四军者来献作长句古调一首

苏过

辽人猖蹶败纪纲,鸟兽惊骇自取亡。liáo rén chāng jué bài jì gāng,niǎo shòu jīng hài zì qǔ wáng。
归我五季旧土疆,有如宣宗复河湟。guī wǒ wǔ jì jiù tǔ jiāng,yǒu rú xuān zōng fù hé huáng。
彼酋假息不自量,网开三面犹跳梁。bǐ qiú jiǎ xī bù zì liàng,wǎng kāi sān miàn yóu tiào liáng。
爝火乃欲犯太阳,怒臂当车学螳螂。jué huǒ nǎi yù fàn tài yáng,nù bì dāng chē xué táng láng。
支天所坏仍鸱张,含沙射影出复藏。zhī tiān suǒ huài réng chī zhāng,hán shā shè yǐng chū fù cáng。
将军义勇冠三光,愿以部曲除螟蝗。jiāng jūn yì yǒng guān sān guāng,yuàn yǐ bù qū chú míng huáng。
户有三丁一我将,遣汝积愤当少偿。hù yǒu sān dīng yī wǒ jiāng,qiǎn rǔ jī fèn dāng shǎo cháng。
上马亟持十日粮,长矛短戟舂其吭。shàng mǎ jí chí shí rì liáng,zhǎng máo duǎn jǐ chōng qí kēng。
前者披靡后者戕,系累妻子涕泗滂。qián zhě pī mí hòu zhě qiāng,xì lèi qī zi tì sì pāng。
将军折北昔未尝,以巧服人尤所长。jiāng jūn zhé běi xī wèi cháng,yǐ qiǎo fú rén yóu suǒ zhǎng。
勿追穷寇非深防,会遣生致如探囊。wù zhuī qióng kòu fēi shēn fáng,huì qiǎn shēng zhì rú tàn náng。
匈奴自古夸豪强,三表五饵称前王。xiōng nú zì gǔ kuā háo qiáng,sān biǎo wǔ ěr chēng qián wáng。
竟无一日笞中行,昭君远嫁令人伤。jìng wú yī rì chī zhōng xíng,zhāo jūn yuǎn jià lìng rén shāng。
岂知天兵自鹰扬,郅支援首须陈汤。qǐ zhī tiān bīng zì yīng yáng,zhì zhī yuán shǒu xū chén tāng。
头颅万里行朔方,遣示稿街听徜徉。tóu lú wàn lǐ xíng shuò fāng,qiǎn shì gǎo jiē tīng cháng yáng。
偃兵息民令有常,昔居锋镝今农桑。yǎn bīng xī mín lìng yǒu cháng,xī jū fēng dī jīn nóng sāng。
百年版籍沦要荒,一日冠盖欣相望。bǎi nián bǎn jí lún yào huāng,yī rì guān gài xīn xiāng wàng。
李白长歌汉道昌,两阶羽舞垂衣裳。lǐ bái zhǎng gē hàn dào chāng,liǎng jiē yǔ wǔ chuí yī shang。

大隐堂为范氏西田题

苏过

范侯作园湖之隅,缭以修竹千芙蕖。fàn hóu zuò yuán hú zhī yú,liáo yǐ xiū zhú qiān fú qú。
鸭陂下浸波澜阔,箕山西指峰峦孤。yā bēi xià jìn bō lán kuò,jī shān xī zhǐ fēng luán gū。
有堂翼然照通衢,路人尚忆华严居。yǒu táng yì rán zhào tōng qú,lù rén shàng yì huá yán jū。
华严初来理荒废,布衣小艇披茭蒲。huá yán chū lái lǐ huāng fèi,bù yī xiǎo tǐng pī jiāo pú。
蛙鸣不知官与私,莫来乱我夜读书。wā míng bù zhī guān yǔ sī,mò lái luàn wǒ yè dú shū。
人怀忠直及其子,遗爱何止屋上乌。rén huái zhōng zhí jí qí zi,yí ài hé zhǐ wū shàng wū。
小范更无膏粱气,闭门一味如蠹鱼。xiǎo fàn gèng wú gāo liáng qì,bì mén yī wèi rú dù yú。
肯为山林独往计,且隐市朝行坦途。kěn wèi shān lín dú wǎng jì,qiě yǐn shì cháo xíng tǎn tú。
嗟我与君涉世疏,短绠汲深尔自愚。jiē wǒ yǔ jūn shè shì shū,duǎn gěng jí shēn ěr zì yú。
行歌道上惭妻孥,坐令家无甔石储。xíng gē dào shàng cán qī nú,zuò lìng jiā wú dān shí chǔ。
欲将大隐欺谁欤,人不吾以曷早图。yù jiāng dà yǐn qī shuí yú,rén bù wú yǐ hé zǎo tú。
未须直学西山夫,槁项终为山泽臞。wèi xū zhí xué xī shān fū,gǎo xiàng zhōng wèi shān zé qú。

爱人堂为李几仲赋

苏过

读书当读孔孟书,我饱尚可推其馀。dú shū dāng dú kǒng mèng shū,wǒ bǎo shàng kě tuī qí yú。
莫求捷径拾青紫,口但澜翻腹空虚。mò qiú jié jìng shí qīng zǐ,kǒu dàn lán fān fù kōng xū。
孔孟之功如药石,洗濯肝胃充肌肤。kǒng mèng zhī gōng rú yào shí,xǐ zhuó gān wèi chōng jī fū。
如农去莠植嘉谷,如行九折遇坦途。rú nóng qù yǒu zhí jiā gǔ,rú xíng jiǔ zhé yù tǎn tú。
我怜赤子在远域,疾痛不闻其叫呼。wǒ lián chì zi zài yuǎn yù,jí tòng bù wén qí jiào hū。
何当攘臂问民瘼,古之循吏谁为儒。hé dāng rǎng bì wèn mín mò,gǔ zhī xún lì shuí wèi rú。
我观李侯少英特,闭门不曳侯王裾。wǒ guān lǐ hóu shǎo yīng tè,bì mén bù yè hóu wáng jū。
诗书已误半世事,一割未信鸡牛殊。shī shū yǐ wù bàn shì shì,yī gē wèi xìn jī niú shū。
弹冠小县何所为,长养善类恶者诛。dàn guān xiǎo xiàn hé suǒ wèi,zhǎng yǎng shàn lèi è zhě zhū。
作堂之名固有在,要使膏泽流海隅。zuò táng zhī míng gù yǒu zài,yào shǐ gāo zé liú hǎi yú。
不愿力田频赐爵,不愿校雠归石渠。bù yuàn lì tián pín cì jué,bù yuàn xiào chóu guī shí qú。
使我三年饭脱粟,活此千人为亲娱。shǐ wǒ sān nián fàn tuō sù,huó cǐ qiān rén wèi qīn yú。

地炉歌寄伯仲

苏过

野人劝我凿地炉,才能容膝便有馀。yě rén quàn wǒ záo dì lú,cái néng róng xī biàn yǒu yú。
土床屈曲方六尺,墐涂何必髹丹朱。tǔ chuáng qū qū fāng liù chǐ,jìn tú hé bì xiū dān zhū。
广文无毡与客设,蒲团但学僧跏趺。guǎng wén wú zhān yǔ kè shè,pú tuán dàn xué sēng jiā fū。
破铛折脚自然煮,中有至乐人所无。pò dāng zhé jiǎo zì rán zhǔ,zhōng yǒu zhì lè rén suǒ wú。
我游东南古佛刹,潭潭大屋干浮屠。wǒ yóu dōng nán gǔ fú shā,tán tán dà wū gàn fú tú。
环床接席如坐井,白灰盖火深模糊。huán chuáng jiē xí rú zuò jǐng,bái huī gài huǒ shēn mó hú。
贵人尽卧红氍毹,春风习习生四隅。guì rén jǐn wò hóng qú shū,chūn fēng xí xí shēng sì yú。
牵衣留客长夜饮,一石屡醉狂淳于。qiān yī liú kè zhǎng yè yǐn,yī shí lǚ zuì kuáng chún yú。
我家环堵真癯儒,鴳鹏无羡安枋榆。wǒ jiā huán dǔ zhēn qú rú,yàn péng wú xiàn ān fāng yú。
劳生养此梦幻躯,谁能华睆慕大夫。láo shēng yǎng cǐ mèng huàn qū,shuí néng huá huàn mù dà fū。
时从村叟交蹠语,炔焰爬搔味醍醐。shí cóng cūn sǒu jiāo zhí yǔ,guì yàn pá sāo wèi tí hú。
床头一榼自取饮,醉后耳熟时歌呼。chuáng tóu yī kē zì qǔ yǐn,zuì hòu ěr shú shí gē hū。
坐想颍川十日雨,尺薪如桂求里闾。zuò xiǎng yǐng chuān shí rì yǔ,chǐ xīn rú guì qiú lǐ lǘ。
此时无人知我乐,惜哉不与二仲俱。cǐ shí wú rén zhī wǒ lè,xī zāi bù yǔ èr zhòng jù。
我兄何时结茅庐,小窗请试新规模。wǒ xiōng hé shí jié máo lú,xiǎo chuāng qǐng shì xīn guī mó。

寄题折嗣益袭庆阁

苏过

帝有虎臣司北门,虚弦坐落天骄魂。dì yǒu hǔ chén sī běi mén,xū xián zuò luò tiān jiāo hún。
百年不敢南牧马,草木尚有威名存。bǎi nián bù gǎn nán mù mǎ,cǎo mù shàng yǒu wēi míng cún。
平生忠义身许国,不以金玉遗子孙。píng shēng zhōng yì shēn xǔ guó,bù yǐ jīn yù yí zi sūn。
承平弓剑空在韣,惟有简编遗后昆。chéng píng gōng jiàn kōng zài dú,wéi yǒu jiǎn biān yí hòu kūn。
不知所活几千人,一门何止十朱轮。bù zhī suǒ huó jǐ qiān rén,yī mén hé zhǐ shí zhū lún。
满床簪笏不足道,万石家风今复闻。mǎn chuáng zān hù bù zú dào,wàn shí jiā fēng jīn fù wén。
明窗小阁卧晏温,不读孙吴看典坟。míng chuāng xiǎo gé wò yàn wēn,bù dú sūn wú kàn diǎn fén。
坐销杀气边风春,记取大冯小冯君。zuò xiāo shā qì biān fēng chūn,jì qǔ dà féng xiǎo féng jūn。

蜀人宋衍蚤孤母去力学取科第遂获见母盖自蜀至许六千馀里声迹不至逾二十年感叹兹事以送其归

苏过

绿槐染衣芦作鞭,朝骑骏马下九天。lǜ huái rǎn yī lú zuò biān,cháo qí jùn mǎ xià jiǔ tiān。
人为君荣君未喜,我家剑南亲万里。rén wèi jūn róng jūn wèi xǐ,wǒ jiā jiàn nán qīn wàn lǐ。
四岁儿啼母不知,肺肝欲裂悲语谁。sì suì ér tí mǔ bù zhī,fèi gān yù liè bēi yǔ shuí。
不如读书期有立,可以藉手荣吾慈。bù rú dú shū qī yǒu lì,kě yǐ jí shǒu róng wú cí。
白云怅望天一方,颍水之北嵩之阳。bái yún chàng wàng tiān yī fāng,yǐng shuǐ zhī běi sōng zhī yáng。
君王一日亲试策,阿兰不愿尚书郎。jūn wáng yī rì qīn shì cè,ā lán bù yuàn shàng shū láng。
里门下马人争看,对泣相持行路叹。lǐ mén xià mǎ rén zhēng kàn,duì qì xiāng chí xíng lù tàn。
版舆归侍锦江头,戏彩重偿龀与丱。bǎn yú guī shì jǐn jiāng tóu,xì cǎi zhòng cháng chèn yǔ guàn。

范季远作止斋求诗以此寄之

苏过

急流勇退真难事,要取荣枯君自味。jí liú yǒng tuì zhēn nán shì,yào qǔ róng kū jūn zì wèi。
世间轩冕如嚼蜡,自觉山川天下贵。shì jiān xuān miǎn rú jué là,zì jué shān chuān tiān xià guì。
君如八骏方服辀,帝闲正欲求千里。jūn rú bā jùn fāng fú zhōu,dì xián zhèng yù qiú qiān lǐ。
刷燕秣越非所愿,放浪烟霞蹑云水。shuā yàn mò yuè fēi suǒ yuàn,fàng làng yān xiá niè yún shuǐ。
萧然筑室在人境,身与此心俱欲止。xiāo rán zhù shì zài rén jìng,shēn yǔ cǐ xīn jù yù zhǐ。
倦飞偶学陶彭泽,示疾还同老居士。juàn fēi ǒu xué táo péng zé,shì jí hái tóng lǎo jū shì。
政忧功名来未免,吾驾不回谁与柅。zhèng yōu gōng míng lái wèi miǎn,wú jià bù huí shuí yǔ nǐ。
古来索价累高人,少室终南应所鄙。gǔ lái suǒ jià lèi gāo rén,shǎo shì zhōng nán yīng suǒ bǐ。

大雪日赵承之梁与可访贾子庄饮爽亭孙志康不得预故有诗怨之亦次韵和一首

苏过

三士高谈常绝席,不数汉庭人九尺。sān shì gāo tán cháng jué xí,bù shù hàn tíng rén jiǔ chǐ。
雪中忽到剡溪行,狂饮学髡俱一石。xuě zhōng hū dào shàn xī xíng,kuáng yǐn xué kūn jù yī shí。
不教彭宣到后堂,只供爽气干陵冈。bù jiào péng xuān dào hòu táng,zhǐ gōng shuǎng qì gàn líng gāng。
忍寒排闼计大误,夫子莫悔不得将。rěn hán pái tà jì dà wù,fū zi mò huǐ bù dé jiāng。
夜归过我天正黑,灯影照坐如僧房。yè guī guò wǒ tiān zhèng hēi,dēng yǐng zhào zuò rú sēng fáng。
峨冠切云服亦奇,胜游何不早遣知。é guān qiè yún fú yì qí,shèng yóu hé bù zǎo qiǎn zhī。
风花瞥眼同一霎,欲追此欢将奈若。fēng huā piē yǎn tóng yī shà,yù zhuī cǐ huān jiāng nài ruò。
人间何往不自适,陵生且复为陵舄。rén jiān hé wǎng bù zì shì,líng shēng qiě fù wèi líng xì。

和吴子骏食波棱粥

苏过

朔风吹雪填庐屋,一味饥寒寻范叔。shuò fēng chuī xuě tián lú wū,yī wèi jī hán xún fàn shū。
绨袍安敢望故人,藜苋从来诳空腹。tí páo ān gǎn wàng gù rén,lí xiàn cóng lái kuáng kōng fù。
近闻陶令并无储,不独鲁公新食粥。jìn wén táo lìng bìng wú chǔ,bù dú lǔ gōng xīn shí zhōu。
波棱登俎称八珍,公子未应讥世禄。bō léng dēng zǔ chēng bā zhēn,gōng zi wèi yīng jī shì lù。
山僧一食不过午,忍饥学道忘辛苦。shān sēng yī shí bù guò wǔ,rěn jī xué dào wàng xīn kǔ。
书生事业乃尔勤,夜然膏火穷今古。shū shēng shì yè nǎi ěr qín,yè rán gāo huǒ qióng jīn gǔ。
要将五鼎同釜铛,箪瓢未可轻原生。yào jiāng wǔ dǐng tóng fǔ dāng,dān piáo wèi kě qīng yuán shēng。
肉食纷纷固多鄙,吾宁且啜小人羹。ròu shí fēn fēn gù duō bǐ,wú níng qiě chuài xiǎo rén gēng。

次韵承之紫岩长句

苏过

乱山穷处闻鱼鼓,梵宇潭潭不知暑。luàn shān qióng chù wén yú gǔ,fàn yǔ tán tán bù zhī shǔ。
当时麻衣此卜居,自启山林著蓝缕。dāng shí má yī cǐ bo jū,zì qǐ shān lín zhù lán lǚ。
飞空楼观惊造化,缥缈云间如帝所。fēi kōng lóu guān jīng zào huà,piāo miǎo yún jiān rú dì suǒ。
道人疑是有道者,己不求人人自许。dào rén yí shì yǒu dào zhě,jǐ bù qiú rén rén zì xǔ。
富儿争致千金多,贫者不辞筋力苦。fù ér zhēng zhì qiān jīn duō,pín zhě bù cí jīn lì kǔ。
若非足指按大地,荒山坐变琉璃宇。ruò fēi zú zhǐ àn dà dì,huāng shān zuò biàn liú lí yǔ。
南阳持节奉诏归,夜上峥嵘携幕府。nán yáng chí jié fèng zhào guī,yè shàng zhēng róng xié mù fǔ。
是时六月火令炽,千骑解鞍人按堵。shì shí liù yuè huǒ lìng chì,qiān qí jiě ān rén àn dǔ。
登临岂为谢公赏,七子赋诗歌赵武。dēng lín qǐ wèi xiè gōng shǎng,qī zi fù shī gē zhào wǔ。
长廊月出清风生,古殿无人铃独语。zhǎng láng yuè chū qīng fēng shēng,gǔ diàn wú rén líng dú yǔ。
公留三日看溪涨,白昼鱼虾落飞雨。gōng liú sān rì kàn xī zhǎng,bái zhòu yú xiā luò fēi yǔ。
我昔千里上太行,身世飘零悲逆旅。wǒ xī qiān lǐ shàng tài xíng,shēn shì piāo líng bēi nì lǚ。
莫投紫岩稍自慰,欲扣僧房无可侣。mò tóu zǐ yán shāo zì wèi,yù kòu sēng fáng wú kě lǚ。
有来野饷苜蓿饭,主人对客羞贫窭。yǒu lái yě xiǎng mù xu fàn,zhǔ rén duì kè xiū pín jù。
何似元戎从掾吏,落日红旗照洲渚。hé shì yuán róng cóng yuàn lì,luò rì hóng qí zhào zhōu zhǔ。
椎牛酾酒劳还役,号令三更传部伍。chuí niú shāi jiǔ láo hái yì,hào lìng sān gèng chuán bù wǔ。
君能笔力记其事,句法更如山峻阻。jūn néng bǐ lì jì qí shì,jù fǎ gèng rú shān jùn zǔ。
一时豪放岂易得,况有幻怪供诗取。yī shí háo fàng qǐ yì dé,kuàng yǒu huàn guài gōng shī qǔ。
归来尚可诧朋友,云梦青丘俱不数。guī lái shàng kě chà péng yǒu,yún mèng qīng qiū jù bù shù。
山川虽是风物殊,乐哉信美非吾土。shān chuān suī shì fēng wù shū,lè zāi xìn měi fēi wú tǔ。

信中惠竹以诗谢之

苏过

筚门生窦百不宜,大红艳紫无所施。bì mén shēng dòu bǎi bù yí,dà hóng yàn zǐ wú suǒ shī。
主人爱竹尤成癖,独欠此物如渴饥。zhǔ rén ài zhú yóu chéng pǐ,dú qiàn cǐ wù rú kě jī。
君家十亩等茨束,罗生川谷壤藩篱。jūn jiā shí mǔ děng cí shù,luó shēng chuān gǔ rǎng fān lí。
拣林许我恣所爱,有力夜负竹不知。jiǎn lín xǔ wǒ zì suǒ ài,yǒu lì yè fù zhú bù zhī。
朝来窗影忽散乱,起看檐角风离披。cháo lái chuāng yǐng hū sàn luàn,qǐ kàn yán jiǎo fēng lí pī。
总干山立屹不动,高节白首贯四时。zǒng gàn shān lì yì bù dòng,gāo jié bái shǒu guàn sì shí。
我方病卧呼不醒,一篇忽得陈琳词。wǒ fāng bìng wò hū bù xǐng,yī piān hū dé chén lín cí。
头风去体未足道,岁寒非子当谁期。tóu fēng qù tǐ wèi zú dào,suì hán fēi zi dāng shuí qī。
明朝戢戢迸犀玉,请看箨龙头角奇。míng cháo jí jí bèng xī yù,qǐng kàn tuò lóng tóu jiǎo qí。
千竿共战风雨夕,记取苗裔来葛陂。qiān gān gòng zhàn fēng yǔ xī,jì qǔ miáo yì lái gé bēi。

次韵承之重九

苏过

庾郎自诳夸重九,北海常类客无酒。yǔ láng zì kuáng kuā zhòng jiǔ,běi hǎi cháng lèi kè wú jiǔ。
肯教白发负黄花,不为虚名留岘首。kěn jiào bái fā fù huáng huā,bù wèi xū míng liú xiàn shǒu。
人生能换几星霜,我非石心与木肠。rén shēng néng huàn jǐ xīng shuāng,wǒ fēi shí xīn yǔ mù cháng。
乾愁漫解只自慰,消长只系吾行藏。qián chóu màn jiě zhǐ zì wèi,xiāo zhǎng zhǐ xì wú xíng cáng。
弃书学剑犹有得,西斩楼兰北疏勒。qì shū xué jiàn yóu yǒu dé,xī zhǎn lóu lán běi shū lēi。
从军直到单于台,封侯万户何人哉。cóng jūn zhí dào dān yú tái,fēng hóu wàn hù hé rén zāi。
图形未许凌图上,草檄观君试豪放。tú xíng wèi xǔ líng tú shàng,cǎo xí guān jūn shì háo fàng。
山阴回时迹已陈,高阳大醉情何畅。shān yīn huí shí jì yǐ chén,gāo yáng dà zuì qíng hé chàng。
为君悲歌和哀筝,请君更草丽人行。wèi jūn bēi gē hé āi zhēng,qǐng jūn gèng cǎo lì rén xíng。
吴姬赵女两愁绝,一笑当时空目成。wú jī zhào nǚ liǎng chóu jué,yī xiào dāng shí kōng mù chéng。
行行且作归装束,子云校书入天禄。xíng xíng qiě zuò guī zhuāng shù,zi yún xiào shū rù tiān lù。
一杯且复中圣贤,周南留滞谁我怜。yī bēi qiě fù zhōng shèng xián,zhōu nán liú zhì shuí wǒ lián。
买田早约鸱夷子,相与躬耕不计年。mǎi tián zǎo yuē chī yí zi,xiāng yǔ gōng gēng bù jì nián。

不睡

苏过

四邻悄悄鼾殷床,惟有客梦不得长。sì lín qiāo qiāo hān yīn chuáng,wéi yǒu kè mèng bù dé zhǎng。
柴门独掩灯有晕,攲枕未熟背已芒。chái mén dú yǎn dēng yǒu yūn,qī zhěn wèi shú bèi yǐ máng。
四更山月来洞房,炯炯孤影射屋梁。sì gèng shān yuè lái dòng fáng,jiǒng jiǒng gū yǐng shè wū liáng。
茅檐窸窣鼠自啮,烟树苍莽枭为祥。máo yán xī sū shǔ zì niè,yān shù cāng mǎng xiāo wèi xiáng。
海风萧萧振槁叶,溪声涖涖决废塘。hǎi fēng xiāo xiāo zhèn gǎo yè,xī shēng lì lì jué fèi táng。
二三黄冠真可悯,空祠夜祷寒欲僵。èr sān huáng guān zhēn kě mǐn,kōng cí yè dǎo hán yù jiāng。
步虚声断翠微远,钟磬时款幽人堂。bù xū shēng duàn cuì wēi yuǎn,zhōng qìng shí kuǎn yōu rén táng。
山城寂寞消残漏,鼓角凄悲吟晓霜。shān chéng jì mò xiāo cán lòu,gǔ jiǎo qī bēi yín xiǎo shuāng。
悬知此时我独觉,胡为百想悬肺肠。xuán zhī cǐ shí wǒ dú jué,hú wèi bǎi xiǎng xuán fèi cháng。
鸡鸣世务纷如织,曷此顷刻聊坐忘。jī míng shì wù fēn rú zhī,hé cǐ qǐng kè liáo zuò wàng。