古诗词

戏赠吴子野

苏过

从来非佛亦非仙,直以虚心谢世缘。cóng lái fēi fú yì fēi xiān,zhí yǐ xū xīn xiè shì yuán。
饥火尽时无内热,睡蛇死后得安眠。jī huǒ jǐn shí wú nèi rè,shuì shé sǐ hòu dé ān mián。
饥肠自饱无非药,定性难摇始是禅。jī cháng zì bǎo wú fēi yào,dìng xìng nán yáo shǐ shì chán。
麦饭葱羹俱不设,馆君清坐不论年。mài fàn cōng gēng jù bù shè,guǎn jūn qīng zuò bù lùn nián。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

和叔父所居六首之一

苏过

野卉非千叶,妖红愧两京。yě huì fēi qiān yè,yāo hóng kuì liǎng jīng。
依然守旧态,谁与制新名。yī rán shǒu jiù tài,shuí yǔ zhì xīn míng。
琥珀缀圆石,燕脂染落英。hǔ pò zhuì yuán shí,yàn zhī rǎn luò yīng。
愿因少陵句,草木亦鲜明。yuàn yīn shǎo líng jù,cǎo mù yì xiān míng。

次韵王幼安哭韩君表

苏过

公子虽轩冕,山林契夙心。gōng zi suī xuān miǎn,shān lín qì sù xīn。
坐禅新活计,脱屣旧冠簪。zuò chán xīn huó jì,tuō xǐ jiù guān zān。
共笑谋生拙,知非涉世深。gòng xiào móu shēng zhuō,zhī fēi shè shì shēn。
颂诗留纩息,妙意可销沈。sòng shī liú kuàng xī,miào yì kě xiāo shěn。

游英州碧落洞

苏过

千尺琅玕翠入动,神仙已去洞仍存。qiān chǐ láng gān cuì rù dòng,shén xiān yǐ qù dòng réng cún。
寒崖但见悬钟乳,流水无穷泻石门。hán yá dàn jiàn xuán zhōng rǔ,liú shuǐ wú qióng xiè shí mén。
未到朱明真洞府,先看峡口小昆仑。wèi dào zhū míng zhēn dòng fǔ,xiān kàn xiá kǒu xiǎo kūn lún。
舍舟欲问桃源路,安得渔人与共论。shě zhōu yù wèn táo yuán lù,ān dé yú rén yǔ gòng lùn。

送昙秀

苏过

三年避地少经过,十日论诗喜琢磨。sān nián bì dì shǎo jīng guò,shí rì lùn shī xǐ zuó mó。
自欲灰心老南岳,犹能茧足慰东坡。zì yù huī xīn lǎo nán yuè,yóu néng jiǎn zú wèi dōng pō。
来时野寺无鱼鼓,去后闲门有雀罗。lái shí yě sì wú yú gǔ,qù hòu xián mén yǒu què luó。
从此期师真似月,断云时复挂星河。cóng cǐ qī shī zhēn shì yuè,duàn yún shí fù guà xīng hé。

东亭

苏过

闭眼黄庭万想归,此心久已息纷驰。bì yǎn huáng tíng wàn xiǎng guī,cǐ xīn jiǔ yǐ xī fēn chí。
幽居正喜门罗雀,晨起何妨笏拄颐。yōu jū zhèng xǐ mén luó què,chén qǐ hé fáng hù zhǔ yí。
自信丹田足梨枣,不忧瘴雨滞茅茨。zì xìn dān tián zú lí zǎo,bù yōu zhàng yǔ zhì máo cí。
三山咫尺承明远,世路榛芜谁与披。sān shān zhǐ chǐ chéng míng yuǎn,shì lù zhēn wú shuí yǔ pī。

椰子冠

苏过

玉佩犀簪暗网丝,黄冠今习野人仪。yù pèi xī zān àn wǎng sī,huáng guān jīn xí yě rén yí。
著书岂独穷周叟,说偈还应见祖师。zhù shū qǐ dú qióng zhōu sǒu,shuō jì hái yīng jiàn zǔ shī。
棕子偶从遗物得,竹皮同使后人知。zōng zi ǒu cóng yí wù dé,zhú pí tóng shǐ hòu rén zhī。
平生冠冕非吾意,不为飞鸢跕堕时。píng shēng guān miǎn fēi wú yì,bù wèi fēi yuān diǎn duò shí。

大人生日

苏过

七年野鹤困鸡群,匪虎真同子在陈。qī nián yě hè kùn jī qún,fěi hǔ zhēn tóng zi zài chén。
四海澄清待今日,五朝光辅属何人。sì hǎi chéng qīng dài jīn rì,wǔ cháo guāng fǔ shǔ hé rén。
从来令尹元无愠,岂独原生不病贫。cóng lái lìng yǐn yuán wú yùn,qǐ dú yuán shēng bù bìng pín。
天欲斯民跻仁寿,卧龙宁许久谋身。tiān yù sī mín jī rén shòu,wò lóng níng xǔ jiǔ móu shēn。

大人生日

苏过

未试陵云白日仙,此声固已速邮传。wèi shì líng yún bái rì xiān,cǐ shēng gù yǐ sù yóu chuán。
阴功何止千人活,法眼要求一大缘。yīn gōng hé zhǐ qiān rén huó,fǎ yǎn yào qiú yī dà yuán。
枕上轩裳真昨梦,腹中梨枣是归田。zhěn shàng xuān shang zhēn zuó mèng,fù zhōng lí zǎo shì guī tián。
他时汉殿观遗鼎,犹记曾陈柏寝年。tā shí hàn diàn guān yí dǐng,yóu jì céng chén bǎi qǐn nián。

大人生日

苏过

昔将直道破群纤,出走宁逃此日谗。xī jiāng zhí dào pò qún xiān,chū zǒu níng táo cǐ rì chán。
塞马未还非叟病,莫邪偶弃岂铅铦。sāi mǎ wèi hái fēi sǒu bìng,mò xié ǒu qì qǐ qiān xiān。
长生有道因辞宠,造物无私独与谦。zhǎng shēng yǒu dào yīn cí chǒng,zào wù wú sī dú yǔ qiān。
从此轩裳真敝屣,世间出世固难兼。cóng cǐ xuān shang zhēn bì xǐ,shì jiān chū shì gù nán jiān。

大人生日

苏过

一封已责被敷天,十万饥民粥与饘。yī fēng yǐ zé bèi fū tiān,shí wàn jī mín zhōu yǔ zhān。
不待丹砂锡难老,自凭阴德享长年。bù dài dān shā xī nán lǎo,zì píng yīn dé xiǎng zhǎng nián。
寿绦固已占黄发,珠火还应养寸田。shòu tāo gù yǐ zhàn huáng fā,zhū huǒ hái yīng yǎng cùn tián。
况是玉皇香案吏,御风骑气本泠然。kuàng shì yù huáng xiāng àn lì,yù fēng qí qì běn líng rán。

大人生日

苏过

勿惊髀减带围带,寿骨巉然正隐颧。wù jīng bì jiǎn dài wéi dài,shòu gǔ chán rán zhèng yǐn quán。
不待期颐祝难老,固知穮蓘自丰年。bù dài qī yí zhù nán lǎo,gù zhī biāo gǔn zì fēng nián。
僵松再蔚千龄叶,眢井新飞百尺泉。jiāng sōng zài wèi qiān líng yè,yuān jǐng xīn fēi bǎi chǐ quán。
坐想山神无伎俩,却应造物报其天。zuò xiǎng shān shén wú jì liǎ,què yīng zào wù bào qí tiān。

大人生日

苏过

畴昔东华典秘藏,于今晻暧水云乡。chóu xī dōng huá diǎn mì cáng,yú jīn àn ài shuǐ yún xiāng。
欲知万里雷霆谴,要与三山咫尺望。yù zhī wàn lǐ léi tíng qiǎn,yào yǔ sān shān zhǐ chǐ wàng。
世上功名那复记,洞中仙籍已难量。shì shàng gōng míng nà fù jì,dòng zhōng xiān jí yǐ nán liàng。
仇池何用追仙驭,香案仍归侍玉皇。chóu chí hé yòng zhuī xiān yù,xiāng àn réng guī shì yù huáng。

大人生日

苏过

穷寓三年瘴海宾,箪瓢陋巷与谁邻。qióng yù sān nián zhàng hǎi bīn,dān piáo lòu xiàng yǔ shuí lín。
维摩示疾原非疾,原宪虽贫岂是贫。wéi mó shì jí yuán fēi jí,yuán xiàn suī pín qǐ shì pín。
纺妪固尝占异梦,肉芝还已献畸人。fǎng yù gù cháng zhàn yì mèng,ròu zhī hái yǐ xiàn jī rén。
世间出世何由并,一笑荣枯等幻尘。shì jiān chū shì hé yóu bìng,yī xiào róng kū děng huàn chén。

次韵叔父小雪二首

苏过

屏帷夜久灰残兽,纸帐寒惊月在窗。píng wéi yè jiǔ huī cán shòu,zhǐ zhàng hán jīng yuè zài chuāng。
似听竹声知有雪,便添酒兴欲倾缸。shì tīng zhú shēng zhī yǒu xuě,biàn tiān jiǔ xīng yù qīng gāng。
西邻正想蒲团稳,古殿遥瞻老柏双。xī lín zhèng xiǎng pú tuán wěn,gǔ diàn yáo zhān lǎo bǎi shuāng。
自笑穷愁拙生理,不谋升斗待西江。zì xiào qióng chóu zhuō shēng lǐ,bù móu shēng dòu dài xī jiāng。

次韵叔父小雪二首

苏过

夜来小雪犹凝地,睡起扶桑已著窗。yè lái xiǎo xuě yóu níng dì,shuì qǐ fú sāng yǐ zhù chuāng。
却喜少陵时炙背,不忧北海屡空缸。què xǐ shǎo líng shí zhì bèi,bù yōu běi hǎi lǚ kōng gāng。
丰年何时豚蹄祝,薄淖聊烦蜡屐双。fēng nián hé shí tún tí zhù,báo nào liáo fán là jī shuāng。
试走湖边望嵩少,殆如叠嶂在烟江。shì zǒu hú biān wàng sōng shǎo,dài rú dié zhàng zài yān jiāng。
2261234567»