古诗词

和叔宽田园六首

苏过

平生粗知田,疆理南复东。píng shēng cū zhī tián,jiāng lǐ nán fù dōng。
常祈五日雨,未厌十日风。cháng qí wǔ rì yǔ,wèi yàn shí rì fēng。
纷纷秀莨莠,恐害嘉谷丛。fēn fēn xiù làng yǒu,kǒng hài jiā gǔ cóng。
芟夷绝根本,肃杀先秋冬。shān yí jué gēn běn,sù shā xiān qiū dōng。
坐获箱筥收,庶几粢盛供。zuò huò xiāng jǔ shōu,shù jǐ zī shèng gōng。
一饭食我力,愿与农夫同。yī fàn shí wǒ lì,yuàn yǔ nóng fū tóng。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

次韵叔父上巳二首

苏过

日晏幽人未下床,春风暗度百花香。rì yàn yōu rén wèi xià chuáng,chūn fēng àn dù bǎi huā xiāng。
掩关颇得禅家味,却扫从教世路荒。yǎn guān pǒ dé chán jiā wèi,què sǎo cóng jiào shì lù huāng。
绝口谁能论梦幻,逢人聊祇话耕桑。jué kǒu shuí néng lùn mèng huàn,féng rén liáo qí huà gēng sāng。
翟公门外常罗雀,要放空阶草木长。dí gōng mén wài cháng luó què,yào fàng kōng jiē cǎo mù zhǎng。

次韵叔父上巳二首

苏过

几年零落卧江湖,乐事何人与我俱。jǐ nián líng luò wò jiāng hú,lè shì hé rén yǔ wǒ jù。
上巳偶寻流水禊,泛觞聊为小儿娱。shàng sì ǒu xún liú shuǐ xì,fàn shāng liáo wèi xiǎo ér yú。
残杯冷炙惭佳节,草服黄冠慕野夫。cán bēi lěng zhì cán jiā jié,cǎo fú huáng guān mù yě fū。
永谢轻肥追世好,窥园已愧下帷儒。yǒng xiè qīng féi zhuī shì hǎo,kuī yuán yǐ kuì xià wéi rú。

次韵叔父黄门己丑岁除二首

苏过

坐阅星周几变迁,恒河见性但依然。zuò yuè xīng zhōu jǐ biàn qiān,héng hé jiàn xìng dàn yī rán。
求田问舍追三径,面壁灰心过九年。qiú tián wèn shě zhuī sān jìng,miàn bì huī xīn guò jiǔ nián。
早退得闲真玩岁,跏趺数息是安眠。zǎo tuì dé xián zhēn wán suì,jiā fū shù xī shì ān mián。
从今甲子当须记,异日应无史赵贤。cóng jīn jiǎ zi dāng xū jì,yì rì yīng wú shǐ zhào xián。

次韵叔父黄门己丑岁除二首

苏过

卒岁优哉乐事全,家庭瑞气郁葱然。zú suì yōu zāi lè shì quán,jiā tíng ruì qì yù cōng rán。
椒花颂酒祈新福,腊雪飞空作有年。jiāo huā sòng jiǔ qí xīn fú,là xuě fēi kōng zuò yǒu nián。
塞马未归人勿叹,黄粱已熟客犹眠。sāi mǎ wèi guī rén wù tàn,huáng liáng yǐ shú kè yóu mián。
颍滨遗老非虚语,万古巢由不独贤。yǐng bīn yí lǎo fēi xū yǔ,wàn gǔ cháo yóu bù dú xián。

叔父生日

苏过

重耳飘流十九年,我公涉世屡艰难。zhòng ěr piāo liú shí jiǔ nián,wǒ gōng shè shì lǚ jiān nán。
笑看礼至争铭鼎,便学陶宏欲挂冠。xiào kàn lǐ zhì zhēng míng dǐng,biàn xué táo hóng yù guà guān。
枕上轩裳何足梦,壶中天地本来宽。zhěn shàng xuān shang hé zú mèng,hú zhōng tiān dì běn lái kuān。
幅巾从此追巢许,永愧苍生起谢安。fú jīn cóng cǐ zhuī cháo xǔ,yǒng kuì cāng shēng qǐ xiè ān。

叔父生日

苏过

山泽癯仙事渺茫,武陵之说亦荒唐。shān zé qú xiān shì miǎo máng,wǔ líng zhī shuō yì huāng táng。
老聃及见东周晚,季子几同鲁史长。lǎo dān jí jiàn dōng zhōu wǎn,jì zi jǐ tóng lǔ shǐ zhǎng。
直以至仁符静寿,固非吉卜予康强。zhí yǐ zhì rén fú jìng shòu,gù fēi jí bo yǔ kāng qiáng。
汉庭已致商颜叟,宁似初平老牧羊。hàn tíng yǐ zhì shāng yán sǒu,níng shì chū píng lǎo mù yáng。

叔父生日

苏过

平生种德在斯民,物理循环付大钧。píng shēng zhǒng dé zài sī mín,wù lǐ xún huán fù dà jūn。
今日里闾惊万石,异时廊庙活千人。jīn rì lǐ lǘ jīng wàn shí,yì shí láng miào huó qiān rén。
退藏欲遂箕山志,谈笑归来颍水滨。tuì cáng yù suì jī shān zhì,tán xiào guī lái yǐng shuǐ bīn。
漫效儿童祝难老,楚南灵木不知春。màn xiào ér tóng zhù nán lǎo,chǔ nán líng mù bù zhī chūn。

叔父生日

苏过

图形未肯上凌烟,欲了人间一大缘。tú xíng wèi kěn shàng líng yān,yù le rén jiān yī dà yuán。
心法已传黄檗要,形神自契赤松仙。xīn fǎ yǐ chuán huáng bò yào,xíng shén zì qì chì sōng xiān。
尔来卜筑安悬罄,空使苍生望济川。ěr lái bo zhù ān xuán qìng,kōng shǐ cāng shēng wàng jì chuān。
不用丹砂留齿发,见恒河性本依然。bù yòng dān shā liú chǐ fā,jiàn héng hé xìng běn yī rán。

与王子敏相别十年今在汝见招以书往从之闻其斋素卧病以诗劝之肉食

苏过

已矣君休问十年,相逢定怪两华颠。yǐ yǐ jūn xiū wèn shí nián,xiāng féng dìng guài liǎng huá diān。
长卿犹作文园令,苏晋长斋绣佛前。zhǎng qīng yóu zuò wén yuán lìng,sū jìn zhǎng zhāi xiù fú qián。
隐几不堪居士病,在家空学小乘禅。yǐn jǐ bù kān jū shì bìng,zài jiā kōng xué xiǎo chéng chán。
隙驹安用徒劳苦,为我西来数击鲜。xì jū ān yòng tú láo kǔ,wèi wǒ xī lái shù jī xiān。

次韵赵承之寄保德倅王粹公

苏过

王谢风浪不愧前,碧梧翠竹总森然。wáng xiè fēng làng bù kuì qián,bì wú cuì zhú zǒng sēn rán。
好归禁琐持簪橐,却卧关河阅岁年。hǎo guī jìn suǒ chí zān tuó,què wò guān hé yuè suì nián。
目送秋鸿凌绝漠,坐传烽火到甘泉。mù sòng qiū hóng líng jué mò,zuò chuán fēng huǒ dào gān quán。
笑君坐啸空斋冷,庭下蒲鞭无可鞭。xiào jūn zuò xiào kōng zhāi lěng,tíng xià pú biān wú kě biān。

和伯充兄唱酬二首一赠伯充一寄高仲贻

苏过

倦客难堪走世尘,空嗟林下见何人。juàn kè nán kān zǒu shì chén,kōng jiē lín xià jiàn hé rén。
坐令岁月徂清夜,梦想田园趁食新。zuò lìng suì yuè cú qīng yè,mèng xiǎng tián yuán chèn shí xīn。
老境已侵无几发,垂堂共爱不赀身。lǎo jìng yǐ qīn wú jǐ fā,chuí táng gòng ài bù zī shēn。
一官聊为家山往,要看明年濯锦春。yī guān liáo wèi jiā shān wǎng,yào kàn míng nián zhuó jǐn chūn。

和伯充兄唱酬二首一赠伯充一寄高仲贻

苏过

家风凛凛嗣前尘,元祐庵中老道人。jiā fēng lǐn lǐn sì qián chén,yuán yòu ān zhōng lǎo dào rén。
形似子綦独枯槁,诗如开府日清新。xíng shì zi qí dú kū gǎo,shī rú kāi fǔ rì qīng xīn。
功名轩冕真馀事,富贵籧篨误此身。gōng míng xuān miǎn zhēn yú shì,fù guì qú chú wù cǐ shēn。
不有胸中陂万顷,肯教白发负青春。bù yǒu xiōng zhōng bēi wàn qǐng,kěn jiào bái fā fù qīng chūn。

送李稙

苏过

浊流尽处见淮山,水作清罗拥髻鬟。zhuó liú jǐn chù jiàn huái shān,shuǐ zuò qīng luó yōng jì huán。
顿觉山川无与并,固知人物亦相关。dùn jué shān chuān wú yǔ bìng,gù zhī rén wù yì xiāng guān。
妙年肯作小坡客,瓢饮来同陋巷颜。miào nián kěn zuò xiǎo pō kè,piáo yǐn lái tóng lòu xiàng yán。
不为莼鲈起乡思,重亲方在白云间。bù wèi chún lú qǐ xiāng sī,zhòng qīn fāng zài bái yún jiān。

雨中游柳溪呈志康诸公

苏过

脱我芒鞋与杖藜,强随车盖著荷衣。tuō wǒ máng xié yǔ zhàng lí,qiáng suí chē gài zhù hé yī。
青山绿水苦相唤,细雨斜风不忍归。qīng shān lǜ shuǐ kǔ xiāng huàn,xì yǔ xié fēng bù rěn guī。
幸有琉璃倾琥珀,何妨粉黛湿珠玑。xìng yǒu liú lí qīng hǔ pò,hé fáng fěn dài shī zhū jī。
潇湘起我江湖兴,只恐扁舟明日非。xiāo xiāng qǐ wǒ jiāng hú xīng,zhǐ kǒng biǎn zhōu míng rì fēi。

次韵任况之见赠

苏过

强辞南亩服儒冠,敢意青云便可干。qiáng cí nán mǔ fú rú guān,gǎn yì qīng yún biàn kě gàn。
似是马曹宜懒病,却惭鸡肋眷微官。shì shì mǎ cáo yí lǎn bìng,què cán jī lē juàn wēi guān。
眼前簿领成何用,梦里云山得暂欢。yǎn qián bù lǐng chéng hé yòng,mèng lǐ yún shān dé zàn huān。
为问崎岖缘底事,鬓毛萧飒带围宽。wèi wèn qí qū yuán dǐ shì,bìn máo xiāo sà dài wéi kuān。
2261234567»